"Cha, nhà họ Cốc nói nếu chúng ta không đồng ý thì lát nữa bọn họ sẽ đến đồn cảnh sát tố cáo con tội lưu manh. Cha, cứu con với..." Diệp Bảo Hoa quỳ xuống đất, ôm đùi của Diệp Quốc Minh, khóc lóc thảm thiết.Diệp Quốc Minh cởi giày ra, đánh vào lưng cậu ta: "Ông đây đánh chết mày, cái thứ không biết xấu hổ, chưa cưới hỏi gì mà đã làm bụng người ta to lên, còn để người ta tìm tới tận cửa, sao tao lại sinh ra cái thứ như mày cơ chứ…”"Cha nó, đừng có đánh nữa, ông làm sao vậy, lỡ đánh nó chết rồi thì làm thế nào..." Mao Xảo Vân chạy vội chạy tới bảo vệ con trai.Diệp Đại Ni biết tin lật đật chạy về nhà cũng vội tiến tới thuyết phục cha: "Cha, người đừng đánh nữa mà, đánh em nó bị thương thì phải làm sao..."Diệp Mạn trong phòng nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, nở một nụ cười lạnh tanh.Chạy chọt cho con trai cưng của mấy người? Nằm mơ à, chỉ là làm cho cô coi mà thôi.Đáng tiếc, phải nhiều năm sau nữa cô mới hiểu được điều này, tới lúc đó, cuộc sống của cô đã bị những người mà cô gọi là…

Chương 17: Chương 17

Thập Niên 80 Trọng Sinh Trước Khi Đổi HônTác giả: Hồng Diệp Tự HỏaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Cha, nhà họ Cốc nói nếu chúng ta không đồng ý thì lát nữa bọn họ sẽ đến đồn cảnh sát tố cáo con tội lưu manh. Cha, cứu con với..." Diệp Bảo Hoa quỳ xuống đất, ôm đùi của Diệp Quốc Minh, khóc lóc thảm thiết.Diệp Quốc Minh cởi giày ra, đánh vào lưng cậu ta: "Ông đây đánh chết mày, cái thứ không biết xấu hổ, chưa cưới hỏi gì mà đã làm bụng người ta to lên, còn để người ta tìm tới tận cửa, sao tao lại sinh ra cái thứ như mày cơ chứ…”"Cha nó, đừng có đánh nữa, ông làm sao vậy, lỡ đánh nó chết rồi thì làm thế nào..." Mao Xảo Vân chạy vội chạy tới bảo vệ con trai.Diệp Đại Ni biết tin lật đật chạy về nhà cũng vội tiến tới thuyết phục cha: "Cha, người đừng đánh nữa mà, đánh em nó bị thương thì phải làm sao..."Diệp Mạn trong phòng nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, nở một nụ cười lạnh tanh.Chạy chọt cho con trai cưng của mấy người? Nằm mơ à, chỉ là làm cho cô coi mà thôi.Đáng tiếc, phải nhiều năm sau nữa cô mới hiểu được điều này, tới lúc đó, cuộc sống của cô đã bị những người mà cô gọi là… Mẹ Cốc ngay lập tức từ lo lắng chuyển sang vui mừng, vỗ ngực nhỏ giọng nói: "A di đà phật, a di đà phật! "Bà vừa lẩm bẩm vừa chạy đến kéo Cốc Kiến Thành: "Đi, đón vợ con đi!"Ba mẹ con vui vẻ tiến lên, nhưng đến gần mới phát hiện, cậu tư nhà họ Cốc người đầy bụi bặm, giống như vừa mới bị đánh úp vậy, trên mặt không hề có một tia vui mừng nào, điều quan trọng hơn là, lúc đi có tám người nhưng lúc về chỉ có hai người.Mẹ Cốc kiễng chân nhìn về phía xa, hỏi với giọng run rẩy: "Tiểu Tư, chị! chị dâu của con đâu?"Cậu tư nhà họ Cốc mở miệng, nhưng không biết nên nói thế nào."Người đâu, con nói gì đi chứ? Bảo con đi đón dâu thay anh trai, sao ngay cả chuyện nhỏ thế này cũng không làm nổi thế?" Mẹ Cốc vừa lo lắng vừa sợ hãi thúc giục.Cậu tư nhà họ Cốc không còn cách nào khác, đành cúi đầu nói ra sự thật: "Diệp! Diệp Tam Ni kia không chịu gả! "Mẹ Cốc không dám tin: "Bọn họ nói không gả là không gả à? Ban đầu đã nói rõ rồi, cũng nhận sính lễ rồi, bây giờ lại nói không gả, bọn họ chơi chúng ta đấy à?"Những người khác của nhà học Cốc không biết nội tình của cuộc hôn nhân này, cũng tức giận nói: "Đúng vậy, làm gì có chuyện sát giờ nuốt lời chứ, chẳng phải đang chơi chúng ta một vố sao? Không được, chúng ta phải đến nhà họ Diệp hỏi cho rõ ràng!"Cả nhà ai nấy đều tức giận, tiệc đã chuẩn bị xong, cũng đã mời đủ khách, nhưng lại nuốt lời, sau ngày hôm nay, nhưng người này không biết sẽ sẽ cười nhạo gia đình bọn họ thế nào nữa!"Đúng vậy, đi thôi, nhà họ Diệp thật quá đáng, không nợ không thù mà lại dám chơi chúng ta!"Cậu tư nhà họ Cốc thấy cảnh này, cảm thấy bất lực, mau chóng giơ tay ra chặn mọi người lại: "Đừng làm loạn nữa, người của lực lượng công an áp giải người nhà họ Diệp đi hết rồi, hai vợ chồng Diệp Quốc Minh bị chỉ trích, sau đó còn làm liên lụy đến lãnh đạo nhà máy của bọn họ, e rằng bọn họ cũng không nhận được kết quả tốt đẹp đâu."Nghe nhắc đến công an, mọi người bị doạ một phen, nhanh chóng kéo người đi đón dâu lại hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì thế? Các cậu nói rõ ra đi."Không còn cách nào khác, cậu tư nhà họ Cốc và những người khác đành phải kể lại nguyên xi sự việc.Nghe nói Diệp Tam Ni sống chết không bằng lòng gả cho Cốc Kiến Thành, ánh mắt của các vị khách nhìn Cốc Kiến Thành không bình thường, vốn dĩ họ tưởng dùng công việc để để dụ dỗ một cô gái, nhưng hoá ra là hối lộ cha mẹ của người ta, cưỡng ép cô gái đó.Chậc chậc, nói rồi mà, có cô gái nào lại nghĩ không thông, bằng lòng gả cho kẻ vô dụng như Cốc Kiến Thành chứ!Những người ngày thường không đối phó với nhà hạ Cốc hoặc bọn họ đố kỵ ghen ghét nhà họ Cốc, bây giờ cảm thấy vô cùng vui sướng khi thấy trò cười của gia đình họ, quay đầu lại bàn tán với người bên cạnh, nói rằng Cốc Kiến Thành không biết xấu hổ, người đàn ông già xấu mà cưới vợ đến tận hai lần, lúc nào cũng thèm muốn các cô gái trẻ đẹp, không tự lấy gương ra mà soi xem dáng vẻ của bản thân mình thuộc loại nào.Cốc Kiến Thành bắt đầu ù tai, không cần nghe kỹ anh ta cũng biết, những người này đang bàn tán về anh ta, cười nhạo anh ta.Đối diện với những cặp mắt nghi hoặc, thương cảm, cười trên nỗi đau của người khác, cả người anh ta dường như sắp gục xuống, anh ta hất tung bàn ăn, bát đĩa vỡ hết cả: "Cút, cút hết mẹ đi, cút đi! ""Kiến Thành, Kiến Thành! " Mẹ Cốc vội vàng ôm lấy con trai, vừa khóc vừa nói: "Kiến Thành, chúng ta về phòng đi, đi thôi, chúng ta về phòng! "Cốc Tiểu Mẫn nhìn trò cười diễn ra trong nhà mình, cả người run rẩy, vội vàng tiến lên giúp mẹ một tay: "Mẹ! "Vừa tiến đến gần, một tiếng bốp vang lên, một cái tát như trời đánh giáng xuống làm mặt cô ta sưng cả lên."Cút, đều là việc tốt mày làm đấy, mày nói nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, kết quả thì sao, thể diện của nhà họ Cốc chúng ta bị mày làm mất sạch cả rồi, còn hại anh trai mày biến thành bộ dạng này nữa!" Mẹ Cốc tức giận mắng một câu, không thèm nhìn cô ta, đỡ con trai đi vào trong.Cốc Tiểu Mẫn vừa đau lòng vừa mất mặt, cô ta che mặt, nước mắt tuôn rơi, sững sờ vài giây, sau đó cô ta đột ngột chạy một mạch ra khỏi nhà..

Mẹ Cốc ngay lập tức từ lo lắng chuyển sang vui mừng, vỗ ngực nhỏ giọng nói: "A di đà phật, a di đà phật! "Bà vừa lẩm bẩm vừa chạy đến kéo Cốc Kiến Thành: "Đi, đón vợ con đi!"Ba mẹ con vui vẻ tiến lên, nhưng đến gần mới phát hiện, cậu tư nhà họ Cốc người đầy bụi bặm, giống như vừa mới bị đánh úp vậy, trên mặt không hề có một tia vui mừng nào, điều quan trọng hơn là, lúc đi có tám người nhưng lúc về chỉ có hai người.

Mẹ Cốc kiễng chân nhìn về phía xa, hỏi với giọng run rẩy: "Tiểu Tư, chị! chị dâu của con đâu?"Cậu tư nhà họ Cốc mở miệng, nhưng không biết nên nói thế nào.

"Người đâu, con nói gì đi chứ? Bảo con đi đón dâu thay anh trai, sao ngay cả chuyện nhỏ thế này cũng không làm nổi thế?" Mẹ Cốc vừa lo lắng vừa sợ hãi thúc giục.

Cậu tư nhà họ Cốc không còn cách nào khác, đành cúi đầu nói ra sự thật: "Diệp! Diệp Tam Ni kia không chịu gả! "Mẹ Cốc không dám tin: "Bọn họ nói không gả là không gả à? Ban đầu đã nói rõ rồi, cũng nhận sính lễ rồi, bây giờ lại nói không gả, bọn họ chơi chúng ta đấy à?"Những người khác của nhà học Cốc không biết nội tình của cuộc hôn nhân này, cũng tức giận nói: "Đúng vậy, làm gì có chuyện sát giờ nuốt lời chứ, chẳng phải đang chơi chúng ta một vố sao? Không được, chúng ta phải đến nhà họ Diệp hỏi cho rõ ràng!"Cả nhà ai nấy đều tức giận, tiệc đã chuẩn bị xong, cũng đã mời đủ khách, nhưng lại nuốt lời, sau ngày hôm nay, nhưng người này không biết sẽ sẽ cười nhạo gia đình bọn họ thế nào nữa!"Đúng vậy, đi thôi, nhà họ Diệp thật quá đáng, không nợ không thù mà lại dám chơi chúng ta!"Cậu tư nhà họ Cốc thấy cảnh này, cảm thấy bất lực, mau chóng giơ tay ra chặn mọi người lại: "Đừng làm loạn nữa, người của lực lượng công an áp giải người nhà họ Diệp đi hết rồi, hai vợ chồng Diệp Quốc Minh bị chỉ trích, sau đó còn làm liên lụy đến lãnh đạo nhà máy của bọn họ, e rằng bọn họ cũng không nhận được kết quả tốt đẹp đâu.

"Nghe nhắc đến công an, mọi người bị doạ một phen, nhanh chóng kéo người đi đón dâu lại hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì thế? Các cậu nói rõ ra đi.

"Không còn cách nào khác, cậu tư nhà họ Cốc và những người khác đành phải kể lại nguyên xi sự việc.

Nghe nói Diệp Tam Ni sống chết không bằng lòng gả cho Cốc Kiến Thành, ánh mắt của các vị khách nhìn Cốc Kiến Thành không bình thường, vốn dĩ họ tưởng dùng công việc để để dụ dỗ một cô gái, nhưng hoá ra là hối lộ cha mẹ của người ta, cưỡng ép cô gái đó.

Chậc chậc, nói rồi mà, có cô gái nào lại nghĩ không thông, bằng lòng gả cho kẻ vô dụng như Cốc Kiến Thành chứ!Những người ngày thường không đối phó với nhà hạ Cốc hoặc bọn họ đố kỵ ghen ghét nhà họ Cốc, bây giờ cảm thấy vô cùng vui sướng khi thấy trò cười của gia đình họ, quay đầu lại bàn tán với người bên cạnh, nói rằng Cốc Kiến Thành không biết xấu hổ, người đàn ông già xấu mà cưới vợ đến tận hai lần, lúc nào cũng thèm muốn các cô gái trẻ đẹp, không tự lấy gương ra mà soi xem dáng vẻ của bản thân mình thuộc loại nào.

Cốc Kiến Thành bắt đầu ù tai, không cần nghe kỹ anh ta cũng biết, những người này đang bàn tán về anh ta, cười nhạo anh ta.

Đối diện với những cặp mắt nghi hoặc, thương cảm, cười trên nỗi đau của người khác, cả người anh ta dường như sắp gục xuống, anh ta hất tung bàn ăn, bát đĩa vỡ hết cả: "Cút, cút hết mẹ đi, cút đi! ""Kiến Thành, Kiến Thành! " Mẹ Cốc vội vàng ôm lấy con trai, vừa khóc vừa nói: "Kiến Thành, chúng ta về phòng đi, đi thôi, chúng ta về phòng! "Cốc Tiểu Mẫn nhìn trò cười diễn ra trong nhà mình, cả người run rẩy, vội vàng tiến lên giúp mẹ một tay: "Mẹ! "Vừa tiến đến gần, một tiếng bốp vang lên, một cái tát như trời đánh giáng xuống làm mặt cô ta sưng cả lên.

"Cút, đều là việc tốt mày làm đấy, mày nói nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, kết quả thì sao, thể diện của nhà họ Cốc chúng ta bị mày làm mất sạch cả rồi, còn hại anh trai mày biến thành bộ dạng này nữa!" Mẹ Cốc tức giận mắng một câu, không thèm nhìn cô ta, đỡ con trai đi vào trong.

Cốc Tiểu Mẫn vừa đau lòng vừa mất mặt, cô ta che mặt, nước mắt tuôn rơi, sững sờ vài giây, sau đó cô ta đột ngột chạy một mạch ra khỏi nhà.

.

Thập Niên 80 Trọng Sinh Trước Khi Đổi HônTác giả: Hồng Diệp Tự HỏaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Cha, nhà họ Cốc nói nếu chúng ta không đồng ý thì lát nữa bọn họ sẽ đến đồn cảnh sát tố cáo con tội lưu manh. Cha, cứu con với..." Diệp Bảo Hoa quỳ xuống đất, ôm đùi của Diệp Quốc Minh, khóc lóc thảm thiết.Diệp Quốc Minh cởi giày ra, đánh vào lưng cậu ta: "Ông đây đánh chết mày, cái thứ không biết xấu hổ, chưa cưới hỏi gì mà đã làm bụng người ta to lên, còn để người ta tìm tới tận cửa, sao tao lại sinh ra cái thứ như mày cơ chứ…”"Cha nó, đừng có đánh nữa, ông làm sao vậy, lỡ đánh nó chết rồi thì làm thế nào..." Mao Xảo Vân chạy vội chạy tới bảo vệ con trai.Diệp Đại Ni biết tin lật đật chạy về nhà cũng vội tiến tới thuyết phục cha: "Cha, người đừng đánh nữa mà, đánh em nó bị thương thì phải làm sao..."Diệp Mạn trong phòng nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, nở một nụ cười lạnh tanh.Chạy chọt cho con trai cưng của mấy người? Nằm mơ à, chỉ là làm cho cô coi mà thôi.Đáng tiếc, phải nhiều năm sau nữa cô mới hiểu được điều này, tới lúc đó, cuộc sống của cô đã bị những người mà cô gọi là… Mẹ Cốc ngay lập tức từ lo lắng chuyển sang vui mừng, vỗ ngực nhỏ giọng nói: "A di đà phật, a di đà phật! "Bà vừa lẩm bẩm vừa chạy đến kéo Cốc Kiến Thành: "Đi, đón vợ con đi!"Ba mẹ con vui vẻ tiến lên, nhưng đến gần mới phát hiện, cậu tư nhà họ Cốc người đầy bụi bặm, giống như vừa mới bị đánh úp vậy, trên mặt không hề có một tia vui mừng nào, điều quan trọng hơn là, lúc đi có tám người nhưng lúc về chỉ có hai người.Mẹ Cốc kiễng chân nhìn về phía xa, hỏi với giọng run rẩy: "Tiểu Tư, chị! chị dâu của con đâu?"Cậu tư nhà họ Cốc mở miệng, nhưng không biết nên nói thế nào."Người đâu, con nói gì đi chứ? Bảo con đi đón dâu thay anh trai, sao ngay cả chuyện nhỏ thế này cũng không làm nổi thế?" Mẹ Cốc vừa lo lắng vừa sợ hãi thúc giục.Cậu tư nhà họ Cốc không còn cách nào khác, đành cúi đầu nói ra sự thật: "Diệp! Diệp Tam Ni kia không chịu gả! "Mẹ Cốc không dám tin: "Bọn họ nói không gả là không gả à? Ban đầu đã nói rõ rồi, cũng nhận sính lễ rồi, bây giờ lại nói không gả, bọn họ chơi chúng ta đấy à?"Những người khác của nhà học Cốc không biết nội tình của cuộc hôn nhân này, cũng tức giận nói: "Đúng vậy, làm gì có chuyện sát giờ nuốt lời chứ, chẳng phải đang chơi chúng ta một vố sao? Không được, chúng ta phải đến nhà họ Diệp hỏi cho rõ ràng!"Cả nhà ai nấy đều tức giận, tiệc đã chuẩn bị xong, cũng đã mời đủ khách, nhưng lại nuốt lời, sau ngày hôm nay, nhưng người này không biết sẽ sẽ cười nhạo gia đình bọn họ thế nào nữa!"Đúng vậy, đi thôi, nhà họ Diệp thật quá đáng, không nợ không thù mà lại dám chơi chúng ta!"Cậu tư nhà họ Cốc thấy cảnh này, cảm thấy bất lực, mau chóng giơ tay ra chặn mọi người lại: "Đừng làm loạn nữa, người của lực lượng công an áp giải người nhà họ Diệp đi hết rồi, hai vợ chồng Diệp Quốc Minh bị chỉ trích, sau đó còn làm liên lụy đến lãnh đạo nhà máy của bọn họ, e rằng bọn họ cũng không nhận được kết quả tốt đẹp đâu."Nghe nhắc đến công an, mọi người bị doạ một phen, nhanh chóng kéo người đi đón dâu lại hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì thế? Các cậu nói rõ ra đi."Không còn cách nào khác, cậu tư nhà họ Cốc và những người khác đành phải kể lại nguyên xi sự việc.Nghe nói Diệp Tam Ni sống chết không bằng lòng gả cho Cốc Kiến Thành, ánh mắt của các vị khách nhìn Cốc Kiến Thành không bình thường, vốn dĩ họ tưởng dùng công việc để để dụ dỗ một cô gái, nhưng hoá ra là hối lộ cha mẹ của người ta, cưỡng ép cô gái đó.Chậc chậc, nói rồi mà, có cô gái nào lại nghĩ không thông, bằng lòng gả cho kẻ vô dụng như Cốc Kiến Thành chứ!Những người ngày thường không đối phó với nhà hạ Cốc hoặc bọn họ đố kỵ ghen ghét nhà họ Cốc, bây giờ cảm thấy vô cùng vui sướng khi thấy trò cười của gia đình họ, quay đầu lại bàn tán với người bên cạnh, nói rằng Cốc Kiến Thành không biết xấu hổ, người đàn ông già xấu mà cưới vợ đến tận hai lần, lúc nào cũng thèm muốn các cô gái trẻ đẹp, không tự lấy gương ra mà soi xem dáng vẻ của bản thân mình thuộc loại nào.Cốc Kiến Thành bắt đầu ù tai, không cần nghe kỹ anh ta cũng biết, những người này đang bàn tán về anh ta, cười nhạo anh ta.Đối diện với những cặp mắt nghi hoặc, thương cảm, cười trên nỗi đau của người khác, cả người anh ta dường như sắp gục xuống, anh ta hất tung bàn ăn, bát đĩa vỡ hết cả: "Cút, cút hết mẹ đi, cút đi! ""Kiến Thành, Kiến Thành! " Mẹ Cốc vội vàng ôm lấy con trai, vừa khóc vừa nói: "Kiến Thành, chúng ta về phòng đi, đi thôi, chúng ta về phòng! "Cốc Tiểu Mẫn nhìn trò cười diễn ra trong nhà mình, cả người run rẩy, vội vàng tiến lên giúp mẹ một tay: "Mẹ! "Vừa tiến đến gần, một tiếng bốp vang lên, một cái tát như trời đánh giáng xuống làm mặt cô ta sưng cả lên."Cút, đều là việc tốt mày làm đấy, mày nói nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, kết quả thì sao, thể diện của nhà họ Cốc chúng ta bị mày làm mất sạch cả rồi, còn hại anh trai mày biến thành bộ dạng này nữa!" Mẹ Cốc tức giận mắng một câu, không thèm nhìn cô ta, đỡ con trai đi vào trong.Cốc Tiểu Mẫn vừa đau lòng vừa mất mặt, cô ta che mặt, nước mắt tuôn rơi, sững sờ vài giây, sau đó cô ta đột ngột chạy một mạch ra khỏi nhà..

Chương 17: Chương 17