Tác giả:

Chương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống…

Chương 250

Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ ChạyTác giả: Đản QuyềnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngChương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống… Chương 250Hai anh em đều đã mặc quần áo xong xuôi, Ninh Dương vẫn chưa thức dậy nên hai cậu bé nhẹ nhàng đi ra.“Mẹ chắc là mệt lắm vì hôm qua đã dẫn chúng mình đi chơi cả ngày. Hay là chúng mình xuống dưới mua đồ ăn sáng để mẹ không phải nấu nữa, như vậy mẹ sẽ được ngủ một giấc thật ngon!”“Ừm”Diệp Minh Thành lập tức gật đầu đồng ý.Vì thế, sau khi hai bạn nhỏ lấy tiền đã cùng nhau tay nắm tay đi ra ngoài.Nơi này thực sự khá thuận đi xuống dưới lầu là đường phố cổ, muốn mua thứ gì cũng có, lúc trước Mộc Vân quyết định dọn đến đây chính là vì lí do này.Mặc Hi dẫn anh trai đến một cửa hàng bán đồ ăn sáng.“Minh Thành, anh muốn ăn gì?”Diệp Minh Thành cúi đầu nhìn xuống sàn nhà bẩn thỉu phía dưới chân.Cậu bé chưa từng đến một nơi như vậy bao giờ, đối với một cậu bé từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa thì khó thích ứng với nơi này là điều không tránh được.Haizz!Mặc Hi thở dài rồi tự mình đi vào.“Ông chủ, cháu muốn mua bánh bao, bánh quẩy và sữa ạ”“Được, Mặc Hi bé bỏng, cháu lại đến mua đồ ăn sáng đấy à, thế mẹ cháu và em gái đâu?”Những người ở khu phố này đều biết Mặc Hi, nhìn thấy cậu bé đẹp trai đến mua đồ ăn sáng sẽ vừa mang đồ ra cho cậu vừa trò chuyện vui vẻ.Mặc Hi cũng đáp chuyện với các cô chú.Vài phút sau, khi bước ra, hai đôi tay nhỏ đã xách một túi lớn đầy ấp đồ.“Chúng mình về thôi”“Ừm”Diệp Minh Thành gật đầu.Nhưng đúng lúc này, một chiếc ô tô màu đen đột nhiên từ cuối đường chạy tới, nhìn thấy hai cậu bé, người ngồi trong xe ngay lập tức đạp ga tiến lại gần.“Chú Lâm?”Diệp Minh Thành rất tinh mắt, vừa nhìn thấy chiếc xe liền nhận ra ngay.Đúng vậy, người này chính là Lâm Tử Khang!“Tại sao hai cháu lại ở đây? Mới sáng ra, mẹ của hai đứa đâu?”Ngay sau khi nhìn thấy hai cậu nhóc, Lâm Tử Khang lập tức xuống xe và hỏi rốt cuộc có chuyện gì?”Chuyện này quả thực làm người khác có chút lo lắng, trời lạnh thế này mà hai đứa còn mới sáng sớm đã lang thang trên phố, ai mà yên tâm được chứ.Mặc Hi nhanh chóng giải thích: “Chú Lâm, mẹ cháu còn đang ngủ.Tối hôm qua mẹ cháu mệt quá”Lâm Tử Khang: “..”Mệt mỏi?

Chương 250

Hai anh em đều đã mặc quần áo xong xuôi, Ninh Dương vẫn chưa thức dậy nên hai cậu bé nhẹ nhàng đi ra.

“Mẹ chắc là mệt lắm vì hôm qua đã dẫn chúng mình đi chơi cả ngày. Hay là chúng mình xuống dưới mua đồ ăn sáng để mẹ không phải nấu nữa, như vậy mẹ sẽ được ngủ một giấc thật ngon!”

“Ừm”

Diệp Minh Thành lập tức gật đầu đồng ý.

Vì thế, sau khi hai bạn nhỏ lấy tiền đã cùng nhau tay nắm tay đi ra ngoài.

Nơi này thực sự khá thuận đi xuống dưới lầu là đường phố cổ, muốn mua thứ gì cũng có, lúc trước Mộc Vân quyết định dọn đến đây chính là vì lí do này.

Mặc Hi dẫn anh trai đến một cửa hàng bán đồ ăn sáng.

“Minh Thành, anh muốn ăn gì?”

Diệp Minh Thành cúi đầu nhìn xuống sàn nhà bẩn thỉu phía dưới chân.

Cậu bé chưa từng đến một nơi như vậy bao giờ, đối với một cậu bé từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa thì khó thích ứng với nơi này là điều không tránh được.

Haizz!

Mặc Hi thở dài rồi tự mình đi vào.

“Ông chủ, cháu muốn mua bánh bao, bánh quẩy và sữa ạ”

“Được, Mặc Hi bé bỏng, cháu lại đến mua đồ ăn sáng đấy à, thế mẹ cháu và em gái đâu?”

Những người ở khu phố này đều biết Mặc Hi, nhìn thấy cậu bé đẹp trai đến mua đồ ăn sáng sẽ vừa mang đồ ra cho cậu vừa trò chuyện vui vẻ.

Mặc Hi cũng đáp chuyện với các cô chú.

Vài phút sau, khi bước ra, hai đôi tay nhỏ đã xách một túi lớn đầy ấp đồ.

“Chúng mình về thôi”

“Ừm”

Diệp Minh Thành gật đầu.

Nhưng đúng lúc này, một chiếc ô tô màu đen đột nhiên từ cuối đường chạy tới, nhìn thấy hai cậu bé, người ngồi trong xe ngay lập tức đạp ga tiến lại gần.

“Chú Lâm?”

Diệp Minh Thành rất tinh mắt, vừa nhìn thấy chiếc xe liền nhận ra ngay.

Đúng vậy, người này chính là Lâm Tử Khang!

“Tại sao hai cháu lại ở đây? Mới sáng ra, mẹ của hai đứa đâu?”

Ngay sau khi nhìn thấy hai cậu nhóc, Lâm Tử Khang lập tức xuống xe và hỏi rốt cuộc có chuyện gì?”

Chuyện này quả thực làm người khác có chút lo lắng, trời lạnh thế này mà hai đứa còn mới sáng sớm đã lang thang trên phố, ai mà yên tâm được chứ.

Mặc Hi nhanh chóng giải thích: “Chú Lâm, mẹ cháu còn đang ngủ.

Tối hôm qua mẹ cháu mệt quá”

Lâm Tử Khang: “..”

Mệt mỏi?

Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ ChạyTác giả: Đản QuyềnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngChương 1 “Diệp Sâm sắp trở về rồi?” Mộc Vân nâng cao chiếc bụng lớn hơn tám tháng, lúc đang ở trong phòng gấp những bộ quần áo trẻ con vừa mua, cô chợt nghe người giúp việc trong nhà bàn tán. Vậy mà anh trở về rồi? Là vì cô sắp sinh sao? Một sự vui mừng dâng lên trong lòng cô, trong phút chốc tay cô cũng khẽ run. Diệp Sâm là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. “Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi.” Khóe mắt của Mộc Vân hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén. Đúng thật là hai ngày sau, cậu cả nhà họ Diệp trở về. Mộc Vân nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống… Chương 250Hai anh em đều đã mặc quần áo xong xuôi, Ninh Dương vẫn chưa thức dậy nên hai cậu bé nhẹ nhàng đi ra.“Mẹ chắc là mệt lắm vì hôm qua đã dẫn chúng mình đi chơi cả ngày. Hay là chúng mình xuống dưới mua đồ ăn sáng để mẹ không phải nấu nữa, như vậy mẹ sẽ được ngủ một giấc thật ngon!”“Ừm”Diệp Minh Thành lập tức gật đầu đồng ý.Vì thế, sau khi hai bạn nhỏ lấy tiền đã cùng nhau tay nắm tay đi ra ngoài.Nơi này thực sự khá thuận đi xuống dưới lầu là đường phố cổ, muốn mua thứ gì cũng có, lúc trước Mộc Vân quyết định dọn đến đây chính là vì lí do này.Mặc Hi dẫn anh trai đến một cửa hàng bán đồ ăn sáng.“Minh Thành, anh muốn ăn gì?”Diệp Minh Thành cúi đầu nhìn xuống sàn nhà bẩn thỉu phía dưới chân.Cậu bé chưa từng đến một nơi như vậy bao giờ, đối với một cậu bé từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa thì khó thích ứng với nơi này là điều không tránh được.Haizz!Mặc Hi thở dài rồi tự mình đi vào.“Ông chủ, cháu muốn mua bánh bao, bánh quẩy và sữa ạ”“Được, Mặc Hi bé bỏng, cháu lại đến mua đồ ăn sáng đấy à, thế mẹ cháu và em gái đâu?”Những người ở khu phố này đều biết Mặc Hi, nhìn thấy cậu bé đẹp trai đến mua đồ ăn sáng sẽ vừa mang đồ ra cho cậu vừa trò chuyện vui vẻ.Mặc Hi cũng đáp chuyện với các cô chú.Vài phút sau, khi bước ra, hai đôi tay nhỏ đã xách một túi lớn đầy ấp đồ.“Chúng mình về thôi”“Ừm”Diệp Minh Thành gật đầu.Nhưng đúng lúc này, một chiếc ô tô màu đen đột nhiên từ cuối đường chạy tới, nhìn thấy hai cậu bé, người ngồi trong xe ngay lập tức đạp ga tiến lại gần.“Chú Lâm?”Diệp Minh Thành rất tinh mắt, vừa nhìn thấy chiếc xe liền nhận ra ngay.Đúng vậy, người này chính là Lâm Tử Khang!“Tại sao hai cháu lại ở đây? Mới sáng ra, mẹ của hai đứa đâu?”Ngay sau khi nhìn thấy hai cậu nhóc, Lâm Tử Khang lập tức xuống xe và hỏi rốt cuộc có chuyện gì?”Chuyện này quả thực làm người khác có chút lo lắng, trời lạnh thế này mà hai đứa còn mới sáng sớm đã lang thang trên phố, ai mà yên tâm được chứ.Mặc Hi nhanh chóng giải thích: “Chú Lâm, mẹ cháu còn đang ngủ.Tối hôm qua mẹ cháu mệt quá”Lâm Tử Khang: “..”Mệt mỏi?

Chương 250