Sắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in…
Chương 28: Chương 28
Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Điêu Ngọc Liên bế Ngô Tiểu Bảo dưới mái hiên dỗ nhóc ăn thêm vài miếng, Điêu Ngọc Liên thực sự bị hành hạ cho mệt lả.Điêu Ngọc Liên vịn cột hành lang *****, liếc mắt nhìn thấy Cao Tú Lan ăn mặc gọn gàng sạch sẽ đi ra, trong lòng lập tức khó chịu."Chà! hôm nay Cao Tú Lan định đi đâu mà ăn mặc đẹp thế?"Điêu Ngọc Liên không vui thì Cao Tú Lan càng vui vẻ, bà ngẩng cao đầu."Chẳng phải đều do Tiêu Đồng nhà tôi mua cho tôi và ông Tạ mấy cuộn vải đang thịnh hành đấy sao.Ôi, tôi đã nói không cần mà Tiêu Đồng nhất quyết mua cho tôi, vì vậy tôi còn phải đi tìm mua vài cái cúc áo phù hợp với vải nữa.""Đi tới đi lui thực sự mất thời gian quá, Tiêu Đồng còn muốn đưa tôi đi cắt tóc cán bộ."Cao Tú Lan vừa nói vừa vuốt mái tóc dài đến vai."Đều là tấm lòng của bọn trẻ cả, tôi mà từ chối thì chẳng phải sẽ khiến chúng nó đau lòng à.""Cao Tú Lan, nếu giờ bà còn không đi thì Cung Tiêu Xã cũng đóng cửa rồi, để tôi xem bà đi đâu mua cúc áo đây."Điêu Ngọc Liên ghét nhất là nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Cao Tú Lan."Ôi chao, không tán gẫu với bà nữa, Tiêu Đồng đạp xe chở mẹ nhanh chút nhé, bằng không thì Cung Tiêu Xã đóng cửa mất.""Chà, chờ mẹ ngồi vững thì con bảo đảm trong vòng mười phút sẽ đưa mẹ đến Cung Tiêu Xã."Lâm Tiêu Đồng vỗ ngực tỏ vẻ vô cùng đáng tin cậy."Mẹ ơi, con cũng muốn đi Cung Tiêu Xã, con muốn ăn kẹo trái cây.Trước đây con đã thấy bọn Hổ Đầu ăn loại kẹo đó, vỏ kẹo lấp lánh, mà con lại không có."Ngô Gia Bảo cảm thấy tức giận vì lần trước Hổ Đầu không cho nhóc viên kẹo nào."Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, cơm thì không ăn mà còn muốn ăn kẹo, mẹ thấy con muốn ăn đòn rồi đó."Điêu Ngọc Liên tức giận không thôi, trực tiếp mắng Ngô Gia Bảo."A a a hu hu hu, con muốn con muốn a a a, mẹ không phải mẹ con, con muốn nhận bà Trương làm bà nội."Ngô Gia Bảo thấy không đòi được kẹo thì gào lên."Thằng nhãi này, mẹ thấy con muốn tạo phản rồi, mau lại đây cho mẹ, con còn muốn chạy đi đâu nữa hả."! Lần trước Hạ Thải Vân nổi giận ném hai cái ly, cho nên hôm nay lại đến Cung Tiêu Xã chọn mua mấy cái ly mới.Nào ngờ lại trùng hợp gặp gỡ Triệu Vân Vân đang mua quần áo.Hạ Thải Vân cầm ly chọn lựa, chậm rãi nói, âm lượng vừa vặn để cho tất cả mọi người đều nghe được."Có một số người mặt dày vô cùng, vội vàng chạy đến tận nhà đàn ông, quả thực không biết xấu hổ.""Còn một số đàn ông hiền lành vừa thấy nước mắt của phụ nữ là mềm lòng.Nhưng tôi thì không, tôi muốn nhìn xem nó còn giả bộ đến khi nào.".
Điêu Ngọc Liên bế Ngô Tiểu Bảo dưới mái hiên dỗ nhóc ăn thêm vài miếng, Điêu Ngọc Liên thực sự bị hành hạ cho mệt lả.
Điêu Ngọc Liên vịn cột hành lang *****, liếc mắt nhìn thấy Cao Tú Lan ăn mặc gọn gàng sạch sẽ đi ra, trong lòng lập tức khó chịu.
"Chà! hôm nay Cao Tú Lan định đi đâu mà ăn mặc đẹp thế?"Điêu Ngọc Liên không vui thì Cao Tú Lan càng vui vẻ, bà ngẩng cao đầu.
"Chẳng phải đều do Tiêu Đồng nhà tôi mua cho tôi và ông Tạ mấy cuộn vải đang thịnh hành đấy sao.
Ôi, tôi đã nói không cần mà Tiêu Đồng nhất quyết mua cho tôi, vì vậy tôi còn phải đi tìm mua vài cái cúc áo phù hợp với vải nữa.
""Đi tới đi lui thực sự mất thời gian quá, Tiêu Đồng còn muốn đưa tôi đi cắt tóc cán bộ.
"Cao Tú Lan vừa nói vừa vuốt mái tóc dài đến vai.
"Đều là tấm lòng của bọn trẻ cả, tôi mà từ chối thì chẳng phải sẽ khiến chúng nó đau lòng à.
""Cao Tú Lan, nếu giờ bà còn không đi thì Cung Tiêu Xã cũng đóng cửa rồi, để tôi xem bà đi đâu mua cúc áo đây.
"Điêu Ngọc Liên ghét nhất là nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Cao Tú Lan.
"Ôi chao, không tán gẫu với bà nữa, Tiêu Đồng đạp xe chở mẹ nhanh chút nhé, bằng không thì Cung Tiêu Xã đóng cửa mất.
""Chà, chờ mẹ ngồi vững thì con bảo đảm trong vòng mười phút sẽ đưa mẹ đến Cung Tiêu Xã.
"Lâm Tiêu Đồng vỗ ngực tỏ vẻ vô cùng đáng tin cậy.
"Mẹ ơi, con cũng muốn đi Cung Tiêu Xã, con muốn ăn kẹo trái cây.
Trước đây con đã thấy bọn Hổ Đầu ăn loại kẹo đó, vỏ kẹo lấp lánh, mà con lại không có.
"Ngô Gia Bảo cảm thấy tức giận vì lần trước Hổ Đầu không cho nhóc viên kẹo nào.
"Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, cơm thì không ăn mà còn muốn ăn kẹo, mẹ thấy con muốn ăn đòn rồi đó.
"Điêu Ngọc Liên tức giận không thôi, trực tiếp mắng Ngô Gia Bảo.
"A a a hu hu hu, con muốn con muốn a a a, mẹ không phải mẹ con, con muốn nhận bà Trương làm bà nội.
"Ngô Gia Bảo thấy không đòi được kẹo thì gào lên.
"Thằng nhãi này, mẹ thấy con muốn tạo phản rồi, mau lại đây cho mẹ, con còn muốn chạy đi đâu nữa hả.
"! Lần trước Hạ Thải Vân nổi giận ném hai cái ly, cho nên hôm nay lại đến Cung Tiêu Xã chọn mua mấy cái ly mới.
Nào ngờ lại trùng hợp gặp gỡ Triệu Vân Vân đang mua quần áo.
Hạ Thải Vân cầm ly chọn lựa, chậm rãi nói, âm lượng vừa vặn để cho tất cả mọi người đều nghe được.
"Có một số người mặt dày vô cùng, vội vàng chạy đến tận nhà đàn ông, quả thực không biết xấu hổ.
""Còn một số đàn ông hiền lành vừa thấy nước mắt của phụ nữ là mềm lòng.
Nhưng tôi thì không, tôi muốn nhìn xem nó còn giả bộ đến khi nào.
".
Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Điêu Ngọc Liên bế Ngô Tiểu Bảo dưới mái hiên dỗ nhóc ăn thêm vài miếng, Điêu Ngọc Liên thực sự bị hành hạ cho mệt lả.Điêu Ngọc Liên vịn cột hành lang *****, liếc mắt nhìn thấy Cao Tú Lan ăn mặc gọn gàng sạch sẽ đi ra, trong lòng lập tức khó chịu."Chà! hôm nay Cao Tú Lan định đi đâu mà ăn mặc đẹp thế?"Điêu Ngọc Liên không vui thì Cao Tú Lan càng vui vẻ, bà ngẩng cao đầu."Chẳng phải đều do Tiêu Đồng nhà tôi mua cho tôi và ông Tạ mấy cuộn vải đang thịnh hành đấy sao.Ôi, tôi đã nói không cần mà Tiêu Đồng nhất quyết mua cho tôi, vì vậy tôi còn phải đi tìm mua vài cái cúc áo phù hợp với vải nữa.""Đi tới đi lui thực sự mất thời gian quá, Tiêu Đồng còn muốn đưa tôi đi cắt tóc cán bộ."Cao Tú Lan vừa nói vừa vuốt mái tóc dài đến vai."Đều là tấm lòng của bọn trẻ cả, tôi mà từ chối thì chẳng phải sẽ khiến chúng nó đau lòng à.""Cao Tú Lan, nếu giờ bà còn không đi thì Cung Tiêu Xã cũng đóng cửa rồi, để tôi xem bà đi đâu mua cúc áo đây."Điêu Ngọc Liên ghét nhất là nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Cao Tú Lan."Ôi chao, không tán gẫu với bà nữa, Tiêu Đồng đạp xe chở mẹ nhanh chút nhé, bằng không thì Cung Tiêu Xã đóng cửa mất.""Chà, chờ mẹ ngồi vững thì con bảo đảm trong vòng mười phút sẽ đưa mẹ đến Cung Tiêu Xã."Lâm Tiêu Đồng vỗ ngực tỏ vẻ vô cùng đáng tin cậy."Mẹ ơi, con cũng muốn đi Cung Tiêu Xã, con muốn ăn kẹo trái cây.Trước đây con đã thấy bọn Hổ Đầu ăn loại kẹo đó, vỏ kẹo lấp lánh, mà con lại không có."Ngô Gia Bảo cảm thấy tức giận vì lần trước Hổ Đầu không cho nhóc viên kẹo nào."Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, cơm thì không ăn mà còn muốn ăn kẹo, mẹ thấy con muốn ăn đòn rồi đó."Điêu Ngọc Liên tức giận không thôi, trực tiếp mắng Ngô Gia Bảo."A a a hu hu hu, con muốn con muốn a a a, mẹ không phải mẹ con, con muốn nhận bà Trương làm bà nội."Ngô Gia Bảo thấy không đòi được kẹo thì gào lên."Thằng nhãi này, mẹ thấy con muốn tạo phản rồi, mau lại đây cho mẹ, con còn muốn chạy đi đâu nữa hả."! Lần trước Hạ Thải Vân nổi giận ném hai cái ly, cho nên hôm nay lại đến Cung Tiêu Xã chọn mua mấy cái ly mới.Nào ngờ lại trùng hợp gặp gỡ Triệu Vân Vân đang mua quần áo.Hạ Thải Vân cầm ly chọn lựa, chậm rãi nói, âm lượng vừa vặn để cho tất cả mọi người đều nghe được."Có một số người mặt dày vô cùng, vội vàng chạy đến tận nhà đàn ông, quả thực không biết xấu hổ.""Còn một số đàn ông hiền lành vừa thấy nước mắt của phụ nữ là mềm lòng.Nhưng tôi thì không, tôi muốn nhìn xem nó còn giả bộ đến khi nào.".