Trong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã…

Chương 49: Chương 49

Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca CaTác giả: Hoa Mãn Thiên ThụTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã… Rất nhanh cũng đã đến ngày ghi hình tập thứ ba của chương trình!Hôm nay, cư dân mạng đã sớm chờ đợi trong phòng phát sóng trực tiếp.Cùng lúc đó, một số anti-fan của Lục Cẩm Xuyên cũng đã vào vị trí!Camera đúng giờ khởi động máy, đập vào mắt chính là một căn phòng có chút tối tăm, sau đó nhìn thấy trên giường có một thanh niên đẹp trai!Bình luận——[A a a! Tôi không nhìn lầm chứ, tôi lại thấy được khuôn mặt lúc ngủ của Lục Thần][Hôm nay sao lại bắt đầu phát sóng sớm như vậy, thiếu chút nữa là bỏ lỡ rồi][Đây chẳng lẽ là bất ngờ mà ekip chương trình cho chúng ta?][Có chút tối, nhân viên trong tổ đạo diễn có thể chỉnh ánh sáng một chút không?][Đột nhiên cảm thấy ekip chương trình muốn chơi lớn! Đang âm thầm chờ mong][Vì sao không nhìn thấy nhóc con!]Lần này ekip chương trình đã điều chỉnh một chút, trước một đêm nhân viên công tác trong ekip chương trình đã lắp đặt thiết bị quay phim ở chỗ của các khách quý, cho nên trời chưa sáng thì thiết bị quay phim đã bắt đầu làm việc!Trong lúc Lục Cẩm Xuyên đang ngủ mơ thì cửa phòng ngủ bị mở ra, sau đó một cái bóng đen nhảy lên giường!Đột nhiên, Lục Cẩm Xuyên cảm giác được hô hấp cứng lại, mở mắt trong mông lung, toàn thân nằm trên giường thiếu chút nữa nhảy dựng lên!“A!”Lục Cẩm Xuyên nhìn đồ vặt có ánh sáng ở trong phòng tối đen, thiếu chút nữa hồn phi phách tán!Lục Cẩm Xuyên xoa xoa đôi mắt, phát hiện là mèo!“Giang Tiểu Chỉ, mau! Mau lên! Lôi con mèo ngốc này ra!” Giọng nói dữ tợn của Lục Cẩm Xuyên phát ra từ trong cổ họng.“Meo!” Vượng Tài nhìn Lục Cẩm Xuyên nghi ngờ meo một tiếng, toàn thân mèo con tiến công về phía Lục Cẩm Xuyên!“Mày đừng tới đây mà!”Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng từ trên giường bò dậy, một chân dẫm lên mặt đất![Ha ha ha ha! Hình động ‘mày đừng tới đây mà.jpj’!][Cái bóng vừa rồi là cái gì? Mèo hả!][ Lục Thần nuôi mèo lúc nào vậy.][ Lục Cẩm Xuyên đúng là không giống đàn ông chút nào, lá gan nhỏ như vậy][Chân của Lục Thần chắc chắn rất khỏe, nhìn động tác mạnh mẽ mà nhanh nhẹn này đi]Giang Tiểu Chỉ trong lúc mơ màng nghe được tiếng gào thét của anh hai, cô bé sửng sốt chạy vào.“Anh hai, làm sao vậy?”Lục Cẩm Xuyên thấy Giang Tiểu Chỉ, lập tức trốn ở sau lưng Giang Chỉ: “Mau lôi con mèo của nhóc ra đi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ ném nó ra ngoài!”“Meo meo meo!”“Kêu cái gì mà kêu!” Đang so mắt ai to hơn sao? Lục Cẩm Xuyên cũng trừng mắt nhìn Vượng Tài!Giang Chỉ nhìn bộ dạng của anh hai, tuy rằng trong lòng cảm thấy cực kỳ buồn cười, nhưng vẫn nhịn cười lại!Vượng Tài còn không biết bản thân đã gây chuyện, vẫn còn vẫy đuôi kêu Lục Cẩm Xuyên!Giang Chỉ vội bước tới ôm Vượng Tài lên, trách mắng nó: “Vượng Tài! Chị nói với em bao nhiêu lần, không thể vào phòng của anh hai! Sau này không được cào cửa phòng anh hai nữa, biết chưa?”“Meo meo!” Vượng Tài oan ức gục xuống đầu!“Anh hai! Em đã mắng nó rồi! Anh đừng tức giận! Vượng Tài chỉ là thích anh quá thôi!”Chỉ thế thôi sao? Dạy dỗ xong rồi! Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng!“Anh hai, vậy em đi ra ngoài nha!” Giang Chỉ ôm Vượng Tài nhanh chóng trốn đi!Để lại một mình Lục Cẩm Xuyên còn ngồi trên giường giận dỗi!Ngay khi Lục Cẩm Xuyên muốn thay quần áo, nghiêng đầu đột nhiên thấy được một cameras màu đỏ, đang ở đối diện anh!“Đệt!” Lục Cẩm Xuyên nhảy một cái!Lúc này Lục Cẩm Xuyên mới nhớ tới chuyện tối hôm qua ekip chương trình tới lắp đặt camera theo dõi!Vậy? Vậy chẳng phải là? Chẳng phải là chuyện vừa mới xảy ra với anh đều bị công chúng nhìn thấy hết!Chết tiệt!!!Tâm trạng của Lục Cẩm Xuyên nổ tung lên!Anh danh một đời của anh chẳng phải sẽ tiêu tùng vì chuyện này sao? A a a a!.

Rất nhanh cũng đã đến ngày ghi hình tập thứ ba của chương trình!Hôm nay, cư dân mạng đã sớm chờ đợi trong phòng phát sóng trực tiếp.

Cùng lúc đó, một số anti-fan của Lục Cẩm Xuyên cũng đã vào vị trí!Camera đúng giờ khởi động máy, đập vào mắt chính là một căn phòng có chút tối tăm, sau đó nhìn thấy trên giường có một thanh niên đẹp trai!Bình luận——[A a a! Tôi không nhìn lầm chứ, tôi lại thấy được khuôn mặt lúc ngủ của Lục Thần][Hôm nay sao lại bắt đầu phát sóng sớm như vậy, thiếu chút nữa là bỏ lỡ rồi][Đây chẳng lẽ là bất ngờ mà ekip chương trình cho chúng ta?][Có chút tối, nhân viên trong tổ đạo diễn có thể chỉnh ánh sáng một chút không?][Đột nhiên cảm thấy ekip chương trình muốn chơi lớn! Đang âm thầm chờ mong][Vì sao không nhìn thấy nhóc con!]Lần này ekip chương trình đã điều chỉnh một chút, trước một đêm nhân viên công tác trong ekip chương trình đã lắp đặt thiết bị quay phim ở chỗ của các khách quý, cho nên trời chưa sáng thì thiết bị quay phim đã bắt đầu làm việc!Trong lúc Lục Cẩm Xuyên đang ngủ mơ thì cửa phòng ngủ bị mở ra, sau đó một cái bóng đen nhảy lên giường!Đột nhiên, Lục Cẩm Xuyên cảm giác được hô hấp cứng lại, mở mắt trong mông lung, toàn thân nằm trên giường thiếu chút nữa nhảy dựng lên!“A!”Lục Cẩm Xuyên nhìn đồ vặt có ánh sáng ở trong phòng tối đen, thiếu chút nữa hồn phi phách tán!Lục Cẩm Xuyên xoa xoa đôi mắt, phát hiện là mèo!“Giang Tiểu Chỉ, mau! Mau lên! Lôi con mèo ngốc này ra!” Giọng nói dữ tợn của Lục Cẩm Xuyên phát ra từ trong cổ họng.

“Meo!” Vượng Tài nhìn Lục Cẩm Xuyên nghi ngờ meo một tiếng, toàn thân mèo con tiến công về phía Lục Cẩm Xuyên!“Mày đừng tới đây mà!”Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng từ trên giường bò dậy, một chân dẫm lên mặt đất![Ha ha ha ha! Hình động ‘mày đừng tới đây mà.

jpj’!][Cái bóng vừa rồi là cái gì? Mèo hả!][ Lục Thần nuôi mèo lúc nào vậy.

][ Lục Cẩm Xuyên đúng là không giống đàn ông chút nào, lá gan nhỏ như vậy][Chân của Lục Thần chắc chắn rất khỏe, nhìn động tác mạnh mẽ mà nhanh nhẹn này đi]Giang Tiểu Chỉ trong lúc mơ màng nghe được tiếng gào thét của anh hai, cô bé sửng sốt chạy vào.

“Anh hai, làm sao vậy?”Lục Cẩm Xuyên thấy Giang Tiểu Chỉ, lập tức trốn ở sau lưng Giang Chỉ: “Mau lôi con mèo của nhóc ra đi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ ném nó ra ngoài!”“Meo meo meo!”“Kêu cái gì mà kêu!” Đang so mắt ai to hơn sao? Lục Cẩm Xuyên cũng trừng mắt nhìn Vượng Tài!Giang Chỉ nhìn bộ dạng của anh hai, tuy rằng trong lòng cảm thấy cực kỳ buồn cười, nhưng vẫn nhịn cười lại!Vượng Tài còn không biết bản thân đã gây chuyện, vẫn còn vẫy đuôi kêu Lục Cẩm Xuyên!Giang Chỉ vội bước tới ôm Vượng Tài lên, trách mắng nó: “Vượng Tài! Chị nói với em bao nhiêu lần, không thể vào phòng của anh hai! Sau này không được cào cửa phòng anh hai nữa, biết chưa?”“Meo meo!” Vượng Tài oan ức gục xuống đầu!“Anh hai! Em đã mắng nó rồi! Anh đừng tức giận! Vượng Tài chỉ là thích anh quá thôi!”Chỉ thế thôi sao? Dạy dỗ xong rồi! Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng!“Anh hai, vậy em đi ra ngoài nha!” Giang Chỉ ôm Vượng Tài nhanh chóng trốn đi!Để lại một mình Lục Cẩm Xuyên còn ngồi trên giường giận dỗi!Ngay khi Lục Cẩm Xuyên muốn thay quần áo, nghiêng đầu đột nhiên thấy được một cameras màu đỏ, đang ở đối diện anh!“Đệt!” Lục Cẩm Xuyên nhảy một cái!Lúc này Lục Cẩm Xuyên mới nhớ tới chuyện tối hôm qua ekip chương trình tới lắp đặt camera theo dõi!Vậy? Vậy chẳng phải là? Chẳng phải là chuyện vừa mới xảy ra với anh đều bị công chúng nhìn thấy hết!Chết tiệt!!!Tâm trạng của Lục Cẩm Xuyên nổ tung lên!Anh danh một đời của anh chẳng phải sẽ tiêu tùng vì chuyện này sao? A a a a!.

Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca CaTác giả: Hoa Mãn Thiên ThụTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng bệnh của bệnh viện Tân Hải. “Mẹ đừng bỏ con mà mẹ…” Giang Chỉ nhìn mẹ mình nằm trên giường bệnh, trái tim cô bé lo lắng, sợ hãi không thôi. Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường bệnh nhìn Giang Chỉ ngồi bên cạnh, ánh mắt bà ta vô hồn, hơi thở suy yếu: “Mấy năm qua mẹ cũng đã mệt rồi… Sau khi mẹ chết thì con đi tìm ba con đi. ”“Ba con?”Giang Chỉ lẩm bẩm lặp lại lời mẹ, những năm qua người ba này của cô bé luôn là điều tối kỵ, đây là lần đầu tiên Giang Chỉ nghe mẹ nhắc đến ba. Trong lúc Giang Chỉ muốn hỏi thêm về ba, Giang Phồn Nguyệt nằm trên giường lại giống như bị đả kích, bà ta hung hăng xô ngã Giang Chỉ. “Mày là đồ con ghẻ, cút đi cho tao, là mày phá hỏng cuộc đời tao… Tôi hận các người! Lục Kiến Hành, tôi hận anh…”Giang Chỉ bị mẹ đẩy ngã xuống đất!Cô bé ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ! Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh!Cô bé rất ngoan, lúc này lại trông cực kỳ đáng thương. Trong lòng Giang Phồn Nguyệt hiện tại tràn đầy thù hận. Bà ta nhớ lại những việc đã… Rất nhanh cũng đã đến ngày ghi hình tập thứ ba của chương trình!Hôm nay, cư dân mạng đã sớm chờ đợi trong phòng phát sóng trực tiếp.Cùng lúc đó, một số anti-fan của Lục Cẩm Xuyên cũng đã vào vị trí!Camera đúng giờ khởi động máy, đập vào mắt chính là một căn phòng có chút tối tăm, sau đó nhìn thấy trên giường có một thanh niên đẹp trai!Bình luận——[A a a! Tôi không nhìn lầm chứ, tôi lại thấy được khuôn mặt lúc ngủ của Lục Thần][Hôm nay sao lại bắt đầu phát sóng sớm như vậy, thiếu chút nữa là bỏ lỡ rồi][Đây chẳng lẽ là bất ngờ mà ekip chương trình cho chúng ta?][Có chút tối, nhân viên trong tổ đạo diễn có thể chỉnh ánh sáng một chút không?][Đột nhiên cảm thấy ekip chương trình muốn chơi lớn! Đang âm thầm chờ mong][Vì sao không nhìn thấy nhóc con!]Lần này ekip chương trình đã điều chỉnh một chút, trước một đêm nhân viên công tác trong ekip chương trình đã lắp đặt thiết bị quay phim ở chỗ của các khách quý, cho nên trời chưa sáng thì thiết bị quay phim đã bắt đầu làm việc!Trong lúc Lục Cẩm Xuyên đang ngủ mơ thì cửa phòng ngủ bị mở ra, sau đó một cái bóng đen nhảy lên giường!Đột nhiên, Lục Cẩm Xuyên cảm giác được hô hấp cứng lại, mở mắt trong mông lung, toàn thân nằm trên giường thiếu chút nữa nhảy dựng lên!“A!”Lục Cẩm Xuyên nhìn đồ vặt có ánh sáng ở trong phòng tối đen, thiếu chút nữa hồn phi phách tán!Lục Cẩm Xuyên xoa xoa đôi mắt, phát hiện là mèo!“Giang Tiểu Chỉ, mau! Mau lên! Lôi con mèo ngốc này ra!” Giọng nói dữ tợn của Lục Cẩm Xuyên phát ra từ trong cổ họng.“Meo!” Vượng Tài nhìn Lục Cẩm Xuyên nghi ngờ meo một tiếng, toàn thân mèo con tiến công về phía Lục Cẩm Xuyên!“Mày đừng tới đây mà!”Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng từ trên giường bò dậy, một chân dẫm lên mặt đất![Ha ha ha ha! Hình động ‘mày đừng tới đây mà.jpj’!][Cái bóng vừa rồi là cái gì? Mèo hả!][ Lục Thần nuôi mèo lúc nào vậy.][ Lục Cẩm Xuyên đúng là không giống đàn ông chút nào, lá gan nhỏ như vậy][Chân của Lục Thần chắc chắn rất khỏe, nhìn động tác mạnh mẽ mà nhanh nhẹn này đi]Giang Tiểu Chỉ trong lúc mơ màng nghe được tiếng gào thét của anh hai, cô bé sửng sốt chạy vào.“Anh hai, làm sao vậy?”Lục Cẩm Xuyên thấy Giang Tiểu Chỉ, lập tức trốn ở sau lưng Giang Chỉ: “Mau lôi con mèo của nhóc ra đi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ ném nó ra ngoài!”“Meo meo meo!”“Kêu cái gì mà kêu!” Đang so mắt ai to hơn sao? Lục Cẩm Xuyên cũng trừng mắt nhìn Vượng Tài!Giang Chỉ nhìn bộ dạng của anh hai, tuy rằng trong lòng cảm thấy cực kỳ buồn cười, nhưng vẫn nhịn cười lại!Vượng Tài còn không biết bản thân đã gây chuyện, vẫn còn vẫy đuôi kêu Lục Cẩm Xuyên!Giang Chỉ vội bước tới ôm Vượng Tài lên, trách mắng nó: “Vượng Tài! Chị nói với em bao nhiêu lần, không thể vào phòng của anh hai! Sau này không được cào cửa phòng anh hai nữa, biết chưa?”“Meo meo!” Vượng Tài oan ức gục xuống đầu!“Anh hai! Em đã mắng nó rồi! Anh đừng tức giận! Vượng Tài chỉ là thích anh quá thôi!”Chỉ thế thôi sao? Dạy dỗ xong rồi! Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng!“Anh hai, vậy em đi ra ngoài nha!” Giang Chỉ ôm Vượng Tài nhanh chóng trốn đi!Để lại một mình Lục Cẩm Xuyên còn ngồi trên giường giận dỗi!Ngay khi Lục Cẩm Xuyên muốn thay quần áo, nghiêng đầu đột nhiên thấy được một cameras màu đỏ, đang ở đối diện anh!“Đệt!” Lục Cẩm Xuyên nhảy một cái!Lúc này Lục Cẩm Xuyên mới nhớ tới chuyện tối hôm qua ekip chương trình tới lắp đặt camera theo dõi!Vậy? Vậy chẳng phải là? Chẳng phải là chuyện vừa mới xảy ra với anh đều bị công chúng nhìn thấy hết!Chết tiệt!!!Tâm trạng của Lục Cẩm Xuyên nổ tung lên!Anh danh một đời của anh chẳng phải sẽ tiêu tùng vì chuyện này sao? A a a a!.

Chương 49: Chương 49