Vệ Mạnh Hỉ là bị nóng khiến cô tỉnh dậy. Đập vào mắt cô là nhà nhỏ điển hình ở nông thôn, tường đất đỏ và mấy cây thạch lựu vừa mang lại cảm giác quen thuộc, phần nào lại cảm thấy hết sức quen thuộc --- hình như đây là Lục gia thì phải?Cô còn nhớ rõ chỗ mấy gốc cây đang tản lá kia chính là nơi Ô ô hài tử thứ ba của cô bị cha mẹ chồng chôn ở góc tường chỉ cách cái cây thứ ba ở gần đó không xa. Lý do là đứa nhỏ còn quá nhỏ nên không thể hạ táng chung với phần mộ tổ tiên, cũng không thể chôn cao hơn phần mộ tổ tiên được. Đó là một tòa viện cũ vứt đi, địa hình không bằng phẳng, nói thẳng ra chính là vùng trũng. Sau này làm ăn phát đạt, trở nên giàu có cô mới mua được tòa núi Minh Tú đem phần mộ di dời đi. Đều nói người sắp chết đều nghĩ đến những chuyện còn vướng bận trong lòng, như vậy hiện tại cô sắp chết rồi sao? Bất quá cô không sợ mà chỉ cảm thấy nuối tiếc. Người ta thường nói cô Vệ Mạnh Hỉ thời còn trẻ nổi danh là cô gái đẹp nhất huyện thành, tuy rằng chồng mất sớm nhưng lại mang…

Chương 48: 48: Chuyện Ở Nhà Vệ Sinh

Thập Niên 80 Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ DịchTác giả: Lão Hồ Thập BátTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngVệ Mạnh Hỉ là bị nóng khiến cô tỉnh dậy. Đập vào mắt cô là nhà nhỏ điển hình ở nông thôn, tường đất đỏ và mấy cây thạch lựu vừa mang lại cảm giác quen thuộc, phần nào lại cảm thấy hết sức quen thuộc --- hình như đây là Lục gia thì phải?Cô còn nhớ rõ chỗ mấy gốc cây đang tản lá kia chính là nơi Ô ô hài tử thứ ba của cô bị cha mẹ chồng chôn ở góc tường chỉ cách cái cây thứ ba ở gần đó không xa. Lý do là đứa nhỏ còn quá nhỏ nên không thể hạ táng chung với phần mộ tổ tiên, cũng không thể chôn cao hơn phần mộ tổ tiên được. Đó là một tòa viện cũ vứt đi, địa hình không bằng phẳng, nói thẳng ra chính là vùng trũng. Sau này làm ăn phát đạt, trở nên giàu có cô mới mua được tòa núi Minh Tú đem phần mộ di dời đi. Đều nói người sắp chết đều nghĩ đến những chuyện còn vướng bận trong lòng, như vậy hiện tại cô sắp chết rồi sao? Bất quá cô không sợ mà chỉ cảm thấy nuối tiếc. Người ta thường nói cô Vệ Mạnh Hỉ thời còn trẻ nổi danh là cô gái đẹp nhất huyện thành, tuy rằng chồng mất sớm nhưng lại mang… Dọc đường đi vì không có nhà vệ sinh nên cô không dám uống nước, chỉ có thể chịu đựng không đi vệ sinh, hiện tại cảm thấy nghẹn đến hỏng rồi.“Cái kia, tiểu Lưu đồng chí, cho tôi hỏi một chút nhà vệ sinh ở đâu?”Lưu Lợi Dân đỏ mặt nói cho cô rồi bổ sung thêm “chị dâu yên tâm đi đi, em xem bọn nhỏ cho”.Vệ Mạnh Hỉ không rảnh lo nhiều, đem tiểu Ô Ô cho bốn đứa nhỏ, dặn không được đi ra khỏi phòng ký túc xá, “Đói bụng thì mấy đứa ăn trước bánh bột ngô của ba nghe chưa? Rửa tay sạch, đừng đút cho em gái miếng lớn quá, nghe thấy không?” bao nhiêu đó chắc cũng đủ lót dạ.“Hừ, bọn con mới không ăn đâu” bánh bột ngô của hư ba ba tuy có chút thơm nhưng chắc chắn sẽ có độc, nếu không thì cũng sẽ đắng hoặc cay, ăn vào sẽ gầy đi!Nhà vệ sinh không có trong ký túc xá mà ở tòa nhà công nhân đối diện, đi qua mất phải ba bốn phút, kết quả là đi đúng thời điểm các cô gái văn phòng tan tầm nên vẫn còn đứng xếp hàng ở nhà vệ sinh.Vệ Mạnh Hỉ mặc một kiện quần áo giải phóng cũ đánh mụn vá, nhìn vào không biết bộ đồ mặc mấy đời nào truyền xuống, nhưng vóc dáng cô cao khoảng 1m7, eo cong lưng thẳng, đứng chung hàng hiển lên sự nổi bật.Có vài nữ đồng chí lẳng lặng xem cô, suy đoán không biết cô là người nhà của ai.Chờ vào được nhà vệ sinh, trung gian được ngăn cách bởi vách tường xi măng, lúc này cô mới ngồi xổm xuống, liền nghe thấy có người đang nó chuyện.“Các cô có xem Lý Mạc Sầu không?”“chậc chậc… là thích đuổi theo nhân gia, không biết xấu hổ”.“Hư còn đuổi theo người ta mượn sách, lão bà Lục Triển Nguyên tuy đã mất nhưng đã cưới nhị hôn, cô ta không phải quá mê muội sao?”“Là vì mê muội nên mới gọi là Lý Mạc Sầu đó”.Mọi người cười ầm lên.Vệ Mạnh Hỉ âm thầm buồn cười trong lòng, khó trách ban đầu nghe Lý Mạc Sầu, Lục Triển Nguyên quen quen, thì ra là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng mấy năm trước của Cảng Thành tên là “Minh Báo”.Tuy rằng tin tức lúc đó bế tắc nhưng tiểu thuyết loại đồ vật xưa này rất được các cô gái trẻ tuổi yêu thích, tuy không thể mở rộng phạm vi phổ biến nhưng trong vòng vây nhỏ hẹp nếu có người xem qua hoặc nghe qua thì mức độ nổi tiếng sẽ nhanh chóng mở rộng.Đó là bộ tiểu thuyết võ hiệp, nữ chính là Lý Mạc Sầu sư tỷ, vì cuộc tình tan vỡ trong quá khứ với mối tình đầu đã khiến Lý Mạc Sầu trở thành con người tàn nhẫn và độc ác, trở thành nữ ma đầu mọi người chán ghét “Xích Luyện Tiên Tử”.Mối tình đầu của Lý Mạc Sầu đương nhiên là Lục Triển Nguyên.Xem xem các nữ đồng chí tuổi trẻ, sức tưởng tượng phong phú, còn lấy cho nhân vật biệt hiệu, xem ra Lý Mạc Sầu cùng Lục Triển Nguyên trở nên phong vân ở mỏ quặng này rồi, có cơ hội cô muốn xem thử.Trút xong bầu tâm sự cô trở lại ký túc xá, lập tức bị cảnh tưởng trước mắt làm sợ đến ngây người.Lục QUảng Toàn cư nhiên dùng chậu rửa mặt đựng thức ăn mang về………Phía trên là hai phần ba cơm trắng, sau đó là đồ ăn theo thứ tự thịt xào cọng tỏi non ngũ vị, đậu phụ hầm rau củ cùng khoai tây thái sợi chua cay, tất cả khiến người ta phải nuốt nước miếng, đồ ăn ở mỏ quặng tốt nhất bất quá chỉ có thế này sao?Ngay từ đầu anh mang về bánh bột ngô kia là để bản thân ăn, nhìn qua hết sức đạm bạc và cô đơn làm sao.Bây giờ xem đi, không phải anh ngốc tới nổi hết thuốc chữa, Vệ Mạnh Hỉ trước không cùng anh so đó nữa.“Có rửa tay chưa?”“Rồi”.“Sao còn không ăn, đợi mẹ lại đút à?”Nhóm tiểu gia hỏa nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn khuất phục trước mệnh lệnh của mẹ.Hừ! Bọn nó là sợ mẹ, không phải là vì thịt của hư ba ba đâu, ăn thịt của hư ba ba bọn nó sẽ gầy đi mất.Nói thật đầu bếp ở mỏ quặng này cũng bình thường, thịt ba chỉ thái không đủ mỏng, tương cũng không có mùi vị, cọng tỏi non xào chưa chín kỹ, ăn cay miệng, nhưng không có biện pháp a, đây là lần đầu cô được ăn một đốn thịt heo đứng đắn sau khi trọng sinh..

Dọc đường đi vì không có nhà vệ sinh nên cô không dám uống nước, chỉ có thể chịu đựng không đi vệ sinh, hiện tại cảm thấy nghẹn đến hỏng rồi.

“Cái kia, tiểu Lưu đồng chí, cho tôi hỏi một chút nhà vệ sinh ở đâu?”Lưu Lợi Dân đỏ mặt nói cho cô rồi bổ sung thêm “chị dâu yên tâm đi đi, em xem bọn nhỏ cho”.

Vệ Mạnh Hỉ không rảnh lo nhiều, đem tiểu Ô Ô cho bốn đứa nhỏ, dặn không được đi ra khỏi phòng ký túc xá, “Đói bụng thì mấy đứa ăn trước bánh bột ngô của ba nghe chưa? Rửa tay sạch, đừng đút cho em gái miếng lớn quá, nghe thấy không?” bao nhiêu đó chắc cũng đủ lót dạ.

“Hừ, bọn con mới không ăn đâu” bánh bột ngô của hư ba ba tuy có chút thơm nhưng chắc chắn sẽ có độc, nếu không thì cũng sẽ đắng hoặc cay, ăn vào sẽ gầy đi!Nhà vệ sinh không có trong ký túc xá mà ở tòa nhà công nhân đối diện, đi qua mất phải ba bốn phút, kết quả là đi đúng thời điểm các cô gái văn phòng tan tầm nên vẫn còn đứng xếp hàng ở nhà vệ sinh.

Vệ Mạnh Hỉ mặc một kiện quần áo giải phóng cũ đánh mụn vá, nhìn vào không biết bộ đồ mặc mấy đời nào truyền xuống, nhưng vóc dáng cô cao khoảng 1m7, eo cong lưng thẳng, đứng chung hàng hiển lên sự nổi bật.

Có vài nữ đồng chí lẳng lặng xem cô, suy đoán không biết cô là người nhà của ai.

Chờ vào được nhà vệ sinh, trung gian được ngăn cách bởi vách tường xi măng, lúc này cô mới ngồi xổm xuống, liền nghe thấy có người đang nó chuyện.

“Các cô có xem Lý Mạc Sầu không?”“chậc chậc… là thích đuổi theo nhân gia, không biết xấu hổ”.

“Hư còn đuổi theo người ta mượn sách, lão bà Lục Triển Nguyên tuy đã mất nhưng đã cưới nhị hôn, cô ta không phải quá mê muội sao?”“Là vì mê muội nên mới gọi là Lý Mạc Sầu đó”.

Mọi người cười ầm lên.

Vệ Mạnh Hỉ âm thầm buồn cười trong lòng, khó trách ban đầu nghe Lý Mạc Sầu, Lục Triển Nguyên quen quen, thì ra là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng mấy năm trước của Cảng Thành tên là “Minh Báo”.

Tuy rằng tin tức lúc đó bế tắc nhưng tiểu thuyết loại đồ vật xưa này rất được các cô gái trẻ tuổi yêu thích, tuy không thể mở rộng phạm vi phổ biến nhưng trong vòng vây nhỏ hẹp nếu có người xem qua hoặc nghe qua thì mức độ nổi tiếng sẽ nhanh chóng mở rộng.

Đó là bộ tiểu thuyết võ hiệp, nữ chính là Lý Mạc Sầu sư tỷ, vì cuộc tình tan vỡ trong quá khứ với mối tình đầu đã khiến Lý Mạc Sầu trở thành con người tàn nhẫn và độc ác, trở thành nữ ma đầu mọi người chán ghét “Xích Luyện Tiên Tử”.

Mối tình đầu của Lý Mạc Sầu đương nhiên là Lục Triển Nguyên.

Xem xem các nữ đồng chí tuổi trẻ, sức tưởng tượng phong phú, còn lấy cho nhân vật biệt hiệu, xem ra Lý Mạc Sầu cùng Lục Triển Nguyên trở nên phong vân ở mỏ quặng này rồi, có cơ hội cô muốn xem thử.

Trút xong bầu tâm sự cô trở lại ký túc xá, lập tức bị cảnh tưởng trước mắt làm sợ đến ngây người.

Lục QUảng Toàn cư nhiên dùng chậu rửa mặt đựng thức ăn mang về………Phía trên là hai phần ba cơm trắng, sau đó là đồ ăn theo thứ tự thịt xào cọng tỏi non ngũ vị, đậu phụ hầm rau củ cùng khoai tây thái sợi chua cay, tất cả khiến người ta phải nuốt nước miếng, đồ ăn ở mỏ quặng tốt nhất bất quá chỉ có thế này sao?Ngay từ đầu anh mang về bánh bột ngô kia là để bản thân ăn, nhìn qua hết sức đạm bạc và cô đơn làm sao.

Bây giờ xem đi, không phải anh ngốc tới nổi hết thuốc chữa, Vệ Mạnh Hỉ trước không cùng anh so đó nữa.

“Có rửa tay chưa?”“Rồi”.

“Sao còn không ăn, đợi mẹ lại đút à?”Nhóm tiểu gia hỏa nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn khuất phục trước mệnh lệnh của mẹ.

Hừ! Bọn nó là sợ mẹ, không phải là vì thịt của hư ba ba đâu, ăn thịt của hư ba ba bọn nó sẽ gầy đi mất.

Nói thật đầu bếp ở mỏ quặng này cũng bình thường, thịt ba chỉ thái không đủ mỏng, tương cũng không có mùi vị, cọng tỏi non xào chưa chín kỹ, ăn cay miệng, nhưng không có biện pháp a, đây là lần đầu cô được ăn một đốn thịt heo đứng đắn sau khi trọng sinh.

.

Thập Niên 80 Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ DịchTác giả: Lão Hồ Thập BátTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngVệ Mạnh Hỉ là bị nóng khiến cô tỉnh dậy. Đập vào mắt cô là nhà nhỏ điển hình ở nông thôn, tường đất đỏ và mấy cây thạch lựu vừa mang lại cảm giác quen thuộc, phần nào lại cảm thấy hết sức quen thuộc --- hình như đây là Lục gia thì phải?Cô còn nhớ rõ chỗ mấy gốc cây đang tản lá kia chính là nơi Ô ô hài tử thứ ba của cô bị cha mẹ chồng chôn ở góc tường chỉ cách cái cây thứ ba ở gần đó không xa. Lý do là đứa nhỏ còn quá nhỏ nên không thể hạ táng chung với phần mộ tổ tiên, cũng không thể chôn cao hơn phần mộ tổ tiên được. Đó là một tòa viện cũ vứt đi, địa hình không bằng phẳng, nói thẳng ra chính là vùng trũng. Sau này làm ăn phát đạt, trở nên giàu có cô mới mua được tòa núi Minh Tú đem phần mộ di dời đi. Đều nói người sắp chết đều nghĩ đến những chuyện còn vướng bận trong lòng, như vậy hiện tại cô sắp chết rồi sao? Bất quá cô không sợ mà chỉ cảm thấy nuối tiếc. Người ta thường nói cô Vệ Mạnh Hỉ thời còn trẻ nổi danh là cô gái đẹp nhất huyện thành, tuy rằng chồng mất sớm nhưng lại mang… Dọc đường đi vì không có nhà vệ sinh nên cô không dám uống nước, chỉ có thể chịu đựng không đi vệ sinh, hiện tại cảm thấy nghẹn đến hỏng rồi.“Cái kia, tiểu Lưu đồng chí, cho tôi hỏi một chút nhà vệ sinh ở đâu?”Lưu Lợi Dân đỏ mặt nói cho cô rồi bổ sung thêm “chị dâu yên tâm đi đi, em xem bọn nhỏ cho”.Vệ Mạnh Hỉ không rảnh lo nhiều, đem tiểu Ô Ô cho bốn đứa nhỏ, dặn không được đi ra khỏi phòng ký túc xá, “Đói bụng thì mấy đứa ăn trước bánh bột ngô của ba nghe chưa? Rửa tay sạch, đừng đút cho em gái miếng lớn quá, nghe thấy không?” bao nhiêu đó chắc cũng đủ lót dạ.“Hừ, bọn con mới không ăn đâu” bánh bột ngô của hư ba ba tuy có chút thơm nhưng chắc chắn sẽ có độc, nếu không thì cũng sẽ đắng hoặc cay, ăn vào sẽ gầy đi!Nhà vệ sinh không có trong ký túc xá mà ở tòa nhà công nhân đối diện, đi qua mất phải ba bốn phút, kết quả là đi đúng thời điểm các cô gái văn phòng tan tầm nên vẫn còn đứng xếp hàng ở nhà vệ sinh.Vệ Mạnh Hỉ mặc một kiện quần áo giải phóng cũ đánh mụn vá, nhìn vào không biết bộ đồ mặc mấy đời nào truyền xuống, nhưng vóc dáng cô cao khoảng 1m7, eo cong lưng thẳng, đứng chung hàng hiển lên sự nổi bật.Có vài nữ đồng chí lẳng lặng xem cô, suy đoán không biết cô là người nhà của ai.Chờ vào được nhà vệ sinh, trung gian được ngăn cách bởi vách tường xi măng, lúc này cô mới ngồi xổm xuống, liền nghe thấy có người đang nó chuyện.“Các cô có xem Lý Mạc Sầu không?”“chậc chậc… là thích đuổi theo nhân gia, không biết xấu hổ”.“Hư còn đuổi theo người ta mượn sách, lão bà Lục Triển Nguyên tuy đã mất nhưng đã cưới nhị hôn, cô ta không phải quá mê muội sao?”“Là vì mê muội nên mới gọi là Lý Mạc Sầu đó”.Mọi người cười ầm lên.Vệ Mạnh Hỉ âm thầm buồn cười trong lòng, khó trách ban đầu nghe Lý Mạc Sầu, Lục Triển Nguyên quen quen, thì ra là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng mấy năm trước của Cảng Thành tên là “Minh Báo”.Tuy rằng tin tức lúc đó bế tắc nhưng tiểu thuyết loại đồ vật xưa này rất được các cô gái trẻ tuổi yêu thích, tuy không thể mở rộng phạm vi phổ biến nhưng trong vòng vây nhỏ hẹp nếu có người xem qua hoặc nghe qua thì mức độ nổi tiếng sẽ nhanh chóng mở rộng.Đó là bộ tiểu thuyết võ hiệp, nữ chính là Lý Mạc Sầu sư tỷ, vì cuộc tình tan vỡ trong quá khứ với mối tình đầu đã khiến Lý Mạc Sầu trở thành con người tàn nhẫn và độc ác, trở thành nữ ma đầu mọi người chán ghét “Xích Luyện Tiên Tử”.Mối tình đầu của Lý Mạc Sầu đương nhiên là Lục Triển Nguyên.Xem xem các nữ đồng chí tuổi trẻ, sức tưởng tượng phong phú, còn lấy cho nhân vật biệt hiệu, xem ra Lý Mạc Sầu cùng Lục Triển Nguyên trở nên phong vân ở mỏ quặng này rồi, có cơ hội cô muốn xem thử.Trút xong bầu tâm sự cô trở lại ký túc xá, lập tức bị cảnh tưởng trước mắt làm sợ đến ngây người.Lục QUảng Toàn cư nhiên dùng chậu rửa mặt đựng thức ăn mang về………Phía trên là hai phần ba cơm trắng, sau đó là đồ ăn theo thứ tự thịt xào cọng tỏi non ngũ vị, đậu phụ hầm rau củ cùng khoai tây thái sợi chua cay, tất cả khiến người ta phải nuốt nước miếng, đồ ăn ở mỏ quặng tốt nhất bất quá chỉ có thế này sao?Ngay từ đầu anh mang về bánh bột ngô kia là để bản thân ăn, nhìn qua hết sức đạm bạc và cô đơn làm sao.Bây giờ xem đi, không phải anh ngốc tới nổi hết thuốc chữa, Vệ Mạnh Hỉ trước không cùng anh so đó nữa.“Có rửa tay chưa?”“Rồi”.“Sao còn không ăn, đợi mẹ lại đút à?”Nhóm tiểu gia hỏa nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn khuất phục trước mệnh lệnh của mẹ.Hừ! Bọn nó là sợ mẹ, không phải là vì thịt của hư ba ba đâu, ăn thịt của hư ba ba bọn nó sẽ gầy đi mất.Nói thật đầu bếp ở mỏ quặng này cũng bình thường, thịt ba chỉ thái không đủ mỏng, tương cũng không có mùi vị, cọng tỏi non xào chưa chín kỹ, ăn cay miệng, nhưng không có biện pháp a, đây là lần đầu cô được ăn một đốn thịt heo đứng đắn sau khi trọng sinh..

Chương 48: 48: Chuyện Ở Nhà Vệ Sinh