Tác giả:

Thành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có…

Chương 1400: C1400: Chương 1400

Tiểu Túc Bảo Đáng GờmTác giả: Tề LanTruyện Ngôn TìnhThành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có… Bé hơi quan tâm tới công việc này rồi đó~Bé tự hỏi bây giờ người khóc thay trong đám tang có thể kiếm được bao nhiêu tiền?Túc Bảo nghĩ vậy bèn hỏi: “Cậu cả ơi, bây giờ thuê người khóc tang bao nhiêu tiền?”Tô Nhất Trần trả lời mọi câu hỏi, nhanh chóng liếc nhìn thông tin mình tìm được: “Ở Bắc Kinh, dịch vụ chuyên nghiệp có giá là năm ngàn tệ, gia đình có điều kiện còn yêu cầu người khóc tang trang trí mặt tiền trước nhà tang lễ. Trường hợp này giá sẽ đắt hơn, khoảng năm mươi ngàn tệ mỗi đội.”Túc Bảo mở to mắt, ôi!“Có bao nhiêu người trong một đội?”Tô Nhất Trần: “Thông thường có ba đến năm người. Một số người còn cung cấp dịch vụ đưa linh hồn, đại khái có nghĩa là đưa ma qua Kim Kê Lĩnh và Ác Cẩu Lĩnh, chi phí cộng thêm năm mươi ngàn tệ.”Túc Bảo đột nhiên cảm thấy mình có thể làm được.Bé còn có thể đưa linh hồn đến thẳng điện Diêm Vương cơ mà!“Con có thể thành lập một đội! Dì quỷ mít ướt chịu trách nhiệm khóc lóc, dì quỷ đào hoa chịu trách nhiệm đàm phán làm ăn, chú quỷ hồ đồ và anh Phan phụ trách lãnh đạo, còn con chịu trách nhiệm đưa người đến điện Diêm Vương..” Túc Bảo hào hứng nói.Chuyên nghiệp như vậy thì thu một trăm ngàn tệ cũng không quá đáng đúng không?“Các chú dì quỷ chỉ cần cho kẹo là đồng ý ngay. Một gói kẹo giá năm mươi tệ…”Túc Bảo duỗi ngón tay đếm: “Anh ơi, một chuyến đi em có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”Tô Tử Du không ngờ công việc đưa tang lại có nhiều kiến thức như vậy, cậu ngơ ngác nói: “Trừ tiền hương, tiền giấy, đạo cụ các loại… Em sẽ kiếm được ít nhất 99 ngàn tệ bằng nước mắt.”Thực sự sẽ kiếm được 99 ngàn tệ trong nước mắt.Túc Bảo và Tô Tử Du sáng ngời hai mắt.Tô Tử Du: “Em gái dẫn anh theo cùng, anh giúp em tính toán, không lấy tiền công đâu! Anh cũng không yêu cầu em chia tiền của em cho anh, anh chỉ thích đếm tiền!”Túc Bảo: “Anh ơi, vậy cuối tuần nào cũng đi thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”Tô Tử Du: “Nếu cuối tuần đưa hai đám tang thì chúng ta sẽ kiếm được lợi nhuận ròng 198 ngàn tệ mỗi tuần… tức là 792 ngàn tệ mỗi tháng. Đây là lợi nhuận ròng, không rủi ro và không cần bỏ tiền đầu tư!”“Một năm có khoảng 52 hoặc 53 tuần, nghĩa là nếu làm việc chăm chỉ hơn, chúng ta có thể kiếm được ít nhất mười triệu tệ một năm!”“Cái này không bao gồm kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, chúng ta có thời gian trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè. Tổng cộng kỳ nghỉ đông và hè khoảng 90 ngày, mỗi ngày một đám tang, tức là kiếm thêm 8,91 triệu tệ.”“Tổng cộng cả năm kiếm hơn 19 triệu tệ…”Làm tròn thành hai mươi triệu tệ luôn!Kiếm 20 triệu tệ một năm, đứa trẻ nào có thể làm được điều đó?Nếu có thể phát triển hình thức kinh doanh phụ như bán bùa, xem phong thủy, chọn mộ,… thế thì lại kiếm thêm 50 triệu tệ!“Các quỷ hồn có thể canh thức suốt đêm mà không cần nghỉ ngơi. Em ơi, em chỉ cần mười phút là có thể đưa linh hồn xuống điện Diêm Vương… Em thu phục thêm mấy con quỷ về làm việc… hai ngày cuối tuần ôm tầm 4 đám tang, kết hợp bán bùa và chọn một ngôi mộ…wow, dễ dàng có 100 triệu tệ mỗi năm rồi.”

Bé hơi quan tâm tới công việc này rồi đó~

Bé tự hỏi bây giờ người khóc thay trong đám tang có thể kiếm được bao nhiêu tiền?

Túc Bảo nghĩ vậy bèn hỏi: “Cậu cả ơi, bây giờ thuê người khóc tang bao nhiêu tiền?”

Tô Nhất Trần trả lời mọi câu hỏi, nhanh chóng liếc nhìn thông tin mình tìm được: “Ở Bắc Kinh, dịch vụ chuyên nghiệp có giá là năm ngàn tệ, gia đình có điều kiện còn yêu cầu người khóc tang trang trí mặt tiền trước nhà tang lễ. Trường hợp này giá sẽ đắt hơn, khoảng năm mươi ngàn tệ mỗi đội.”

Túc Bảo mở to mắt, ôi!

“Có bao nhiêu người trong một đội?”

Tô Nhất Trần: “Thông thường có ba đến năm người. Một số người còn cung cấp dịch vụ đưa linh hồn, đại khái có nghĩa là đưa ma qua Kim Kê Lĩnh và Ác Cẩu Lĩnh, chi phí cộng thêm năm mươi ngàn tệ.”

Túc Bảo đột nhiên cảm thấy mình có thể làm được.

Bé còn có thể đưa linh hồn đến thẳng điện Diêm Vương cơ mà!

“Con có thể thành lập một đội! Dì quỷ mít ướt chịu trách nhiệm khóc lóc, dì quỷ đào hoa chịu trách nhiệm đàm phán làm ăn, chú quỷ hồ đồ và anh Phan phụ trách lãnh đạo, còn con chịu trách nhiệm đưa người đến điện Diêm Vương..” Túc Bảo hào hứng nói.

Chuyên nghiệp như vậy thì thu một trăm ngàn tệ cũng không quá đáng đúng không?

“Các chú dì quỷ chỉ cần cho kẹo là đồng ý ngay. Một gói kẹo giá năm mươi tệ…”

Túc Bảo duỗi ngón tay đếm: “Anh ơi, một chuyến đi em có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”

Tô Tử Du không ngờ công việc đưa tang lại có nhiều kiến thức như vậy, cậu ngơ ngác nói: “Trừ tiền hương, tiền giấy, đạo cụ các loại… Em sẽ kiếm được ít nhất 99 ngàn tệ bằng nước mắt.”

Thực sự sẽ kiếm được 99 ngàn tệ trong nước mắt.

Túc Bảo và Tô Tử Du sáng ngời hai mắt.

Tô Tử Du: “Em gái dẫn anh theo cùng, anh giúp em tính toán, không lấy tiền công đâu! Anh cũng không yêu cầu em chia tiền của em cho anh, anh chỉ thích đếm tiền!”

Túc Bảo: “Anh ơi, vậy cuối tuần nào cũng đi thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”

Tô Tử Du: “Nếu cuối tuần đưa hai đám tang thì chúng ta sẽ kiếm được lợi nhuận ròng 198 ngàn tệ mỗi tuần… tức là 792 ngàn tệ mỗi tháng. Đây là lợi nhuận ròng, không rủi ro và không cần bỏ tiền đầu tư!”

“Một năm có khoảng 52 hoặc 53 tuần, nghĩa là nếu làm việc chăm chỉ hơn, chúng ta có thể kiếm được ít nhất mười triệu tệ một năm!”

“Cái này không bao gồm kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, chúng ta có thời gian trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè. Tổng cộng kỳ nghỉ đông và hè khoảng 90 ngày, mỗi ngày một đám tang, tức là kiếm thêm 8,91 triệu tệ.”

“Tổng cộng cả năm kiếm hơn 19 triệu tệ…”

Làm tròn thành hai mươi triệu tệ luôn!

Kiếm 20 triệu tệ một năm, đứa trẻ nào có thể làm được điều đó?

Nếu có thể phát triển hình thức kinh doanh phụ như bán bùa, xem phong thủy, chọn mộ,… thế thì lại kiếm thêm 50 triệu tệ!

“Các quỷ hồn có thể canh thức suốt đêm mà không cần nghỉ ngơi. Em ơi, em chỉ cần mười phút là có thể đưa linh hồn xuống điện Diêm Vương… Em thu phục thêm mấy con quỷ về làm việc… hai ngày cuối tuần ôm tầm 4 đám tang, kết hợp bán bùa và chọn một ngôi mộ…wow, dễ dàng có 100 triệu tệ mỗi năm rồi.”

Tiểu Túc Bảo Đáng GờmTác giả: Tề LanTruyện Ngôn TìnhThành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có… Bé hơi quan tâm tới công việc này rồi đó~Bé tự hỏi bây giờ người khóc thay trong đám tang có thể kiếm được bao nhiêu tiền?Túc Bảo nghĩ vậy bèn hỏi: “Cậu cả ơi, bây giờ thuê người khóc tang bao nhiêu tiền?”Tô Nhất Trần trả lời mọi câu hỏi, nhanh chóng liếc nhìn thông tin mình tìm được: “Ở Bắc Kinh, dịch vụ chuyên nghiệp có giá là năm ngàn tệ, gia đình có điều kiện còn yêu cầu người khóc tang trang trí mặt tiền trước nhà tang lễ. Trường hợp này giá sẽ đắt hơn, khoảng năm mươi ngàn tệ mỗi đội.”Túc Bảo mở to mắt, ôi!“Có bao nhiêu người trong một đội?”Tô Nhất Trần: “Thông thường có ba đến năm người. Một số người còn cung cấp dịch vụ đưa linh hồn, đại khái có nghĩa là đưa ma qua Kim Kê Lĩnh và Ác Cẩu Lĩnh, chi phí cộng thêm năm mươi ngàn tệ.”Túc Bảo đột nhiên cảm thấy mình có thể làm được.Bé còn có thể đưa linh hồn đến thẳng điện Diêm Vương cơ mà!“Con có thể thành lập một đội! Dì quỷ mít ướt chịu trách nhiệm khóc lóc, dì quỷ đào hoa chịu trách nhiệm đàm phán làm ăn, chú quỷ hồ đồ và anh Phan phụ trách lãnh đạo, còn con chịu trách nhiệm đưa người đến điện Diêm Vương..” Túc Bảo hào hứng nói.Chuyên nghiệp như vậy thì thu một trăm ngàn tệ cũng không quá đáng đúng không?“Các chú dì quỷ chỉ cần cho kẹo là đồng ý ngay. Một gói kẹo giá năm mươi tệ…”Túc Bảo duỗi ngón tay đếm: “Anh ơi, một chuyến đi em có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”Tô Tử Du không ngờ công việc đưa tang lại có nhiều kiến thức như vậy, cậu ngơ ngác nói: “Trừ tiền hương, tiền giấy, đạo cụ các loại… Em sẽ kiếm được ít nhất 99 ngàn tệ bằng nước mắt.”Thực sự sẽ kiếm được 99 ngàn tệ trong nước mắt.Túc Bảo và Tô Tử Du sáng ngời hai mắt.Tô Tử Du: “Em gái dẫn anh theo cùng, anh giúp em tính toán, không lấy tiền công đâu! Anh cũng không yêu cầu em chia tiền của em cho anh, anh chỉ thích đếm tiền!”Túc Bảo: “Anh ơi, vậy cuối tuần nào cũng đi thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”Tô Tử Du: “Nếu cuối tuần đưa hai đám tang thì chúng ta sẽ kiếm được lợi nhuận ròng 198 ngàn tệ mỗi tuần… tức là 792 ngàn tệ mỗi tháng. Đây là lợi nhuận ròng, không rủi ro và không cần bỏ tiền đầu tư!”“Một năm có khoảng 52 hoặc 53 tuần, nghĩa là nếu làm việc chăm chỉ hơn, chúng ta có thể kiếm được ít nhất mười triệu tệ một năm!”“Cái này không bao gồm kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, chúng ta có thời gian trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè. Tổng cộng kỳ nghỉ đông và hè khoảng 90 ngày, mỗi ngày một đám tang, tức là kiếm thêm 8,91 triệu tệ.”“Tổng cộng cả năm kiếm hơn 19 triệu tệ…”Làm tròn thành hai mươi triệu tệ luôn!Kiếm 20 triệu tệ một năm, đứa trẻ nào có thể làm được điều đó?Nếu có thể phát triển hình thức kinh doanh phụ như bán bùa, xem phong thủy, chọn mộ,… thế thì lại kiếm thêm 50 triệu tệ!“Các quỷ hồn có thể canh thức suốt đêm mà không cần nghỉ ngơi. Em ơi, em chỉ cần mười phút là có thể đưa linh hồn xuống điện Diêm Vương… Em thu phục thêm mấy con quỷ về làm việc… hai ngày cuối tuần ôm tầm 4 đám tang, kết hợp bán bùa và chọn một ngôi mộ…wow, dễ dàng có 100 triệu tệ mỗi năm rồi.”

Chương 1400: C1400: Chương 1400