Sắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in…
Chương 38: Chương 38
Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Cha mẹ chồng không gây khó dễ thì cuộc sống làm dâu cũng dễ chịu hơn."Nhà họ Tạ chỉ có mỗi Tạ Nghệ, sẽ không xảy ra tranh chấp, con bé Tiêu Đồng lại hiền lành, tôi sợ nó gặp phải chị em dâu gây khó dễ mà chịu thiệt.""Mặc dù mẹ chồng của con bé mang tiếng xấu, nhưng tính tình lại thẳng thắn, không có dã tâm.""Cha chồng của con bé ít nói, không hút thuốc không uống rượu, sau khi tan làm thì về nhà, nhà họ Tạ rất nề nếp, Tiêu Đồng gả cho nhà họ thì cuộc sống cũng suôn sẻ."Vệ Kiến Viễn vuốt mái tóc đen nhánh của Cảnh Thiến, hai vợ chồng tựa vào nhau thủ thỉ."Ông Vệ à, ông nói phải, nhìn Tiêu Đồng bây giờ sống vui vẻ như vậy, thân là dì út như tôi phải hạnh phúc mới đúng."Khi Lâm Tiêu Đồng đến tuổi đi học đã sinh sống ở nhà họ Vệ, lúc ấy Cảnh Thiến và Vệ Kiến Viễn chưa có con, hầu như bọn họ luôn coi Tiêu Đồng là con ruột mà chăm nom."Ông Vệ, tôi nhớ ra con gái của thím Ngưu dưới lầu hai sắp đi nhập ngũ đúng không? Ông thấy công việc bây giờ con bé đang làm có phù hợp với Tiêu Đồng không?"Kỳ thực sau khi cha mẹ của Lâm Tiêu Đồng hy sinh, lãnh đạo của khu phố đã đến nhà sắp xếp công việc cho cô rồi.Thế nhưng khoảng thời gian ấy Chính phủ tuyên truyền phong trào xuống nông thôn, rất nhiều nhà có đường lối đều lặng lẽ bố trí cương vị cho con cái nhà mình.Cương vị tốt đều được ưa chuộng dĩ nhiên đã bị chiếm hết từ lâu, những cương vị còn lại để lựa chọn quá ít, địa vị thấp không thể chọn làm sĩ quan cấp cao, mà công việc tốt nhất bấy giờ là làm cán sự trong nhà máy may mặc.Vệ Kiến Viễn nhờ người hỏi thăm một chút, mấy năm nay nhà máy đó không phất lên nổi, tiền lương của công nhân sắp không trả nổi nữa rồi, tình hình rất loạn, không biết chừng nay mai sẽ đóng cửa.Mọi người cùng ngồi lại, sau khi bàn bạc thì mang giấy chứng nhận con của thương binh liệt sĩ đến khu phố thảo luận, đổi công việc đó thành một toà đại viện nhỏ, nhà không lớn lắm, song vị trí lại rất tốt, bên cạnh chính là thủ đô.Cảnh Thiến nghĩ đến công việc béo bở ấy mà suy tính, bà ấy muốn xem thử về sau có thể nhờ quan hệ mà đi cửa sau hay không.Vị trí của ngôi nhà nhỏ rất tốt, nhưng lại hỗn loạn, lúc trước nơi đó là chỗ ở cho những con người làm của chủ nhà đất, sau khi tịch thu thì trở thành văn phòng của khu phố.Kể từ lúc đổi chủ thì ngôi nhà cũng được mở rộng, Khu phố xây dựng lại rồi chuyển ra khỏi đó, ngôi nhà nhỏ cũng để trống từ ấy.Sau khi tranh chấp một hồi, ngôi nhà nhỏ được Lâm Tiêu Đồng đứng tên, Cảnh Thiến tìm người dọn dẹp ngôi nhà rồi cho người ngoài thuê, tiền thuê mỗi tháng năm đồng..
Cha mẹ chồng không gây khó dễ thì cuộc sống làm dâu cũng dễ chịu hơn.
"Nhà họ Tạ chỉ có mỗi Tạ Nghệ, sẽ không xảy ra tranh chấp, con bé Tiêu Đồng lại hiền lành, tôi sợ nó gặp phải chị em dâu gây khó dễ mà chịu thiệt.
""Mặc dù mẹ chồng của con bé mang tiếng xấu, nhưng tính tình lại thẳng thắn, không có dã tâm.
""Cha chồng của con bé ít nói, không hút thuốc không uống rượu, sau khi tan làm thì về nhà, nhà họ Tạ rất nề nếp, Tiêu Đồng gả cho nhà họ thì cuộc sống cũng suôn sẻ.
"Vệ Kiến Viễn vuốt mái tóc đen nhánh của Cảnh Thiến, hai vợ chồng tựa vào nhau thủ thỉ.
"Ông Vệ à, ông nói phải, nhìn Tiêu Đồng bây giờ sống vui vẻ như vậy, thân là dì út như tôi phải hạnh phúc mới đúng.
"Khi Lâm Tiêu Đồng đến tuổi đi học đã sinh sống ở nhà họ Vệ, lúc ấy Cảnh Thiến và Vệ Kiến Viễn chưa có con, hầu như bọn họ luôn coi Tiêu Đồng là con ruột mà chăm nom.
"Ông Vệ, tôi nhớ ra con gái của thím Ngưu dưới lầu hai sắp đi nhập ngũ đúng không? Ông thấy công việc bây giờ con bé đang làm có phù hợp với Tiêu Đồng không?"Kỳ thực sau khi cha mẹ của Lâm Tiêu Đồng hy sinh, lãnh đạo của khu phố đã đến nhà sắp xếp công việc cho cô rồi.
Thế nhưng khoảng thời gian ấy Chính phủ tuyên truyền phong trào xuống nông thôn, rất nhiều nhà có đường lối đều lặng lẽ bố trí cương vị cho con cái nhà mình.
Cương vị tốt đều được ưa chuộng dĩ nhiên đã bị chiếm hết từ lâu, những cương vị còn lại để lựa chọn quá ít, địa vị thấp không thể chọn làm sĩ quan cấp cao, mà công việc tốt nhất bấy giờ là làm cán sự trong nhà máy may mặc.
Vệ Kiến Viễn nhờ người hỏi thăm một chút, mấy năm nay nhà máy đó không phất lên nổi, tiền lương của công nhân sắp không trả nổi nữa rồi, tình hình rất loạn, không biết chừng nay mai sẽ đóng cửa.
Mọi người cùng ngồi lại, sau khi bàn bạc thì mang giấy chứng nhận con của thương binh liệt sĩ đến khu phố thảo luận, đổi công việc đó thành một toà đại viện nhỏ, nhà không lớn lắm, song vị trí lại rất tốt, bên cạnh chính là thủ đô.
Cảnh Thiến nghĩ đến công việc béo bở ấy mà suy tính, bà ấy muốn xem thử về sau có thể nhờ quan hệ mà đi cửa sau hay không.
Vị trí của ngôi nhà nhỏ rất tốt, nhưng lại hỗn loạn, lúc trước nơi đó là chỗ ở cho những con người làm của chủ nhà đất, sau khi tịch thu thì trở thành văn phòng của khu phố.
Kể từ lúc đổi chủ thì ngôi nhà cũng được mở rộng, Khu phố xây dựng lại rồi chuyển ra khỏi đó, ngôi nhà nhỏ cũng để trống từ ấy.
Sau khi tranh chấp một hồi, ngôi nhà nhỏ được Lâm Tiêu Đồng đứng tên, Cảnh Thiến tìm người dọn dẹp ngôi nhà rồi cho người ngoài thuê, tiền thuê mỗi tháng năm đồng.
.
Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp ViệnTác giả: Tam Đốn La BặcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in… Cha mẹ chồng không gây khó dễ thì cuộc sống làm dâu cũng dễ chịu hơn."Nhà họ Tạ chỉ có mỗi Tạ Nghệ, sẽ không xảy ra tranh chấp, con bé Tiêu Đồng lại hiền lành, tôi sợ nó gặp phải chị em dâu gây khó dễ mà chịu thiệt.""Mặc dù mẹ chồng của con bé mang tiếng xấu, nhưng tính tình lại thẳng thắn, không có dã tâm.""Cha chồng của con bé ít nói, không hút thuốc không uống rượu, sau khi tan làm thì về nhà, nhà họ Tạ rất nề nếp, Tiêu Đồng gả cho nhà họ thì cuộc sống cũng suôn sẻ."Vệ Kiến Viễn vuốt mái tóc đen nhánh của Cảnh Thiến, hai vợ chồng tựa vào nhau thủ thỉ."Ông Vệ à, ông nói phải, nhìn Tiêu Đồng bây giờ sống vui vẻ như vậy, thân là dì út như tôi phải hạnh phúc mới đúng."Khi Lâm Tiêu Đồng đến tuổi đi học đã sinh sống ở nhà họ Vệ, lúc ấy Cảnh Thiến và Vệ Kiến Viễn chưa có con, hầu như bọn họ luôn coi Tiêu Đồng là con ruột mà chăm nom."Ông Vệ, tôi nhớ ra con gái của thím Ngưu dưới lầu hai sắp đi nhập ngũ đúng không? Ông thấy công việc bây giờ con bé đang làm có phù hợp với Tiêu Đồng không?"Kỳ thực sau khi cha mẹ của Lâm Tiêu Đồng hy sinh, lãnh đạo của khu phố đã đến nhà sắp xếp công việc cho cô rồi.Thế nhưng khoảng thời gian ấy Chính phủ tuyên truyền phong trào xuống nông thôn, rất nhiều nhà có đường lối đều lặng lẽ bố trí cương vị cho con cái nhà mình.Cương vị tốt đều được ưa chuộng dĩ nhiên đã bị chiếm hết từ lâu, những cương vị còn lại để lựa chọn quá ít, địa vị thấp không thể chọn làm sĩ quan cấp cao, mà công việc tốt nhất bấy giờ là làm cán sự trong nhà máy may mặc.Vệ Kiến Viễn nhờ người hỏi thăm một chút, mấy năm nay nhà máy đó không phất lên nổi, tiền lương của công nhân sắp không trả nổi nữa rồi, tình hình rất loạn, không biết chừng nay mai sẽ đóng cửa.Mọi người cùng ngồi lại, sau khi bàn bạc thì mang giấy chứng nhận con của thương binh liệt sĩ đến khu phố thảo luận, đổi công việc đó thành một toà đại viện nhỏ, nhà không lớn lắm, song vị trí lại rất tốt, bên cạnh chính là thủ đô.Cảnh Thiến nghĩ đến công việc béo bở ấy mà suy tính, bà ấy muốn xem thử về sau có thể nhờ quan hệ mà đi cửa sau hay không.Vị trí của ngôi nhà nhỏ rất tốt, nhưng lại hỗn loạn, lúc trước nơi đó là chỗ ở cho những con người làm của chủ nhà đất, sau khi tịch thu thì trở thành văn phòng của khu phố.Kể từ lúc đổi chủ thì ngôi nhà cũng được mở rộng, Khu phố xây dựng lại rồi chuyển ra khỏi đó, ngôi nhà nhỏ cũng để trống từ ấy.Sau khi tranh chấp một hồi, ngôi nhà nhỏ được Lâm Tiêu Đồng đứng tên, Cảnh Thiến tìm người dọn dẹp ngôi nhà rồi cho người ngoài thuê, tiền thuê mỗi tháng năm đồng..