Tác giả:

Dù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít…

Chương 396: Chương 396

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Sau đó chủ tịch Hứa còn chạy tới gõ đầu bọn họ: "Phải tin tưởng sự sắp xếp của tổ chức, cấp trên tổ chức coi trọng nhất là luyện thép thì còn có thể sắp xếp một kẻ bất tài vô dụng đến sao? Tôi tin đồng chí này nhất định là có năng lực tuyệt vời."Nói như vậy khiến mấy chủ nhiệm công đoàn và cán bộ càng tò mò về Mã Lan hơn.Người thật lúc này đã tới, bọn họ không thể chờ đợi được mà đi nghe ngóng tình hình.Thư ký của chủ tịch Hứa nói: "Người ta rất trẻ, về phần năng lực làm việc... Dù sao chủ tịch Hứa vẫn luôn khen người ta, nói rằng đã cống hiến rất lớn."“.....”Mấy vị chủ nhiệm nghe xong lời này, lập tức cảm thấy có thể người này là một bảo kiếm do Thủ Cương đưa về, xem ra vị đồng chí này làm việc thực sự rất giỏi, rất đáng được mọi người học tập.Thế là khi bọn họ đi theo thư ký đến văn phòng chủ tịch Hứa, vẻ mặt của họ đều nhiệt tình đón tiếp Mã Lan gia nhập, thân thiết bắt tay với bà.Quản lý phụ trách tuyên truyền nói: "Học tập mới có thể tiến bộ, sau này chúng ta phải học hỏi thêm nhiều từ đồng chí Mã Lan.""Tôi đề nghị chúng ta tranh thủ mở cuộc họp nhóm, để hiểu rõ hơn kinh nghiệm làm việc của đồng chí Mã Lan trong công đoàn một chút.""Đề nghị này rất hay, đồng chí Mã Lan, xin chỉ bảo nhiều hơn."Chủ tịch Hứa rất hài lòng với biểu hiện của mấy đồng chí này, nói với Mã Lan: "Đây đều là đồng chí kỳ cựu đồng hành với Thủ Cương chúng ta cùng nhau phát triển, bọn họ đã từng tổ chức cho công nhân tham gia đội ngũ kháng Nhật, tổ chức các phong trào sinh viên, có năng lực tổ chức và kinh nghiệm cổ vũ phong phú. Sau này mọi người hoàn toàn có thể trao đổi kinh nghiệm với nhau, cùng nhau tiến bộ."Khuôn mặt tươi cười của Mã Lan trở nên cứng ngắc, bà cảm thấy mình không xứng để giao lưu cùng những đồng chí này.Bà đột nhiên nhận ra một chuyện, loại chuyện dựa vào quan hệ thăng tiến này thật sự không dễ làm như vậy, đi lên còn phải chịu đựng được khảo nghiệm nếu không rất dễ dàng bị ngã.Bà cảm thấy lúc này mình sắp ngã rồi.So với Mã Lan, Tô Chí Phong c*̃ng không khá hơn là bao.Bởi vì trình độ giáo viên nơi này quá cao.Không có điểm dừng, trong này còn có rất nhiều giáo viên bằng cấp tiến sĩ.Ngày trước khi Tô Chí Phong còn ở huyện, trình độ một người sinh viên đại học cũng đủ để ông tự hào, dù sao cũng làm giáo viên dạy học sinh cấp ba ở trường học, ông là một người có trình độ đại học nên ở trong trường rất được coi trọng.Nhưng sau khi tới nơi này, ông mới phát hiện ra tầm nhìn của mình quá nông cạn, yêu cầu với bản thân quá thấp.Trong đội ngũ giáo viên có thành tích cao và kinh nghiệm phong phú này, bản thân ông quả thực chỉ là người bình thường không có gì đặc biệt đáng để nói, chỉ có thể là hạng bét.Hơn nữa, ông cảm thấy mình ở nơi này sẽ cản trở sự tiến bộ của học sinh.Áp lực thật lớn.Quan trọng là sau khi một nhóm giáo viên còn đang chấm bài thi ở trường học biết đến một thanh niên tài tuấn như vậy, hơn nữa còn là từ nơi khác được điều động tới, còn nghĩ Tô Chí Phong là một giáo viên cấp ba có kinh nghiệm giảng dạy vô cùng mạnh.Hiệu trưởng còn giới thiệu với mọi người như thế này: "Người này là Tô Chí Phong, thầy Tô rất giỏi, thầy là người đã nuôi dạy đồng chí nhỏ tuổi làm ra phân hóa học nhận được sự khen ngợi của lãnh đạo - bạn học Tô Giang Bác. Con gái của thầy cũng là tác giả đã viết ra cuốnTBCNghe thấy hiệu trưởng giới thiệu vậy, ánh mắt của nhóm giáo viên kỳ cựu dành cho Tô Chí Phong đều mang theo sự cuồng nhiệt.Mặc dù những thành tựu khác của Giang Bác đều không để lộ ra bên ngoài, nhưng phân bón hoá học đã đủ toả sáng rồi. Ngẫm lại, dùng sức lực của một mình mình cũng có thể làm ra phân hóa học, vượt qua kỹ thuật làm phân bón hoá học của nước ngoài, cải thiện sản lượng lương thực cả nước, năng lực này chưa đủ lớn sao? Mà cuốn

Sau đó chủ tịch Hứa còn chạy tới gõ đầu bọn họ: "Phải tin tưởng sự sắp xếp của tổ chức, cấp trên tổ chức coi trọng nhất là luyện thép thì còn có thể sắp xếp một kẻ bất tài vô dụng đến sao? Tôi tin đồng chí này nhất định là có năng lực tuyệt vời."

Nói như vậy khiến mấy chủ nhiệm công đoàn và cán bộ càng tò mò về Mã Lan hơn.

Người thật lúc này đã tới, bọn họ không thể chờ đợi được mà đi nghe ngóng tình hình.

Thư ký của chủ tịch Hứa nói: "Người ta rất trẻ, về phần năng lực làm việc... Dù sao chủ tịch Hứa vẫn luôn khen người ta, nói rằng đã cống hiến rất lớn."

“.....”

Mấy vị chủ nhiệm nghe xong lời này, lập tức cảm thấy có thể người này là một bảo kiếm do Thủ Cương đưa về, xem ra vị đồng chí này làm việc thực sự rất giỏi, rất đáng được mọi người học tập.

Thế là khi bọn họ đi theo thư ký đến văn phòng chủ tịch Hứa, vẻ mặt của họ đều nhiệt tình đón tiếp Mã Lan gia nhập, thân thiết bắt tay với bà.

Quản lý phụ trách tuyên truyền nói: "Học tập mới có thể tiến bộ, sau này chúng ta phải học hỏi thêm nhiều từ đồng chí Mã Lan."

"Tôi đề nghị chúng ta tranh thủ mở cuộc họp nhóm, để hiểu rõ hơn kinh nghiệm làm việc của đồng chí Mã Lan trong công đoàn một chút."

"Đề nghị này rất hay, đồng chí Mã Lan, xin chỉ bảo nhiều hơn."

Chủ tịch Hứa rất hài lòng với biểu hiện của mấy đồng chí này, nói với Mã Lan: "Đây đều là đồng chí kỳ cựu đồng hành với Thủ Cương chúng ta cùng nhau phát triển, bọn họ đã từng tổ chức cho công nhân tham gia đội ngũ kháng Nhật, tổ chức các phong trào sinh viên, có năng lực tổ chức và kinh nghiệm cổ vũ phong phú. Sau này mọi người hoàn toàn có thể trao đổi kinh nghiệm với nhau, cùng nhau tiến bộ."

Khuôn mặt tươi cười của Mã Lan trở nên cứng ngắc, bà cảm thấy mình không xứng để giao lưu cùng những đồng chí này.

Bà đột nhiên nhận ra một chuyện, loại chuyện dựa vào quan hệ thăng tiến này thật sự không dễ làm như vậy, đi lên còn phải chịu đựng được khảo nghiệm nếu không rất dễ dàng bị ngã.

Bà cảm thấy lúc này mình sắp ngã rồi.

So với Mã Lan, Tô Chí Phong c*̃ng không khá hơn là bao.

Bởi vì trình độ giáo viên nơi này quá cao.

Không có điểm dừng, trong này còn có rất nhiều giáo viên bằng cấp tiến sĩ.

Ngày trước khi Tô Chí Phong còn ở huyện, trình độ một người sinh viên đại học cũng đủ để ông tự hào, dù sao cũng làm giáo viên dạy học sinh cấp ba ở trường học, ông là một người có trình độ đại học nên ở trong trường rất được coi trọng.

Nhưng sau khi tới nơi này, ông mới phát hiện ra tầm nhìn của mình quá nông cạn, yêu cầu với bản thân quá thấp.

Trong đội ngũ giáo viên có thành tích cao và kinh nghiệm phong phú này, bản thân ông quả thực chỉ là người bình thường không có gì đặc biệt đáng để nói, chỉ có thể là hạng bét.

Hơn nữa, ông cảm thấy mình ở nơi này sẽ cản trở sự tiến bộ của học sinh.

Áp lực thật lớn.

Quan trọng là sau khi một nhóm giáo viên còn đang chấm bài thi ở trường học biết đến một thanh niên tài tuấn như vậy, hơn nữa còn là từ nơi khác được điều động tới, còn nghĩ Tô Chí Phong là một giáo viên cấp ba có kinh nghiệm giảng dạy vô cùng mạnh.

Hiệu trưởng còn giới thiệu với mọi người như thế này: "Người này là Tô Chí Phong, thầy Tô rất giỏi, thầy là người đã nuôi dạy đồng chí nhỏ tuổi làm ra phân hóa học nhận được sự khen ngợi của lãnh đạo - bạn học Tô Giang Bác. Con gái của thầy cũng là tác giả đã viết ra cuốn

TBC

Nghe thấy hiệu trưởng giới thiệu vậy, ánh mắt của nhóm giáo viên kỳ cựu dành cho Tô Chí Phong đều mang theo sự cuồng nhiệt.

Mặc dù những thành tựu khác của Giang Bác đều không để lộ ra bên ngoài, nhưng phân bón hoá học đã đủ toả sáng rồi. Ngẫm lại, dùng sức lực của một mình mình cũng có thể làm ra phân hóa học, vượt qua kỹ thuật làm phân bón hoá học của nước ngoài, cải thiện sản lượng lương thực cả nước, năng lực này chưa đủ lớn sao? Mà cuốn

Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Sau đó chủ tịch Hứa còn chạy tới gõ đầu bọn họ: "Phải tin tưởng sự sắp xếp của tổ chức, cấp trên tổ chức coi trọng nhất là luyện thép thì còn có thể sắp xếp một kẻ bất tài vô dụng đến sao? Tôi tin đồng chí này nhất định là có năng lực tuyệt vời."Nói như vậy khiến mấy chủ nhiệm công đoàn và cán bộ càng tò mò về Mã Lan hơn.Người thật lúc này đã tới, bọn họ không thể chờ đợi được mà đi nghe ngóng tình hình.Thư ký của chủ tịch Hứa nói: "Người ta rất trẻ, về phần năng lực làm việc... Dù sao chủ tịch Hứa vẫn luôn khen người ta, nói rằng đã cống hiến rất lớn."“.....”Mấy vị chủ nhiệm nghe xong lời này, lập tức cảm thấy có thể người này là một bảo kiếm do Thủ Cương đưa về, xem ra vị đồng chí này làm việc thực sự rất giỏi, rất đáng được mọi người học tập.Thế là khi bọn họ đi theo thư ký đến văn phòng chủ tịch Hứa, vẻ mặt của họ đều nhiệt tình đón tiếp Mã Lan gia nhập, thân thiết bắt tay với bà.Quản lý phụ trách tuyên truyền nói: "Học tập mới có thể tiến bộ, sau này chúng ta phải học hỏi thêm nhiều từ đồng chí Mã Lan.""Tôi đề nghị chúng ta tranh thủ mở cuộc họp nhóm, để hiểu rõ hơn kinh nghiệm làm việc của đồng chí Mã Lan trong công đoàn một chút.""Đề nghị này rất hay, đồng chí Mã Lan, xin chỉ bảo nhiều hơn."Chủ tịch Hứa rất hài lòng với biểu hiện của mấy đồng chí này, nói với Mã Lan: "Đây đều là đồng chí kỳ cựu đồng hành với Thủ Cương chúng ta cùng nhau phát triển, bọn họ đã từng tổ chức cho công nhân tham gia đội ngũ kháng Nhật, tổ chức các phong trào sinh viên, có năng lực tổ chức và kinh nghiệm cổ vũ phong phú. Sau này mọi người hoàn toàn có thể trao đổi kinh nghiệm với nhau, cùng nhau tiến bộ."Khuôn mặt tươi cười của Mã Lan trở nên cứng ngắc, bà cảm thấy mình không xứng để giao lưu cùng những đồng chí này.Bà đột nhiên nhận ra một chuyện, loại chuyện dựa vào quan hệ thăng tiến này thật sự không dễ làm như vậy, đi lên còn phải chịu đựng được khảo nghiệm nếu không rất dễ dàng bị ngã.Bà cảm thấy lúc này mình sắp ngã rồi.So với Mã Lan, Tô Chí Phong c*̃ng không khá hơn là bao.Bởi vì trình độ giáo viên nơi này quá cao.Không có điểm dừng, trong này còn có rất nhiều giáo viên bằng cấp tiến sĩ.Ngày trước khi Tô Chí Phong còn ở huyện, trình độ một người sinh viên đại học cũng đủ để ông tự hào, dù sao cũng làm giáo viên dạy học sinh cấp ba ở trường học, ông là một người có trình độ đại học nên ở trong trường rất được coi trọng.Nhưng sau khi tới nơi này, ông mới phát hiện ra tầm nhìn của mình quá nông cạn, yêu cầu với bản thân quá thấp.Trong đội ngũ giáo viên có thành tích cao và kinh nghiệm phong phú này, bản thân ông quả thực chỉ là người bình thường không có gì đặc biệt đáng để nói, chỉ có thể là hạng bét.Hơn nữa, ông cảm thấy mình ở nơi này sẽ cản trở sự tiến bộ của học sinh.Áp lực thật lớn.Quan trọng là sau khi một nhóm giáo viên còn đang chấm bài thi ở trường học biết đến một thanh niên tài tuấn như vậy, hơn nữa còn là từ nơi khác được điều động tới, còn nghĩ Tô Chí Phong là một giáo viên cấp ba có kinh nghiệm giảng dạy vô cùng mạnh.Hiệu trưởng còn giới thiệu với mọi người như thế này: "Người này là Tô Chí Phong, thầy Tô rất giỏi, thầy là người đã nuôi dạy đồng chí nhỏ tuổi làm ra phân hóa học nhận được sự khen ngợi của lãnh đạo - bạn học Tô Giang Bác. Con gái của thầy cũng là tác giả đã viết ra cuốnTBCNghe thấy hiệu trưởng giới thiệu vậy, ánh mắt của nhóm giáo viên kỳ cựu dành cho Tô Chí Phong đều mang theo sự cuồng nhiệt.Mặc dù những thành tựu khác của Giang Bác đều không để lộ ra bên ngoài, nhưng phân bón hoá học đã đủ toả sáng rồi. Ngẫm lại, dùng sức lực của một mình mình cũng có thể làm ra phân hóa học, vượt qua kỹ thuật làm phân bón hoá học của nước ngoài, cải thiện sản lượng lương thực cả nước, năng lực này chưa đủ lớn sao? Mà cuốn

Chương 396: Chương 396