Khi Linh Bảo - Bạch Đế sơn thần vừa tỉnh lại, cô cảm giác thần thể của bản thân bị nhốt trong một cơ thể nặng nề, cô thử nghĩ cách thoát ra, nhưng thử vài lần đều thất bại, trong tâm trí, tất cả những kí ức xa lạ chợt ùa về.Nửa giờ sau, rốt cuộc cô đành cam chịu số phận, chấp nhận sự thật. Thần thể của cô bám vào cơ thể cô gái cũng tên Lục Linh Bảo này, không thoát ra được.Càng kì lạ chính là, linh khí xung quanh núi Bạch Đế trở nên vô cùng yếu, gần như không thể dùng để tu luyện, cô hoàn toàn không thể cảm nhận được sự tồn tại của thần linh khác trong thế giới này, cũng không cảm nhận được giới luật ràng buộc của trời áp đặt lên mỗi vị thần linh.Thông qua trí nhớ của cơ thể nguyên chủ, cô đã biết thời điểm hiện tại, lúc này cô mới hiểu được, thì ra cô đã ngủ năm trăm năm.Chẳng trách cô cảm giác thần lực xói mòn gần một nửa, số lượng tín đồ ít đến mức sắp biến mất.Sức mạnh của thần linh đến từ hai phương thức chính, một là hấp thụ linh khí đất trời để tu luyện, hai là đến từ sự thờ…

Chương 33: Chương 33

Đại Sư Huyền Học Là Sơn ThầnTác giả: Thâu Bồ Đào Đích Tiểu Hồ LiTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Linh Bảo - Bạch Đế sơn thần vừa tỉnh lại, cô cảm giác thần thể của bản thân bị nhốt trong một cơ thể nặng nề, cô thử nghĩ cách thoát ra, nhưng thử vài lần đều thất bại, trong tâm trí, tất cả những kí ức xa lạ chợt ùa về.Nửa giờ sau, rốt cuộc cô đành cam chịu số phận, chấp nhận sự thật. Thần thể của cô bám vào cơ thể cô gái cũng tên Lục Linh Bảo này, không thoát ra được.Càng kì lạ chính là, linh khí xung quanh núi Bạch Đế trở nên vô cùng yếu, gần như không thể dùng để tu luyện, cô hoàn toàn không thể cảm nhận được sự tồn tại của thần linh khác trong thế giới này, cũng không cảm nhận được giới luật ràng buộc của trời áp đặt lên mỗi vị thần linh.Thông qua trí nhớ của cơ thể nguyên chủ, cô đã biết thời điểm hiện tại, lúc này cô mới hiểu được, thì ra cô đã ngủ năm trăm năm.Chẳng trách cô cảm giác thần lực xói mòn gần một nửa, số lượng tín đồ ít đến mức sắp biến mất.Sức mạnh của thần linh đến từ hai phương thức chính, một là hấp thụ linh khí đất trời để tu luyện, hai là đến từ sự thờ… Phía sau lập tức vang lên tiếng thét chói tai không thuộc về con người, như là vừa bị tổn thương nặng nề, trong tiếng thét kia còn mang theo đau đớn, mà bàn tay đang nắm chặt chân anh ta cũng nhất thời buông lỏng.Đàm Côn nhân cơ hội bò về phía trước, nắm chặt lá bùa trong tay sau đó vịn vào lan can đứng lên.Con quỷ lại nhanh chóng nhào tới, Đàm Côn cũng vội vàng lùi về phía sau, nhưng trong lúc hoảng loạn anh ta đã bị ép vào góc tường, không còn đường nào để lui nữa.Trông thấy con quỷ lại muốn xông lên bắt lấy mình, Đàm Côn theo bản năng dùng tay đang cầm bùa kia đánh về phía con quỷ.Cảnh tượng lật đổ nhân sinh quan của anh ta xuất hiện, con quỷ bị anh ta đánh trúng, toàn thân lóe lên ánh chớp, nó phát ra tiếng gầm đau đớn sau đó nhảy ra ngoài cửa sổ mất tăm mất tích.Tay chân Đàm Côn mềm nhũn ngã xuống đất, tuy rằng con quỷ đã chạy, nhưng anh ta cũng không dám ở nhà nữa, đợi khôi phục được chút sức lực, anh ta nhanh chóng cầm theo lá bùa chạy xuống dưới lầu, vào tiệm net bên ngoài tiểu khu, đến khi trông thấy đám thiếu niên nghiện game đang chơi game anh ta mới có chút cảm giác an toàn.Nghĩ đến lời cô gái kia nói, lá bùa này có thể tạm thời cứu anh ta một mạng...!Chứng tỏ con quỷ kia sẽ còn trở về tìm anh ta, cả đêm hôm đó Đàm Côn ớn lạnh đến tê dại cả da đầu.Khi trời vừa sáng, anh ta lập tức bắt xe chạy như điên về thôn của em họ.Vì thế, sáng hôm đó bà Trương dậy sớm, đang đi bộ trên đường đã nhìn thấy một chuyện thần kỳ, một người đàn ông trên người còn mặc nguyên đồ ngủ, vừa mới bước từ trên xe xuống vệ đường đã ngay lập tức dùng tốc độ đáng kinh ngạc chạy vào con đường nhỏ dẫn vào thôn."Này cậu, cậu làm sao vậy?" Bà Trương tò mò hỏi.Đàm Côn quay đầu nhìn, là một người phụ nữ lớn tuổi làm nông trong thôn, trước kia đến nhà dì thỉnh thoảng cũng có gặp.Giờ phút này có người nói chuyện với Đàm Côn, trong lòng anh ta mới cảm thấy có chút hơi ấm, đúng lúc bèn hỏi ngay: "Thím, thím có biết, cô gái tên Lục Linh Bảo kia ở đâu không?""Cậu tìm Linh Bảo làm gì?"Đàm Côn nghe giọng điệu của người phụ nữ, ắt là có biết Lục Linh Bảo, vì thế liền kể rõ ngọn ngành sự việc cho bà ấy nghe.Bà Trương nghe xong lập tức cảm thấy giống như đã tìm được tri kỷ nói: "Tôi đã nói rồi mà, Linh Bảo có bản lĩnh rất lớn, ấy thế mà một số người trẻ tuổi cứ không chịu tin, nói chúng tôi là người già ngu xuẩn mê muội!Bà ấy nhờ có bùa Linh Bảo vẽ cho mà tìm được trâu, không chỉ khen ngợi Linh Bảo với người trong thôn, còn gọi điện thoại cho con trai đang làm việc ở xa nhà, không ngờ lại bị con trai lên lớp một trận, nói bà ấy ở nhà toàn tin vào những mê tín dị đoan phong kiến, đám thầy bà kia chuyên môn lừa gạt những người già đầu óc không minh mẫn như bọn họ.Đúng là làm bà ấy tức muốn chết.Bây giờ thấy Đàm Côn thừa nhận bản lĩnh của Linh Bảo, bà ấy cảm thấy người trẻ tuổi này rất có mắt nhìn, nom anh ta cũng thuận mắt hơn hẳn.Thế là bà ấy bèn đích thân dẫn Đàm Côn tìm đến nhà Linh Bảo."Đại...!Đại sư!" Đàm Côn vừa nhìn thấy Linh Bảo liền hết sức kích động, nhanh nhảu đổi xưng hô: "Lần trước là do tôi có mắt không thấy Thái Sơn, kính xin ngài đại nhân đại lượng ra tay giúp đỡ! Tối hôm qua thật sự có quỷ tới tìm tôi, nó muốn kéo tôi nhảy lầu! Cầu xin ngài cứu tôi với!".

Phía sau lập tức vang lên tiếng thét chói tai không thuộc về con người, như là vừa bị tổn thương nặng nề, trong tiếng thét kia còn mang theo đau đớn, mà bàn tay đang nắm chặt chân anh ta cũng nhất thời buông lỏng.Đàm Côn nhân cơ hội bò về phía trước, nắm chặt lá bùa trong tay sau đó vịn vào lan can đứng lên.Con quỷ lại nhanh chóng nhào tới, Đàm Côn cũng vội vàng lùi về phía sau, nhưng trong lúc hoảng loạn anh ta đã bị ép vào góc tường, không còn đường nào để lui nữa.Trông thấy con quỷ lại muốn xông lên bắt lấy mình, Đàm Côn theo bản năng dùng tay đang cầm bùa kia đánh về phía con quỷ.Cảnh tượng lật đổ nhân sinh quan của anh ta xuất hiện, con quỷ bị anh ta đánh trúng, toàn thân lóe lên ánh chớp, nó phát ra tiếng gầm đau đớn sau đó nhảy ra ngoài cửa sổ mất tăm mất tích.Tay chân Đàm Côn mềm nhũn ngã xuống đất, tuy rằng con quỷ đã chạy, nhưng anh ta cũng không dám ở nhà nữa, đợi khôi phục được chút sức lực, anh ta nhanh chóng cầm theo lá bùa chạy xuống dưới lầu, vào tiệm net bên ngoài tiểu khu, đến khi trông thấy đám thiếu niên nghiện game đang chơi game anh ta mới có chút cảm giác an toàn.Nghĩ đến lời cô gái kia nói, lá bùa này có thể tạm thời cứu anh ta một mạng...!Chứng tỏ con quỷ kia sẽ còn trở về tìm anh ta, cả đêm hôm đó Đàm Côn ớn lạnh đến tê dại cả da đầu.Khi trời vừa sáng, anh ta lập tức bắt xe chạy như điên về thôn của em họ.Vì thế, sáng hôm đó bà Trương dậy sớm, đang đi bộ trên đường đã nhìn thấy một chuyện thần kỳ, một người đàn ông trên người còn mặc nguyên đồ ngủ, vừa mới bước từ trên xe xuống vệ đường đã ngay lập tức dùng tốc độ đáng kinh ngạc chạy vào con đường nhỏ dẫn vào thôn."Này cậu, cậu làm sao vậy?" Bà Trương tò mò hỏi.Đàm Côn quay đầu nhìn, là một người phụ nữ lớn tuổi làm nông trong thôn, trước kia đến nhà dì thỉnh thoảng cũng có gặp.

Giờ phút này có người nói chuyện với Đàm Côn, trong lòng anh ta mới cảm thấy có chút hơi ấm, đúng lúc bèn hỏi ngay: "Thím, thím có biết, cô gái tên Lục Linh Bảo kia ở đâu không?""Cậu tìm Linh Bảo làm gì?"Đàm Côn nghe giọng điệu của người phụ nữ, ắt là có biết Lục Linh Bảo, vì thế liền kể rõ ngọn ngành sự việc cho bà ấy nghe.Bà Trương nghe xong lập tức cảm thấy giống như đã tìm được tri kỷ nói: "Tôi đã nói rồi mà, Linh Bảo có bản lĩnh rất lớn, ấy thế mà một số người trẻ tuổi cứ không chịu tin, nói chúng tôi là người già ngu xuẩn mê muội!Bà ấy nhờ có bùa Linh Bảo vẽ cho mà tìm được trâu, không chỉ khen ngợi Linh Bảo với người trong thôn, còn gọi điện thoại cho con trai đang làm việc ở xa nhà, không ngờ lại bị con trai lên lớp một trận, nói bà ấy ở nhà toàn tin vào những mê tín dị đoan phong kiến, đám thầy bà kia chuyên môn lừa gạt những người già đầu óc không minh mẫn như bọn họ.

Đúng là làm bà ấy tức muốn chết.Bây giờ thấy Đàm Côn thừa nhận bản lĩnh của Linh Bảo, bà ấy cảm thấy người trẻ tuổi này rất có mắt nhìn, nom anh ta cũng thuận mắt hơn hẳn.

Thế là bà ấy bèn đích thân dẫn Đàm Côn tìm đến nhà Linh Bảo."Đại...!Đại sư!" Đàm Côn vừa nhìn thấy Linh Bảo liền hết sức kích động, nhanh nhảu đổi xưng hô: "Lần trước là do tôi có mắt không thấy Thái Sơn, kính xin ngài đại nhân đại lượng ra tay giúp đỡ! Tối hôm qua thật sự có quỷ tới tìm tôi, nó muốn kéo tôi nhảy lầu! Cầu xin ngài cứu tôi với!".

Đại Sư Huyền Học Là Sơn ThầnTác giả: Thâu Bồ Đào Đích Tiểu Hồ LiTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Linh Bảo - Bạch Đế sơn thần vừa tỉnh lại, cô cảm giác thần thể của bản thân bị nhốt trong một cơ thể nặng nề, cô thử nghĩ cách thoát ra, nhưng thử vài lần đều thất bại, trong tâm trí, tất cả những kí ức xa lạ chợt ùa về.Nửa giờ sau, rốt cuộc cô đành cam chịu số phận, chấp nhận sự thật. Thần thể của cô bám vào cơ thể cô gái cũng tên Lục Linh Bảo này, không thoát ra được.Càng kì lạ chính là, linh khí xung quanh núi Bạch Đế trở nên vô cùng yếu, gần như không thể dùng để tu luyện, cô hoàn toàn không thể cảm nhận được sự tồn tại của thần linh khác trong thế giới này, cũng không cảm nhận được giới luật ràng buộc của trời áp đặt lên mỗi vị thần linh.Thông qua trí nhớ của cơ thể nguyên chủ, cô đã biết thời điểm hiện tại, lúc này cô mới hiểu được, thì ra cô đã ngủ năm trăm năm.Chẳng trách cô cảm giác thần lực xói mòn gần một nửa, số lượng tín đồ ít đến mức sắp biến mất.Sức mạnh của thần linh đến từ hai phương thức chính, một là hấp thụ linh khí đất trời để tu luyện, hai là đến từ sự thờ… Phía sau lập tức vang lên tiếng thét chói tai không thuộc về con người, như là vừa bị tổn thương nặng nề, trong tiếng thét kia còn mang theo đau đớn, mà bàn tay đang nắm chặt chân anh ta cũng nhất thời buông lỏng.Đàm Côn nhân cơ hội bò về phía trước, nắm chặt lá bùa trong tay sau đó vịn vào lan can đứng lên.Con quỷ lại nhanh chóng nhào tới, Đàm Côn cũng vội vàng lùi về phía sau, nhưng trong lúc hoảng loạn anh ta đã bị ép vào góc tường, không còn đường nào để lui nữa.Trông thấy con quỷ lại muốn xông lên bắt lấy mình, Đàm Côn theo bản năng dùng tay đang cầm bùa kia đánh về phía con quỷ.Cảnh tượng lật đổ nhân sinh quan của anh ta xuất hiện, con quỷ bị anh ta đánh trúng, toàn thân lóe lên ánh chớp, nó phát ra tiếng gầm đau đớn sau đó nhảy ra ngoài cửa sổ mất tăm mất tích.Tay chân Đàm Côn mềm nhũn ngã xuống đất, tuy rằng con quỷ đã chạy, nhưng anh ta cũng không dám ở nhà nữa, đợi khôi phục được chút sức lực, anh ta nhanh chóng cầm theo lá bùa chạy xuống dưới lầu, vào tiệm net bên ngoài tiểu khu, đến khi trông thấy đám thiếu niên nghiện game đang chơi game anh ta mới có chút cảm giác an toàn.Nghĩ đến lời cô gái kia nói, lá bùa này có thể tạm thời cứu anh ta một mạng...!Chứng tỏ con quỷ kia sẽ còn trở về tìm anh ta, cả đêm hôm đó Đàm Côn ớn lạnh đến tê dại cả da đầu.Khi trời vừa sáng, anh ta lập tức bắt xe chạy như điên về thôn của em họ.Vì thế, sáng hôm đó bà Trương dậy sớm, đang đi bộ trên đường đã nhìn thấy một chuyện thần kỳ, một người đàn ông trên người còn mặc nguyên đồ ngủ, vừa mới bước từ trên xe xuống vệ đường đã ngay lập tức dùng tốc độ đáng kinh ngạc chạy vào con đường nhỏ dẫn vào thôn."Này cậu, cậu làm sao vậy?" Bà Trương tò mò hỏi.Đàm Côn quay đầu nhìn, là một người phụ nữ lớn tuổi làm nông trong thôn, trước kia đến nhà dì thỉnh thoảng cũng có gặp.Giờ phút này có người nói chuyện với Đàm Côn, trong lòng anh ta mới cảm thấy có chút hơi ấm, đúng lúc bèn hỏi ngay: "Thím, thím có biết, cô gái tên Lục Linh Bảo kia ở đâu không?""Cậu tìm Linh Bảo làm gì?"Đàm Côn nghe giọng điệu của người phụ nữ, ắt là có biết Lục Linh Bảo, vì thế liền kể rõ ngọn ngành sự việc cho bà ấy nghe.Bà Trương nghe xong lập tức cảm thấy giống như đã tìm được tri kỷ nói: "Tôi đã nói rồi mà, Linh Bảo có bản lĩnh rất lớn, ấy thế mà một số người trẻ tuổi cứ không chịu tin, nói chúng tôi là người già ngu xuẩn mê muội!Bà ấy nhờ có bùa Linh Bảo vẽ cho mà tìm được trâu, không chỉ khen ngợi Linh Bảo với người trong thôn, còn gọi điện thoại cho con trai đang làm việc ở xa nhà, không ngờ lại bị con trai lên lớp một trận, nói bà ấy ở nhà toàn tin vào những mê tín dị đoan phong kiến, đám thầy bà kia chuyên môn lừa gạt những người già đầu óc không minh mẫn như bọn họ.Đúng là làm bà ấy tức muốn chết.Bây giờ thấy Đàm Côn thừa nhận bản lĩnh của Linh Bảo, bà ấy cảm thấy người trẻ tuổi này rất có mắt nhìn, nom anh ta cũng thuận mắt hơn hẳn.Thế là bà ấy bèn đích thân dẫn Đàm Côn tìm đến nhà Linh Bảo."Đại...!Đại sư!" Đàm Côn vừa nhìn thấy Linh Bảo liền hết sức kích động, nhanh nhảu đổi xưng hô: "Lần trước là do tôi có mắt không thấy Thái Sơn, kính xin ngài đại nhân đại lượng ra tay giúp đỡ! Tối hôm qua thật sự có quỷ tới tìm tôi, nó muốn kéo tôi nhảy lầu! Cầu xin ngài cứu tôi với!".

Chương 33: Chương 33