nhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống…

Chương 20: 20: Làm Cô Giáo

Thập Niên 70 Cô Vợ Nông Thôn Của Quân TrưởngTác giả: Mễ Đích Ninh Lão SưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống… Những đứa nhỏ kia còn đang học nói, lớn tầm mười mấy tuổi, có thể giúp giáo viên trong nhà trẻ sinh chăm sóc các em nhỏ, nhìn những đứa nhỏ kia, Liễu Ti Ti giống như nhìn thấy mình khi còn bé, hốc mắt chua xót.Nhà phúc lợi có rất nhiều trẻ em, giáo viên phải chăm sóc tất cả các khía cạnh của cuộc sống của họ, một số trẻ em bị khuyết tật để bị cha mẹ bỏ rơi, so với những đứa trẻ khỏe mạnh như Liễu Ti Ti tự nhiên nhận được sự chú ý của giáo viên ít hơn.Nhưng Liễu Ti Ti nho nhỏ rất hiểu chuyện, vẫn luôn cố gắng hết sức bảo vệ trợ giúp các bạn bên cạnh, không biết viện trưởng hiện tại có khỏe không? Mặc dù không phải cùng một thời gian và không gian, nhưng Liễu Ti Ti cũng hy vọng bọn họ có thể hạnh phúc, hy vọng bọn nhỏ trong viện phúc lợi càng ngày càng ít, mỗi đứa nhỏ đều có thể có gia đình ấm áp.“Xin chào, chỗ các cô còn tuyển người không?” Liễu Ti Ti tìm được người phụ trách chân thành hỏi.”Tôi là Liễu Ti Ti, là người nhà tùy quân, có thể tới nơi này hỗ trợ, không cần tiền lương cũng được!”Nội tâm Liễu Ti Ti bị làm cho xúc động, lúc ấy cô quyết định vừa tốt nghiệp đại học liền trở về viện phúc lợi làm việc, tin tức này còn chưa nói cho mẹ viện trưởng, cô đã đi tới thời đại này.Mặc dù thời gian khác nhau, song bất cứ khi nào cũng cần phải cống hiến.Trước khi đến đại viện bộ đội, Liễu Ti Ti còn định cứ thế sống qua ngày, mình vất vả hơn hai mươi năm, cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng hiện tại cô quyết định, phải vì những đứa bé này cống hiến sức mạnh của mình!“Thật ư! Cô là người mới đến à? Tôi chưa từng gặp cô bao giờ.” Người phụ trách rất vui mừng, nhưng Liễu Ti Ti trông rất lạ mặt, vẫn nên hỏi rõ mới tốt.“Đúng vậy, tôi mới kết hôn chưa được mấy ngày.Chồng tôi tên là Tống Hiệp Minh.”Vốn Liễu Ti Ti không muốn nhắc tới Tống Hiệp Minh, nhưng sớm muộn gì cũng biết, nói ra cũng có thể khiến người ta tin tưởng cô.“Thật tốt thật tốt, thật xứng đôi!: Người phụ trách đã làm việc ở đây hơn hai mươi năm, hiển nhiên biết Tống Hiệp Minh, “Ngài đến phòng tổng vụ lấy giấy chứng nhận là có thể làm việc, chúng tôi thật sự rất thiếu người.Cám ơn cô!”Người phụ trách lại nghẹn lời, “Nhưng Ti Ti, giáo viên ở đây chỉ có hai người, song bọn nhỏ lại có tận hơn hai mươi bé, thật sự rất vất vả, cô vừa mới kết hôn, sợ cô không chịu được việc này, hơn nữa, hơn nữa phần lớn trợ cấp của bộ đội đều cho bọn nhỏ, lương của giáo viên không quá cao! ”“Không sao đâu.Tôi không sợ chịu khổ, chính bản thân tôi! ” Liễu Ti Ti thiếu chút nữa nói ra chuyện kiếp trước, vội vàng chuyển đề tài, “Mình tôi ở nhà cũng buồn, ngài yên tâm, tôi sẽ chăm sóc bọn nhỏ thật tốt!”Người phụ trách nhìn Liễu Ti Ti nghiêm túc như vậy cũng rất vui mừng, nói với cô để cô thử trước một thời gian, nếu như không thích ứng được, có thể xin nghỉ..

Những đứa nhỏ kia còn đang học nói, lớn tầm mười mấy tuổi, có thể giúp giáo viên trong nhà trẻ sinh chăm sóc các em nhỏ, nhìn những đứa nhỏ kia, Liễu Ti Ti giống như nhìn thấy mình khi còn bé, hốc mắt chua xót.

Nhà phúc lợi có rất nhiều trẻ em, giáo viên phải chăm sóc tất cả các khía cạnh của cuộc sống của họ, một số trẻ em bị khuyết tật để bị cha mẹ bỏ rơi, so với những đứa trẻ khỏe mạnh như Liễu Ti Ti tự nhiên nhận được sự chú ý của giáo viên ít hơn.

Nhưng Liễu Ti Ti nho nhỏ rất hiểu chuyện, vẫn luôn cố gắng hết sức bảo vệ trợ giúp các bạn bên cạnh, không biết viện trưởng hiện tại có khỏe không? Mặc dù không phải cùng một thời gian và không gian, nhưng Liễu Ti Ti cũng hy vọng bọn họ có thể hạnh phúc, hy vọng bọn nhỏ trong viện phúc lợi càng ngày càng ít, mỗi đứa nhỏ đều có thể có gia đình ấm áp.

“Xin chào, chỗ các cô còn tuyển người không?” Liễu Ti Ti tìm được người phụ trách chân thành hỏi.

”Tôi là Liễu Ti Ti, là người nhà tùy quân, có thể tới nơi này hỗ trợ, không cần tiền lương cũng được!”Nội tâm Liễu Ti Ti bị làm cho xúc động, lúc ấy cô quyết định vừa tốt nghiệp đại học liền trở về viện phúc lợi làm việc, tin tức này còn chưa nói cho mẹ viện trưởng, cô đã đi tới thời đại này.

Mặc dù thời gian khác nhau, song bất cứ khi nào cũng cần phải cống hiến.

Trước khi đến đại viện bộ đội, Liễu Ti Ti còn định cứ thế sống qua ngày, mình vất vả hơn hai mươi năm, cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng hiện tại cô quyết định, phải vì những đứa bé này cống hiến sức mạnh của mình!“Thật ư! Cô là người mới đến à? Tôi chưa từng gặp cô bao giờ.

” Người phụ trách rất vui mừng, nhưng Liễu Ti Ti trông rất lạ mặt, vẫn nên hỏi rõ mới tốt.

“Đúng vậy, tôi mới kết hôn chưa được mấy ngày.

Chồng tôi tên là Tống Hiệp Minh.

”Vốn Liễu Ti Ti không muốn nhắc tới Tống Hiệp Minh, nhưng sớm muộn gì cũng biết, nói ra cũng có thể khiến người ta tin tưởng cô.

“Thật tốt thật tốt, thật xứng đôi!: Người phụ trách đã làm việc ở đây hơn hai mươi năm, hiển nhiên biết Tống Hiệp Minh, “Ngài đến phòng tổng vụ lấy giấy chứng nhận là có thể làm việc, chúng tôi thật sự rất thiếu người.

Cám ơn cô!”Người phụ trách lại nghẹn lời, “Nhưng Ti Ti, giáo viên ở đây chỉ có hai người, song bọn nhỏ lại có tận hơn hai mươi bé, thật sự rất vất vả, cô vừa mới kết hôn, sợ cô không chịu được việc này, hơn nữa, hơn nữa phần lớn trợ cấp của bộ đội đều cho bọn nhỏ, lương của giáo viên không quá cao! ”“Không sao đâu.

Tôi không sợ chịu khổ, chính bản thân tôi! ” Liễu Ti Ti thiếu chút nữa nói ra chuyện kiếp trước, vội vàng chuyển đề tài, “Mình tôi ở nhà cũng buồn, ngài yên tâm, tôi sẽ chăm sóc bọn nhỏ thật tốt!”Người phụ trách nhìn Liễu Ti Ti nghiêm túc như vậy cũng rất vui mừng, nói với cô để cô thử trước một thời gian, nếu như không thích ứng được, có thể xin nghỉ.

.

Thập Niên 70 Cô Vợ Nông Thôn Của Quân TrưởngTác giả: Mễ Đích Ninh Lão SưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống… Những đứa nhỏ kia còn đang học nói, lớn tầm mười mấy tuổi, có thể giúp giáo viên trong nhà trẻ sinh chăm sóc các em nhỏ, nhìn những đứa nhỏ kia, Liễu Ti Ti giống như nhìn thấy mình khi còn bé, hốc mắt chua xót.Nhà phúc lợi có rất nhiều trẻ em, giáo viên phải chăm sóc tất cả các khía cạnh của cuộc sống của họ, một số trẻ em bị khuyết tật để bị cha mẹ bỏ rơi, so với những đứa trẻ khỏe mạnh như Liễu Ti Ti tự nhiên nhận được sự chú ý của giáo viên ít hơn.Nhưng Liễu Ti Ti nho nhỏ rất hiểu chuyện, vẫn luôn cố gắng hết sức bảo vệ trợ giúp các bạn bên cạnh, không biết viện trưởng hiện tại có khỏe không? Mặc dù không phải cùng một thời gian và không gian, nhưng Liễu Ti Ti cũng hy vọng bọn họ có thể hạnh phúc, hy vọng bọn nhỏ trong viện phúc lợi càng ngày càng ít, mỗi đứa nhỏ đều có thể có gia đình ấm áp.“Xin chào, chỗ các cô còn tuyển người không?” Liễu Ti Ti tìm được người phụ trách chân thành hỏi.”Tôi là Liễu Ti Ti, là người nhà tùy quân, có thể tới nơi này hỗ trợ, không cần tiền lương cũng được!”Nội tâm Liễu Ti Ti bị làm cho xúc động, lúc ấy cô quyết định vừa tốt nghiệp đại học liền trở về viện phúc lợi làm việc, tin tức này còn chưa nói cho mẹ viện trưởng, cô đã đi tới thời đại này.Mặc dù thời gian khác nhau, song bất cứ khi nào cũng cần phải cống hiến.Trước khi đến đại viện bộ đội, Liễu Ti Ti còn định cứ thế sống qua ngày, mình vất vả hơn hai mươi năm, cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng hiện tại cô quyết định, phải vì những đứa bé này cống hiến sức mạnh của mình!“Thật ư! Cô là người mới đến à? Tôi chưa từng gặp cô bao giờ.” Người phụ trách rất vui mừng, nhưng Liễu Ti Ti trông rất lạ mặt, vẫn nên hỏi rõ mới tốt.“Đúng vậy, tôi mới kết hôn chưa được mấy ngày.Chồng tôi tên là Tống Hiệp Minh.”Vốn Liễu Ti Ti không muốn nhắc tới Tống Hiệp Minh, nhưng sớm muộn gì cũng biết, nói ra cũng có thể khiến người ta tin tưởng cô.“Thật tốt thật tốt, thật xứng đôi!: Người phụ trách đã làm việc ở đây hơn hai mươi năm, hiển nhiên biết Tống Hiệp Minh, “Ngài đến phòng tổng vụ lấy giấy chứng nhận là có thể làm việc, chúng tôi thật sự rất thiếu người.Cám ơn cô!”Người phụ trách lại nghẹn lời, “Nhưng Ti Ti, giáo viên ở đây chỉ có hai người, song bọn nhỏ lại có tận hơn hai mươi bé, thật sự rất vất vả, cô vừa mới kết hôn, sợ cô không chịu được việc này, hơn nữa, hơn nữa phần lớn trợ cấp của bộ đội đều cho bọn nhỏ, lương của giáo viên không quá cao! ”“Không sao đâu.Tôi không sợ chịu khổ, chính bản thân tôi! ” Liễu Ti Ti thiếu chút nữa nói ra chuyện kiếp trước, vội vàng chuyển đề tài, “Mình tôi ở nhà cũng buồn, ngài yên tâm, tôi sẽ chăm sóc bọn nhỏ thật tốt!”Người phụ trách nhìn Liễu Ti Ti nghiêm túc như vậy cũng rất vui mừng, nói với cô để cô thử trước một thời gian, nếu như không thích ứng được, có thể xin nghỉ..

Chương 20: 20: Làm Cô Giáo