nhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống…
Chương 25: 25: Người Có Chồng!
Thập Niên 70 Cô Vợ Nông Thôn Của Quân TrưởngTác giả: Mễ Đích Ninh Lão SưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống… Tống Hiệp Minh đỡ cô, muốn dẫn cô đến phòng nghỉ ngơi, Liễu Ti Ti chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đi lại đều lung lay, giãy dụa muốn thoát khỏi Tống Hiệp Minh, vừa lảo đảo “Tôi có chồng, đừng đụng vào tôi.”“Được rồi, không chạm vào em.” Tống Hiệp Minh dỗ dành tiểu trẻ con, dỗ dành cô nằm xuống, cởi giày cho cô, đắp chăn.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Ti Ti đỏ bừng, trong miệng còn mơ hồ lẩm bẩm cái gì đó, Tống Hiệp Minh đi vào phòng bếp rửa mật ong cho cô trở về, Liễu Ti Ti đã ngủ thiếp đi.“Ngủ rồi ngược lại rất ngoan.” Tống Hiệp Minh cho cô đắp chăn cảm thán, “Lần sau không dám cho em uống nhiều như vậy nữa.”Ngày hôm sau thức dậy, Liễu Ti Ti đau đầu muốn nổ tung, thề sẽ không bao giờ say rượu nữa!Cầm nước mật ong Tống Hiệp Minh đưa tới uống từng ngụm nhỏ, Tống Hiệp Minh vừa xoa huyệt thái dương cho cô, vừa nghiêm túc dặn dò, “Sau này không thể uống nhiều như vậy.”“Ừm, em đảm bảo, “ Liễu Ti Ti vươn tay ra, giơ kiểu thề 4 ngón.“Em không làm ra trò lưu manh gì chứ?” Liễu Ti Ti biết có người tửu phẩm kém, sau khi uống say sẽ đùa giỡn làm giò khùng, chính mình chưa từng uống say, không biết tửu phẩm như thế nào.Tống Hiệp Minh phía sau cười ra tiếng, vừa cười vừa nói, “Đùa giỡn điên cuồng ngược lại không có, chính là vẫn kêu lên Tôi có chồng, tôi yêu chồng tôi nhất, đừng đụng vào tôi! ’”Không, không thể nào! Liễu Ti Ti lập tức tỉnh táo, thiếu chút nữa sặc, quay đầu nghiêm túc hỏi “Thật sao?”Tống Hiệp Minh cố nén ý cười, nghiêm mặt gật đầu nói, “Thật mà.Em còn nói! ”Liễu Ti Ti nghe không nổi cũng không dám nghe, vội vàng đặt cái ly lên ngăn kéo đầu giường, đứng dậy muốn che miệng Tống Hiệp Minh.Quá sốt ruột, thoáng cái dùng sức quá mạnh, nhào về phía Tống Hiệp Minh, Tống Hiệp Minh ôm eo cô ổn định thân thể, động tác này quá ái muội, không hôn không được.Tống Hiệp Minh nhắm mắt lại muốn tới gần, Liễu Ti Ti đưa tay ngăn cản khuôn mặt càng gần của anh, “Em còn chưa đánh răng!”Thật là phá hoại bầu không khí!Tống Hiệp Minh ôm ngang Liễu Ti dẫn cô đi vệ sinh, “Đánh xong bồi thường cho anh.”Làm sao bây giờ, hình như càng ngày càng yêu cô, Tống anh Hiệp Minh cam tâm tình nguyện.Hai người tán tỉnh nửa ngày mới ăn xong điểm tâm, “Anh dẫn em đến một chỗ.” Tống Hiệp Minh chỉ có lúc giới thiệu với người khác hoặc là khi hai người đùa giỡn mới có thể dùng xưng hô này, đây là lần đầu tiên anh ta nghiêm túc gọi cô là vợ, Liễu Ti Ti có chút thẹn thùng, cô hiểu được quan hệ của hai người lại gần một bước, “Được.”Tống Hiệp Minh tự mình lái xe, còn mang theo hai chai rượu.Liễu Ti Ti thắt dây an toàn, ngồi ở ghế phụ quay đầu nhìn anh, sao lại cảm giác được anh đột nhiên nghiêm túc như vậy.“Đến rồi, vợ.”Liễu Ti Ti nghi hoặc nhìn xung quanh, anh muốn dẫn cô đi đâu đây.Tống Hiệp Minh đã giúp cô mở cửa xe, đưa tay muốn đỡ cô xuống.“Đi thôi.” Tống Hiệp Minh nắm tay cô đi về phía trước..
Tống Hiệp Minh đỡ cô, muốn dẫn cô đến phòng nghỉ ngơi, Liễu Ti Ti chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đi lại đều lung lay, giãy dụa muốn thoát khỏi Tống Hiệp Minh, vừa lảo đảo “Tôi có chồng, đừng đụng vào tôi.
”“Được rồi, không chạm vào em.
” Tống Hiệp Minh dỗ dành tiểu trẻ con, dỗ dành cô nằm xuống, cởi giày cho cô, đắp chăn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Ti Ti đỏ bừng, trong miệng còn mơ hồ lẩm bẩm cái gì đó, Tống Hiệp Minh đi vào phòng bếp rửa mật ong cho cô trở về, Liễu Ti Ti đã ngủ thiếp đi.
“Ngủ rồi ngược lại rất ngoan.
” Tống Hiệp Minh cho cô đắp chăn cảm thán, “Lần sau không dám cho em uống nhiều như vậy nữa.
”Ngày hôm sau thức dậy, Liễu Ti Ti đau đầu muốn nổ tung, thề sẽ không bao giờ say rượu nữa!Cầm nước mật ong Tống Hiệp Minh đưa tới uống từng ngụm nhỏ, Tống Hiệp Minh vừa xoa huyệt thái dương cho cô, vừa nghiêm túc dặn dò, “Sau này không thể uống nhiều như vậy.
”“Ừm, em đảm bảo, “ Liễu Ti Ti vươn tay ra, giơ kiểu thề 4 ngón.
“Em không làm ra trò lưu manh gì chứ?” Liễu Ti Ti biết có người tửu phẩm kém, sau khi uống say sẽ đùa giỡn làm giò khùng, chính mình chưa từng uống say, không biết tửu phẩm như thế nào.
Tống Hiệp Minh phía sau cười ra tiếng, vừa cười vừa nói, “Đùa giỡn điên cuồng ngược lại không có, chính là vẫn kêu lên Tôi có chồng, tôi yêu chồng tôi nhất, đừng đụng vào tôi! ’”Không, không thể nào! Liễu Ti Ti lập tức tỉnh táo, thiếu chút nữa sặc, quay đầu nghiêm túc hỏi “Thật sao?”Tống Hiệp Minh cố nén ý cười, nghiêm mặt gật đầu nói, “Thật mà.
Em còn nói! ”Liễu Ti Ti nghe không nổi cũng không dám nghe, vội vàng đặt cái ly lên ngăn kéo đầu giường, đứng dậy muốn che miệng Tống Hiệp Minh.
Quá sốt ruột, thoáng cái dùng sức quá mạnh, nhào về phía Tống Hiệp Minh, Tống Hiệp Minh ôm eo cô ổn định thân thể, động tác này quá ái muội, không hôn không được.
Tống Hiệp Minh nhắm mắt lại muốn tới gần, Liễu Ti Ti đưa tay ngăn cản khuôn mặt càng gần của anh, “Em còn chưa đánh răng!”Thật là phá hoại bầu không khí!Tống Hiệp Minh ôm ngang Liễu Ti dẫn cô đi vệ sinh, “Đánh xong bồi thường cho anh.
”Làm sao bây giờ, hình như càng ngày càng yêu cô, Tống anh Hiệp Minh cam tâm tình nguyện.
Hai người tán tỉnh nửa ngày mới ăn xong điểm tâm, “Anh dẫn em đến một chỗ.
” Tống Hiệp Minh chỉ có lúc giới thiệu với người khác hoặc là khi hai người đùa giỡn mới có thể dùng xưng hô này, đây là lần đầu tiên anh ta nghiêm túc gọi cô là vợ, Liễu Ti Ti có chút thẹn thùng, cô hiểu được quan hệ của hai người lại gần một bước, “Được.
”Tống Hiệp Minh tự mình lái xe, còn mang theo hai chai rượu.
Liễu Ti Ti thắt dây an toàn, ngồi ở ghế phụ quay đầu nhìn anh, sao lại cảm giác được anh đột nhiên nghiêm túc như vậy.
“Đến rồi, vợ.
”Liễu Ti Ti nghi hoặc nhìn xung quanh, anh muốn dẫn cô đi đâu đây.
Tống Hiệp Minh đã giúp cô mở cửa xe, đưa tay muốn đỡ cô xuống.
“Đi thôi.
” Tống Hiệp Minh nắm tay cô đi về phía trước.
.
Thập Niên 70 Cô Vợ Nông Thôn Của Quân TrưởngTác giả: Mễ Đích Ninh Lão SưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoÁu, đầu đau quá, Liễu Ti Ti chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đau đớn kịch liệt trên trán làm cho cô nhịn không được kêu lên. Trước mặt là một người phụ nữ trung niên hiền lành, giàu có, ăn mặc như phụ nữ nông thôn trong phim truyền hình những năm 60. Thấy cô mở mắt, nữ nhân lập tức buông bát canh dược trong tay xuống, vội vàng dựa vào.“Con gái ngoan, con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không thoải mái không.”“Không có, không có ạ.” Liễu Ti Ti hoảng sợ, máy móc trả lời. Người phụ nữ trước mắt là mẹ cô ư? Rõ ràng cô là một đứa trẻ mồ côi, lấy đâu ra mẹ, không đúng, nhìn trang trí của căn phòng với cách ăn mặc của người phụ nữ này, chẳng lẽ cô xuyên không ư?“Làm sao vậy, bé ngoan, còn không nhận ra mẹ à, ông Liễu, ông nói ơi, con gái làm sao rồi này.” Liễu Ti Ti ngây ngốc, trong phòng lại có ba người tiến vào, đi đầu là một người đàn ông trung niên, mặt đen nhánh, thoạt nhìn chính là bộ dáng lao động lâu dài, thân thể rất cường tráng.Phía sau là hai thanh niên, rất giống… Tống Hiệp Minh đỡ cô, muốn dẫn cô đến phòng nghỉ ngơi, Liễu Ti Ti chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đi lại đều lung lay, giãy dụa muốn thoát khỏi Tống Hiệp Minh, vừa lảo đảo “Tôi có chồng, đừng đụng vào tôi.”“Được rồi, không chạm vào em.” Tống Hiệp Minh dỗ dành tiểu trẻ con, dỗ dành cô nằm xuống, cởi giày cho cô, đắp chăn.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Ti Ti đỏ bừng, trong miệng còn mơ hồ lẩm bẩm cái gì đó, Tống Hiệp Minh đi vào phòng bếp rửa mật ong cho cô trở về, Liễu Ti Ti đã ngủ thiếp đi.“Ngủ rồi ngược lại rất ngoan.” Tống Hiệp Minh cho cô đắp chăn cảm thán, “Lần sau không dám cho em uống nhiều như vậy nữa.”Ngày hôm sau thức dậy, Liễu Ti Ti đau đầu muốn nổ tung, thề sẽ không bao giờ say rượu nữa!Cầm nước mật ong Tống Hiệp Minh đưa tới uống từng ngụm nhỏ, Tống Hiệp Minh vừa xoa huyệt thái dương cho cô, vừa nghiêm túc dặn dò, “Sau này không thể uống nhiều như vậy.”“Ừm, em đảm bảo, “ Liễu Ti Ti vươn tay ra, giơ kiểu thề 4 ngón.“Em không làm ra trò lưu manh gì chứ?” Liễu Ti Ti biết có người tửu phẩm kém, sau khi uống say sẽ đùa giỡn làm giò khùng, chính mình chưa từng uống say, không biết tửu phẩm như thế nào.Tống Hiệp Minh phía sau cười ra tiếng, vừa cười vừa nói, “Đùa giỡn điên cuồng ngược lại không có, chính là vẫn kêu lên Tôi có chồng, tôi yêu chồng tôi nhất, đừng đụng vào tôi! ’”Không, không thể nào! Liễu Ti Ti lập tức tỉnh táo, thiếu chút nữa sặc, quay đầu nghiêm túc hỏi “Thật sao?”Tống Hiệp Minh cố nén ý cười, nghiêm mặt gật đầu nói, “Thật mà.Em còn nói! ”Liễu Ti Ti nghe không nổi cũng không dám nghe, vội vàng đặt cái ly lên ngăn kéo đầu giường, đứng dậy muốn che miệng Tống Hiệp Minh.Quá sốt ruột, thoáng cái dùng sức quá mạnh, nhào về phía Tống Hiệp Minh, Tống Hiệp Minh ôm eo cô ổn định thân thể, động tác này quá ái muội, không hôn không được.Tống Hiệp Minh nhắm mắt lại muốn tới gần, Liễu Ti Ti đưa tay ngăn cản khuôn mặt càng gần của anh, “Em còn chưa đánh răng!”Thật là phá hoại bầu không khí!Tống Hiệp Minh ôm ngang Liễu Ti dẫn cô đi vệ sinh, “Đánh xong bồi thường cho anh.”Làm sao bây giờ, hình như càng ngày càng yêu cô, Tống anh Hiệp Minh cam tâm tình nguyện.Hai người tán tỉnh nửa ngày mới ăn xong điểm tâm, “Anh dẫn em đến một chỗ.” Tống Hiệp Minh chỉ có lúc giới thiệu với người khác hoặc là khi hai người đùa giỡn mới có thể dùng xưng hô này, đây là lần đầu tiên anh ta nghiêm túc gọi cô là vợ, Liễu Ti Ti có chút thẹn thùng, cô hiểu được quan hệ của hai người lại gần một bước, “Được.”Tống Hiệp Minh tự mình lái xe, còn mang theo hai chai rượu.Liễu Ti Ti thắt dây an toàn, ngồi ở ghế phụ quay đầu nhìn anh, sao lại cảm giác được anh đột nhiên nghiêm túc như vậy.“Đến rồi, vợ.”Liễu Ti Ti nghi hoặc nhìn xung quanh, anh muốn dẫn cô đi đâu đây.Tống Hiệp Minh đã giúp cô mở cửa xe, đưa tay muốn đỡ cô xuống.“Đi thôi.” Tống Hiệp Minh nắm tay cô đi về phía trước..