Tác giả:

“Hộc… Hộc… Hộc” Vân Hải Băng ba chân bốn cẳng một lần bước hai ba bậc cầu thang cắm đầu cắm cổ chạy đến tầng mười vừa chạy còn thầm cảm ơn những ngày tập luyện thể lực vừa rồi có thể phát huy tác dụng lúc này. Cô vội vội vàng vàng nhập mật khẩu vào phòng không cả kịp cởi giày đã chạy tuột vào phòng ngủ lôi con người vẫn đang chui rúc dưới chăn kia một nước xuống đất khiến Bạch Vân Tuyết kêu trời kêu đất: - Á… Á… Cứu mạng… Cứu mạng…. Vân Hải Băng một quyền tát cho con bạn thân mình tỉnh ngủ, Vân Tuyết lúc này mới nhận ra người trước mặt là người bạn chí cốt Hải Băng thì vuốt ngực thở phào phàn nàn: - Vân tiểu thư đáng kính à, có gì từ từ nói đừng xen vào giấc mộng đẹp của người khác thế chứ. Hải Băng không kiên nhẫn trực tiếp cầm bộ quần áo cùng vài đồ đạc đơn giản của Vân Tuyết nhét vào túi rồi không nói lời nào lôi cô chạy ra ngoài. Vân Tuyết ú ớ không nên lời chỉ có thể chạy theo đến dép còn không kịp thay. Vừa chạy cô vừa kêu gào: - Cướp người…. Cứu mạng… Đại hiệp từ bi… Xin tha…

Truyện chữ