Tác giả:

Đại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm…

Chương 25: 25: Nguyên Thân Nghèo Rớt

Mạt Thế Xuyên Không Về Tn70Tác giả: Đông bán noãnTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm… Lúc trước nguyên thân bị Trần gia đuổi về nông thôn, chỉ cho cô ấy một cái chăn mỏng cũ nát, hai bộ quần áo cũ, một cái bình nước, một hộp cơm, một quyển trích lời vĩ nhân, một cái bàn chải đánh răng.Ngoài ra, cái gì cũng không có, thật sự là một nghèo hai trắng, thân không xu nào, cho nên mới bị Hạ Mai coi thường.Vì thế, Phong Tri Ý không thể không đánh phủ đầu uy h**p Hạ Mai một chút.Nếu không, ai biết sau này cô ta có nhìn chằm chằm vào đồ đạc của mình mãi không buông không?Hơn nữa còn tưởng rằng mình dễ bắt nạt, cái miệng liền có thể không kiêng nể gì mà phun ra ngôn từ thối rữa.Thanh danh là thứ rất dễ vấy bẩn, mà khó rửa sạch.Phạm Khải Minh cũng nghĩ đến nước bẩn mà Hạ Mai thuận miệng hắt lên cô nghiêm trọng đến mức nào nên lập tức trả lời:"Được!”Anh ta lập tức nhìn về phía Hạ Mai, không nhịn được nhíu mày nói:"Sau này cô an phận một chút! Người ta có bao nhiêu tiền, có cái gì, làm sao có thì liên quan gì đến cô?”“Cô là công an à? Mà người ta cần phải giải thích cho cô? Đừng có mồm nhanh mép lẻo nói vào, ngay cả chuyện lấy thân thể đổi tiền cũng dám nói ra!”“Đó là một hành vi phạm tội! Cần phải vào tù! Cô cũng là đồng chí nữ, loại nước bẩn độc ác này sao cô lại có thể tạt ra miệng chứ?!”Hạ Mai kỳ thật cũng là người ngoài mạnh trong yếu, bị Phạm Khải Minh tức giận quát đến sửng sốt, sợ hãi gật đầu:"Không phải là tôi sợ tiền phiếu của cô ấy không rõ lai lịch, liên lụy đến chúng ta sao? Sau này tôi không tò mò nữa.”Phong Tri Ý lạnh lùng nhìn, thấy cô vừa lành sẹo đã quên đau, không che đậy chút nào mà cười lạnh mỉa mai một chút:"Nhớ kỹ tiền án của cô.”Sau đó Phong Tri Ý xoay người trở về phòng.Phạm Khải Minh nhất thời cảm thấy hai má nóng rực, chớp mắt thẹn quá hóa giận với Hạ Mai:"Đừng quên, trên người cô còn có tiền án, cô không có cơ hội nữa đâu, quản tốt cái miệng bẩn thỉu của cô đi!”Hạ Mai lúc này mới yên lặng như gà mà ngậm miệng lại.Đợi đến đêm khuya vắng lặng, xác định bạn cùng phòng đều đã ngủ say, Phong Tri Ý mới lắc mình đi vào không gian chữa trị thân thể.Cấm khẩu hơn nửa đêm, lúc này AI mới vội vàng hỏi:"Chủ nhân, lúc nãy là ngài cố ý à?”"Ừ."Phong Tri Ý không phủ nhận:"Chuyện của tên ngốc vào ban ngày kia tuy rằng không có gì chứng minh, nhưng chắc chắn có liên quan đến Hạ Mai.”“Tuy rằng ta không thể làm gì cô ta, nhưng cô ta là người tâm tư đều viết hết lên mặt, nên muốn dẫn dắt cô ta làm cái gì đó để cho cô ta một bài học cũng không khó.”.

Lúc trước nguyên thân bị Trần gia đuổi về nông thôn, chỉ cho cô ấy một cái chăn mỏng cũ nát, hai bộ quần áo cũ, một cái bình nước, một hộp cơm, một quyển trích lời vĩ nhân, một cái bàn chải đánh răng.

Ngoài ra, cái gì cũng không có, thật sự là một nghèo hai trắng, thân không xu nào, cho nên mới bị Hạ Mai coi thường.

Vì thế, Phong Tri Ý không thể không đánh phủ đầu uy h**p Hạ Mai một chút.

Nếu không, ai biết sau này cô ta có nhìn chằm chằm vào đồ đạc của mình mãi không buông không?Hơn nữa còn tưởng rằng mình dễ bắt nạt, cái miệng liền có thể không kiêng nể gì mà phun ra ngôn từ thối rữa.

Thanh danh là thứ rất dễ vấy bẩn, mà khó rửa sạch.

Phạm Khải Minh cũng nghĩ đến nước bẩn mà Hạ Mai thuận miệng hắt lên cô nghiêm trọng đến mức nào nên lập tức trả lời:"Được!”Anh ta lập tức nhìn về phía Hạ Mai, không nhịn được nhíu mày nói:"Sau này cô an phận một chút! Người ta có bao nhiêu tiền, có cái gì, làm sao có thì liên quan gì đến cô?”“Cô là công an à? Mà người ta cần phải giải thích cho cô? Đừng có mồm nhanh mép lẻo nói vào, ngay cả chuyện lấy thân thể đổi tiền cũng dám nói ra!”“Đó là một hành vi phạm tội! Cần phải vào tù! Cô cũng là đồng chí nữ, loại nước bẩn độc ác này sao cô lại có thể tạt ra miệng chứ?!”Hạ Mai kỳ thật cũng là người ngoài mạnh trong yếu, bị Phạm Khải Minh tức giận quát đến sửng sốt, sợ hãi gật đầu:"Không phải là tôi sợ tiền phiếu của cô ấy không rõ lai lịch, liên lụy đến chúng ta sao? Sau này tôi không tò mò nữa.

”Phong Tri Ý lạnh lùng nhìn, thấy cô vừa lành sẹo đã quên đau, không che đậy chút nào mà cười lạnh mỉa mai một chút:"Nhớ kỹ tiền án của cô.

”Sau đó Phong Tri Ý xoay người trở về phòng.

Phạm Khải Minh nhất thời cảm thấy hai má nóng rực, chớp mắt thẹn quá hóa giận với Hạ Mai:"Đừng quên, trên người cô còn có tiền án, cô không có cơ hội nữa đâu, quản tốt cái miệng bẩn thỉu của cô đi!”Hạ Mai lúc này mới yên lặng như gà mà ngậm miệng lại.

Đợi đến đêm khuya vắng lặng, xác định bạn cùng phòng đều đã ngủ say, Phong Tri Ý mới lắc mình đi vào không gian chữa trị thân thể.

Cấm khẩu hơn nửa đêm, lúc này AI mới vội vàng hỏi:"Chủ nhân, lúc nãy là ngài cố ý à?”"Ừ.

"Phong Tri Ý không phủ nhận:"Chuyện của tên ngốc vào ban ngày kia tuy rằng không có gì chứng minh, nhưng chắc chắn có liên quan đến Hạ Mai.

”“Tuy rằng ta không thể làm gì cô ta, nhưng cô ta là người tâm tư đều viết hết lên mặt, nên muốn dẫn dắt cô ta làm cái gì đó để cho cô ta một bài học cũng không khó.

”.

Mạt Thế Xuyên Không Về Tn70Tác giả: Đông bán noãnTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại ca thời mạt thế đang đánh zombie, không ngờ đánh vào một cuốn tiểu thuyết nữ chính trọng sinh ở thập niên 70. Trong tiểu thuyết cô trở thành nữ phụ cha không thương, mẹ không yêu, còn bị ném xuống nông thôn gia nhập hội pháo hôi.Phong Tri Ý lập tức vui vẻ: Quá tuyệt, cuối cùng cũng không cần cả ngày cắm đầu liều mạng với zombie, mình phải tranh thủ thời gian để nẳm ngửa làm cá mặn mới được.Về phần quần áo và lương thực thiếu tốn? Phong Tri Ý nhìn vật tư chất thành núi trong không gian, vấn đề này không tồn tại.Còn phải xuống đất làm ruộng? Phong Tri Ý có dị năng hệ mộc biểu thị đây chỉ là vấn đề của một bữa ăn sáng mà thôi.Nhưng bối cảnh gia đình của cái bia đỡ đạn này được nữ chính của tiểu thuyết coi là đùi vàng để ôm, cả ngày đều muốn kéo cô đi theo cốt truyện.Phong Tri Ý giơ tay từ chối nữ chính tiếp cận: Không hẹn gặp lại, tránh xa tôi một chút đi.Nữ phụ cũng muốn cướp bàn tay vàng này của cô.Phong Tri Ý tỏ vẻ chỉ muốn ngồi ăn dưa và xem kịch: Từ chối kẻ xấu, đừng hòng chiếm… Lúc trước nguyên thân bị Trần gia đuổi về nông thôn, chỉ cho cô ấy một cái chăn mỏng cũ nát, hai bộ quần áo cũ, một cái bình nước, một hộp cơm, một quyển trích lời vĩ nhân, một cái bàn chải đánh răng.Ngoài ra, cái gì cũng không có, thật sự là một nghèo hai trắng, thân không xu nào, cho nên mới bị Hạ Mai coi thường.Vì thế, Phong Tri Ý không thể không đánh phủ đầu uy h**p Hạ Mai một chút.Nếu không, ai biết sau này cô ta có nhìn chằm chằm vào đồ đạc của mình mãi không buông không?Hơn nữa còn tưởng rằng mình dễ bắt nạt, cái miệng liền có thể không kiêng nể gì mà phun ra ngôn từ thối rữa.Thanh danh là thứ rất dễ vấy bẩn, mà khó rửa sạch.Phạm Khải Minh cũng nghĩ đến nước bẩn mà Hạ Mai thuận miệng hắt lên cô nghiêm trọng đến mức nào nên lập tức trả lời:"Được!”Anh ta lập tức nhìn về phía Hạ Mai, không nhịn được nhíu mày nói:"Sau này cô an phận một chút! Người ta có bao nhiêu tiền, có cái gì, làm sao có thì liên quan gì đến cô?”“Cô là công an à? Mà người ta cần phải giải thích cho cô? Đừng có mồm nhanh mép lẻo nói vào, ngay cả chuyện lấy thân thể đổi tiền cũng dám nói ra!”“Đó là một hành vi phạm tội! Cần phải vào tù! Cô cũng là đồng chí nữ, loại nước bẩn độc ác này sao cô lại có thể tạt ra miệng chứ?!”Hạ Mai kỳ thật cũng là người ngoài mạnh trong yếu, bị Phạm Khải Minh tức giận quát đến sửng sốt, sợ hãi gật đầu:"Không phải là tôi sợ tiền phiếu của cô ấy không rõ lai lịch, liên lụy đến chúng ta sao? Sau này tôi không tò mò nữa.”Phong Tri Ý lạnh lùng nhìn, thấy cô vừa lành sẹo đã quên đau, không che đậy chút nào mà cười lạnh mỉa mai một chút:"Nhớ kỹ tiền án của cô.”Sau đó Phong Tri Ý xoay người trở về phòng.Phạm Khải Minh nhất thời cảm thấy hai má nóng rực, chớp mắt thẹn quá hóa giận với Hạ Mai:"Đừng quên, trên người cô còn có tiền án, cô không có cơ hội nữa đâu, quản tốt cái miệng bẩn thỉu của cô đi!”Hạ Mai lúc này mới yên lặng như gà mà ngậm miệng lại.Đợi đến đêm khuya vắng lặng, xác định bạn cùng phòng đều đã ngủ say, Phong Tri Ý mới lắc mình đi vào không gian chữa trị thân thể.Cấm khẩu hơn nửa đêm, lúc này AI mới vội vàng hỏi:"Chủ nhân, lúc nãy là ngài cố ý à?”"Ừ."Phong Tri Ý không phủ nhận:"Chuyện của tên ngốc vào ban ngày kia tuy rằng không có gì chứng minh, nhưng chắc chắn có liên quan đến Hạ Mai.”“Tuy rằng ta không thể làm gì cô ta, nhưng cô ta là người tâm tư đều viết hết lên mặt, nên muốn dẫn dắt cô ta làm cái gì đó để cho cô ta một bài học cũng không khó.”.

Chương 25: 25: Nguyên Thân Nghèo Rớt