Dù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít…
Chương 443: Chương 443
Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Tiểu Vũ cũng không biết nên đưa cho ai, liền trực tiếp đưa cho Sở trưởng Thái.Sở trưởng Thái vừa nghe đó là phương pháp nuôi vịt, liền nhớ tới lần trước Giang Bác ở văn phòng lãnh đạo lớn đề cập đến chuyện muốn cho tất cả mọi người ăn thịt.Trong lòng vui mừng khôn xiết.Thủ trưởng Tô Giang Bác thực sự là một đồng chí nói được làm được.Ông ta cũng rất tò mò Tô Giang Bác sẽ nghĩ ra phương pháp nuôi vịt gì.Mở ra xem, lại phát hiện là một chồng báo cáo nghiên cứu sinh học.Đối tượng nghiên cứu là vịt.Sau đó phía sau là một chồng phương pháp nuôi vịt, còn phân tích ảnh hưởng của tế bào đối với sự phát triển của vịt và thức ăn trong cơ thể của vịt cũng gây sự ảnh hưởng.TBCĐây quả thật có thể đi làm bác sĩ cho vịt.Quả nhiên là thủ trưởng Tô Giang Bác, ngay cả cách nuôi vịt cũng nghĩ ra được.Sở trưởng Thái nghĩ, nếu thật sự dựa vào cách chăn nuôi như vậy, không nói đến hiệu quả mà tố chất của người nuôi vịt yêu cầu cũng rất cao, không có giáo dục thì ngay cả nhân viên chăn nuôi cũng không làm được.Đây thật sự là vấn đề khó giải quyết cho Bộ Giáo dục, nếu lãnh đạo lớn biết phương pháp chăn nuôi vịt có hiệu quả như vậy, bọn họ còn không để cho Bộ Giáo dục phổ cập giáo dục hay sao?Bất kể phương pháp nuôi vịt này có mang đến ảnh hưởng hay không, chuyện chính sách thi đại học lúc trước đã thật sự tạo ra ảnh hưởng rất lớn cho các trường học trên cả nước.Trường học càng thêm chú trọng thành tích của các học sinh.Không cần kiểm soát hạn ngạch, chỉ cần vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học là có thể lên đại học, cho nên các trường học đều rất nỗ lực bồi dưỡng học sinh của mình.Dù sao lãnh đạo trường học nào cũng biết, lãnh đạo lớn rất là coi trọng giáo dục.Nhà nước coi trọng giáo dục, coi trọng sinh viên đại học, vậy những người làm giáo viên và hiệu trưởng như bọn họ nhất định càng được coi trọng. Sau này danh tiếng và tương lai của họ chắc chắn là có liên quan đến tỷ lệ lên lớp, cho nên đối với thành tích của học sinh trong trường, các giáo viên càng thêm quan tâm.Ngay cả trường Tống Sở đang học cũng giống như vậy.Sau khi thi giữa kỳ xong, trường học còn xếp học sinh vào bảng xếp hạng toàn trường, dán ở trong bản tin của trường. Top 10 còn làm một tờ giấy đỏ thẫm, treo hoa hồng nhỏ, gọi là Bảng Vinh Quang, học sinh lên bảng vinh quang đều có học bổng.Thành tích vừa dán xong, Tống Sở liền lôi kéo Giang Bác vào đám đông xem thành tích.Đây là lần đầu tiên diễn ra sự tình này, mọi người đều cảm thấy rất mới mẻ, các học sinh đều vây quanh bảng tin để xem, có chút giống cảnh tượng thời cổ đại khi trúng tuyển.Cũng may hai người tương đối nhỏ trong một đống học sinh trung học, vì vậy họ dễ dàng chen vào. Bím tóc của Tống Sở đều chen đến rối tung, Giang Bác bất lực cau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, sợ bị đẩy ra.Tống Sở cũng không để bụng việc này, tinh thần phấn chấn đi xem Bảng Vinh Quang.Quả nhiên tên của Giang Bác đứng đầu tiên.“A, Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất.” Mặc dù biết trước kết quả sẽ như vậy, nhưng cô vẫn rất vui vẻ.“Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất sẽ có học bổng năm tệ đấy.”Giang Bác gật đầu.Tống Sở vui vẻ không thôi, hóa ra học giỏi còn có thể được tiền. Lại tìm tên của mình, cuối cùng cũng tìm thấy chính mình ở vị trí thứ ba.Đứng thứ ba là ba tệ, Tống Sở nhếch mép cười, cảm giác này so với viết sách để kiếm tiền không giống nhau. Viết sách vừa là sở thích cũng vừa là công việc, đó là tiền lương.Mà học bổng đi học, đó là phần thưởng, là một loại kiêu hãnh, chứng minh cô học cũng rất giỏi.Hơn nữa nếu có thể vẫn duy trì thành tích, cô nhất định có thể thi đậu đại học.“Anh Tiểu Bác, em muốn cố gắng hơn nữa, em muốn lấy thêm một tệ.”“Ừ.”Giang Bác gật đầu: “Anh còn có thể cho em lấy thêm hai tệ, anh có thể nộp giấy trắng.”Tống Sở: “.....”
Tiểu Vũ cũng không biết nên đưa cho ai, liền trực tiếp đưa cho Sở trưởng Thái.
Sở trưởng Thái vừa nghe đó là phương pháp nuôi vịt, liền nhớ tới lần trước Giang Bác ở văn phòng lãnh đạo lớn đề cập đến chuyện muốn cho tất cả mọi người ăn thịt.
Trong lòng vui mừng khôn xiết.
Thủ trưởng Tô Giang Bác thực sự là một đồng chí nói được làm được.
Ông ta cũng rất tò mò Tô Giang Bác sẽ nghĩ ra phương pháp nuôi vịt gì.
Mở ra xem, lại phát hiện là một chồng báo cáo nghiên cứu sinh học.
Đối tượng nghiên cứu là vịt.
Sau đó phía sau là một chồng phương pháp nuôi vịt, còn phân tích ảnh hưởng của tế bào đối với sự phát triển của vịt và thức ăn trong cơ thể của vịt cũng gây sự ảnh hưởng.
TBC
Đây quả thật có thể đi làm bác sĩ cho vịt.
Quả nhiên là thủ trưởng Tô Giang Bác, ngay cả cách nuôi vịt cũng nghĩ ra được.
Sở trưởng Thái nghĩ, nếu thật sự dựa vào cách chăn nuôi như vậy, không nói đến hiệu quả mà tố chất của người nuôi vịt yêu cầu cũng rất cao, không có giáo dục thì ngay cả nhân viên chăn nuôi cũng không làm được.
Đây thật sự là vấn đề khó giải quyết cho Bộ Giáo dục, nếu lãnh đạo lớn biết phương pháp chăn nuôi vịt có hiệu quả như vậy, bọn họ còn không để cho Bộ Giáo dục phổ cập giáo dục hay sao?
Bất kể phương pháp nuôi vịt này có mang đến ảnh hưởng hay không, chuyện chính sách thi đại học lúc trước đã thật sự tạo ra ảnh hưởng rất lớn cho các trường học trên cả nước.
Trường học càng thêm chú trọng thành tích của các học sinh.
Không cần kiểm soát hạn ngạch, chỉ cần vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học là có thể lên đại học, cho nên các trường học đều rất nỗ lực bồi dưỡng học sinh của mình.
Dù sao lãnh đạo trường học nào cũng biết, lãnh đạo lớn rất là coi trọng giáo dục.
Nhà nước coi trọng giáo dục, coi trọng sinh viên đại học, vậy những người làm giáo viên và hiệu trưởng như bọn họ nhất định càng được coi trọng. Sau này danh tiếng và tương lai của họ chắc chắn là có liên quan đến tỷ lệ lên lớp, cho nên đối với thành tích của học sinh trong trường, các giáo viên càng thêm quan tâm.
Ngay cả trường Tống Sở đang học cũng giống như vậy.
Sau khi thi giữa kỳ xong, trường học còn xếp học sinh vào bảng xếp hạng toàn trường, dán ở trong bản tin của trường. Top 10 còn làm một tờ giấy đỏ thẫm, treo hoa hồng nhỏ, gọi là Bảng Vinh Quang, học sinh lên bảng vinh quang đều có học bổng.
Thành tích vừa dán xong, Tống Sở liền lôi kéo Giang Bác vào đám đông xem thành tích.
Đây là lần đầu tiên diễn ra sự tình này, mọi người đều cảm thấy rất mới mẻ, các học sinh đều vây quanh bảng tin để xem, có chút giống cảnh tượng thời cổ đại khi trúng tuyển.
Cũng may hai người tương đối nhỏ trong một đống học sinh trung học, vì vậy họ dễ dàng chen vào. Bím tóc của Tống Sở đều chen đến rối tung, Giang Bác bất lực cau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, sợ bị đẩy ra.
Tống Sở cũng không để bụng việc này, tinh thần phấn chấn đi xem Bảng Vinh Quang.
Quả nhiên tên của Giang Bác đứng đầu tiên.
“A, Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất.” Mặc dù biết trước kết quả sẽ như vậy, nhưng cô vẫn rất vui vẻ.
“Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất sẽ có học bổng năm tệ đấy.”
Giang Bác gật đầu.
Tống Sở vui vẻ không thôi, hóa ra học giỏi còn có thể được tiền. Lại tìm tên của mình, cuối cùng cũng tìm thấy chính mình ở vị trí thứ ba.
Đứng thứ ba là ba tệ, Tống Sở nhếch mép cười, cảm giác này so với viết sách để kiếm tiền không giống nhau. Viết sách vừa là sở thích cũng vừa là công việc, đó là tiền lương.
Mà học bổng đi học, đó là phần thưởng, là một loại kiêu hãnh, chứng minh cô học cũng rất giỏi.
Hơn nữa nếu có thể vẫn duy trì thành tích, cô nhất định có thể thi đậu đại học.
“Anh Tiểu Bác, em muốn cố gắng hơn nữa, em muốn lấy thêm một tệ.”
“Ừ.”
Giang Bác gật đầu: “Anh còn có thể cho em lấy thêm hai tệ, anh có thể nộp giấy trắng.”
Tống Sở: “.....”
Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60Tác giả: Hồ ĐộTruyện Cung Đấu, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nương theo chút ánh sáng từ bình minh vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật ở hai bên.Tống Sở sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.Vừa rồi phòng thí nghiệm bị một làn sóng zombie tấn công, cô cùng tiến sĩ đang ở trung tâm phòng thí nghiệm, lúc đó Giang Bác đang nghiên cứu cổng không gian, bởi vì thế giới của họ đã bị ô nhiễm, cho dù không có zombie thì con người cũng không ở được, cho nên phòng thí nghiệm vẫn luôn một mực nghiên cứu mở ra một không gian mới, hi vọng có thể đưa nhân loại vào một không gian khác để sinh sống.Nhưng thí nghiệm còn chưa kịp hoàn thành, lần này làn sóng zombie ồ ạt tấn công, vị tiến sĩ vẫn luôn yếu ớt dùng hết sức để đem cô kéo vào cổng không gian bán thành phẩm kia.Khi cô tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Hai bên là những hàng cây tươi tốt, nhìn kích thước thì giống như những loại thực vật chưa bị biến đổi được nuôi cấy trong phòng thí nghiệm. Kể từ sau mạt thế, loại cây này đã biến mất, các nhà thực vật học phải tốn không ít… Tiểu Vũ cũng không biết nên đưa cho ai, liền trực tiếp đưa cho Sở trưởng Thái.Sở trưởng Thái vừa nghe đó là phương pháp nuôi vịt, liền nhớ tới lần trước Giang Bác ở văn phòng lãnh đạo lớn đề cập đến chuyện muốn cho tất cả mọi người ăn thịt.Trong lòng vui mừng khôn xiết.Thủ trưởng Tô Giang Bác thực sự là một đồng chí nói được làm được.Ông ta cũng rất tò mò Tô Giang Bác sẽ nghĩ ra phương pháp nuôi vịt gì.Mở ra xem, lại phát hiện là một chồng báo cáo nghiên cứu sinh học.Đối tượng nghiên cứu là vịt.Sau đó phía sau là một chồng phương pháp nuôi vịt, còn phân tích ảnh hưởng của tế bào đối với sự phát triển của vịt và thức ăn trong cơ thể của vịt cũng gây sự ảnh hưởng.TBCĐây quả thật có thể đi làm bác sĩ cho vịt.Quả nhiên là thủ trưởng Tô Giang Bác, ngay cả cách nuôi vịt cũng nghĩ ra được.Sở trưởng Thái nghĩ, nếu thật sự dựa vào cách chăn nuôi như vậy, không nói đến hiệu quả mà tố chất của người nuôi vịt yêu cầu cũng rất cao, không có giáo dục thì ngay cả nhân viên chăn nuôi cũng không làm được.Đây thật sự là vấn đề khó giải quyết cho Bộ Giáo dục, nếu lãnh đạo lớn biết phương pháp chăn nuôi vịt có hiệu quả như vậy, bọn họ còn không để cho Bộ Giáo dục phổ cập giáo dục hay sao?Bất kể phương pháp nuôi vịt này có mang đến ảnh hưởng hay không, chuyện chính sách thi đại học lúc trước đã thật sự tạo ra ảnh hưởng rất lớn cho các trường học trên cả nước.Trường học càng thêm chú trọng thành tích của các học sinh.Không cần kiểm soát hạn ngạch, chỉ cần vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học là có thể lên đại học, cho nên các trường học đều rất nỗ lực bồi dưỡng học sinh của mình.Dù sao lãnh đạo trường học nào cũng biết, lãnh đạo lớn rất là coi trọng giáo dục.Nhà nước coi trọng giáo dục, coi trọng sinh viên đại học, vậy những người làm giáo viên và hiệu trưởng như bọn họ nhất định càng được coi trọng. Sau này danh tiếng và tương lai của họ chắc chắn là có liên quan đến tỷ lệ lên lớp, cho nên đối với thành tích của học sinh trong trường, các giáo viên càng thêm quan tâm.Ngay cả trường Tống Sở đang học cũng giống như vậy.Sau khi thi giữa kỳ xong, trường học còn xếp học sinh vào bảng xếp hạng toàn trường, dán ở trong bản tin của trường. Top 10 còn làm một tờ giấy đỏ thẫm, treo hoa hồng nhỏ, gọi là Bảng Vinh Quang, học sinh lên bảng vinh quang đều có học bổng.Thành tích vừa dán xong, Tống Sở liền lôi kéo Giang Bác vào đám đông xem thành tích.Đây là lần đầu tiên diễn ra sự tình này, mọi người đều cảm thấy rất mới mẻ, các học sinh đều vây quanh bảng tin để xem, có chút giống cảnh tượng thời cổ đại khi trúng tuyển.Cũng may hai người tương đối nhỏ trong một đống học sinh trung học, vì vậy họ dễ dàng chen vào. Bím tóc của Tống Sở đều chen đến rối tung, Giang Bác bất lực cau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, sợ bị đẩy ra.Tống Sở cũng không để bụng việc này, tinh thần phấn chấn đi xem Bảng Vinh Quang.Quả nhiên tên của Giang Bác đứng đầu tiên.“A, Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất.” Mặc dù biết trước kết quả sẽ như vậy, nhưng cô vẫn rất vui vẻ.“Anh Tiểu Bác, anh đứng nhất sẽ có học bổng năm tệ đấy.”Giang Bác gật đầu.Tống Sở vui vẻ không thôi, hóa ra học giỏi còn có thể được tiền. Lại tìm tên của mình, cuối cùng cũng tìm thấy chính mình ở vị trí thứ ba.Đứng thứ ba là ba tệ, Tống Sở nhếch mép cười, cảm giác này so với viết sách để kiếm tiền không giống nhau. Viết sách vừa là sở thích cũng vừa là công việc, đó là tiền lương.Mà học bổng đi học, đó là phần thưởng, là một loại kiêu hãnh, chứng minh cô học cũng rất giỏi.Hơn nữa nếu có thể vẫn duy trì thành tích, cô nhất định có thể thi đậu đại học.“Anh Tiểu Bác, em muốn cố gắng hơn nữa, em muốn lấy thêm một tệ.”“Ừ.”Giang Bác gật đầu: “Anh còn có thể cho em lấy thêm hai tệ, anh có thể nộp giấy trắng.”Tống Sở: “.....”