Tác giả:

Trong một căn phòng cổ kính, chữ “song hỷ” rất lớn dán trên bức tường sảnh ngoài thể hiện sự hiện diện của mình, mấy cặp đèn lưu ly, bình hoa và các đồ vật trang trí khác có thể được nhìn thấy ở khắp nơi, nến đỏ, lều đỏ, khăn trùm đầu màu đỏ được đặt tùy ý trên bàn vuông, không có cái nào là không thể hiện trong nhà chủ nhân đang có chuyện vui. Ánh trăng bên ngoài như dát bạc, ánh nến trong phòng lập lòe, dưới ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy bộ hỷ phục màu đỏ xa hoa được chế tác tinh xảo rơi rải rác trên sàn nhà, trong không khí ngoài mùi trầm hương thoang thoảng còn có một mùi hương thơm khác khiến người ta đỏ mặt tràn ngập không khí. Trên chiếc giường cưới bằng gỗ đàn hương được chạm khắc rất tinh xảo, bức màn thêu hình uyên ương giao nhau khẽ đung đưa, xuyên qua ánh nến loáng thoáng có thể nhìn thấy hai bóng người đang đè lên nhau bên trong bức màn, tiếng thở gấp gáp không thể kiềm chế được đôi khi được lộ ra từ giữa khe hở của bức màn. Thích Vy đang nằm trên chiếc chăn gấm đỏ mềm…

Chương 162: 162: Bắt Được Chuột

Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương GiaTác giả: Thích VyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng cổ kính, chữ “song hỷ” rất lớn dán trên bức tường sảnh ngoài thể hiện sự hiện diện của mình, mấy cặp đèn lưu ly, bình hoa và các đồ vật trang trí khác có thể được nhìn thấy ở khắp nơi, nến đỏ, lều đỏ, khăn trùm đầu màu đỏ được đặt tùy ý trên bàn vuông, không có cái nào là không thể hiện trong nhà chủ nhân đang có chuyện vui. Ánh trăng bên ngoài như dát bạc, ánh nến trong phòng lập lòe, dưới ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy bộ hỷ phục màu đỏ xa hoa được chế tác tinh xảo rơi rải rác trên sàn nhà, trong không khí ngoài mùi trầm hương thoang thoảng còn có một mùi hương thơm khác khiến người ta đỏ mặt tràn ngập không khí. Trên chiếc giường cưới bằng gỗ đàn hương được chạm khắc rất tinh xảo, bức màn thêu hình uyên ương giao nhau khẽ đung đưa, xuyên qua ánh nến loáng thoáng có thể nhìn thấy hai bóng người đang đè lên nhau bên trong bức màn, tiếng thở gấp gáp không thể kiềm chế được đôi khi được lộ ra từ giữa khe hở của bức màn. Thích Vy đang nằm trên chiếc chăn gấm đỏ mềm… Tuy nói là nói thế, nhưng khl nghĩ đến Hoàng Nhược Lâm, trong lòng Cơ Vô Dạ ngoài khó chịu cũng chí có khó chịu.Thân là tiểu thư nhà quan, xuất thân tốt đẹp, lại đi làm ra chuyện cấm kị.Đã vậy thì thôi đi, lại còn chạy đến tham gia tuyển thú, rốt cuộc nàng ta có dã tâm gì? Không tự thấy buồn nôn à?Ngẩm lại hậu viện của Cơ vấn Thiên có bao nhiêu yên ổn? Đến lượt hắn ta thì sao lại không may thế chứ?Cơ Vô Dạ lại nhịn không được phàn nàn: “Vấn Thiên, đệ thì tốt rồi, hậu viện coi như phân phát, xử trí xong xuôi, chí có một vương phỉ mà thôi, không biết bớt lo bao nhiêu.Lại nói, vương phi còn có bản lĩnh như thế, đệ nói xem, sao trẳm không có mệnh tốt như đệ chứ?”Cơ Vấn Thiên im lặng nhìn hắn ta: Vương phi bớt lo? Lời này là nghiêm túc sao?Cơ Vấn Thiên nhớ đến lúc trước khi Thích Vỵ vừa hồi phủ, mỗi lần hắn đi ngủ thì trước cửa lúc nào cũng xuất hiện mô hình cơ thế người, bất kể là hắn đã sai người đem vứt đến y viện không biết bao nhiêu lần.Hắn buồn bã nói: “Vương phi cũng không bớt lo như hoàng huynh nghĩ đâu”.Cơ Vô Dạ vốn không tin hắn, phất tay: “Đệ đang thế hiện tình cảm cho trẫm xem đấy à? Cũng trề rồi, trẫm không muốn nghe chuyện tình thú giữa đệ và vương phi của đệ”.Cơ Vấn Thiên:Khõng có mà!Nếu là tình thú thực sự thì sao hắn có thế nói cho người khác biết chứ?“Tuy nhiên, nói đi thì nói lại”, Cơ Vô Dạ nhìn hắn bằng ánh mắt trêu ghẹo: “Lúc trước, khoảng thời gian đệ vừa hồi kinh, đệ không hề thích Thích Vy, giờ mới bao lâu đâu, mà đã thay đối lớn như thế.Trẫm thấy Thích Vy không giống người có tâm tư không đứng đắn, Cẩm Dương cũng thông minh hiểu chuyện, ngày sau, đệ và vương phi có thể hạnh phúc thì trẩm cùng hoànghậu cũng yên lòng”.Đôi mắt sắc bén của Cơ Vấn Thiên đảo quanh, quyết định không đế tâm đ ến cái đuôi năm tuổi kia, thản nhiên gật đầu: “Gia đình ba người của đệ đương nhiên sẽ hạnh phúc”.Không ai ngờ hoàng thượng lại bỗng nhiên hạ lệnh muốn nghiệm thân tú nữa một lần nữa.Vừa nhận được tin, rất nhiều triều thần tâm thần bất an, thầm phỏng đoán phải chăng đã có biến cố gì đó.Nhưng phía hoàng thượng lại nói rằng, là vì lần này tú nữ quá nhiều, hơn nữa đây là lần đầu tiên tuyến tú từ sau khl hoàng thượng đăng cơ, cho nên khó tránh khỏi các cung nhân trong nội cung làm việc sơ sót, làm mất một phần danh sách kiểm tra, cho nên thời điểm nghiệm thân đã xuất hiện sai sót,khiến một bộ phận tú nữ chưa trải qua kiếm tra.Việc này là việc lớn!Nếu trong đó không xảy ra vấn đề thì thôi, nhưng lỡ như có vấn đề thật thì ngày sau sự việc bại lộ, không chí đơn giản là vạch trần chuyện quá khứ thôi đâu.Bởi vì lần này có quá nhiều tú nữ nên không thể xác định được là những ai, vì đế tránh xuất hiện sai sót lần nữa, hoàng thượng đã hạ lệnh kiếm tra lại toàn bộ tú nữ.cử thêm người hỗ trợ hẳn sẽ khỏng tốn bao nhiêu thời gian, mà giả sử có chậm trề thì vì đế đảm bảo, tất cả đều đáng giá.Nghe tin, tim Hoàng Nhược Lâm đánh thót, sẳc mặt nàng ta thoáng cái trắng bệch, không ngừng máy mắt, cảm giác bất an cứ bủa vây lấy nàng ta.Đợi đến phiên nàng ta nghiệm thân, nhìn thấy không phải vị ma ma do mình thu mua, lại đối diện với ánh mắt lạnh lùng xen lẫn sự chán ghét của bà ta, sắc mặt Hoàng Nhược Lâm càng thêm tái nhợt, trực giác mách bảo mọi chuyển không thế giấu diếm được nữa.Nàng ta không biết rốt cuộc đã sai ờ đâu, rõ ràng là nàng ta đã cần thận hết sức mới giấu được phụ mẫu, đồng thời cũng thu mua được ma ma nghiệm thân.Sao hoàng thượng lại đột nhiên tuyên bố muốn kiểm tra lần nữa? Chẳng lẽ ngoại trừ nàng ta, còn có những người khác cũng động tay động chân nên mới liên lụy đến nàng ta?“Nữ nhi của hộ bộ viên ngoại lang, Hoàng Nhược Lâm, không phải thân hoàn bích”, khi lão ma ma lạnh lùng nói ra kết quả nghiệm thân, chân Hoàng Nhược Lâm nhũn ra, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.Nàng ta biết đời này mình coi như xong.Xếp hàng trước và sau đều là đám quý nữ được giữ lại ở vòng sơ tuyến, vốn dĩ, bọn họ cho rằng chỉ là kiếm tra một lần nữa cho có hình thức thôi, nào ngờ lại bắt ra được một người không phải thân hoàn bích, việc này khiến nhiều người trợn tròn mắt kinh ngạc.“Hoàng Nhược Lâm vậy mà lại không phải thân hoàn bích? Vậy chẳng khác nào nói nàng ta đã có quan hệ không rõ ràng vớỉ một tên nam nhân?”.

Tuy nói là nói thế, nhưng khl nghĩ đến Hoàng Nhược Lâm, trong lòng Cơ Vô Dạ ngoài khó chịu cũng chí có khó chịu.

Thân là tiểu thư nhà quan, xuất thân tốt đẹp, lại đi làm ra chuyện cấm kị.

Đã vậy thì thôi đi, lại còn chạy đến tham gia tuyển thú, rốt cuộc nàng ta có dã tâm gì? Không tự thấy buồn nôn à?

Ngẩm lại hậu viện của Cơ vấn Thiên có bao nhiêu yên ổn? Đến lượt hắn ta thì sao lại không may thế chứ?

Cơ Vô Dạ lại nhịn không được phàn nàn: “Vấn Thiên, đệ thì tốt rồi, hậu viện coi như phân phát, xử trí xong xuôi, chí có một vương phỉ mà thôi, không biết bớt lo bao nhiêu.

Lại nói, vương phi còn có bản lĩnh như thế, đệ nói xem, sao trẳm không có mệnh tốt như đệ chứ?”

Cơ Vấn Thiên im lặng nhìn hắn ta: Vương phi bớt lo? Lời này là nghiêm túc sao?

Cơ Vấn Thiên nhớ đến lúc trước khi Thích Vỵ vừa hồi phủ, mỗi lần hắn đi ngủ thì trước cửa lúc nào cũng xuất hiện mô hình cơ thế người, bất kể là hắn đã sai người đem vứt đến y viện không biết bao nhiêu lần.

Hắn buồn bã nói: “Vương phi cũng không bớt lo như hoàng huynh nghĩ đâu”.

Cơ Vô Dạ vốn không tin hắn, phất tay: “Đệ đang thế hiện tình cảm cho trẫm xem đấy à? Cũng trề rồi, trẫm không muốn nghe chuyện tình thú giữa đệ và vương phi của đệ”.

Cơ Vấn Thiên:

Khõng có mà!

Nếu là tình thú thực sự thì sao hắn có thế nói cho người khác biết chứ?

“Tuy nhiên, nói đi thì nói lại”, Cơ Vô Dạ nhìn hắn bằng ánh mắt trêu ghẹo: “Lúc trước, khoảng thời gian đệ vừa hồi kinh, đệ không hề thích Thích Vy, giờ mới bao lâu đâu, mà đã thay đối lớn như thế.

Trẫm thấy Thích Vy không giống người có tâm tư không đứng đắn, Cẩm Dương cũng thông minh hiểu chuyện, ngày sau, đệ và vương phi có thể hạnh phúc thì trẩm cùng hoàng

hậu cũng yên lòng”.

Đôi mắt sắc bén của Cơ Vấn Thiên đảo quanh, quyết định không đế tâm đ ến cái đuôi năm tuổi kia, thản nhiên gật đầu: “Gia đình ba người của đệ đương nhiên sẽ hạnh phúc”.

Không ai ngờ hoàng thượng lại bỗng nhiên hạ lệnh muốn nghiệm thân tú nữa một lần nữa.

Vừa nhận được tin, rất nhiều triều thần tâm thần bất an, thầm phỏng đoán phải chăng đã có biến cố gì đó.

Nhưng phía hoàng thượng lại nói rằng, là vì lần này tú nữ quá nhiều, hơn nữa đây là lần đầu tiên tuyến tú từ sau khl hoàng thượng đăng cơ, cho nên khó tránh khỏi các cung nhân trong nội cung làm việc sơ sót, làm mất một phần danh sách kiểm tra, cho nên thời điểm nghiệm thân đã xuất hiện sai sót,

khiến một bộ phận tú nữ chưa trải qua kiếm tra.

Việc này là việc lớn!

Nếu trong đó không xảy ra vấn đề thì thôi, nhưng lỡ như có vấn đề thật thì ngày sau sự việc bại lộ, không chí đơn giản là vạch trần chuyện quá khứ thôi đâu.

Bởi vì lần này có quá nhiều tú nữ nên không thể xác định được là những ai, vì đế tránh xuất hiện sai sót lần nữa, hoàng thượng đã hạ lệnh kiếm tra lại toàn bộ tú nữ.

cử thêm người hỗ trợ hẳn sẽ khỏng tốn bao nhiêu thời gian, mà giả sử có chậm trề thì vì đế đảm bảo, tất cả đều đáng giá.

Nghe tin, tim Hoàng Nhược Lâm đánh thót, sẳc mặt nàng ta thoáng cái trắng bệch, không ngừng máy mắt, cảm giác bất an cứ bủa vây lấy nàng ta.

Đợi đến phiên nàng ta nghiệm thân, nhìn thấy không phải vị ma ma do mình thu mua, lại đối diện với ánh mắt lạnh lùng xen lẫn sự chán ghét của bà ta, sắc mặt Hoàng Nhược Lâm càng thêm tái nhợt, trực giác mách bảo mọi chuyển không thế giấu diếm được nữa.

Nàng ta không biết rốt cuộc đã sai ờ đâu, rõ ràng là nàng ta đã cần thận hết sức mới giấu được phụ mẫu, đồng thời cũng thu mua được ma ma nghiệm thân.

Sao hoàng thượng lại đột nhiên tuyên bố muốn kiểm tra lần nữa? Chẳng lẽ ngoại trừ nàng ta, còn có những người khác cũng động tay động chân nên mới liên lụy đến nàng ta?

“Nữ nhi của hộ bộ viên ngoại lang, Hoàng Nhược Lâm, không phải thân hoàn bích”, khi lão ma ma lạnh lùng nói ra kết quả nghiệm thân, chân Hoàng Nhược Lâm nhũn ra, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

Nàng ta biết đời này mình coi như xong.

Xếp hàng trước và sau đều là đám quý nữ được giữ lại ở vòng sơ tuyến, vốn dĩ, bọn họ cho rằng chỉ là kiếm tra một lần nữa cho có hình thức thôi, nào ngờ lại bắt ra được một người không phải thân hoàn bích, việc này khiến nhiều người trợn tròn mắt kinh ngạc.

“Hoàng Nhược Lâm vậy mà lại không phải thân hoàn bích? Vậy chẳng khác nào nói nàng ta đã có quan hệ không rõ ràng vớỉ một tên nam nhân?”.

Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương GiaTác giả: Thích VyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng cổ kính, chữ “song hỷ” rất lớn dán trên bức tường sảnh ngoài thể hiện sự hiện diện của mình, mấy cặp đèn lưu ly, bình hoa và các đồ vật trang trí khác có thể được nhìn thấy ở khắp nơi, nến đỏ, lều đỏ, khăn trùm đầu màu đỏ được đặt tùy ý trên bàn vuông, không có cái nào là không thể hiện trong nhà chủ nhân đang có chuyện vui. Ánh trăng bên ngoài như dát bạc, ánh nến trong phòng lập lòe, dưới ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy bộ hỷ phục màu đỏ xa hoa được chế tác tinh xảo rơi rải rác trên sàn nhà, trong không khí ngoài mùi trầm hương thoang thoảng còn có một mùi hương thơm khác khiến người ta đỏ mặt tràn ngập không khí. Trên chiếc giường cưới bằng gỗ đàn hương được chạm khắc rất tinh xảo, bức màn thêu hình uyên ương giao nhau khẽ đung đưa, xuyên qua ánh nến loáng thoáng có thể nhìn thấy hai bóng người đang đè lên nhau bên trong bức màn, tiếng thở gấp gáp không thể kiềm chế được đôi khi được lộ ra từ giữa khe hở của bức màn. Thích Vy đang nằm trên chiếc chăn gấm đỏ mềm… Tuy nói là nói thế, nhưng khl nghĩ đến Hoàng Nhược Lâm, trong lòng Cơ Vô Dạ ngoài khó chịu cũng chí có khó chịu.Thân là tiểu thư nhà quan, xuất thân tốt đẹp, lại đi làm ra chuyện cấm kị.Đã vậy thì thôi đi, lại còn chạy đến tham gia tuyển thú, rốt cuộc nàng ta có dã tâm gì? Không tự thấy buồn nôn à?Ngẩm lại hậu viện của Cơ vấn Thiên có bao nhiêu yên ổn? Đến lượt hắn ta thì sao lại không may thế chứ?Cơ Vô Dạ lại nhịn không được phàn nàn: “Vấn Thiên, đệ thì tốt rồi, hậu viện coi như phân phát, xử trí xong xuôi, chí có một vương phỉ mà thôi, không biết bớt lo bao nhiêu.Lại nói, vương phi còn có bản lĩnh như thế, đệ nói xem, sao trẳm không có mệnh tốt như đệ chứ?”Cơ Vấn Thiên im lặng nhìn hắn ta: Vương phi bớt lo? Lời này là nghiêm túc sao?Cơ Vấn Thiên nhớ đến lúc trước khi Thích Vỵ vừa hồi phủ, mỗi lần hắn đi ngủ thì trước cửa lúc nào cũng xuất hiện mô hình cơ thế người, bất kể là hắn đã sai người đem vứt đến y viện không biết bao nhiêu lần.Hắn buồn bã nói: “Vương phi cũng không bớt lo như hoàng huynh nghĩ đâu”.Cơ Vô Dạ vốn không tin hắn, phất tay: “Đệ đang thế hiện tình cảm cho trẫm xem đấy à? Cũng trề rồi, trẫm không muốn nghe chuyện tình thú giữa đệ và vương phi của đệ”.Cơ Vấn Thiên:Khõng có mà!Nếu là tình thú thực sự thì sao hắn có thế nói cho người khác biết chứ?“Tuy nhiên, nói đi thì nói lại”, Cơ Vô Dạ nhìn hắn bằng ánh mắt trêu ghẹo: “Lúc trước, khoảng thời gian đệ vừa hồi kinh, đệ không hề thích Thích Vy, giờ mới bao lâu đâu, mà đã thay đối lớn như thế.Trẫm thấy Thích Vy không giống người có tâm tư không đứng đắn, Cẩm Dương cũng thông minh hiểu chuyện, ngày sau, đệ và vương phi có thể hạnh phúc thì trẩm cùng hoànghậu cũng yên lòng”.Đôi mắt sắc bén của Cơ Vấn Thiên đảo quanh, quyết định không đế tâm đ ến cái đuôi năm tuổi kia, thản nhiên gật đầu: “Gia đình ba người của đệ đương nhiên sẽ hạnh phúc”.Không ai ngờ hoàng thượng lại bỗng nhiên hạ lệnh muốn nghiệm thân tú nữa một lần nữa.Vừa nhận được tin, rất nhiều triều thần tâm thần bất an, thầm phỏng đoán phải chăng đã có biến cố gì đó.Nhưng phía hoàng thượng lại nói rằng, là vì lần này tú nữ quá nhiều, hơn nữa đây là lần đầu tiên tuyến tú từ sau khl hoàng thượng đăng cơ, cho nên khó tránh khỏi các cung nhân trong nội cung làm việc sơ sót, làm mất một phần danh sách kiểm tra, cho nên thời điểm nghiệm thân đã xuất hiện sai sót,khiến một bộ phận tú nữ chưa trải qua kiếm tra.Việc này là việc lớn!Nếu trong đó không xảy ra vấn đề thì thôi, nhưng lỡ như có vấn đề thật thì ngày sau sự việc bại lộ, không chí đơn giản là vạch trần chuyện quá khứ thôi đâu.Bởi vì lần này có quá nhiều tú nữ nên không thể xác định được là những ai, vì đế tránh xuất hiện sai sót lần nữa, hoàng thượng đã hạ lệnh kiếm tra lại toàn bộ tú nữ.cử thêm người hỗ trợ hẳn sẽ khỏng tốn bao nhiêu thời gian, mà giả sử có chậm trề thì vì đế đảm bảo, tất cả đều đáng giá.Nghe tin, tim Hoàng Nhược Lâm đánh thót, sẳc mặt nàng ta thoáng cái trắng bệch, không ngừng máy mắt, cảm giác bất an cứ bủa vây lấy nàng ta.Đợi đến phiên nàng ta nghiệm thân, nhìn thấy không phải vị ma ma do mình thu mua, lại đối diện với ánh mắt lạnh lùng xen lẫn sự chán ghét của bà ta, sắc mặt Hoàng Nhược Lâm càng thêm tái nhợt, trực giác mách bảo mọi chuyển không thế giấu diếm được nữa.Nàng ta không biết rốt cuộc đã sai ờ đâu, rõ ràng là nàng ta đã cần thận hết sức mới giấu được phụ mẫu, đồng thời cũng thu mua được ma ma nghiệm thân.Sao hoàng thượng lại đột nhiên tuyên bố muốn kiểm tra lần nữa? Chẳng lẽ ngoại trừ nàng ta, còn có những người khác cũng động tay động chân nên mới liên lụy đến nàng ta?“Nữ nhi của hộ bộ viên ngoại lang, Hoàng Nhược Lâm, không phải thân hoàn bích”, khi lão ma ma lạnh lùng nói ra kết quả nghiệm thân, chân Hoàng Nhược Lâm nhũn ra, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.Nàng ta biết đời này mình coi như xong.Xếp hàng trước và sau đều là đám quý nữ được giữ lại ở vòng sơ tuyến, vốn dĩ, bọn họ cho rằng chỉ là kiếm tra một lần nữa cho có hình thức thôi, nào ngờ lại bắt ra được một người không phải thân hoàn bích, việc này khiến nhiều người trợn tròn mắt kinh ngạc.“Hoàng Nhược Lâm vậy mà lại không phải thân hoàn bích? Vậy chẳng khác nào nói nàng ta đã có quan hệ không rõ ràng vớỉ một tên nam nhân?”.

Chương 162: 162: Bắt Được Chuột