Sắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in…

Chương 24: Chương 24

Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Về đến nhà lại nhìn thấy chị gái sau khi vào nhà máy làm công nhân đã trở nên xinh đẹp hơn, không khỏi hơi chạnh lòng, rõ là chị em một nhà nhưng bản thân cũng chỉ đành về quê làm ruộng.Triệu Vân Vân cố tình phớt lờ ý nghĩ lúc trước cô ta đã không học hành chăm chỉ, bằng tốt nghiệp trung học cũng lộn xộn, bản thân vốn chẳng đủ năng lực vượt qua kỳ thi tuyển dụng, mà lại chỉ hận vận mệnh bất công.Cho nên hôm đó lúc Phó Chính Cương đến nhà ăn cơm, cô ta nghe được tin chị gái mình sắp trở thành con dâu của lãnh đạo nhà máy.Lòng ghen tị khiến cô ta hoàn toàn trở mặt, nhìn chị gái thẹn thùng trước mặt, trong lòng Triệu Vân Vân chợt nảy ra một kế hoạch ác độc.Buổi tối, sau khi Triệu Vân Vân đợi cả nhà đã ngủ say thì lén lút bước vào căn phòng bên cạnh mà Phó Chính Cương đang nghỉ ngơi, đầu óc nóng lên rồi gạo nấu thành cơm với Phó Chính Cương.Mà rõ ràng Phó Chính Cương cũng chẳng phải người tốt gì, đàn ông đích thực dù uống say cũng không làm thế, có thể nhận thấy Phó Chính Cương cũng ỡm ờ mà chấp nhận ôm ấp người đẹp.Một người cố tình chịu thiệt, một kẻ đưa đẩy nửa vời, Bạch Liên nhìn Đậu Xanh."Chuyện này rõ là con chịu thiệt thòi, ít nhiều gì con cũng phải có lợi, nếu như chị con đã không muốn cưới thì để con làm cô dâu thay cho."Triệu Vân Vân nghĩ đến mình và Mắt đậu xanh, à không, mình và Phó Chính Cương đã nên chuyện rồi, cô ta không thể mặc kệ như thế được.Triệu Vân Vân vẫn còn nhớ ánh mắt khinh thường của mụ già Hạ Thải Vân nhìn mình, nếu như không ép được một nồi dầu từ đám người nhà họ Phó thì Triệu Vân Vân sẽ không bỏ qua.Triệu Vân Vân mất mười ngày mới xin được thư giới thiệu từ Đại đội trưởng, hiện tại đã qua năm ngày, thời gian không chờ một ai.Để được quay về thành phố thì Triệu Vân Vân chỉ còn một con đường.Hoặc là tìm được việc làm, hoặc là kết hôn với nhà họ Phó.Triệu Vân Vân nắm chặt ngón tay, trở về phòng chải chuốt bản thân, cô ta đặc biệt thay chiếc váy đỏ đã may từ một năm trước, bôi kem che khuyết điểm che giấu gương mặt hốc hác!.Buổi chiều, Triệu Vân Vân ăn diện lộng lẫy, cô ta mặc váy đỏ uốn éo đi đến nhà máy thực phẩm số hai."Chào đồng chí, tôi là vợ chưa cưới của đồng chí Phó Chính Cương ở văn phòng Khâu hậu cần, tôi có chuyện muốn tìm anh ấy bàn bạc."Dứt lời, Triệu Vân Vân ngượng ngùng mỉm cười."À, được, đồng chí, mời cô đăng ký bên này."Tiểu Lý là bảo vệ mới đến, cậu chàng vừa vào nghề vẫn chưa từng hẹn hò bao giờ, chợt nhìn thấy cô gái xinh đẹp như thế nên đầu óc vẫn chưa load kịp..

Về đến nhà lại nhìn thấy chị gái sau khi vào nhà máy làm công nhân đã trở nên xinh đẹp hơn, không khỏi hơi chạnh lòng, rõ là chị em một nhà nhưng bản thân cũng chỉ đành về quê làm ruộng.

Triệu Vân Vân cố tình phớt lờ ý nghĩ lúc trước cô ta đã không học hành chăm chỉ, bằng tốt nghiệp trung học cũng lộn xộn, bản thân vốn chẳng đủ năng lực vượt qua kỳ thi tuyển dụng, mà lại chỉ hận vận mệnh bất công.

Cho nên hôm đó lúc Phó Chính Cương đến nhà ăn cơm, cô ta nghe được tin chị gái mình sắp trở thành con dâu của lãnh đạo nhà máy.

Lòng ghen tị khiến cô ta hoàn toàn trở mặt, nhìn chị gái thẹn thùng trước mặt, trong lòng Triệu Vân Vân chợt nảy ra một kế hoạch ác độc.

Buổi tối, sau khi Triệu Vân Vân đợi cả nhà đã ngủ say thì lén lút bước vào căn phòng bên cạnh mà Phó Chính Cương đang nghỉ ngơi, đầu óc nóng lên rồi gạo nấu thành cơm với Phó Chính Cương.

Mà rõ ràng Phó Chính Cương cũng chẳng phải người tốt gì, đàn ông đích thực dù uống say cũng không làm thế, có thể nhận thấy Phó Chính Cương cũng ỡm ờ mà chấp nhận ôm ấp người đẹp.

Một người cố tình chịu thiệt, một kẻ đưa đẩy nửa vời, Bạch Liên nhìn Đậu Xanh.

"Chuyện này rõ là con chịu thiệt thòi, ít nhiều gì con cũng phải có lợi, nếu như chị con đã không muốn cưới thì để con làm cô dâu thay cho.

"Triệu Vân Vân nghĩ đến mình và Mắt đậu xanh, à không, mình và Phó Chính Cương đã nên chuyện rồi, cô ta không thể mặc kệ như thế được.

Triệu Vân Vân vẫn còn nhớ ánh mắt khinh thường của mụ già Hạ Thải Vân nhìn mình, nếu như không ép được một nồi dầu từ đám người nhà họ Phó thì Triệu Vân Vân sẽ không bỏ qua.

Triệu Vân Vân mất mười ngày mới xin được thư giới thiệu từ Đại đội trưởng, hiện tại đã qua năm ngày, thời gian không chờ một ai.

Để được quay về thành phố thì Triệu Vân Vân chỉ còn một con đường.

Hoặc là tìm được việc làm, hoặc là kết hôn với nhà họ Phó.

Triệu Vân Vân nắm chặt ngón tay, trở về phòng chải chuốt bản thân, cô ta đặc biệt thay chiếc váy đỏ đã may từ một năm trước, bôi kem che khuyết điểm che giấu gương mặt hốc hác!.

Buổi chiều, Triệu Vân Vân ăn diện lộng lẫy, cô ta mặc váy đỏ uốn éo đi đến nhà máy thực phẩm số hai.

"Chào đồng chí, tôi là vợ chưa cưới của đồng chí Phó Chính Cương ở văn phòng Khâu hậu cần, tôi có chuyện muốn tìm anh ấy bàn bạc.

"Dứt lời, Triệu Vân Vân ngượng ngùng mỉm cười.

"À, được, đồng chí, mời cô đăng ký bên này.

"Tiểu Lý là bảo vệ mới đến, cậu chàng vừa vào nghề vẫn chưa từng hẹn hò bao giờ, chợt nhìn thấy cô gái xinh đẹp như thế nên đầu óc vẫn chưa load kịp.

.

Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Về đến nhà lại nhìn thấy chị gái sau khi vào nhà máy làm công nhân đã trở nên xinh đẹp hơn, không khỏi hơi chạnh lòng, rõ là chị em một nhà nhưng bản thân cũng chỉ đành về quê làm ruộng.Triệu Vân Vân cố tình phớt lờ ý nghĩ lúc trước cô ta đã không học hành chăm chỉ, bằng tốt nghiệp trung học cũng lộn xộn, bản thân vốn chẳng đủ năng lực vượt qua kỳ thi tuyển dụng, mà lại chỉ hận vận mệnh bất công.Cho nên hôm đó lúc Phó Chính Cương đến nhà ăn cơm, cô ta nghe được tin chị gái mình sắp trở thành con dâu của lãnh đạo nhà máy.Lòng ghen tị khiến cô ta hoàn toàn trở mặt, nhìn chị gái thẹn thùng trước mặt, trong lòng Triệu Vân Vân chợt nảy ra một kế hoạch ác độc.Buổi tối, sau khi Triệu Vân Vân đợi cả nhà đã ngủ say thì lén lút bước vào căn phòng bên cạnh mà Phó Chính Cương đang nghỉ ngơi, đầu óc nóng lên rồi gạo nấu thành cơm với Phó Chính Cương.Mà rõ ràng Phó Chính Cương cũng chẳng phải người tốt gì, đàn ông đích thực dù uống say cũng không làm thế, có thể nhận thấy Phó Chính Cương cũng ỡm ờ mà chấp nhận ôm ấp người đẹp.Một người cố tình chịu thiệt, một kẻ đưa đẩy nửa vời, Bạch Liên nhìn Đậu Xanh."Chuyện này rõ là con chịu thiệt thòi, ít nhiều gì con cũng phải có lợi, nếu như chị con đã không muốn cưới thì để con làm cô dâu thay cho."Triệu Vân Vân nghĩ đến mình và Mắt đậu xanh, à không, mình và Phó Chính Cương đã nên chuyện rồi, cô ta không thể mặc kệ như thế được.Triệu Vân Vân vẫn còn nhớ ánh mắt khinh thường của mụ già Hạ Thải Vân nhìn mình, nếu như không ép được một nồi dầu từ đám người nhà họ Phó thì Triệu Vân Vân sẽ không bỏ qua.Triệu Vân Vân mất mười ngày mới xin được thư giới thiệu từ Đại đội trưởng, hiện tại đã qua năm ngày, thời gian không chờ một ai.Để được quay về thành phố thì Triệu Vân Vân chỉ còn một con đường.Hoặc là tìm được việc làm, hoặc là kết hôn với nhà họ Phó.Triệu Vân Vân nắm chặt ngón tay, trở về phòng chải chuốt bản thân, cô ta đặc biệt thay chiếc váy đỏ đã may từ một năm trước, bôi kem che khuyết điểm che giấu gương mặt hốc hác!.Buổi chiều, Triệu Vân Vân ăn diện lộng lẫy, cô ta mặc váy đỏ uốn éo đi đến nhà máy thực phẩm số hai."Chào đồng chí, tôi là vợ chưa cưới của đồng chí Phó Chính Cương ở văn phòng Khâu hậu cần, tôi có chuyện muốn tìm anh ấy bàn bạc."Dứt lời, Triệu Vân Vân ngượng ngùng mỉm cười."À, được, đồng chí, mời cô đăng ký bên này."Tiểu Lý là bảo vệ mới đến, cậu chàng vừa vào nghề vẫn chưa từng hẹn hò bao giờ, chợt nhìn thấy cô gái xinh đẹp như thế nên đầu óc vẫn chưa load kịp..

Chương 24: Chương 24