Tác giả:

Dù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít…

Chương 266: Chương 266

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Chương 266:Ngày một tháng chín, Tống Sở và Giang Bác chính thức trở thành học sinh trung học ở trường cấp hai số một huyện Bình An, trở thành một học sinh trung học vinh dự nổi tiếng.Tống Sở mặc bộ váy màu xanh lam mà Mã Lan đưa cho, lưng đeo cặp sách nhỏ, lòng lại lo lắng không yên. Bên cạnh cô, Giang Bác cũng mặc áo ngắn tay và quần sooc xanh. Quần áo của cả hai đều được may từ cùng một tấm vải, dựa theo cách Mã Lan nói thì đây là đồ đôi, ra ngoài vừa nhìn đã biết là người một nhà.Tô Chí Phong cong khóe miệng, vẻ mặt tự hào và kiêu ngạo nắm tay con gái và con trai đi báo danh, sau đó dẫn bọn nhỏ đi nhận lớp.Hai đứa chỉ mới vào học cấp hai, ông không thể làm thầy cho hai đứa con mình, nên chỉ có thể tạm thời gửi cho thầy cô giáo khác trước.Nhưng hiện giờ ở dưới mí mắt ông, ông vẫn thấy yên tâm hơn nhiều trong lòng.Khi cả hai cùng xuất hiện ở sân trường còn gây ra chấn động không nhỏ.Dù sao hai người ở trong huyện cũng là người nổi tiếng, toàn bộ trẻ con trong huyện đều biết tới danh tiếng của hai người. Biết hai người họ tài giỏi như thế nào, cũng là con nhà người ta trong miệng cha mẹ cả huyện.Lúc trước, khi cả hai người ở trường tiểu học trà trộn trong đám học sinh tiểu học nên cho dù có nhảy lớp cũng không ai cảm thấy vượt ngoài dự tính. Bây giờ hai củ cà rốt nhỏ lại lẫn trong đám thiếu niên trung học liền thấy đặc biệt.Hầu như vừa thấy hai người bọn họ, không cần biết là quen hay không quen đều biết danh tính hai người.Rất nhiều trẻ con từ trong phòng học đều chạy ra hóng hớt.Miệng thì bàn tán: "A, chính là bọn họ đó.""Được thầy Tô dắt tay đi thì chắc chắn là bọn họ rồi.""Nhìn trông rất đáng yêu nha, hóa ra bọn họ thật sự còn nhỏ như vậy.""Nhỏ như vậy, thật sự thông minh tới thế sao? Không phải do mẹ mình khoác lác chứ.""Nhìn cô bé trông hơi căng thẳng, đứa bé nam nhỏ kia thì trông rất nghiêm túc nha. Giống như ông cụ non vậy, ha ha ha, so với cha mình giả bộ còn giống hơn.""....."Tống Sở ngẩng đầu nhìn Tô Chí Phong: "Cha, bọn họ đều có vẻ rất nhiệt tình."Tô Chí Phong cười nói: "Mấy anh chị đó đều biết mấy đứa, có thể là rất thích mấy đứa. Sở Sở cũng không cần sợ, bọn họ sẽ không bắt nạt con đâu."Tống Sở nói: "Con không sợ, trước khi tới đây đã quen được một vài bạn rồi."Giang Bác vừa nghe vậy, bĩu môi, anh vậy mà không biết chuyện này!Tô Chí Phong dẫn hai đứa nhỏ đi nhận chủ nhiệm mới của bọn họ - cô giáo Thái.Cô giáo Thái là một giáo viên nữ, đây cũng lớp là do Tô Chí Phong cố ý sắp xếp. Ông nghĩ so với con trai thì con gái càng cần phải che chở hơn, chủ nhiệm lớp là nữ rất thích hợp, cho nên đã chọn lớp hai của cô giáo Thái.TBCCô giáo Thái cũng đã hơn ba mươi tuổi, thường ngày là một người nghiêm túc. Hiện tại gặp Tống Sở và Giang Bác, trong mắt tràn ngập tình mẫu tử.Các thầy cô khác tới đây hóng chuyện cũng mặt mũi tươi cười.Trước đó, bọn họ vẫn luôn trông ngóng Tô Chí Phong dẫn đứa nhỏ tới chơi.Sở Sở thì có vài người đã từng gặp, một số thì chưa, nhưng Giang Bác tất cả đều chưa từng gặp qua.Bình thường thầy giáo Tô bảo vệ con mình chặt chẽ, nhất quyết không dẫn con tới đây khoe khoang khiến mọi người vẫn luôn nhớ thương trong lòng, hiện tại biết được bọn nhỏ sẽ tới trường học nên đều chạy tới xem."Thầy giáo Tô, hiện tại không giấu con được rồi, về sau chúng tôi đều có thể gặp mỗi ngày nha.""Thầy giáo Tô, con nhà hai người nuôi cũng tốt thật, rốt cuộc là cho ăn gì vậy?""Nhìn kìa trắng trẻo hồng hào, trong mắt lại lộ vẻ lạnh lợi, khỏe mạnh.”"Ai ôi, tóc đều đen nhánh."Tống Sở đối diện với nhiều thầy cô như vậy thì thấy hơi căng thẳng nhưng vẫn lấy hết dũng khí trả lời: "Mỗi ngày bọn con đều ăn cơm tình yêu do mẹ nấu."Cơm tình yêu.Chao ôi, nghe thấy tim cũng muốn tan chảy.

Chương 266:

Ngày một tháng chín, Tống Sở và Giang Bác chính thức trở thành học sinh trung học ở trường cấp hai số một huyện Bình An, trở thành một học sinh trung học vinh dự nổi tiếng.

Tống Sở mặc bộ váy màu xanh lam mà Mã Lan đưa cho, lưng đeo cặp sách nhỏ, lòng lại lo lắng không yên. Bên cạnh cô, Giang Bác cũng mặc áo ngắn tay và quần sooc xanh. Quần áo của cả hai đều được may từ cùng một tấm vải, dựa theo cách Mã Lan nói thì đây là đồ đôi, ra ngoài vừa nhìn đã biết là người một nhà.

Tô Chí Phong cong khóe miệng, vẻ mặt tự hào và kiêu ngạo nắm tay con gái và con trai đi báo danh, sau đó dẫn bọn nhỏ đi nhận lớp.

Hai đứa chỉ mới vào học cấp hai, ông không thể làm thầy cho hai đứa con mình, nên chỉ có thể tạm thời gửi cho thầy cô giáo khác trước.

Nhưng hiện giờ ở dưới mí mắt ông, ông vẫn thấy yên tâm hơn nhiều trong lòng.

Khi cả hai cùng xuất hiện ở sân trường còn gây ra chấn động không nhỏ.

Dù sao hai người ở trong huyện cũng là người nổi tiếng, toàn bộ trẻ con trong huyện đều biết tới danh tiếng của hai người. Biết hai người họ tài giỏi như thế nào, cũng là con nhà người ta trong miệng cha mẹ cả huyện.

Lúc trước, khi cả hai người ở trường tiểu học trà trộn trong đám học sinh tiểu học nên cho dù có nhảy lớp cũng không ai cảm thấy vượt ngoài dự tính. Bây giờ hai củ cà rốt nhỏ lại lẫn trong đám thiếu niên trung học liền thấy đặc biệt.

Hầu như vừa thấy hai người bọn họ, không cần biết là quen hay không quen đều biết danh tính hai người.

Rất nhiều trẻ con từ trong phòng học đều chạy ra hóng hớt.

Miệng thì bàn tán: "A, chính là bọn họ đó."

"Được thầy Tô dắt tay đi thì chắc chắn là bọn họ rồi."

"Nhìn trông rất đáng yêu nha, hóa ra bọn họ thật sự còn nhỏ như vậy."

"Nhỏ như vậy, thật sự thông minh tới thế sao? Không phải do mẹ mình khoác lác chứ."

"Nhìn cô bé trông hơi căng thẳng, đứa bé nam nhỏ kia thì trông rất nghiêm túc nha. Giống như ông cụ non vậy, ha ha ha, so với cha mình giả bộ còn giống hơn."

"....."

Tống Sở ngẩng đầu nhìn Tô Chí Phong: "Cha, bọn họ đều có vẻ rất nhiệt tình."

Tô Chí Phong cười nói: "Mấy anh chị đó đều biết mấy đứa, có thể là rất thích mấy đứa. Sở Sở cũng không cần sợ, bọn họ sẽ không bắt nạt con đâu."

Tống Sở nói: "Con không sợ, trước khi tới đây đã quen được một vài bạn rồi."

Giang Bác vừa nghe vậy, bĩu môi, anh vậy mà không biết chuyện này!

Tô Chí Phong dẫn hai đứa nhỏ đi nhận chủ nhiệm mới của bọn họ - cô giáo Thái.

Cô giáo Thái là một giáo viên nữ, đây cũng lớp là do Tô Chí Phong cố ý sắp xếp. Ông nghĩ so với con trai thì con gái càng cần phải che chở hơn, chủ nhiệm lớp là nữ rất thích hợp, cho nên đã chọn lớp hai của cô giáo Thái.

TBC

Cô giáo Thái cũng đã hơn ba mươi tuổi, thường ngày là một người nghiêm túc. Hiện tại gặp Tống Sở và Giang Bác, trong mắt tràn ngập tình mẫu tử.

Các thầy cô khác tới đây hóng chuyện cũng mặt mũi tươi cười.

Trước đó, bọn họ vẫn luôn trông ngóng Tô Chí Phong dẫn đứa nhỏ tới chơi.

Sở Sở thì có vài người đã từng gặp, một số thì chưa, nhưng Giang Bác tất cả đều chưa từng gặp qua.

Bình thường thầy giáo Tô bảo vệ con mình chặt chẽ, nhất quyết không dẫn con tới đây khoe khoang khiến mọi người vẫn luôn nhớ thương trong lòng, hiện tại biết được bọn nhỏ sẽ tới trường học nên đều chạy tới xem.

"Thầy giáo Tô, hiện tại không giấu con được rồi, về sau chúng tôi đều có thể gặp mỗi ngày nha."

"Thầy giáo Tô, con nhà hai người nuôi cũng tốt thật, rốt cuộc là cho ăn gì vậy?"

"Nhìn kìa trắng trẻo hồng hào, trong mắt lại lộ vẻ lạnh lợi, khỏe mạnh.”

"Ai ôi, tóc đều đen nhánh."

Tống Sở đối diện với nhiều thầy cô như vậy thì thấy hơi căng thẳng nhưng vẫn lấy hết dũng khí trả lời: "Mỗi ngày bọn con đều ăn cơm tình yêu do mẹ nấu."

Cơm tình yêu.

Chao ôi, nghe thấy tim cũng muốn tan chảy.

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Chương 266:Ngày một tháng chín, Tống Sở và Giang Bác chính thức trở thành học sinh trung học ở trường cấp hai số một huyện Bình An, trở thành một học sinh trung học vinh dự nổi tiếng.Tống Sở mặc bộ váy màu xanh lam mà Mã Lan đưa cho, lưng đeo cặp sách nhỏ, lòng lại lo lắng không yên. Bên cạnh cô, Giang Bác cũng mặc áo ngắn tay và quần sooc xanh. Quần áo của cả hai đều được may từ cùng một tấm vải, dựa theo cách Mã Lan nói thì đây là đồ đôi, ra ngoài vừa nhìn đã biết là người một nhà.Tô Chí Phong cong khóe miệng, vẻ mặt tự hào và kiêu ngạo nắm tay con gái và con trai đi báo danh, sau đó dẫn bọn nhỏ đi nhận lớp.Hai đứa chỉ mới vào học cấp hai, ông không thể làm thầy cho hai đứa con mình, nên chỉ có thể tạm thời gửi cho thầy cô giáo khác trước.Nhưng hiện giờ ở dưới mí mắt ông, ông vẫn thấy yên tâm hơn nhiều trong lòng.Khi cả hai cùng xuất hiện ở sân trường còn gây ra chấn động không nhỏ.Dù sao hai người ở trong huyện cũng là người nổi tiếng, toàn bộ trẻ con trong huyện đều biết tới danh tiếng của hai người. Biết hai người họ tài giỏi như thế nào, cũng là con nhà người ta trong miệng cha mẹ cả huyện.Lúc trước, khi cả hai người ở trường tiểu học trà trộn trong đám học sinh tiểu học nên cho dù có nhảy lớp cũng không ai cảm thấy vượt ngoài dự tính. Bây giờ hai củ cà rốt nhỏ lại lẫn trong đám thiếu niên trung học liền thấy đặc biệt.Hầu như vừa thấy hai người bọn họ, không cần biết là quen hay không quen đều biết danh tính hai người.Rất nhiều trẻ con từ trong phòng học đều chạy ra hóng hớt.Miệng thì bàn tán: "A, chính là bọn họ đó.""Được thầy Tô dắt tay đi thì chắc chắn là bọn họ rồi.""Nhìn trông rất đáng yêu nha, hóa ra bọn họ thật sự còn nhỏ như vậy.""Nhỏ như vậy, thật sự thông minh tới thế sao? Không phải do mẹ mình khoác lác chứ.""Nhìn cô bé trông hơi căng thẳng, đứa bé nam nhỏ kia thì trông rất nghiêm túc nha. Giống như ông cụ non vậy, ha ha ha, so với cha mình giả bộ còn giống hơn.""....."Tống Sở ngẩng đầu nhìn Tô Chí Phong: "Cha, bọn họ đều có vẻ rất nhiệt tình."Tô Chí Phong cười nói: "Mấy anh chị đó đều biết mấy đứa, có thể là rất thích mấy đứa. Sở Sở cũng không cần sợ, bọn họ sẽ không bắt nạt con đâu."Tống Sở nói: "Con không sợ, trước khi tới đây đã quen được một vài bạn rồi."Giang Bác vừa nghe vậy, bĩu môi, anh vậy mà không biết chuyện này!Tô Chí Phong dẫn hai đứa nhỏ đi nhận chủ nhiệm mới của bọn họ - cô giáo Thái.Cô giáo Thái là một giáo viên nữ, đây cũng lớp là do Tô Chí Phong cố ý sắp xếp. Ông nghĩ so với con trai thì con gái càng cần phải che chở hơn, chủ nhiệm lớp là nữ rất thích hợp, cho nên đã chọn lớp hai của cô giáo Thái.TBCCô giáo Thái cũng đã hơn ba mươi tuổi, thường ngày là một người nghiêm túc. Hiện tại gặp Tống Sở và Giang Bác, trong mắt tràn ngập tình mẫu tử.Các thầy cô khác tới đây hóng chuyện cũng mặt mũi tươi cười.Trước đó, bọn họ vẫn luôn trông ngóng Tô Chí Phong dẫn đứa nhỏ tới chơi.Sở Sở thì có vài người đã từng gặp, một số thì chưa, nhưng Giang Bác tất cả đều chưa từng gặp qua.Bình thường thầy giáo Tô bảo vệ con mình chặt chẽ, nhất quyết không dẫn con tới đây khoe khoang khiến mọi người vẫn luôn nhớ thương trong lòng, hiện tại biết được bọn nhỏ sẽ tới trường học nên đều chạy tới xem."Thầy giáo Tô, hiện tại không giấu con được rồi, về sau chúng tôi đều có thể gặp mỗi ngày nha.""Thầy giáo Tô, con nhà hai người nuôi cũng tốt thật, rốt cuộc là cho ăn gì vậy?""Nhìn kìa trắng trẻo hồng hào, trong mắt lại lộ vẻ lạnh lợi, khỏe mạnh.”"Ai ôi, tóc đều đen nhánh."Tống Sở đối diện với nhiều thầy cô như vậy thì thấy hơi căng thẳng nhưng vẫn lấy hết dũng khí trả lời: "Mỗi ngày bọn con đều ăn cơm tình yêu do mẹ nấu."Cơm tình yêu.Chao ôi, nghe thấy tim cũng muốn tan chảy.

Chương 266: Chương 266