Đại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm…
Chương 9: 9: Khách Sáo Quá Rồi
Mạt Thế Xuyên Không Về Tn70Tác giả: Đông bán noãnTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm… Nhưng bởi vì dáng vẻ mềm mại đáng yêu cùng khí chất của nàng, hình ảnh cô yên lặng chấp nhận nhìn giống như là bị bắt nạt, chịu ủy khuất, càng khiến cho mọi người tức giận và chán ghét.Bản thân cô cũng tự hỏi, nếu không phải biết thân thể nguyên thân thật sự đến mức dầu hết đèn khô, lực bất tòng tâm.Nếu cô đơn thuần đứng ở lập trường của thanh niên trí thức khác nhìn vào thì Phong Tri Ý có lẽ cũng không thích nguyên thân.Dù sao người ta cũng không phải cha mẹ ruột của cô ấy, đều là thanh niên trí thức mới quen biết không lâu, thân phận bình thường, cũng cần xuống ruộng làm việc kiếm công điểm, có ai lại chịu phiền phức phục vụ và nhân nhượng cô ấy chứ?Cho nên, Phong Tri Ý là thật lòng thay nguyên thân xin lỗi mọi người:"Ở chỗ này, tôi lấy canh thay rượu, thật lòng xin lỗi các vị.Trước kia, đã gây nhiều phiền toái cho mọi người rồi.”Nói xong, cô một tay che chắn, một tay nâng bát uống một hớp canh.Mọi người sửng sốt, dường như không ngờ Phong Tri Ý lại thẳng thắn như vậy.Mấy nam thanh niên trí thức do Phạm Khải Minh đứng đầu vội vàng xua tay:"Chuyện này có cái gì mà xin lỗi, thân thể cô không khỏe cũng không phải là cô muốn thế.”“Đúng vậy!”Có vài người không khỏi chột dạ mình trước kia có phải quá đáng quá hay không, vội vàng giải thích:"Chúng tôi không có so đo, thật đấy, cô cũng đừng quá để ý như vậy.”Phong Tri Ý không tỏ rõ ý kiến, cô cười cười:"Mọi người không so đo là mọi người độ lượng, tôi không thể coi như không có chuyện này.”“Vì vậy, ngoài bàn thức ăn này, tôi đã mua một túi gạo, một túi bột mì và một thùng dầu để trong nhà bếp, đây coi như là tôi một món quà cuộc lỗi cho những gì tôi đã làm mọi người khó chịu trong quá khứ.”Mọi người há hốc mồm hoặc là kinh ngạc hô lên.Phạm Khải Minh vội vàng nói:"Cô quá nặng lời rồi, vấp ngã là chuyện thường tình của con người, sao lại cần cô bồi thường quý giá như vậy chứ?”“Đây không chỉ là lời xin lỗi của tôi, mà còn là tâm ý của tôi đối với tất cả mọi người nữa."Phong Tri Ý nói xong lại nâng bát:"Với tất cả sự kính trọng, tôi xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã rộng lượng, bao dung và quan tâm đ ến tôi trong thời gian qua.”Các thanh niên trí thức nghe thấy vậy thì trong lòng thoải mái nâng bát đáp lễ:"Khách sáo, khách sáo quá rồi, mọi người đều là thanh niên trí thức, vốn dĩ nên chăm sóc lẫn nhau.”Kể từ đó, hầu hết sự bất mãn của thanh niên trí thức đối với nguyên thân đều được Phong Tri Ý giải quyết dễ dàng.Đây coi như là thiện ý của nguyên thân đối với thế giới này đi.Cũng vì người mới như cô kết nối một mối quan hệ tốt đẹp..
Nhưng bởi vì dáng vẻ mềm mại đáng yêu cùng khí chất của nàng, hình ảnh cô yên lặng chấp nhận nhìn giống như là bị bắt nạt, chịu ủy khuất, càng khiến cho mọi người tức giận và chán ghét.
Bản thân cô cũng tự hỏi, nếu không phải biết thân thể nguyên thân thật sự đến mức dầu hết đèn khô, lực bất tòng tâm.
Nếu cô đơn thuần đứng ở lập trường của thanh niên trí thức khác nhìn vào thì Phong Tri Ý có lẽ cũng không thích nguyên thân.
Dù sao người ta cũng không phải cha mẹ ruột của cô ấy, đều là thanh niên trí thức mới quen biết không lâu, thân phận bình thường, cũng cần xuống ruộng làm việc kiếm công điểm, có ai lại chịu phiền phức phục vụ và nhân nhượng cô ấy chứ?Cho nên, Phong Tri Ý là thật lòng thay nguyên thân xin lỗi mọi người:"Ở chỗ này, tôi lấy canh thay rượu, thật lòng xin lỗi các vị.
Trước kia, đã gây nhiều phiền toái cho mọi người rồi.
”Nói xong, cô một tay che chắn, một tay nâng bát uống một hớp canh.
Mọi người sửng sốt, dường như không ngờ Phong Tri Ý lại thẳng thắn như vậy.
Mấy nam thanh niên trí thức do Phạm Khải Minh đứng đầu vội vàng xua tay:"Chuyện này có cái gì mà xin lỗi, thân thể cô không khỏe cũng không phải là cô muốn thế.
”“Đúng vậy!”Có vài người không khỏi chột dạ mình trước kia có phải quá đáng quá hay không, vội vàng giải thích:"Chúng tôi không có so đo, thật đấy, cô cũng đừng quá để ý như vậy.
”Phong Tri Ý không tỏ rõ ý kiến, cô cười cười:"Mọi người không so đo là mọi người độ lượng, tôi không thể coi như không có chuyện này.
”“Vì vậy, ngoài bàn thức ăn này, tôi đã mua một túi gạo, một túi bột mì và một thùng dầu để trong nhà bếp, đây coi như là tôi một món quà cuộc lỗi cho những gì tôi đã làm mọi người khó chịu trong quá khứ.
”Mọi người há hốc mồm hoặc là kinh ngạc hô lên.
Phạm Khải Minh vội vàng nói:"Cô quá nặng lời rồi, vấp ngã là chuyện thường tình của con người, sao lại cần cô bồi thường quý giá như vậy chứ?”“Đây không chỉ là lời xin lỗi của tôi, mà còn là tâm ý của tôi đối với tất cả mọi người nữa.
"Phong Tri Ý nói xong lại nâng bát:"Với tất cả sự kính trọng, tôi xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã rộng lượng, bao dung và quan tâm đ ến tôi trong thời gian qua.
”Các thanh niên trí thức nghe thấy vậy thì trong lòng thoải mái nâng bát đáp lễ:"Khách sáo, khách sáo quá rồi, mọi người đều là thanh niên trí thức, vốn dĩ nên chăm sóc lẫn nhau.
”Kể từ đó, hầu hết sự bất mãn của thanh niên trí thức đối với nguyên thân đều được Phong Tri Ý giải quyết dễ dàng.
Đây coi như là thiện ý của nguyên thân đối với thế giới này đi.
Cũng vì người mới như cô kết nối một mối quan hệ tốt đẹp.
.
Mạt Thế Xuyên Không Về Tn70Tác giả: Đông bán noãnTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm… Nhưng bởi vì dáng vẻ mềm mại đáng yêu cùng khí chất của nàng, hình ảnh cô yên lặng chấp nhận nhìn giống như là bị bắt nạt, chịu ủy khuất, càng khiến cho mọi người tức giận và chán ghét.Bản thân cô cũng tự hỏi, nếu không phải biết thân thể nguyên thân thật sự đến mức dầu hết đèn khô, lực bất tòng tâm.Nếu cô đơn thuần đứng ở lập trường của thanh niên trí thức khác nhìn vào thì Phong Tri Ý có lẽ cũng không thích nguyên thân.Dù sao người ta cũng không phải cha mẹ ruột của cô ấy, đều là thanh niên trí thức mới quen biết không lâu, thân phận bình thường, cũng cần xuống ruộng làm việc kiếm công điểm, có ai lại chịu phiền phức phục vụ và nhân nhượng cô ấy chứ?Cho nên, Phong Tri Ý là thật lòng thay nguyên thân xin lỗi mọi người:"Ở chỗ này, tôi lấy canh thay rượu, thật lòng xin lỗi các vị.Trước kia, đã gây nhiều phiền toái cho mọi người rồi.”Nói xong, cô một tay che chắn, một tay nâng bát uống một hớp canh.Mọi người sửng sốt, dường như không ngờ Phong Tri Ý lại thẳng thắn như vậy.Mấy nam thanh niên trí thức do Phạm Khải Minh đứng đầu vội vàng xua tay:"Chuyện này có cái gì mà xin lỗi, thân thể cô không khỏe cũng không phải là cô muốn thế.”“Đúng vậy!”Có vài người không khỏi chột dạ mình trước kia có phải quá đáng quá hay không, vội vàng giải thích:"Chúng tôi không có so đo, thật đấy, cô cũng đừng quá để ý như vậy.”Phong Tri Ý không tỏ rõ ý kiến, cô cười cười:"Mọi người không so đo là mọi người độ lượng, tôi không thể coi như không có chuyện này.”“Vì vậy, ngoài bàn thức ăn này, tôi đã mua một túi gạo, một túi bột mì và một thùng dầu để trong nhà bếp, đây coi như là tôi một món quà cuộc lỗi cho những gì tôi đã làm mọi người khó chịu trong quá khứ.”Mọi người há hốc mồm hoặc là kinh ngạc hô lên.Phạm Khải Minh vội vàng nói:"Cô quá nặng lời rồi, vấp ngã là chuyện thường tình của con người, sao lại cần cô bồi thường quý giá như vậy chứ?”“Đây không chỉ là lời xin lỗi của tôi, mà còn là tâm ý của tôi đối với tất cả mọi người nữa."Phong Tri Ý nói xong lại nâng bát:"Với tất cả sự kính trọng, tôi xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã rộng lượng, bao dung và quan tâm đ ến tôi trong thời gian qua.”Các thanh niên trí thức nghe thấy vậy thì trong lòng thoải mái nâng bát đáp lễ:"Khách sáo, khách sáo quá rồi, mọi người đều là thanh niên trí thức, vốn dĩ nên chăm sóc lẫn nhau.”Kể từ đó, hầu hết sự bất mãn của thanh niên trí thức đối với nguyên thân đều được Phong Tri Ý giải quyết dễ dàng.Đây coi như là thiện ý của nguyên thân đối với thế giới này đi.Cũng vì người mới như cô kết nối một mối quan hệ tốt đẹp..