Sắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in…

Chương 21: Chương 21

Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Cúi đầu nhìn canh trứng cà chua bốc hơi nóng, Triệu Tĩnh Hương lại nhớ đến lời mà bà mẹ Hạ Thải Vân của Phó Chính Cương đã nói với mình vào trưa hôm qua."Tĩnh Hương à, cô biết cháu là một cô bé hiền lành, Chính Cương nhà cô vừa ý cháu cô cũng chẳng có ý kiến.""Cô cũng là phụ nữ, thấy chuyện náo loạn thành thế này, cô biết cháu rất ấm ức.""Cô nghĩ em gái của cháu đã lợi dụng lúc Chính Cương nhà cô uống say, Chính Cương nhà cô cũng là đứa nhỏ trung thực.""Nếu như nó không uống say thì chắc chắn sẽ không gây ra chuyện đó, cháu phải tin cô, gia đình cô đều là người có tôn nghiêm.""Tuần trước hai nhà chúng ta đã đính hôn rồi, cháu sẽ lập tức được gả đến nhà cô.""Vì tương lai của cháu và Chính Cương, cho nên cô vẫn muốn nhờ cháu hãy nói rõ chuyện này với em gái cháu.""Kể từ bé Chính Cương nhà cô đã muốn có một cô em gái, cháu xem, chi bằng để nhà cô nhận Triệu Vân Vân làm em kết nghĩa với thằng bé, có được không.""Cháu nói với bên ngoài chuyện này chỉ là hiểu lầm, giải thích cho mọi người rằng em gái nuôi đang chăm lo cho anh trai uống say mà thôi.""Đừng nên để chuyện đó ảnh hưởng đến tình cảm hai bên gia đình, cô đảm bảo sau khi cháu kết hôn.”"Cô sẽ nói với ông Phó sắp xếp chuyển cháu đến làm văn phòng ở công đoàn, con gái phải ngồi văn phòng mới tốt chứ, mỗi ngày làm ở nhà máy chán chường biết bao."! Các công nhân bên cạnh đều đã ăn xong, mọi người chuẩn bị vào làm việc, tụm năm tụm ba bưng hộp cơm bước đến bồn rửa, tiếng bàn tán dần dần biến mất.Triệu Tĩnh Hương nhìn đồ ăn vẫn chưa động đũa, canh trứng cà chua đã nguội rồi, bên trên còn đọng một lớp dầu.Triệu Tĩnh Hương bưng chén lên uống hết, dù sao canh lạnh cũng chẳng bằng lúc nóng, hệt như lòng người vậy.Triệu Tĩnh Hương quyết định sau khi tan làm sẽ đến tìm Phó Chính Cương, hỏi xem anh ta định làm gì với chuyện nực cười này đây.Ổn định tâm trạng xong, Triệu Tĩnh Hương xốc tinh thần bắt đầu làm việc.Triệu Tĩnh Hương bận rộn cả buổi chiều, tan làm mới thở hắt ra, điều chỉnh tâm trạng rồi trực tiếp đến văn phòng tìm Phó Chính Cương.Sau khi tốt nghiệp trung học, Phó Chính Cương được cha điều thẳng đến khâu hậu cần của nhà máy thực phẩm số hai.Khâu hậu cần là một công việc béo bở, ít việc, ngày thường trong giờ làm Phó Chính Cương thường xuyên tán dóc với các anh em.Đám người đó đều là thân thích hoặc là bề trên của những người có máu mặt trong nhà máy, người nào người nấy đều là họ hàng của lãnh đạo.Nào là con trai của Giám đốc nhà máy, cháu trai của Chủ tịch công đoàn, con rể của Giám đốc phân xưởng, ở đây Phó Chính Cương thường xuyên được mọi người tâng bốc..

Cúi đầu nhìn canh trứng cà chua bốc hơi nóng, Triệu Tĩnh Hương lại nhớ đến lời mà bà mẹ Hạ Thải Vân của Phó Chính Cương đã nói với mình vào trưa hôm qua.

"Tĩnh Hương à, cô biết cháu là một cô bé hiền lành, Chính Cương nhà cô vừa ý cháu cô cũng chẳng có ý kiến.

""Cô cũng là phụ nữ, thấy chuyện náo loạn thành thế này, cô biết cháu rất ấm ức.

""Cô nghĩ em gái của cháu đã lợi dụng lúc Chính Cương nhà cô uống say, Chính Cương nhà cô cũng là đứa nhỏ trung thực.

""Nếu như nó không uống say thì chắc chắn sẽ không gây ra chuyện đó, cháu phải tin cô, gia đình cô đều là người có tôn nghiêm.

""Tuần trước hai nhà chúng ta đã đính hôn rồi, cháu sẽ lập tức được gả đến nhà cô.

""Vì tương lai của cháu và Chính Cương, cho nên cô vẫn muốn nhờ cháu hãy nói rõ chuyện này với em gái cháu.

""Kể từ bé Chính Cương nhà cô đã muốn có một cô em gái, cháu xem, chi bằng để nhà cô nhận Triệu Vân Vân làm em kết nghĩa với thằng bé, có được không.

""Cháu nói với bên ngoài chuyện này chỉ là hiểu lầm, giải thích cho mọi người rằng em gái nuôi đang chăm lo cho anh trai uống say mà thôi.

""Đừng nên để chuyện đó ảnh hưởng đến tình cảm hai bên gia đình, cô đảm bảo sau khi cháu kết hôn.

”"Cô sẽ nói với ông Phó sắp xếp chuyển cháu đến làm văn phòng ở công đoàn, con gái phải ngồi văn phòng mới tốt chứ, mỗi ngày làm ở nhà máy chán chường biết bao.

"! Các công nhân bên cạnh đều đã ăn xong, mọi người chuẩn bị vào làm việc, tụm năm tụm ba bưng hộp cơm bước đến bồn rửa, tiếng bàn tán dần dần biến mất.

Triệu Tĩnh Hương nhìn đồ ăn vẫn chưa động đũa, canh trứng cà chua đã nguội rồi, bên trên còn đọng một lớp dầu.

Triệu Tĩnh Hương bưng chén lên uống hết, dù sao canh lạnh cũng chẳng bằng lúc nóng, hệt như lòng người vậy.

Triệu Tĩnh Hương quyết định sau khi tan làm sẽ đến tìm Phó Chính Cương, hỏi xem anh ta định làm gì với chuyện nực cười này đây.

Ổn định tâm trạng xong, Triệu Tĩnh Hương xốc tinh thần bắt đầu làm việc.

Triệu Tĩnh Hương bận rộn cả buổi chiều, tan làm mới thở hắt ra, điều chỉnh tâm trạng rồi trực tiếp đến văn phòng tìm Phó Chính Cương.

Sau khi tốt nghiệp trung học, Phó Chính Cương được cha điều thẳng đến khâu hậu cần của nhà máy thực phẩm số hai.

Khâu hậu cần là một công việc béo bở, ít việc, ngày thường trong giờ làm Phó Chính Cương thường xuyên tán dóc với các anh em.

Đám người đó đều là thân thích hoặc là bề trên của những người có máu mặt trong nhà máy, người nào người nấy đều là họ hàng của lãnh đạo.

Nào là con trai của Giám đốc nhà máy, cháu trai của Chủ tịch công đoàn, con rể của Giám đốc phân xưởng, ở đây Phó Chính Cương thường xuyên được mọi người tâng bốc.

.

Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Cúi đầu nhìn canh trứng cà chua bốc hơi nóng, Triệu Tĩnh Hương lại nhớ đến lời mà bà mẹ Hạ Thải Vân của Phó Chính Cương đã nói với mình vào trưa hôm qua."Tĩnh Hương à, cô biết cháu là một cô bé hiền lành, Chính Cương nhà cô vừa ý cháu cô cũng chẳng có ý kiến.""Cô cũng là phụ nữ, thấy chuyện náo loạn thành thế này, cô biết cháu rất ấm ức.""Cô nghĩ em gái của cháu đã lợi dụng lúc Chính Cương nhà cô uống say, Chính Cương nhà cô cũng là đứa nhỏ trung thực.""Nếu như nó không uống say thì chắc chắn sẽ không gây ra chuyện đó, cháu phải tin cô, gia đình cô đều là người có tôn nghiêm.""Tuần trước hai nhà chúng ta đã đính hôn rồi, cháu sẽ lập tức được gả đến nhà cô.""Vì tương lai của cháu và Chính Cương, cho nên cô vẫn muốn nhờ cháu hãy nói rõ chuyện này với em gái cháu.""Kể từ bé Chính Cương nhà cô đã muốn có một cô em gái, cháu xem, chi bằng để nhà cô nhận Triệu Vân Vân làm em kết nghĩa với thằng bé, có được không.""Cháu nói với bên ngoài chuyện này chỉ là hiểu lầm, giải thích cho mọi người rằng em gái nuôi đang chăm lo cho anh trai uống say mà thôi.""Đừng nên để chuyện đó ảnh hưởng đến tình cảm hai bên gia đình, cô đảm bảo sau khi cháu kết hôn.”"Cô sẽ nói với ông Phó sắp xếp chuyển cháu đến làm văn phòng ở công đoàn, con gái phải ngồi văn phòng mới tốt chứ, mỗi ngày làm ở nhà máy chán chường biết bao."! Các công nhân bên cạnh đều đã ăn xong, mọi người chuẩn bị vào làm việc, tụm năm tụm ba bưng hộp cơm bước đến bồn rửa, tiếng bàn tán dần dần biến mất.Triệu Tĩnh Hương nhìn đồ ăn vẫn chưa động đũa, canh trứng cà chua đã nguội rồi, bên trên còn đọng một lớp dầu.Triệu Tĩnh Hương bưng chén lên uống hết, dù sao canh lạnh cũng chẳng bằng lúc nóng, hệt như lòng người vậy.Triệu Tĩnh Hương quyết định sau khi tan làm sẽ đến tìm Phó Chính Cương, hỏi xem anh ta định làm gì với chuyện nực cười này đây.Ổn định tâm trạng xong, Triệu Tĩnh Hương xốc tinh thần bắt đầu làm việc.Triệu Tĩnh Hương bận rộn cả buổi chiều, tan làm mới thở hắt ra, điều chỉnh tâm trạng rồi trực tiếp đến văn phòng tìm Phó Chính Cương.Sau khi tốt nghiệp trung học, Phó Chính Cương được cha điều thẳng đến khâu hậu cần của nhà máy thực phẩm số hai.Khâu hậu cần là một công việc béo bở, ít việc, ngày thường trong giờ làm Phó Chính Cương thường xuyên tán dóc với các anh em.Đám người đó đều là thân thích hoặc là bề trên của những người có máu mặt trong nhà máy, người nào người nấy đều là họ hàng của lãnh đạo.Nào là con trai của Giám đốc nhà máy, cháu trai của Chủ tịch công đoàn, con rể của Giám đốc phân xưởng, ở đây Phó Chính Cương thường xuyên được mọi người tâng bốc..

Chương 21: Chương 21