Lúc Harry và Draco gặp nhau ở hành lang, em nhìn thấy được sự ảm đạm trong đôi mắt bạc của Vương Tử Slytherin, người mà sau đó gật nhẹ đầu chào em và đi tiếp. Sáu năm của quá khứ, trong đôi mắt đó có sự chờ mong, có nét mê hoặc, có phẫn nộ, có bi thương, có sự cười nhạo, có khinh thường, có cả sợ hãi, có mọi loại cảm xúc, duy chỉ chưa từng có sự lạnh nhạt. Tên hỗn đãn bạch kim của Malfoy chưa bao giờ nhìn em thờ ơ như hiện tại, Harry tức giận nghĩ. Hai người vĩnh viễn không thể làm bạn tốt, dù có hay không có Voldemort, gã hận em, gẫ tất nhiên hận em, vì em đã gạt đi bàn tay của ngày đó. Harry thở dài, đã mấy trăm lần em đều nghĩ như vậy, nếu lúc ấy em nắm lấy bàn tay tinh tế nhưng tái nhợt kia, em với Draco, ừ, Draco, khi nào thì em mới có thể quang minh chính đại gọi tên gã. Bởi vì sự hèn nhát và lòng tự trọng của mình, em đã từ chối cậu bé kiêu ngạo với mái tóc vàng óng ánh. Merlin mới biết, em lúc ấy sợ hãi biết bao, một cậu bé cao quý và đẹp đẽ lại hướng em vươn tay. Nhưng sự…
Chương 10
Draco…Em Gặp Ác MộngTác giả: Sa Đường Kết TửTruyện Đam MỹLúc Harry và Draco gặp nhau ở hành lang, em nhìn thấy được sự ảm đạm trong đôi mắt bạc của Vương Tử Slytherin, người mà sau đó gật nhẹ đầu chào em và đi tiếp. Sáu năm của quá khứ, trong đôi mắt đó có sự chờ mong, có nét mê hoặc, có phẫn nộ, có bi thương, có sự cười nhạo, có khinh thường, có cả sợ hãi, có mọi loại cảm xúc, duy chỉ chưa từng có sự lạnh nhạt. Tên hỗn đãn bạch kim của Malfoy chưa bao giờ nhìn em thờ ơ như hiện tại, Harry tức giận nghĩ. Hai người vĩnh viễn không thể làm bạn tốt, dù có hay không có Voldemort, gã hận em, gẫ tất nhiên hận em, vì em đã gạt đi bàn tay của ngày đó. Harry thở dài, đã mấy trăm lần em đều nghĩ như vậy, nếu lúc ấy em nắm lấy bàn tay tinh tế nhưng tái nhợt kia, em với Draco, ừ, Draco, khi nào thì em mới có thể quang minh chính đại gọi tên gã. Bởi vì sự hèn nhát và lòng tự trọng của mình, em đã từ chối cậu bé kiêu ngạo với mái tóc vàng óng ánh. Merlin mới biết, em lúc ấy sợ hãi biết bao, một cậu bé cao quý và đẹp đẽ lại hướng em vươn tay. Nhưng sự… Mười chín năm sau.“Mấy nhóc con, xe lửa sắp chạy rồi. A, bé con, Scorpius, chậm đã, để baba ôm một cái nào.”“Ba nên đi ôm pa Draco đi, pa dù sao cũng được yêu thương nhiều hơn con.” Scorpius nâng cằm ngạo mạn đặt chân lên tàu tốc hành.“Ba Harry thật bất công, may mắn, con lại yêu pa Draco.” Albus dứt lời đã hôn cái chốc lên môi Draco.“Con cũng vậy!”“Con cũng vậy!”James và Lily lập tức hưởng ứng, một trái một phải cùng hôn Draco.“Ba Harry bất công, ba luôn canh lúc tụi con không chú ý ba, bắt nạt Scorpius.” Albus hô to rồi chạy nhanh lên xe lửa.“Con không thể như vậy, các con là song sinh!” Harry hô, hai đứa nhỏ này càng lớn càng không giống sinh đôi.“James, mau nhìn kìa, là dì Hermione, em biết ngay dì ấy và chú Blaise sớm muộn gì cũng bên nhau mà.” Lily vui vẻ vẫy tay với Hermione.“Là bởi vì hỗn đản tóc đỏ Ron Weasley, chú ấy đã quyến rũ dì Astoria.” James bắt chước bộ dáng tràn đầy căm phẫn của Harry, sau đó vẫy tay với Ron.“James!” Harry bị một đám xoay đến đau đầu kêu lên, “Mau lên xe đi, nếu không không đến được Hogwarts đâu.”“Có oto bay mà.”“Nằm mơ!”“Ba Harry bất công, con đi tìm Scorpius chơi.” James kéo tay Lily chạy đi.“Chăm sóc tốt bản thân!” Harry hét to theo bóng dáng những đứa nhỏ, sau đó đan lấy tay Draco, “Mấy đứa nhò thật không công bằng, em đều yêu tụi nó mà.”“Anh biết, tiểu ngọt ngào.” Draco hôn bàn tay em, “Em thiên vị Scorpius rất nhiều, bọn anh đều nhìn ra, em không cần phải giấu đâu.”“Draco, anh như vậy căn bản không phải an ủi em.”“Anh không an ủi em, bảo bối. Nhưng nếu em muốn, có thể xem như anh đang an ủi em.”“Qua bao nhiêu năm, anh vẫn đáng ghét như vậy.”“Nhưng em vẫn yêu tên đáng ghét này muốn chết.”“Merlin a, mau giải thích cho con, vì sao con lại yêu kẻ này muốn chết.”“Quan trọng hơn là, anh đồng dạng cũng rất yêu em.”HẾT CHƯƠNG 10
Mười chín năm sau.
“Mấy nhóc con, xe lửa sắp chạy rồi. A, bé con, Scorpius, chậm đã, để baba ôm một cái nào.”
“Ba nên đi ôm pa Draco đi, pa dù sao cũng được yêu thương nhiều hơn con.” Scorpius nâng cằm ngạo mạn đặt chân lên tàu tốc hành.
“Ba Harry thật bất công, may mắn, con lại yêu pa Draco.” Albus dứt lời đã hôn cái chốc lên môi Draco.
“Con cũng vậy!”
“Con cũng vậy!”
James và Lily lập tức hưởng ứng, một trái một phải cùng hôn Draco.
“Ba Harry bất công, ba luôn canh lúc tụi con không chú ý ba, bắt nạt Scorpius.” Albus hô to rồi chạy nhanh lên xe lửa.
“Con không thể như vậy, các con là song sinh!” Harry hô, hai đứa nhỏ này càng lớn càng không giống sinh đôi.
“James, mau nhìn kìa, là dì Hermione, em biết ngay dì ấy và chú Blaise sớm muộn gì cũng bên nhau mà.” Lily vui vẻ vẫy tay với Hermione.
“Là bởi vì hỗn đản tóc đỏ Ron Weasley, chú ấy đã quyến rũ dì Astoria.” James bắt chước bộ dáng tràn đầy căm phẫn của Harry, sau đó vẫy tay với Ron.
“James!” Harry bị một đám xoay đến đau đầu kêu lên, “Mau lên xe đi, nếu không không đến được Hogwarts đâu.”
“Có oto bay mà.”
“Nằm mơ!”
“Ba Harry bất công, con đi tìm Scorpius chơi.” James kéo tay Lily chạy đi.
“Chăm sóc tốt bản thân!” Harry hét to theo bóng dáng những đứa nhỏ, sau đó đan lấy tay Draco, “Mấy đứa nhò thật không công bằng, em đều yêu tụi nó mà.”
“Anh biết, tiểu ngọt ngào.” Draco hôn bàn tay em, “Em thiên vị Scorpius rất nhiều, bọn anh đều nhìn ra, em không cần phải giấu đâu.”
“Draco, anh như vậy căn bản không phải an ủi em.”
“Anh không an ủi em, bảo bối. Nhưng nếu em muốn, có thể xem như anh đang an ủi em.”
“Qua bao nhiêu năm, anh vẫn đáng ghét như vậy.”
“Nhưng em vẫn yêu tên đáng ghét này muốn chết.”
“Merlin a, mau giải thích cho con, vì sao con lại yêu kẻ này muốn chết.”
“Quan trọng hơn là, anh đồng dạng cũng rất yêu em.”
HẾT CHƯƠNG 10
Draco…Em Gặp Ác MộngTác giả: Sa Đường Kết TửTruyện Đam MỹLúc Harry và Draco gặp nhau ở hành lang, em nhìn thấy được sự ảm đạm trong đôi mắt bạc của Vương Tử Slytherin, người mà sau đó gật nhẹ đầu chào em và đi tiếp. Sáu năm của quá khứ, trong đôi mắt đó có sự chờ mong, có nét mê hoặc, có phẫn nộ, có bi thương, có sự cười nhạo, có khinh thường, có cả sợ hãi, có mọi loại cảm xúc, duy chỉ chưa từng có sự lạnh nhạt. Tên hỗn đãn bạch kim của Malfoy chưa bao giờ nhìn em thờ ơ như hiện tại, Harry tức giận nghĩ. Hai người vĩnh viễn không thể làm bạn tốt, dù có hay không có Voldemort, gã hận em, gẫ tất nhiên hận em, vì em đã gạt đi bàn tay của ngày đó. Harry thở dài, đã mấy trăm lần em đều nghĩ như vậy, nếu lúc ấy em nắm lấy bàn tay tinh tế nhưng tái nhợt kia, em với Draco, ừ, Draco, khi nào thì em mới có thể quang minh chính đại gọi tên gã. Bởi vì sự hèn nhát và lòng tự trọng của mình, em đã từ chối cậu bé kiêu ngạo với mái tóc vàng óng ánh. Merlin mới biết, em lúc ấy sợ hãi biết bao, một cậu bé cao quý và đẹp đẽ lại hướng em vươn tay. Nhưng sự… Mười chín năm sau.“Mấy nhóc con, xe lửa sắp chạy rồi. A, bé con, Scorpius, chậm đã, để baba ôm một cái nào.”“Ba nên đi ôm pa Draco đi, pa dù sao cũng được yêu thương nhiều hơn con.” Scorpius nâng cằm ngạo mạn đặt chân lên tàu tốc hành.“Ba Harry thật bất công, may mắn, con lại yêu pa Draco.” Albus dứt lời đã hôn cái chốc lên môi Draco.“Con cũng vậy!”“Con cũng vậy!”James và Lily lập tức hưởng ứng, một trái một phải cùng hôn Draco.“Ba Harry bất công, ba luôn canh lúc tụi con không chú ý ba, bắt nạt Scorpius.” Albus hô to rồi chạy nhanh lên xe lửa.“Con không thể như vậy, các con là song sinh!” Harry hô, hai đứa nhỏ này càng lớn càng không giống sinh đôi.“James, mau nhìn kìa, là dì Hermione, em biết ngay dì ấy và chú Blaise sớm muộn gì cũng bên nhau mà.” Lily vui vẻ vẫy tay với Hermione.“Là bởi vì hỗn đản tóc đỏ Ron Weasley, chú ấy đã quyến rũ dì Astoria.” James bắt chước bộ dáng tràn đầy căm phẫn của Harry, sau đó vẫy tay với Ron.“James!” Harry bị một đám xoay đến đau đầu kêu lên, “Mau lên xe đi, nếu không không đến được Hogwarts đâu.”“Có oto bay mà.”“Nằm mơ!”“Ba Harry bất công, con đi tìm Scorpius chơi.” James kéo tay Lily chạy đi.“Chăm sóc tốt bản thân!” Harry hét to theo bóng dáng những đứa nhỏ, sau đó đan lấy tay Draco, “Mấy đứa nhò thật không công bằng, em đều yêu tụi nó mà.”“Anh biết, tiểu ngọt ngào.” Draco hôn bàn tay em, “Em thiên vị Scorpius rất nhiều, bọn anh đều nhìn ra, em không cần phải giấu đâu.”“Draco, anh như vậy căn bản không phải an ủi em.”“Anh không an ủi em, bảo bối. Nhưng nếu em muốn, có thể xem như anh đang an ủi em.”“Qua bao nhiêu năm, anh vẫn đáng ghét như vậy.”“Nhưng em vẫn yêu tên đáng ghét này muốn chết.”“Merlin a, mau giải thích cho con, vì sao con lại yêu kẻ này muốn chết.”“Quan trọng hơn là, anh đồng dạng cũng rất yêu em.”HẾT CHƯƠNG 10