Editor: Tulabachu1316“Cháu gái, tiền mà trước đây cháu đưa cho thím, thím đều lấy đi chữa bệnh cho cháu, giờ…”Khương Đường: “………”Cô nhìn người phụ nữ giả tạo trước mặt, trong lòng cảm thấy chán ghét và mệt mỏi. Khương Đường là nhà thiết kế trang phục hiện đại, gặp tai nạn máy bay khi đi tham dự buổi trình diễn thời trang tại Paris, khi tỉnh lại, cùng tên cùng họ với nguyên thân (nguyên thân: thân thể ban đầu), cha là quân nhân, tính cách của nguyên thân là tự ti, không có chính kiến, vừa tròn 20 tuổi, đã bị chú thím sắp xếp cho kết hôn với Từ Vọng Quy, đối phương hơn cô ấy 8 tuổi, còn có hai đứa con 5 6 tuổi. Nhưng vừa mới kết hôn, Từ Vọng Quy liền nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp, chưa nói được lời nào đã rời đi. Mỗi tháng Từ Vọng Quy gửi về 50 tệ cho nguyên thân, cũng đều bị thím hai Khương dụ dỗ lấy mất, lấy danh nghĩa là giúp cô ấy giữ lại. Thế nhưng thím hai Khương dùng tiền và phiếu mua đồ của nguyên thân để mua đồ, nguyên thân lại không có được một miếng ăn, huống chi là hai đứa…

Chương 31: Chương 31

Đối Tác Phu Thê Thập Niên 70Tác giả: Tam Quyển Thành SáchTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEditor: Tulabachu1316“Cháu gái, tiền mà trước đây cháu đưa cho thím, thím đều lấy đi chữa bệnh cho cháu, giờ…”Khương Đường: “………”Cô nhìn người phụ nữ giả tạo trước mặt, trong lòng cảm thấy chán ghét và mệt mỏi. Khương Đường là nhà thiết kế trang phục hiện đại, gặp tai nạn máy bay khi đi tham dự buổi trình diễn thời trang tại Paris, khi tỉnh lại, cùng tên cùng họ với nguyên thân (nguyên thân: thân thể ban đầu), cha là quân nhân, tính cách của nguyên thân là tự ti, không có chính kiến, vừa tròn 20 tuổi, đã bị chú thím sắp xếp cho kết hôn với Từ Vọng Quy, đối phương hơn cô ấy 8 tuổi, còn có hai đứa con 5 6 tuổi. Nhưng vừa mới kết hôn, Từ Vọng Quy liền nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp, chưa nói được lời nào đã rời đi. Mỗi tháng Từ Vọng Quy gửi về 50 tệ cho nguyên thân, cũng đều bị thím hai Khương dụ dỗ lấy mất, lấy danh nghĩa là giúp cô ấy giữ lại. Thế nhưng thím hai Khương dùng tiền và phiếu mua đồ của nguyên thân để mua đồ, nguyên thân lại không có được một miếng ăn, huống chi là hai đứa… Editor: Mộc An ChiMột lát sau, Từ Vọng Quy đột nhiên nhớ tới chính sự, anh nhìn Khương Đường, “Đồng chí Khương Đường, không thể không nói trực giác của cô rất chính xác, chính ủy sắp xếp người đi tra xét, quả thật nhà họ Trần có chỗ không thích hợp.”Khương Đường kinh ngạc nhìn anh, “Có kết quả rồi?”“Vẫn chưa, trước mắt chỉ mới hỏi thăm người trong đội sản xuất, nhanh như vậy sao có kết quả được.”“À.”Từ Vọng Quy đổ nước trong chậu, thay nước sạch, vừa rửa chén thêm lần nữa, vừa tò mò hỏi: “Sao cô nhận ra bà lão nhà họ Trần kỳ lạ?”Khương Đường tưới một muỗng nước cuối cùng, “Trực giác.”Từ Vọng Quy cười nhạo một tiếng.Thấy anh không tin, Khương Đường hơi nhướng mày, nhìn thoáng qua anh, “Cái này gọi là giác quan thứ sáu của phụ nữ, chẳng lẽ vợ trước của anh chưa từng nói với anh à?”Một câu này ý muốn thử.Từ Vọng Quy thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, “Cô nhắc đến cô ấy làm gì?”Khương Đường hơi mỉm cười, vẻ mặt chân thành tha thiết, “Đầu tiên tôi muốn biết vể tình địch của mình, tiếp đó tôi cũng muốn biết mình đang nuôi con giúp người phụ nữ như thế nào.”Từ Vọng Quy hàm hồ nói: “Người cũng đã không còn, hiểu biết cũng vô dụng.”Khương Đường nheo nheo mắt, thâm sâu nhìn anh, “Đồng chí Từ Vọng Quy, anh đang gạt tôi!”Giọng điệu của cô rất khẳng định.Hô hấp Từ Vọng Quy hơi cứng lại, anh không chút do dự phủ nhận, “Không có!”Khương Đường nhướng mày, không tỏ ý kiến, giọng cô lành lạnh nói: “Vậy anh che giấu cho tốt, đừng để tôi bắt được nhược điểm của anh.”Từ Vọng Quy không nhìn cô, “Tôi không biết cô đang nói cái gì nữa.”Nói rồi động tác nhanh nhẹn cầm chén đũa vào phòng bếp.Khương Đường: ……Ngày hôm sau, sau khi Từ Vọng Quy đi nơi đóng quân, nhà họ Từ chào đón một người không ngờ dến.Vợ của sư trưởng Tô bác gái Tô.Khương Đường tới quân đội Biên thành đã lâu, vẫn luôn nghe về bà ấy qua lời người khác nói, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt.Bác gái Tô không cao lắm, trông có vẻ cũng không khó ở chung như Chu Mỹ Hoa hình dung.Trên mặt bà ấy mang ý cười, có vẻ rất thân thiện.Đương nhiên, đó chỉ là bên ngoài, cụ thể bà ấy là người như thế nào, vẫn phải chờ nói chuyện ở chung mới biết được.Bác gái Tô không lằng nhằng nhiều chuyện mà vừa vào nhà đã vào thẳng chủ đề, “Tiểu Khương, Tiểu Từ đã nói với lão Tô nhà bác chuyện ở đại đội Hồng Kỳ, có điều bọn họ không tiện can thiệp vào vấn đề của người dân nơi đây, cho nên cháu biết gì có thể nói với bác.”Khương Đường: ……Không ngờ chuyện này vòng tới vòng lui, lại vòng về trên người cô.Khương Đường cũng không muốn quản quá nhiều, cô khó xử nói: “Bác à, thật ra cháu cũng không rõ lắm, cho nên mới muốn để Từ Vọng Quy đi tra thử xem, hôm qua cháu nghe anh ấy nói đã phái người đi tra xét.”Bác gái Tô thở dài, “Bọn họ không hợp quản, cũng không tiện quản.Huống hồ nếu chuyện này là thật, cháu nhẫn tâm mặc kệ sao?”Khương Đường không hề dao động, cũng không phải thật sự không có ai, dù về tư lịch hay tài cán, đều không tới lượt cô quản mới đúng.Bác gái Tô thấy dáng vẻ này của cô, trong lòng ít nhiều cảm thấy kinh ngạc.Trước đó bà ấy từng nghe Chu Mỹ Hoa nói, vợ của đoàn trưởng Từ đến từ nông thôn.Theo lý thuyết nếu biết mình được giao trọng trách, hẳn phải rất vui sướng, dù sao đó cũng là được tổ chức tán thành..

Editor: Mộc An ChiMột lát sau, Từ Vọng Quy đột nhiên nhớ tới chính sự, anh nhìn Khương Đường, “Đồng chí Khương Đường, không thể không nói trực giác của cô rất chính xác, chính ủy sắp xếp người đi tra xét, quả thật nhà họ Trần có chỗ không thích hợp.

”Khương Đường kinh ngạc nhìn anh, “Có kết quả rồi?”“Vẫn chưa, trước mắt chỉ mới hỏi thăm người trong đội sản xuất, nhanh như vậy sao có kết quả được.

”“À.

”Từ Vọng Quy đổ nước trong chậu, thay nước sạch, vừa rửa chén thêm lần nữa, vừa tò mò hỏi: “Sao cô nhận ra bà lão nhà họ Trần kỳ lạ?”Khương Đường tưới một muỗng nước cuối cùng, “Trực giác.

”Từ Vọng Quy cười nhạo một tiếng.

Thấy anh không tin, Khương Đường hơi nhướng mày, nhìn thoáng qua anh, “Cái này gọi là giác quan thứ sáu của phụ nữ, chẳng lẽ vợ trước của anh chưa từng nói với anh à?”Một câu này ý muốn thử.

Từ Vọng Quy thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, “Cô nhắc đến cô ấy làm gì?”Khương Đường hơi mỉm cười, vẻ mặt chân thành tha thiết, “Đầu tiên tôi muốn biết vể tình địch của mình, tiếp đó tôi cũng muốn biết mình đang nuôi con giúp người phụ nữ như thế nào.

”Từ Vọng Quy hàm hồ nói: “Người cũng đã không còn, hiểu biết cũng vô dụng.

”Khương Đường nheo nheo mắt, thâm sâu nhìn anh, “Đồng chí Từ Vọng Quy, anh đang gạt tôi!”Giọng điệu của cô rất khẳng định.

Hô hấp Từ Vọng Quy hơi cứng lại, anh không chút do dự phủ nhận, “Không có!”Khương Đường nhướng mày, không tỏ ý kiến, giọng cô lành lạnh nói: “Vậy anh che giấu cho tốt, đừng để tôi bắt được nhược điểm của anh.

”Từ Vọng Quy không nhìn cô, “Tôi không biết cô đang nói cái gì nữa.

”Nói rồi động tác nhanh nhẹn cầm chén đũa vào phòng bếp.

Khương Đường: ……Ngày hôm sau, sau khi Từ Vọng Quy đi nơi đóng quân, nhà họ Từ chào đón một người không ngờ dến.

Vợ của sư trưởng Tô bác gái Tô.

Khương Đường tới quân đội Biên thành đã lâu, vẫn luôn nghe về bà ấy qua lời người khác nói, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt.

Bác gái Tô không cao lắm, trông có vẻ cũng không khó ở chung như Chu Mỹ Hoa hình dung.

Trên mặt bà ấy mang ý cười, có vẻ rất thân thiện.

Đương nhiên, đó chỉ là bên ngoài, cụ thể bà ấy là người như thế nào, vẫn phải chờ nói chuyện ở chung mới biết được.

Bác gái Tô không lằng nhằng nhiều chuyện mà vừa vào nhà đã vào thẳng chủ đề, “Tiểu Khương, Tiểu Từ đã nói với lão Tô nhà bác chuyện ở đại đội Hồng Kỳ, có điều bọn họ không tiện can thiệp vào vấn đề của người dân nơi đây, cho nên cháu biết gì có thể nói với bác.

”Khương Đường: ……Không ngờ chuyện này vòng tới vòng lui, lại vòng về trên người cô.

Khương Đường cũng không muốn quản quá nhiều, cô khó xử nói: “Bác à, thật ra cháu cũng không rõ lắm, cho nên mới muốn để Từ Vọng Quy đi tra thử xem, hôm qua cháu nghe anh ấy nói đã phái người đi tra xét.

”Bác gái Tô thở dài, “Bọn họ không hợp quản, cũng không tiện quản.

Huống hồ nếu chuyện này là thật, cháu nhẫn tâm mặc kệ sao?”Khương Đường không hề dao động, cũng không phải thật sự không có ai, dù về tư lịch hay tài cán, đều không tới lượt cô quản mới đúng.

Bác gái Tô thấy dáng vẻ này của cô, trong lòng ít nhiều cảm thấy kinh ngạc.

Trước đó bà ấy từng nghe Chu Mỹ Hoa nói, vợ của đoàn trưởng Từ đến từ nông thôn.

Theo lý thuyết nếu biết mình được giao trọng trách, hẳn phải rất vui sướng, dù sao đó cũng là được tổ chức tán thành.

.

Đối Tác Phu Thê Thập Niên 70Tác giả: Tam Quyển Thành SáchTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEditor: Tulabachu1316“Cháu gái, tiền mà trước đây cháu đưa cho thím, thím đều lấy đi chữa bệnh cho cháu, giờ…”Khương Đường: “………”Cô nhìn người phụ nữ giả tạo trước mặt, trong lòng cảm thấy chán ghét và mệt mỏi. Khương Đường là nhà thiết kế trang phục hiện đại, gặp tai nạn máy bay khi đi tham dự buổi trình diễn thời trang tại Paris, khi tỉnh lại, cùng tên cùng họ với nguyên thân (nguyên thân: thân thể ban đầu), cha là quân nhân, tính cách của nguyên thân là tự ti, không có chính kiến, vừa tròn 20 tuổi, đã bị chú thím sắp xếp cho kết hôn với Từ Vọng Quy, đối phương hơn cô ấy 8 tuổi, còn có hai đứa con 5 6 tuổi. Nhưng vừa mới kết hôn, Từ Vọng Quy liền nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp, chưa nói được lời nào đã rời đi. Mỗi tháng Từ Vọng Quy gửi về 50 tệ cho nguyên thân, cũng đều bị thím hai Khương dụ dỗ lấy mất, lấy danh nghĩa là giúp cô ấy giữ lại. Thế nhưng thím hai Khương dùng tiền và phiếu mua đồ của nguyên thân để mua đồ, nguyên thân lại không có được một miếng ăn, huống chi là hai đứa… Editor: Mộc An ChiMột lát sau, Từ Vọng Quy đột nhiên nhớ tới chính sự, anh nhìn Khương Đường, “Đồng chí Khương Đường, không thể không nói trực giác của cô rất chính xác, chính ủy sắp xếp người đi tra xét, quả thật nhà họ Trần có chỗ không thích hợp.”Khương Đường kinh ngạc nhìn anh, “Có kết quả rồi?”“Vẫn chưa, trước mắt chỉ mới hỏi thăm người trong đội sản xuất, nhanh như vậy sao có kết quả được.”“À.”Từ Vọng Quy đổ nước trong chậu, thay nước sạch, vừa rửa chén thêm lần nữa, vừa tò mò hỏi: “Sao cô nhận ra bà lão nhà họ Trần kỳ lạ?”Khương Đường tưới một muỗng nước cuối cùng, “Trực giác.”Từ Vọng Quy cười nhạo một tiếng.Thấy anh không tin, Khương Đường hơi nhướng mày, nhìn thoáng qua anh, “Cái này gọi là giác quan thứ sáu của phụ nữ, chẳng lẽ vợ trước của anh chưa từng nói với anh à?”Một câu này ý muốn thử.Từ Vọng Quy thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, “Cô nhắc đến cô ấy làm gì?”Khương Đường hơi mỉm cười, vẻ mặt chân thành tha thiết, “Đầu tiên tôi muốn biết vể tình địch của mình, tiếp đó tôi cũng muốn biết mình đang nuôi con giúp người phụ nữ như thế nào.”Từ Vọng Quy hàm hồ nói: “Người cũng đã không còn, hiểu biết cũng vô dụng.”Khương Đường nheo nheo mắt, thâm sâu nhìn anh, “Đồng chí Từ Vọng Quy, anh đang gạt tôi!”Giọng điệu của cô rất khẳng định.Hô hấp Từ Vọng Quy hơi cứng lại, anh không chút do dự phủ nhận, “Không có!”Khương Đường nhướng mày, không tỏ ý kiến, giọng cô lành lạnh nói: “Vậy anh che giấu cho tốt, đừng để tôi bắt được nhược điểm của anh.”Từ Vọng Quy không nhìn cô, “Tôi không biết cô đang nói cái gì nữa.”Nói rồi động tác nhanh nhẹn cầm chén đũa vào phòng bếp.Khương Đường: ……Ngày hôm sau, sau khi Từ Vọng Quy đi nơi đóng quân, nhà họ Từ chào đón một người không ngờ dến.Vợ của sư trưởng Tô bác gái Tô.Khương Đường tới quân đội Biên thành đã lâu, vẫn luôn nghe về bà ấy qua lời người khác nói, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt.Bác gái Tô không cao lắm, trông có vẻ cũng không khó ở chung như Chu Mỹ Hoa hình dung.Trên mặt bà ấy mang ý cười, có vẻ rất thân thiện.Đương nhiên, đó chỉ là bên ngoài, cụ thể bà ấy là người như thế nào, vẫn phải chờ nói chuyện ở chung mới biết được.Bác gái Tô không lằng nhằng nhiều chuyện mà vừa vào nhà đã vào thẳng chủ đề, “Tiểu Khương, Tiểu Từ đã nói với lão Tô nhà bác chuyện ở đại đội Hồng Kỳ, có điều bọn họ không tiện can thiệp vào vấn đề của người dân nơi đây, cho nên cháu biết gì có thể nói với bác.”Khương Đường: ……Không ngờ chuyện này vòng tới vòng lui, lại vòng về trên người cô.Khương Đường cũng không muốn quản quá nhiều, cô khó xử nói: “Bác à, thật ra cháu cũng không rõ lắm, cho nên mới muốn để Từ Vọng Quy đi tra thử xem, hôm qua cháu nghe anh ấy nói đã phái người đi tra xét.”Bác gái Tô thở dài, “Bọn họ không hợp quản, cũng không tiện quản.Huống hồ nếu chuyện này là thật, cháu nhẫn tâm mặc kệ sao?”Khương Đường không hề dao động, cũng không phải thật sự không có ai, dù về tư lịch hay tài cán, đều không tới lượt cô quản mới đúng.Bác gái Tô thấy dáng vẻ này của cô, trong lòng ít nhiều cảm thấy kinh ngạc.Trước đó bà ấy từng nghe Chu Mỹ Hoa nói, vợ của đoàn trưởng Từ đến từ nông thôn.Theo lý thuyết nếu biết mình được giao trọng trách, hẳn phải rất vui sướng, dù sao đó cũng là được tổ chức tán thành..

Chương 31: Chương 31