Tác giả:

Dù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít…

Chương 293: Chương 293

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Nghe thấy Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lúc này vẫn còn ở nhà ư, Mã Lan rất kinh ngạc.Năm nào khi bà về nhà vào dịp tết, hai người cũng đã sớm đến chúc tết rồi trở về, không thấy được mặt nhau.Thế mà năm nay vẫn còn ở đây.Vừa mới bước vào trong nhà, cả nhà Mã Lan đã được gia đình của ông cụ Mã tiếp đón nồng nhiệt, vợ của Đại Trụ và Tiểu Trụ mang trà nước đến, còn mang khoai lang khô cùng đậu phộng đến cho bọn họ ăn, ngay cả đường đỏ bình thường còn tiếc không uống cũng đều mang ra.Nhìn thấy Mã Lan được đối xử như vậy, hai chị em Mã Quế Hoa và Mã Cúc Hoa liền cảm thấy chua xót.TBCNăm nay bọn họ muốn đi sớm một chút, không muốn phải gặp mặt Mã Lan. Nhưng mẹ của họ, đồng chí Lý Tứ Hỷ nói rằng năm nay mọi người trong đội đều phải chào đón một nhà Mã Hoa Lan, ngay cả người ngoài còn nhiệt tình như vậy không có lý nào chị em ruột lại rời đi trước, cho nên họ bị giữ lại .Mã Lan giới thiệu cho hai đứa con của mình dì cả Mã Quế Hoa cùng với dì hai Mã Cúc Hoa, đều là chị ruột của bà.Mặt khác, còn có một số anh chị em họ.Tống Sở tròn mắt nhìn, lúc này mới ý thức được, trong nhà mình rất nhiều họ hàng mà mình không biết.Cô ngoan ngoãn dẫn Giang Bác đi chào từng người, sau đó tò mò nhìn hai chị gái của mẹ mình hỏi: "Sao trước đây con chưa từng gặp mặt hai dì ạ?"Đương nhiên Mã Lan không thể nói cho con gái mình biết rằng dì cả và dì hai cố tình không muốn gặp mặt họ.Chỉ có thể nói rằng: "Đương nhiên là vì các dì bận rồi, mọi người ai cũng có công việc bận rộn cả."Bận đến mức không có thời gian gặp mặt với người trong nhà của mình, thật là đáng thương.Tống Sở đau lòng nhìn bác cả bác hai: "Các dì vất vả rồi! Chúc các bác năm mới cuộc sống càng ngày càng tốt.""..." Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lần đầu tiên nhìn thấy một đứa nhỏ vừa có cái miệng ngọt lại không sợ người lạ như vậy, nhất thời bọn họ không biết phản ứng như thế nào.Vẫn là Lý Tứ Hỷ cười nói: "Xem kìa, đứa nhỏ nhà chúng ta vừa thông minh lại còn đáng yêu, nói chuyện còn dễ nghe như vậy. Còn giỏi hơn so với nhiều người đấy."Hai người dì vẻ mặt liền xấu hổ, trước đó đã không bằng Mã Lan Hoa rồi, bây giờ địa vị ở nhà mẹ đẻ còn kém hơn cả con của Mã Lan Hoa…Cũng may Tống Sở cái gì cũng không biết, sau khi gặp mặt hai dì xong liền chạy ra ngoài chơi cùng đám anh chị em Ngỗng Đản.Thuận tiện còn gọi theo con của Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa.Hai người sinh khá nhiều con, mỗi nhà có ba đứa nhỏ.Mã Quế Hoa có hai con trai và một con gái, tên gọi là An Thúy, An Toàn và An Khang.Mã Cúc Hoa có hai con gái và một con trai, được gọi lần lượt là là Lý Kim Hoàn, Lý Ngân Hoàn và Lý Tiểu Bảo.Họ đều lớn tuổi hơn Tống Sở. Ngay cả Lý Tiểu Bảo nhỏ nhất cũng đã chín tuổi.Mấy đứa nhỏ đều không buồn hé miệng, không có ý muốn nói chuyện.Bọn Ngỗng Đản cũng không vui khi chơi với chúng.Thứ nhất là chênh lệch tuổi tác quá lớn, thứ hai là gia cảnh nghèo khó, mỗi lần họ đến, đồ ăn của bọn Ngỗng Đản đều bị cướp đoạt đi một ít.Đối với đám nhỏ tiểu Ngỗng Đản, việc bị cướp đoạt đi đồ ăn thật sự rất nghiêm trọng.Tống Sở thấy mối quan hệ của bọn họ không tốt liền quay ra hỏi chuyện, Mã Ngỗng Đản cũng thành thật nói.Tống Sở nói: "Nhưng mà hiện tại chúng ta đều có thể ăn cơm, cả dì cả dì hai cũng mang đồ tới, chúng ta đều là người một nhà cả."Bọn Mã Ngỗng Đản do dự một lúc, rồi cũng miễn cưỡng đồng ý chơi cùng với những người anh chị em kia.Nhưng ngược lại bọn Lý Tiểu Bảo lại từ chối chơi cùng.Lý Tiểu Bảo là con trai duy nhất của Mã Cúc Hoa, được chiều chuộng mà lớn, thấy bọn Mã Ngỗng Đản đối xử nhiệt tình với Tống Sở, còn đối với bọn chúng thì thờ ơ lạnh nhạt, nó đối với điều này sớm không phục.Khi nghe thấy bọn Mã Ngỗng Đản có ý muốn chơi cùng, nó liền nghiêm mặt từ chối.Mã Ngỗng Đản tức giận đến suýt nữa muốn đánh người.

Nghe thấy Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lúc này vẫn còn ở nhà ư, Mã Lan rất kinh ngạc.

Năm nào khi bà về nhà vào dịp tết, hai người cũng đã sớm đến chúc tết rồi trở về, không thấy được mặt nhau.

Thế mà năm nay vẫn còn ở đây.

Vừa mới bước vào trong nhà, cả nhà Mã Lan đã được gia đình của ông cụ Mã tiếp đón nồng nhiệt, vợ của Đại Trụ và Tiểu Trụ mang trà nước đến, còn mang khoai lang khô cùng đậu phộng đến cho bọn họ ăn, ngay cả đường đỏ bình thường còn tiếc không uống cũng đều mang ra.

Nhìn thấy Mã Lan được đối xử như vậy, hai chị em Mã Quế Hoa và Mã Cúc Hoa liền cảm thấy chua xót.

TBC

Năm nay bọn họ muốn đi sớm một chút, không muốn phải gặp mặt Mã Lan. Nhưng mẹ của họ, đồng chí Lý Tứ Hỷ nói rằng năm nay mọi người trong đội đều phải chào đón một nhà Mã Hoa Lan, ngay cả người ngoài còn nhiệt tình như vậy không có lý nào chị em ruột lại rời đi trước, cho nên họ bị giữ lại .

Mã Lan giới thiệu cho hai đứa con của mình dì cả Mã Quế Hoa cùng với dì hai Mã Cúc Hoa, đều là chị ruột của bà.

Mặt khác, còn có một số anh chị em họ.

Tống Sở tròn mắt nhìn, lúc này mới ý thức được, trong nhà mình rất nhiều họ hàng mà mình không biết.

Cô ngoan ngoãn dẫn Giang Bác đi chào từng người, sau đó tò mò nhìn hai chị gái của mẹ mình hỏi: "Sao trước đây con chưa từng gặp mặt hai dì ạ?"

Đương nhiên Mã Lan không thể nói cho con gái mình biết rằng dì cả và dì hai cố tình không muốn gặp mặt họ.

Chỉ có thể nói rằng: "Đương nhiên là vì các dì bận rồi, mọi người ai cũng có công việc bận rộn cả."

Bận đến mức không có thời gian gặp mặt với người trong nhà của mình, thật là đáng thương.

Tống Sở đau lòng nhìn bác cả bác hai: "Các dì vất vả rồi! Chúc các bác năm mới cuộc sống càng ngày càng tốt."

"..." Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lần đầu tiên nhìn thấy một đứa nhỏ vừa có cái miệng ngọt lại không sợ người lạ như vậy, nhất thời bọn họ không biết phản ứng như thế nào.

Vẫn là Lý Tứ Hỷ cười nói: "Xem kìa, đứa nhỏ nhà chúng ta vừa thông minh lại còn đáng yêu, nói chuyện còn dễ nghe như vậy. Còn giỏi hơn so với nhiều người đấy."

Hai người dì vẻ mặt liền xấu hổ, trước đó đã không bằng Mã Lan Hoa rồi, bây giờ địa vị ở nhà mẹ đẻ còn kém hơn cả con của Mã Lan Hoa…

Cũng may Tống Sở cái gì cũng không biết, sau khi gặp mặt hai dì xong liền chạy ra ngoài chơi cùng đám anh chị em Ngỗng Đản.

Thuận tiện còn gọi theo con của Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa.

Hai người sinh khá nhiều con, mỗi nhà có ba đứa nhỏ.

Mã Quế Hoa có hai con trai và một con gái, tên gọi là An Thúy, An Toàn và An Khang.

Mã Cúc Hoa có hai con gái và một con trai, được gọi lần lượt là là Lý Kim Hoàn, Lý Ngân Hoàn và Lý Tiểu Bảo.

Họ đều lớn tuổi hơn Tống Sở. Ngay cả Lý Tiểu Bảo nhỏ nhất cũng đã chín tuổi.

Mấy đứa nhỏ đều không buồn hé miệng, không có ý muốn nói chuyện.

Bọn Ngỗng Đản cũng không vui khi chơi với chúng.

Thứ nhất là chênh lệch tuổi tác quá lớn, thứ hai là gia cảnh nghèo khó, mỗi lần họ đến, đồ ăn của bọn Ngỗng Đản đều bị cướp đoạt đi một ít.

Đối với đám nhỏ tiểu Ngỗng Đản, việc bị cướp đoạt đi đồ ăn thật sự rất nghiêm trọng.

Tống Sở thấy mối quan hệ của bọn họ không tốt liền quay ra hỏi chuyện, Mã Ngỗng Đản cũng thành thật nói.

Tống Sở nói: "Nhưng mà hiện tại chúng ta đều có thể ăn cơm, cả dì cả dì hai cũng mang đồ tới, chúng ta đều là người một nhà cả."

Bọn Mã Ngỗng Đản do dự một lúc, rồi cũng miễn cưỡng đồng ý chơi cùng với những người anh chị em kia.

Nhưng ngược lại bọn Lý Tiểu Bảo lại từ chối chơi cùng.

Lý Tiểu Bảo là con trai duy nhất của Mã Cúc Hoa, được chiều chuộng mà lớn, thấy bọn Mã Ngỗng Đản đối xử nhiệt tình với Tống Sở, còn đối với bọn chúng thì thờ ơ lạnh nhạt, nó đối với điều này sớm không phục.

Khi nghe thấy bọn Mã Ngỗng Đản có ý muốn chơi cùng, nó liền nghiêm mặt từ chối.

Mã Ngỗng Đản tức giận đến suýt nữa muốn đánh người.

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Nghe thấy Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lúc này vẫn còn ở nhà ư, Mã Lan rất kinh ngạc.Năm nào khi bà về nhà vào dịp tết, hai người cũng đã sớm đến chúc tết rồi trở về, không thấy được mặt nhau.Thế mà năm nay vẫn còn ở đây.Vừa mới bước vào trong nhà, cả nhà Mã Lan đã được gia đình của ông cụ Mã tiếp đón nồng nhiệt, vợ của Đại Trụ và Tiểu Trụ mang trà nước đến, còn mang khoai lang khô cùng đậu phộng đến cho bọn họ ăn, ngay cả đường đỏ bình thường còn tiếc không uống cũng đều mang ra.Nhìn thấy Mã Lan được đối xử như vậy, hai chị em Mã Quế Hoa và Mã Cúc Hoa liền cảm thấy chua xót.TBCNăm nay bọn họ muốn đi sớm một chút, không muốn phải gặp mặt Mã Lan. Nhưng mẹ của họ, đồng chí Lý Tứ Hỷ nói rằng năm nay mọi người trong đội đều phải chào đón một nhà Mã Hoa Lan, ngay cả người ngoài còn nhiệt tình như vậy không có lý nào chị em ruột lại rời đi trước, cho nên họ bị giữ lại .Mã Lan giới thiệu cho hai đứa con của mình dì cả Mã Quế Hoa cùng với dì hai Mã Cúc Hoa, đều là chị ruột của bà.Mặt khác, còn có một số anh chị em họ.Tống Sở tròn mắt nhìn, lúc này mới ý thức được, trong nhà mình rất nhiều họ hàng mà mình không biết.Cô ngoan ngoãn dẫn Giang Bác đi chào từng người, sau đó tò mò nhìn hai chị gái của mẹ mình hỏi: "Sao trước đây con chưa từng gặp mặt hai dì ạ?"Đương nhiên Mã Lan không thể nói cho con gái mình biết rằng dì cả và dì hai cố tình không muốn gặp mặt họ.Chỉ có thể nói rằng: "Đương nhiên là vì các dì bận rồi, mọi người ai cũng có công việc bận rộn cả."Bận đến mức không có thời gian gặp mặt với người trong nhà của mình, thật là đáng thương.Tống Sở đau lòng nhìn bác cả bác hai: "Các dì vất vả rồi! Chúc các bác năm mới cuộc sống càng ngày càng tốt.""..." Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa lần đầu tiên nhìn thấy một đứa nhỏ vừa có cái miệng ngọt lại không sợ người lạ như vậy, nhất thời bọn họ không biết phản ứng như thế nào.Vẫn là Lý Tứ Hỷ cười nói: "Xem kìa, đứa nhỏ nhà chúng ta vừa thông minh lại còn đáng yêu, nói chuyện còn dễ nghe như vậy. Còn giỏi hơn so với nhiều người đấy."Hai người dì vẻ mặt liền xấu hổ, trước đó đã không bằng Mã Lan Hoa rồi, bây giờ địa vị ở nhà mẹ đẻ còn kém hơn cả con của Mã Lan Hoa…Cũng may Tống Sở cái gì cũng không biết, sau khi gặp mặt hai dì xong liền chạy ra ngoài chơi cùng đám anh chị em Ngỗng Đản.Thuận tiện còn gọi theo con của Mã Quế Hoa cùng Mã Cúc Hoa.Hai người sinh khá nhiều con, mỗi nhà có ba đứa nhỏ.Mã Quế Hoa có hai con trai và một con gái, tên gọi là An Thúy, An Toàn và An Khang.Mã Cúc Hoa có hai con gái và một con trai, được gọi lần lượt là là Lý Kim Hoàn, Lý Ngân Hoàn và Lý Tiểu Bảo.Họ đều lớn tuổi hơn Tống Sở. Ngay cả Lý Tiểu Bảo nhỏ nhất cũng đã chín tuổi.Mấy đứa nhỏ đều không buồn hé miệng, không có ý muốn nói chuyện.Bọn Ngỗng Đản cũng không vui khi chơi với chúng.Thứ nhất là chênh lệch tuổi tác quá lớn, thứ hai là gia cảnh nghèo khó, mỗi lần họ đến, đồ ăn của bọn Ngỗng Đản đều bị cướp đoạt đi một ít.Đối với đám nhỏ tiểu Ngỗng Đản, việc bị cướp đoạt đi đồ ăn thật sự rất nghiêm trọng.Tống Sở thấy mối quan hệ của bọn họ không tốt liền quay ra hỏi chuyện, Mã Ngỗng Đản cũng thành thật nói.Tống Sở nói: "Nhưng mà hiện tại chúng ta đều có thể ăn cơm, cả dì cả dì hai cũng mang đồ tới, chúng ta đều là người một nhà cả."Bọn Mã Ngỗng Đản do dự một lúc, rồi cũng miễn cưỡng đồng ý chơi cùng với những người anh chị em kia.Nhưng ngược lại bọn Lý Tiểu Bảo lại từ chối chơi cùng.Lý Tiểu Bảo là con trai duy nhất của Mã Cúc Hoa, được chiều chuộng mà lớn, thấy bọn Mã Ngỗng Đản đối xử nhiệt tình với Tống Sở, còn đối với bọn chúng thì thờ ơ lạnh nhạt, nó đối với điều này sớm không phục.Khi nghe thấy bọn Mã Ngỗng Đản có ý muốn chơi cùng, nó liền nghiêm mặt từ chối.Mã Ngỗng Đản tức giận đến suýt nữa muốn đánh người.

Chương 293: Chương 293