Sau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu…
Chương 22: 22: Đưa Cháo 2
Thập Niên 70 Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ ConTác giả: Nông Vô ƯuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu… Mẹ Lý buông bó lúa đã cắt xong xuống, híp mắt nhìn sang, nhìn thấy ba đứa cháu trai đáng yêu của mình và vợ của thằng hai đang vẫy vẫy tay với bọn họ.Bà vội vàng kéo kéo tay bạn già: “Ông này, có phải là vợ thằng hai và ba đứa nhỏ nhà nó không?"Cha Lý nghe vậy cũng nhìn sang: "Đúng, tại sao vợ thằng hai cũng tới? Còn dẫn theo mấy đứa bé nữa thế?"Vương Yến - người nổi danh nhiều chuyện trong thôn nghe được, không có ý tốt mà cười nói: "Có phải lại muốn giao mấy đứa bé cho hai bác chăm không? Bác gái Lý? Không phải con nói chứ thằng hai nhà các bác cưới người vợ này thật sự không được, ngoại trừ mặt mày đẹp đẽ chút thì lười chảy thây, ngay cả đứa bé cũng không chăm…”"Liên quan gì đến cô!" Mẹ Lý từ trước đến nay đã không ưa cái mồm miệng này của Vương Yến, bà mắng một câu, suy nghĩ chốc lát lại nói: "Vợ thằng hai tôi nói từ nay về sau nó sẽ cố gắng sống với Lý Thâm nhà tôi, cái nết hóng hớt đó của mấy người tốt nhất là tém lại đi.”Vương Yến xùy một tiếng, hừ nói: "Ai mà tin chứ!"Mẹ Lý: "Vậy sau này cứ mở to mắt chó của cô mà nhìn cho kỹ!"Vương Yến bị chửi, mặt lập tức lúc đỏ lúc trắng."Ông nội! Bà nội! Ông bà mau lên đây!"Trên bờ lại truyền tới tiếng trẻ thơ của ba đứa nhỏ."Bà nhanh đi lên xem thử bọn nó có chuyện gì." cha Lý nói.Mẹ Lý cũng sợ thực sự có chuyện gì gấp tìm bọn họ, thuận miệng hỏi: "Ông cũng đi, bọn nó cũng gọi cả ông rồi, thuận tiện nghỉ ngơi, uống miếng nước rồi làm tiếp.""Tôi không khát." lão Lý nói.Mẹ Lý mặc kệ ông ấy, tự mình đi lên.Vương Yến bên cạnh thấy vậy, lau mồ hôi một cái, cũng đi lên leo, cô ta muốn nhìn tận mắt xem Thẩm Y Y này có phải thật sự định muốn chung sống hạnh phúc với Lý Thâm hay không.Cách đó không xa, Giang Ái Linh cũng ở đây, bởi vì hôm nay cô ta kéo Thiết Trụ đi tìm Thẩm Y Y gây chuyện nên bị mẹ Lý kéo sang làm việc.Cô ta có ý tưởng giống với Vương Yến, cho rằng Thẩm Y Y tới đây chính là muốn ném ba đứa nhỏ cho mẹ Lý trông.Như vậy sao được? Hôm nay mẹ Lý nhận công điểm, nếu như mẹ Lý trở về để trông con cho Thẩm Y Y thì phần việc của bà ai làm? Đến lúc đó còn không phải làm khổ chồng cô ta hay sao?Nghĩ vậy, cô ta cũng không buồn quan tâm Lý Tam Hoành bảo cô ta chớ xen vào việc của người khác, ném lưỡi liềm đi qua.Nhị Bảo thấy chỉ có mẹ Lý tới, lại hô: "Ông nội! Ông cũng tới đây đi!"Cha Lý nghe được tiếng, cuối cùng không nỡ để cháu trai cứ la vậy nữa, bèn đặt lưỡi liềm xuống, rửa tay, cũng đi lên theo.Mẹ Lý lên bờ trước, cười tủm tỉm hỏi ba đứa nhỏ: "Sao đó? Gọi bà nội làm gì?""Bà nội, ăn cháo đậu xanh!" Tiểu Bảo lạch bạch đi tới, chỉ vào bên chỗ mẹ cậu bé.Mẹ Lý thuận theo ánh mắt của cậu bé nhìn sang, Thẩm Y Y tìm một nơi râm mát, đặt hai cái chén trên mặt đất, đổ ra hai chén cháo đậu xanh từ hộp cơm, cười dịu dàng nói: "Mẹ, tới đây ăn miếng cháo cho mát.”Mẹ Lý cùng Vương Yến, Giang Ái Linh và cha Lý ở sau lưng bà đều kinh hãi nói không ra lời, đến khi Thẩm Y Y bưng chén đặt trên tay mẹ Lý và cha Lý, mọi người mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt như gặp quỷ mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Y Y.Thẩm Y Y cũng không quan tâm nét mặt của bọn họ thế nào, nhìn quanh bốn phía, hỏi: "Cha, mẹ, cha mẹ biết anh Thâm làm việc ở đâu không?"Mẹ Lý hoàn hồn trở lại, cười tới mức nếp nhăn ở đuôi mắt đều hiện ra: “Đằng kia.”Thẩm Y Y thuận theo ánh mắt của bà nhìn sang, chỉ nhìn thấy ở bên trong đám lúa cao gần một thước, một người đàn ông cao lớn đang nhìn sang bên này từ xa..
Mẹ Lý buông bó lúa đã cắt xong xuống, híp mắt nhìn sang, nhìn thấy ba đứa cháu trai đáng yêu của mình và vợ của thằng hai đang vẫy vẫy tay với bọn họ.
Bà vội vàng kéo kéo tay bạn già: “Ông này, có phải là vợ thằng hai và ba đứa nhỏ nhà nó không?"Cha Lý nghe vậy cũng nhìn sang: "Đúng, tại sao vợ thằng hai cũng tới? Còn dẫn theo mấy đứa bé nữa thế?"Vương Yến - người nổi danh nhiều chuyện trong thôn nghe được, không có ý tốt mà cười nói: "Có phải lại muốn giao mấy đứa bé cho hai bác chăm không? Bác gái Lý? Không phải con nói chứ thằng hai nhà các bác cưới người vợ này thật sự không được, ngoại trừ mặt mày đẹp đẽ chút thì lười chảy thây, ngay cả đứa bé cũng không chăm…”"Liên quan gì đến cô!" Mẹ Lý từ trước đến nay đã không ưa cái mồm miệng này của Vương Yến, bà mắng một câu, suy nghĩ chốc lát lại nói: "Vợ thằng hai tôi nói từ nay về sau nó sẽ cố gắng sống với Lý Thâm nhà tôi, cái nết hóng hớt đó của mấy người tốt nhất là tém lại đi.
”Vương Yến xùy một tiếng, hừ nói: "Ai mà tin chứ!"Mẹ Lý: "Vậy sau này cứ mở to mắt chó của cô mà nhìn cho kỹ!"Vương Yến bị chửi, mặt lập tức lúc đỏ lúc trắng.
"Ông nội! Bà nội! Ông bà mau lên đây!"Trên bờ lại truyền tới tiếng trẻ thơ của ba đứa nhỏ.
"Bà nhanh đi lên xem thử bọn nó có chuyện gì.
" cha Lý nói.
Mẹ Lý cũng sợ thực sự có chuyện gì gấp tìm bọn họ, thuận miệng hỏi: "Ông cũng đi, bọn nó cũng gọi cả ông rồi, thuận tiện nghỉ ngơi, uống miếng nước rồi làm tiếp.
""Tôi không khát.
" lão Lý nói.
Mẹ Lý mặc kệ ông ấy, tự mình đi lên.
Vương Yến bên cạnh thấy vậy, lau mồ hôi một cái, cũng đi lên leo, cô ta muốn nhìn tận mắt xem Thẩm Y Y này có phải thật sự định muốn chung sống hạnh phúc với Lý Thâm hay không.
Cách đó không xa, Giang Ái Linh cũng ở đây, bởi vì hôm nay cô ta kéo Thiết Trụ đi tìm Thẩm Y Y gây chuyện nên bị mẹ Lý kéo sang làm việc.
Cô ta có ý tưởng giống với Vương Yến, cho rằng Thẩm Y Y tới đây chính là muốn ném ba đứa nhỏ cho mẹ Lý trông.
Như vậy sao được? Hôm nay mẹ Lý nhận công điểm, nếu như mẹ Lý trở về để trông con cho Thẩm Y Y thì phần việc của bà ai làm? Đến lúc đó còn không phải làm khổ chồng cô ta hay sao?Nghĩ vậy, cô ta cũng không buồn quan tâm Lý Tam Hoành bảo cô ta chớ xen vào việc của người khác, ném lưỡi liềm đi qua.
Nhị Bảo thấy chỉ có mẹ Lý tới, lại hô: "Ông nội! Ông cũng tới đây đi!"Cha Lý nghe được tiếng, cuối cùng không nỡ để cháu trai cứ la vậy nữa, bèn đặt lưỡi liềm xuống, rửa tay, cũng đi lên theo.
Mẹ Lý lên bờ trước, cười tủm tỉm hỏi ba đứa nhỏ: "Sao đó? Gọi bà nội làm gì?""Bà nội, ăn cháo đậu xanh!" Tiểu Bảo lạch bạch đi tới, chỉ vào bên chỗ mẹ cậu bé.
Mẹ Lý thuận theo ánh mắt của cậu bé nhìn sang, Thẩm Y Y tìm một nơi râm mát, đặt hai cái chén trên mặt đất, đổ ra hai chén cháo đậu xanh từ hộp cơm, cười dịu dàng nói: "Mẹ, tới đây ăn miếng cháo cho mát.
”Mẹ Lý cùng Vương Yến, Giang Ái Linh và cha Lý ở sau lưng bà đều kinh hãi nói không ra lời, đến khi Thẩm Y Y bưng chén đặt trên tay mẹ Lý và cha Lý, mọi người mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt như gặp quỷ mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Y Y.
Thẩm Y Y cũng không quan tâm nét mặt của bọn họ thế nào, nhìn quanh bốn phía, hỏi: "Cha, mẹ, cha mẹ biết anh Thâm làm việc ở đâu không?"Mẹ Lý hoàn hồn trở lại, cười tới mức nếp nhăn ở đuôi mắt đều hiện ra: “Đằng kia.
”Thẩm Y Y thuận theo ánh mắt của bà nhìn sang, chỉ nhìn thấy ở bên trong đám lúa cao gần một thước, một người đàn ông cao lớn đang nhìn sang bên này từ xa.
.
Thập Niên 70 Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ ConTác giả: Nông Vô ƯuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…“Lâm Gia Đống, ông hại chết mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”Ba chàng thiếu niên hơn mười tuổi đánh Lâm Gia Đống suýt chết. Ba đứa con trai của cô vì vậy mà vào tù, phán xử chung thân. Khi pháp quan hỏi chúng, hối hận không. Ba chàng thiếu niên mang gương mặt thù hằn đáp: “Ông ta hại chết mẹ tôi, sao ông ta không đi chết đi!”Thẩm Y Y muốn bảo chúng đừng nói nữa. Nhưng thân thể hư vô của cô không chạm được bất cứ thực thể nào. Cảnh tượng chuyển biến, cô nhìn thấy chồng Lý Thâm của mình, dùng thủ đoạn dứt khoát khiến Lâm Gia Đống phá sản, cuối cùng lái một chiếc xe lao về phía Lâm Gia Đống…“Đừng…”Lời còn chưa dứt, cảnh tượng lại thay đổi, cô tới một không gian thuần trắng, một âm thanh máy móc vang lên: “Ting, chúc mừng ký chủ, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thứ 999, viên mãn nghỉ hưu, lựa chọn một thế giới hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu… Mẹ Lý buông bó lúa đã cắt xong xuống, híp mắt nhìn sang, nhìn thấy ba đứa cháu trai đáng yêu của mình và vợ của thằng hai đang vẫy vẫy tay với bọn họ.Bà vội vàng kéo kéo tay bạn già: “Ông này, có phải là vợ thằng hai và ba đứa nhỏ nhà nó không?"Cha Lý nghe vậy cũng nhìn sang: "Đúng, tại sao vợ thằng hai cũng tới? Còn dẫn theo mấy đứa bé nữa thế?"Vương Yến - người nổi danh nhiều chuyện trong thôn nghe được, không có ý tốt mà cười nói: "Có phải lại muốn giao mấy đứa bé cho hai bác chăm không? Bác gái Lý? Không phải con nói chứ thằng hai nhà các bác cưới người vợ này thật sự không được, ngoại trừ mặt mày đẹp đẽ chút thì lười chảy thây, ngay cả đứa bé cũng không chăm…”"Liên quan gì đến cô!" Mẹ Lý từ trước đến nay đã không ưa cái mồm miệng này của Vương Yến, bà mắng một câu, suy nghĩ chốc lát lại nói: "Vợ thằng hai tôi nói từ nay về sau nó sẽ cố gắng sống với Lý Thâm nhà tôi, cái nết hóng hớt đó của mấy người tốt nhất là tém lại đi.”Vương Yến xùy một tiếng, hừ nói: "Ai mà tin chứ!"Mẹ Lý: "Vậy sau này cứ mở to mắt chó của cô mà nhìn cho kỹ!"Vương Yến bị chửi, mặt lập tức lúc đỏ lúc trắng."Ông nội! Bà nội! Ông bà mau lên đây!"Trên bờ lại truyền tới tiếng trẻ thơ của ba đứa nhỏ."Bà nhanh đi lên xem thử bọn nó có chuyện gì." cha Lý nói.Mẹ Lý cũng sợ thực sự có chuyện gì gấp tìm bọn họ, thuận miệng hỏi: "Ông cũng đi, bọn nó cũng gọi cả ông rồi, thuận tiện nghỉ ngơi, uống miếng nước rồi làm tiếp.""Tôi không khát." lão Lý nói.Mẹ Lý mặc kệ ông ấy, tự mình đi lên.Vương Yến bên cạnh thấy vậy, lau mồ hôi một cái, cũng đi lên leo, cô ta muốn nhìn tận mắt xem Thẩm Y Y này có phải thật sự định muốn chung sống hạnh phúc với Lý Thâm hay không.Cách đó không xa, Giang Ái Linh cũng ở đây, bởi vì hôm nay cô ta kéo Thiết Trụ đi tìm Thẩm Y Y gây chuyện nên bị mẹ Lý kéo sang làm việc.Cô ta có ý tưởng giống với Vương Yến, cho rằng Thẩm Y Y tới đây chính là muốn ném ba đứa nhỏ cho mẹ Lý trông.Như vậy sao được? Hôm nay mẹ Lý nhận công điểm, nếu như mẹ Lý trở về để trông con cho Thẩm Y Y thì phần việc của bà ai làm? Đến lúc đó còn không phải làm khổ chồng cô ta hay sao?Nghĩ vậy, cô ta cũng không buồn quan tâm Lý Tam Hoành bảo cô ta chớ xen vào việc của người khác, ném lưỡi liềm đi qua.Nhị Bảo thấy chỉ có mẹ Lý tới, lại hô: "Ông nội! Ông cũng tới đây đi!"Cha Lý nghe được tiếng, cuối cùng không nỡ để cháu trai cứ la vậy nữa, bèn đặt lưỡi liềm xuống, rửa tay, cũng đi lên theo.Mẹ Lý lên bờ trước, cười tủm tỉm hỏi ba đứa nhỏ: "Sao đó? Gọi bà nội làm gì?""Bà nội, ăn cháo đậu xanh!" Tiểu Bảo lạch bạch đi tới, chỉ vào bên chỗ mẹ cậu bé.Mẹ Lý thuận theo ánh mắt của cậu bé nhìn sang, Thẩm Y Y tìm một nơi râm mát, đặt hai cái chén trên mặt đất, đổ ra hai chén cháo đậu xanh từ hộp cơm, cười dịu dàng nói: "Mẹ, tới đây ăn miếng cháo cho mát.”Mẹ Lý cùng Vương Yến, Giang Ái Linh và cha Lý ở sau lưng bà đều kinh hãi nói không ra lời, đến khi Thẩm Y Y bưng chén đặt trên tay mẹ Lý và cha Lý, mọi người mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt như gặp quỷ mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Y Y.Thẩm Y Y cũng không quan tâm nét mặt của bọn họ thế nào, nhìn quanh bốn phía, hỏi: "Cha, mẹ, cha mẹ biết anh Thâm làm việc ở đâu không?"Mẹ Lý hoàn hồn trở lại, cười tới mức nếp nhăn ở đuôi mắt đều hiện ra: “Đằng kia.”Thẩm Y Y thuận theo ánh mắt của bà nhìn sang, chỉ nhìn thấy ở bên trong đám lúa cao gần một thước, một người đàn ông cao lớn đang nhìn sang bên này từ xa..