Thành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có…
Chương 1433: C1433: Chương 1433
Tiểu Túc Bảo Đáng GờmTác giả: Tề LanTruyện Ngôn TìnhThành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có… “Chắc ngươi cũng biết chuyện Túc Bảo cứu Diêu Linh Nguyệt, ngươi đang sốt ruột.”“Cho nên, ngươi dùng chiếc đồng hồ để Diêu Thi Duyệt nguyện ý trao đổi linh trí với ngươi.”Con người có ba hồn và sáu phách, trong đó có một phách điều khiển linh trí.Âm mạch lấy đi cái phách quản lý linh trí của Diêu Thi Duyệt, đồng nghĩa với việc lấy đi chỉ số IQ của Diêu Thi Duyệt.“Tuy Diêu Thi Duyệt ngu ngốc, nhưng vẫn là hậu nhân của vu thần… Không thể không nói… ngươi chọn người thật kém cỏi.”Ít ra thì chọn nhị trưởng lão nhà họ Diêu hay Diêu Kính Vân cũng đều tốt hơn việc chọn Diêu Thi Duyệt, phải không?Nhưng… nếu âm mạch biết Tô Tử Du và Tô Tử Chiến là con của Diêu Linh Nguyệt thì tại sao nó không ra tay với hai đứa trẻ?Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Kỷ Trường, lúc đầu hắn cho rằng âm mạch sợ bị hắn và Túc Bảo phát hiện, sau đó hắn lại cảm thấy có gì đó không ổn.Âm mạch tức giận đến muốn đè nát Kỷ Trường.Kỷ Trường nhanh chóng tỉnh táo lại, trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ.Hắn kêu lên một tiếng nhỏ và dùng hết sức mở “miệng” âm mạch, âm mạch gần như sắp nghiền nát hắn.“Đời sau khôn hơn chút nha!” Kỷ Trường vỗ tay một cái, chuẩn bị bay ra ngoài.Đột nhiên, một đạo hắc quang bay tới!“Ngươi không thể trốn thoát đâu..”Không rõ một giọng nói từ đâu truyền đến, sau đó là nụ cười lạnh lùng: “Ta có điện Diêm Vương, có thể áp chế ngươi!…”Kỷ Trường ngạc nhiên.Hỏng bét, điện Diêm Vương bị chôn ở đây ư?!Điện Diêm Vương là nơi Diêm Vương phán xét ma quỷ, nhưng cũng là pháp bảo của Diêm Vương, sau khi Túc Bảo đến nhân gian và trải qua kiếp nạn, điện Diêm Vương đã biến mất và địa ngục chỉ còn là một cái vỏ rỗng tuếch.Không ngờ điện Diêm Vương lại được chôn ở đây!“Có việc gì thì cứ nhắm vào ta!” Sắc mặt Kỷ Trường lạnh lùng: “Nếu ngươi chạm vào một sợi tóc của Túc Bảo, ta sẽ giết ngươi!”Tiếng cười không phân biệt được là của nam hay nữ vang lên.“Dựa vào ngươi ư? Phán quan Kỷ?”“Đến điện Diêm Vương ta còn dám lấy nữa là …”“Quỷ tướng của Diêm Vương đều bị ta điều khiển…”“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta đâu!…”Lòng Kỷ Trường càng ngày càng nặng trĩu.Hắn sơ ý quá!Hắn vẫn tự hỏi tại sao quỷ tướng của Diêm Vương lại có thể xuất hiện ở đây, hóa ra ở đây có Cung điện của Diêm Vương.“Ngươi là ai!” Kỷ Trường nhìn chung quanh, tìm kiếm.“Đừng nhìn nữa… Ta đang ở ngay trước mặt ngươi đây…”
“Chắc ngươi cũng biết chuyện Túc Bảo cứu Diêu Linh Nguyệt, ngươi đang sốt ruột.”
“Cho nên, ngươi dùng chiếc đồng hồ để Diêu Thi Duyệt nguyện ý trao đổi linh trí với ngươi.”
Con người có ba hồn và sáu phách, trong đó có một phách điều khiển linh trí.
Âm mạch lấy đi cái phách quản lý linh trí của Diêu Thi Duyệt, đồng nghĩa với việc lấy đi chỉ số IQ của Diêu Thi Duyệt.
“Tuy Diêu Thi Duyệt ngu ngốc, nhưng vẫn là hậu nhân của vu thần… Không thể không nói… ngươi chọn người thật kém cỏi.”
Ít ra thì chọn nhị trưởng lão nhà họ Diêu hay Diêu Kính Vân cũng đều tốt hơn việc chọn Diêu Thi Duyệt, phải không?
Nhưng… nếu âm mạch biết Tô Tử Du và Tô Tử Chiến là con của Diêu Linh Nguyệt thì tại sao nó không ra tay với hai đứa trẻ?
Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Kỷ Trường, lúc đầu hắn cho rằng âm mạch sợ bị hắn và Túc Bảo phát hiện, sau đó hắn lại cảm thấy có gì đó không ổn.
Âm mạch tức giận đến muốn đè nát Kỷ Trường.
Kỷ Trường nhanh chóng tỉnh táo lại, trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ.
Hắn kêu lên một tiếng nhỏ và dùng hết sức mở “miệng” âm mạch, âm mạch gần như sắp nghiền nát hắn.
“Đời sau khôn hơn chút nha!” Kỷ Trường vỗ tay một cái, chuẩn bị bay ra ngoài.
Đột nhiên, một đạo hắc quang bay tới!
“Ngươi không thể trốn thoát đâu..”
Không rõ một giọng nói từ đâu truyền đến, sau đó là nụ cười lạnh lùng: “Ta có điện Diêm Vương, có thể áp chế ngươi!…”
Kỷ Trường ngạc nhiên.
Hỏng bét, điện Diêm Vương bị chôn ở đây ư?!
Điện Diêm Vương là nơi Diêm Vương phán xét ma quỷ, nhưng cũng là pháp bảo của Diêm Vương, sau khi Túc Bảo đến nhân gian và trải qua kiếp nạn, điện Diêm Vương đã biến mất và địa ngục chỉ còn là một cái vỏ rỗng tuếch.
Không ngờ điện Diêm Vương lại được chôn ở đây!
“Có việc gì thì cứ nhắm vào ta!” Sắc mặt Kỷ Trường lạnh lùng: “Nếu ngươi chạm vào một sợi tóc của Túc Bảo, ta sẽ giết ngươi!”
Tiếng cười không phân biệt được là của nam hay nữ vang lên.
“Dựa vào ngươi ư? Phán quan Kỷ?”
“Đến điện Diêm Vương ta còn dám lấy nữa là …”
“Quỷ tướng của Diêm Vương đều bị ta điều khiển…”
“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta đâu!…”
Lòng Kỷ Trường càng ngày càng nặng trĩu.
Hắn sơ ý quá!
Hắn vẫn tự hỏi tại sao quỷ tướng của Diêm Vương lại có thể xuất hiện ở đây, hóa ra ở đây có Cung điện của Diêm Vương.
“Ngươi là ai!” Kỷ Trường nhìn chung quanh, tìm kiếm.
“Đừng nhìn nữa… Ta đang ở ngay trước mặt ngươi đây…”
Tiểu Túc Bảo Đáng GờmTác giả: Tề LanTruyện Ngôn TìnhThành phố Lâm An, khu biệt thự số 1 Chiến Thanh, nhà họ Lâm. Hôm nay là Lễ hội đèn lồng, đèn và dây hoa ở khắp mọi nơi, làm tăng thêm không khí nhộn nhịp cho Lâm gia. Đột nhiên, một tiếng hét xuyên tới. "A” Cùng với đó là tiếng “bang bang bang” vang lên, một phụ nữ mang thai lăn xuống cầu thang! Mọi người kêu lên, vội vã vây quanh cô ta. Tổng giám đốc Lâm gia Lâm Phong sốt ruột hỏi: "Thấm Tâm, em thế nào? Giữa ha.i chân của người phụ nữ chảy ra một dòng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi nói: "Lâm Phong, em đau quá...!Con của chúng ta...!Mau cứu con của chúng ta!” Lâm gia lão phu nhân hoảng hốt không thôi, luôn miệng hỏi: "Chuyện gì xảy ra!? Mục Thấm Tâm nước mắt lưng tròng nhìn về phía cầu thang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cô bé chừng ba tuổi rưỡi đang đứng ở bậc thang trên cùng, nhìn thấy ánh mắt của mọi người, bé con sợ hãi ôm con thỏ nhỏ vào trong lòng. Lâm lão gia giận dữ: "Có phải mày đẩy Thấm Tâm hay không? !" Cô gái nhỏ mím môi: "Không phải con, con không có… “Chắc ngươi cũng biết chuyện Túc Bảo cứu Diêu Linh Nguyệt, ngươi đang sốt ruột.”“Cho nên, ngươi dùng chiếc đồng hồ để Diêu Thi Duyệt nguyện ý trao đổi linh trí với ngươi.”Con người có ba hồn và sáu phách, trong đó có một phách điều khiển linh trí.Âm mạch lấy đi cái phách quản lý linh trí của Diêu Thi Duyệt, đồng nghĩa với việc lấy đi chỉ số IQ của Diêu Thi Duyệt.“Tuy Diêu Thi Duyệt ngu ngốc, nhưng vẫn là hậu nhân của vu thần… Không thể không nói… ngươi chọn người thật kém cỏi.”Ít ra thì chọn nhị trưởng lão nhà họ Diêu hay Diêu Kính Vân cũng đều tốt hơn việc chọn Diêu Thi Duyệt, phải không?Nhưng… nếu âm mạch biết Tô Tử Du và Tô Tử Chiến là con của Diêu Linh Nguyệt thì tại sao nó không ra tay với hai đứa trẻ?Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Kỷ Trường, lúc đầu hắn cho rằng âm mạch sợ bị hắn và Túc Bảo phát hiện, sau đó hắn lại cảm thấy có gì đó không ổn.Âm mạch tức giận đến muốn đè nát Kỷ Trường.Kỷ Trường nhanh chóng tỉnh táo lại, trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ.Hắn kêu lên một tiếng nhỏ và dùng hết sức mở “miệng” âm mạch, âm mạch gần như sắp nghiền nát hắn.“Đời sau khôn hơn chút nha!” Kỷ Trường vỗ tay một cái, chuẩn bị bay ra ngoài.Đột nhiên, một đạo hắc quang bay tới!“Ngươi không thể trốn thoát đâu..”Không rõ một giọng nói từ đâu truyền đến, sau đó là nụ cười lạnh lùng: “Ta có điện Diêm Vương, có thể áp chế ngươi!…”Kỷ Trường ngạc nhiên.Hỏng bét, điện Diêm Vương bị chôn ở đây ư?!Điện Diêm Vương là nơi Diêm Vương phán xét ma quỷ, nhưng cũng là pháp bảo của Diêm Vương, sau khi Túc Bảo đến nhân gian và trải qua kiếp nạn, điện Diêm Vương đã biến mất và địa ngục chỉ còn là một cái vỏ rỗng tuếch.Không ngờ điện Diêm Vương lại được chôn ở đây!“Có việc gì thì cứ nhắm vào ta!” Sắc mặt Kỷ Trường lạnh lùng: “Nếu ngươi chạm vào một sợi tóc của Túc Bảo, ta sẽ giết ngươi!”Tiếng cười không phân biệt được là của nam hay nữ vang lên.“Dựa vào ngươi ư? Phán quan Kỷ?”“Đến điện Diêm Vương ta còn dám lấy nữa là …”“Quỷ tướng của Diêm Vương đều bị ta điều khiển…”“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta đâu!…”Lòng Kỷ Trường càng ngày càng nặng trĩu.Hắn sơ ý quá!Hắn vẫn tự hỏi tại sao quỷ tướng của Diêm Vương lại có thể xuất hiện ở đây, hóa ra ở đây có Cung điện của Diêm Vương.“Ngươi là ai!” Kỷ Trường nhìn chung quanh, tìm kiếm.“Đừng nhìn nữa… Ta đang ở ngay trước mặt ngươi đây…”