Trong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã…
Chương 41: Chương 41
Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca CaTác giả: Hoa Mãn Thiên ThụTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã… Điều khiến Giang Chỉ không ngờ tới là hành động của Lục Cẩm Xuyên không chỉ dừng lại ở những thứ này!Ngày hôm sau, Giang Chỉ tan học ở nhà trẻ thì được Lục Cẩm Xuyên đưa đến câu lạc bộ taekwondo!“Là con gái, nhóc phải biết tự bảo vệ mình, lần sau có ai bắt nạt nhóc thì nhớ đánh trả!”Giáo viên Taekwondo: ??? Các bậc cha mẹ bây giờ thô lỗ như vậy sao?Học ngoại khóa một tuần liền, Giang Chỉ cả người gầy sọp đi.“Gần đây Giang Chỉ làm sao vậy? Cậu bắt nạt con bé à?” Lúc Từ Nghệ tới, phát hiện trạng thái tinh thần của Giang Chỉ không được khỏe mạnh.“Có lẽ con bé học nhiều nên có chút mệt mỏi.” Lục Cẩm Xuyên nhìn Giang chỉ, trầm giọng mở miệng.Nghe Lục Cẩm Xuyên ghi danh cho Giang Chỉ nhiều lớp thể thao ngoại khóa, Từ Nghệ nhíu mày mắng.“Có ai làm anh như cậu không?”“Con nít mà, cho học nhiều cũng đâu có hại!”“Hóa ra cậu thích học như vậy sao, vậy tôi ghi danh mấy lớp đó cho cậu tại sao cậu lại không đi!”Khoan đã, tại sao đột nhiên lại diss anh chứ?“Sao không nói nữa đi!” Từ Nghệ trừng mắt nhìn Lục Cẩm Xuyên.“Chỉ Chỉ, em đừng có việc gì cũng chiều theo ý anh hai em! Chúng ta thích học thì học, không thích học thì không học!” Thấy cô nhóc hiểu chuyện như vậy, Từ Nghệ đau lòng lên tiếng.“Em biết rồi chị Từ Nghệ.” Giang Chỉ chớp mắt nói: “Cái nào em cũng thích hết.”“Chị thấy chưa!” Lục Cẩm Xuyên phất tay, đây đều là kỹ năng sinh tồn cần thiết!“Đúng là không nói lại cậu, cậu lúc nào cũng có lý hết.”“Chị Từ, chị đến đây không phải chỉ để mắng em đấy chứ?” Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ tủi thân.“Thế nào? Tôi nói không đúng à?” Trong mắt Từ Nghệ mang theo uy h**p!“Không dám!” Lục Cẩm Xuyên gãi đầu gượng cười.“Được rồi, đạo diễn Tạ có một bộ phim muốn mời cậu thử sức, thứ ba này đi thử vai.Mấy ngày nay ngoan ngoãn xem kịch bản cho tôi, có biết chưa? Đây là cơ hội bao nhiêu người mong cũng không được.”Từ Nghệ bắt đầu nói chuyện chính."Yên tâm đi chị Từ, chị cứ chờ tin tức tốt của em đi." Lục Cẩm Xuyên vỗ ngực!"Cũng không biết thằng nhóc cậu có vận cứt chó gì nữa.” Từ Nghệ bổ sung một đao!"Chị Từ! Em cũng rất giỏi mà, là đạo diễn có mắt nhìn người, vận cứt chó gì chứ? Sao chị lại hạ thấp người ta như vậy?”Lục Cẩm Xuyên cảm thấy Từ Nghệ có chút xem thường mình, hừ.Từ Nghệ nhìn Lục Cẩm Xuyên, bật cười nói: “Được, nếu cậu thật sự có thể giành được dự án này thì sau này muốn tôi gọi cậu là tổ tông cũng được!”“! ”Không thể nói chuyện nữa!Giang Chỉ bên này nghe anh hai và chị Từ Nghệ cãi nhau, cô bé cười ha ha không chạy lại giúp.Không bao lâu đã đến ngày ghi hình thứ hai của chương trình, trong phòng phát sóng đã có một đám người vây quanh.Trong phòng phát sóng trực tiếp --[Không biết Lục Thần còn ngủ không?][Lần trước tôi bỏ lỡ buổi livestream, lần này tôi cố ý đặt đồng hồ báo thức][Đoán xem lần này có phải Lục Thần mở cửa hay không][A a a, thật chờ mong!][Lại có thể nhìn thấy bé con rồi]Người gõ cửa lần này là chị biên tập phỏng vấn ở tập trước, hiển nhiên hiệu suất của tập trước khiến các nhà tài trợ rất hài lòng!Chuông cửa vang lên một hồi mới nhìn thấy Lục Cẩm Xuyên thất thần ra mở cửa.Lục Cẩm Xuyên vừa mở cửa vừa ngáp một cái!Trong ánh mắt mang theo u oán!"Chào buổi sáng, anh Lục, chúng ta lại gặp nhau rồi!”Khương Tuệ vô tội nhìn Lục Cẩm Xuyên cười!Lục Cẩm Xuyên mặt co giật một chút, nhìn thấy cô gái này thì nhớ ngay đến cuộc phỏng vấn mất mặt lần trước!Cả người chấn động!“Anh Lục, hôm nay anh dậy sớm nhỉ?” Khóe miệng Khương Tuệ nhẹ nhàng nhếch lên.Lục Cẩm Xuyên: Ha ha, đừng nghĩ rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì!Trong lúc hai người nói chuyện, Giang Chỉ cũng từ trong phòng mình đi ra!“Chào buổi sáng bạn nhỏ Giang Chỉ!” Khương Tuệ hòa ái nhìn Giang Chỉ mỉm cười!“Chào buổi sáng ạ!”“Chỉ Chỉ, hôm nay anh hai em dậy sớm thật, không biết có lý do gì không ta?”Khương Tuệ nhìn Giang Chỉ, cố gắng khai thác đề tài từ cô bé.[Ha ha ha! Cách tiếp cận quen thuộc][Đột nhiên cảm thấy chị gái biên tập thật gian trá a!][Chỉ Chỉ của chúng ta lại trở thành công cụ rồi].
Điều khiến Giang Chỉ không ngờ tới là hành động của Lục Cẩm Xuyên không chỉ dừng lại ở những thứ này!Ngày hôm sau, Giang Chỉ tan học ở nhà trẻ thì được Lục Cẩm Xuyên đưa đến câu lạc bộ taekwondo!“Là con gái, nhóc phải biết tự bảo vệ mình, lần sau có ai bắt nạt nhóc thì nhớ đánh trả!”Giáo viên Taekwondo: ??? Các bậc cha mẹ bây giờ thô lỗ như vậy sao?Học ngoại khóa một tuần liền, Giang Chỉ cả người gầy sọp đi.
“Gần đây Giang Chỉ làm sao vậy? Cậu bắt nạt con bé à?” Lúc Từ Nghệ tới, phát hiện trạng thái tinh thần của Giang Chỉ không được khỏe mạnh.
“Có lẽ con bé học nhiều nên có chút mệt mỏi.
” Lục Cẩm Xuyên nhìn Giang chỉ, trầm giọng mở miệng.
Nghe Lục Cẩm Xuyên ghi danh cho Giang Chỉ nhiều lớp thể thao ngoại khóa, Từ Nghệ nhíu mày mắng.
“Có ai làm anh như cậu không?”“Con nít mà, cho học nhiều cũng đâu có hại!”“Hóa ra cậu thích học như vậy sao, vậy tôi ghi danh mấy lớp đó cho cậu tại sao cậu lại không đi!”Khoan đã, tại sao đột nhiên lại diss anh chứ?“Sao không nói nữa đi!” Từ Nghệ trừng mắt nhìn Lục Cẩm Xuyên.
“Chỉ Chỉ, em đừng có việc gì cũng chiều theo ý anh hai em! Chúng ta thích học thì học, không thích học thì không học!” Thấy cô nhóc hiểu chuyện như vậy, Từ Nghệ đau lòng lên tiếng.
“Em biết rồi chị Từ Nghệ.
” Giang Chỉ chớp mắt nói: “Cái nào em cũng thích hết.
”“Chị thấy chưa!” Lục Cẩm Xuyên phất tay, đây đều là kỹ năng sinh tồn cần thiết!“Đúng là không nói lại cậu, cậu lúc nào cũng có lý hết.
”“Chị Từ, chị đến đây không phải chỉ để mắng em đấy chứ?” Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ tủi thân.
“Thế nào? Tôi nói không đúng à?” Trong mắt Từ Nghệ mang theo uy h**p!“Không dám!” Lục Cẩm Xuyên gãi đầu gượng cười.
“Được rồi, đạo diễn Tạ có một bộ phim muốn mời cậu thử sức, thứ ba này đi thử vai.
Mấy ngày nay ngoan ngoãn xem kịch bản cho tôi, có biết chưa? Đây là cơ hội bao nhiêu người mong cũng không được.
”Từ Nghệ bắt đầu nói chuyện chính.
"Yên tâm đi chị Từ, chị cứ chờ tin tức tốt của em đi.
" Lục Cẩm Xuyên vỗ ngực!"Cũng không biết thằng nhóc cậu có vận cứt chó gì nữa.
” Từ Nghệ bổ sung một đao!"Chị Từ! Em cũng rất giỏi mà, là đạo diễn có mắt nhìn người, vận cứt chó gì chứ? Sao chị lại hạ thấp người ta như vậy?”Lục Cẩm Xuyên cảm thấy Từ Nghệ có chút xem thường mình, hừ.
Từ Nghệ nhìn Lục Cẩm Xuyên, bật cười nói: “Được, nếu cậu thật sự có thể giành được dự án này thì sau này muốn tôi gọi cậu là tổ tông cũng được!”“! ”Không thể nói chuyện nữa!Giang Chỉ bên này nghe anh hai và chị Từ Nghệ cãi nhau, cô bé cười ha ha không chạy lại giúp.
Không bao lâu đã đến ngày ghi hình thứ hai của chương trình, trong phòng phát sóng đã có một đám người vây quanh.
Trong phòng phát sóng trực tiếp --[Không biết Lục Thần còn ngủ không?][Lần trước tôi bỏ lỡ buổi livestream, lần này tôi cố ý đặt đồng hồ báo thức][Đoán xem lần này có phải Lục Thần mở cửa hay không][A a a, thật chờ mong!][Lại có thể nhìn thấy bé con rồi]Người gõ cửa lần này là chị biên tập phỏng vấn ở tập trước, hiển nhiên hiệu suất của tập trước khiến các nhà tài trợ rất hài lòng!Chuông cửa vang lên một hồi mới nhìn thấy Lục Cẩm Xuyên thất thần ra mở cửa.
Lục Cẩm Xuyên vừa mở cửa vừa ngáp một cái!Trong ánh mắt mang theo u oán!"Chào buổi sáng, anh Lục, chúng ta lại gặp nhau rồi!”Khương Tuệ vô tội nhìn Lục Cẩm Xuyên cười!Lục Cẩm Xuyên mặt co giật một chút, nhìn thấy cô gái này thì nhớ ngay đến cuộc phỏng vấn mất mặt lần trước!Cả người chấn động!“Anh Lục, hôm nay anh dậy sớm nhỉ?” Khóe miệng Khương Tuệ nhẹ nhàng nhếch lên.
Lục Cẩm Xuyên: Ha ha, đừng nghĩ rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì!Trong lúc hai người nói chuyện, Giang Chỉ cũng từ trong phòng mình đi ra!“Chào buổi sáng bạn nhỏ Giang Chỉ!” Khương Tuệ hòa ái nhìn Giang Chỉ mỉm cười!“Chào buổi sáng ạ!”“Chỉ Chỉ, hôm nay anh hai em dậy sớm thật, không biết có lý do gì không ta?”Khương Tuệ nhìn Giang Chỉ, cố gắng khai thác đề tài từ cô bé.
[Ha ha ha! Cách tiếp cận quen thuộc][Đột nhiên cảm thấy chị gái biên tập thật gian trá a!][Chỉ Chỉ của chúng ta lại trở thành công cụ rồi].
Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca CaTác giả: Hoa Mãn Thiên ThụTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã… Điều khiến Giang Chỉ không ngờ tới là hành động của Lục Cẩm Xuyên không chỉ dừng lại ở những thứ này!Ngày hôm sau, Giang Chỉ tan học ở nhà trẻ thì được Lục Cẩm Xuyên đưa đến câu lạc bộ taekwondo!“Là con gái, nhóc phải biết tự bảo vệ mình, lần sau có ai bắt nạt nhóc thì nhớ đánh trả!”Giáo viên Taekwondo: ??? Các bậc cha mẹ bây giờ thô lỗ như vậy sao?Học ngoại khóa một tuần liền, Giang Chỉ cả người gầy sọp đi.“Gần đây Giang Chỉ làm sao vậy? Cậu bắt nạt con bé à?” Lúc Từ Nghệ tới, phát hiện trạng thái tinh thần của Giang Chỉ không được khỏe mạnh.“Có lẽ con bé học nhiều nên có chút mệt mỏi.” Lục Cẩm Xuyên nhìn Giang chỉ, trầm giọng mở miệng.Nghe Lục Cẩm Xuyên ghi danh cho Giang Chỉ nhiều lớp thể thao ngoại khóa, Từ Nghệ nhíu mày mắng.“Có ai làm anh như cậu không?”“Con nít mà, cho học nhiều cũng đâu có hại!”“Hóa ra cậu thích học như vậy sao, vậy tôi ghi danh mấy lớp đó cho cậu tại sao cậu lại không đi!”Khoan đã, tại sao đột nhiên lại diss anh chứ?“Sao không nói nữa đi!” Từ Nghệ trừng mắt nhìn Lục Cẩm Xuyên.“Chỉ Chỉ, em đừng có việc gì cũng chiều theo ý anh hai em! Chúng ta thích học thì học, không thích học thì không học!” Thấy cô nhóc hiểu chuyện như vậy, Từ Nghệ đau lòng lên tiếng.“Em biết rồi chị Từ Nghệ.” Giang Chỉ chớp mắt nói: “Cái nào em cũng thích hết.”“Chị thấy chưa!” Lục Cẩm Xuyên phất tay, đây đều là kỹ năng sinh tồn cần thiết!“Đúng là không nói lại cậu, cậu lúc nào cũng có lý hết.”“Chị Từ, chị đến đây không phải chỉ để mắng em đấy chứ?” Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ tủi thân.“Thế nào? Tôi nói không đúng à?” Trong mắt Từ Nghệ mang theo uy h**p!“Không dám!” Lục Cẩm Xuyên gãi đầu gượng cười.“Được rồi, đạo diễn Tạ có một bộ phim muốn mời cậu thử sức, thứ ba này đi thử vai.Mấy ngày nay ngoan ngoãn xem kịch bản cho tôi, có biết chưa? Đây là cơ hội bao nhiêu người mong cũng không được.”Từ Nghệ bắt đầu nói chuyện chính."Yên tâm đi chị Từ, chị cứ chờ tin tức tốt của em đi." Lục Cẩm Xuyên vỗ ngực!"Cũng không biết thằng nhóc cậu có vận cứt chó gì nữa.” Từ Nghệ bổ sung một đao!"Chị Từ! Em cũng rất giỏi mà, là đạo diễn có mắt nhìn người, vận cứt chó gì chứ? Sao chị lại hạ thấp người ta như vậy?”Lục Cẩm Xuyên cảm thấy Từ Nghệ có chút xem thường mình, hừ.Từ Nghệ nhìn Lục Cẩm Xuyên, bật cười nói: “Được, nếu cậu thật sự có thể giành được dự án này thì sau này muốn tôi gọi cậu là tổ tông cũng được!”“! ”Không thể nói chuyện nữa!Giang Chỉ bên này nghe anh hai và chị Từ Nghệ cãi nhau, cô bé cười ha ha không chạy lại giúp.Không bao lâu đã đến ngày ghi hình thứ hai của chương trình, trong phòng phát sóng đã có một đám người vây quanh.Trong phòng phát sóng trực tiếp --[Không biết Lục Thần còn ngủ không?][Lần trước tôi bỏ lỡ buổi livestream, lần này tôi cố ý đặt đồng hồ báo thức][Đoán xem lần này có phải Lục Thần mở cửa hay không][A a a, thật chờ mong!][Lại có thể nhìn thấy bé con rồi]Người gõ cửa lần này là chị biên tập phỏng vấn ở tập trước, hiển nhiên hiệu suất của tập trước khiến các nhà tài trợ rất hài lòng!Chuông cửa vang lên một hồi mới nhìn thấy Lục Cẩm Xuyên thất thần ra mở cửa.Lục Cẩm Xuyên vừa mở cửa vừa ngáp một cái!Trong ánh mắt mang theo u oán!"Chào buổi sáng, anh Lục, chúng ta lại gặp nhau rồi!”Khương Tuệ vô tội nhìn Lục Cẩm Xuyên cười!Lục Cẩm Xuyên mặt co giật một chút, nhìn thấy cô gái này thì nhớ ngay đến cuộc phỏng vấn mất mặt lần trước!Cả người chấn động!“Anh Lục, hôm nay anh dậy sớm nhỉ?” Khóe miệng Khương Tuệ nhẹ nhàng nhếch lên.Lục Cẩm Xuyên: Ha ha, đừng nghĩ rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì!Trong lúc hai người nói chuyện, Giang Chỉ cũng từ trong phòng mình đi ra!“Chào buổi sáng bạn nhỏ Giang Chỉ!” Khương Tuệ hòa ái nhìn Giang Chỉ mỉm cười!“Chào buổi sáng ạ!”“Chỉ Chỉ, hôm nay anh hai em dậy sớm thật, không biết có lý do gì không ta?”Khương Tuệ nhìn Giang Chỉ, cố gắng khai thác đề tài từ cô bé.[Ha ha ha! Cách tiếp cận quen thuộc][Đột nhiên cảm thấy chị gái biên tập thật gian trá a!][Chỉ Chỉ của chúng ta lại trở thành công cụ rồi].