Tô Vi Vi cầm một ly rượu champagne, đầu có hơi đau. Sớm biết như thế thì cô đã không quay trở lại tham gia hôn lễ của bạn học cũ làm gì. “Vi Vi, sao cháu vẫn chưa kết hôn vậy?”“Vi Vi, con gái cuối cùng vẫn phải gả chồng”“Vi Vi, cháu đã hơn ba mươi rồi, nếu như vẫn không kết hôn thì sẽ không ai thèm đâu”……Tô Vi Vi cố nén xúc động muốn hất ly rượu champagne trong tay ra ngoài. Không kết hôn thì làm sao chứ?Ăn gạo của nhà các người sao?Phụ nữ nhất định phải kết hôn mới được à?!Phụ nữ hơn 30 tuổi liền kém hơn người khác một bậc chắc?Dù không có đàn ông thì Tô Vi Vi cô cũng có thể sống thật tốt. Tô Vi Vi xoa xoa cái trán, nếu những người này quan tâm cô như vậy, vậy thì cô cũng chỉ có thể quan tâm ngược lại. “Dì Vương, cháu nghe nói khoảng thời gian trước con gái dì vừa cãi nhau với nhà chồng bởi vì lần mang thai thứ hai vẫn là con gái xong, thế mà lúc này dì vẫn còn tinh lực quan tâm tới việc hôn nhân của cháu, đúng là vất vả cho dì quá”. “Dì Trương, con gái của dì đương nhiên là không…

Chương 23: 23: Lại Gặp Nhau

Trọng Sinh 90 Có Không Gian Trong Tay Làm Giàu Không KhóTác giả: Thi Tửu Niên HoaTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTô Vi Vi cầm một ly rượu champagne, đầu có hơi đau. Sớm biết như thế thì cô đã không quay trở lại tham gia hôn lễ của bạn học cũ làm gì. “Vi Vi, sao cháu vẫn chưa kết hôn vậy?”“Vi Vi, con gái cuối cùng vẫn phải gả chồng”“Vi Vi, cháu đã hơn ba mươi rồi, nếu như vẫn không kết hôn thì sẽ không ai thèm đâu”……Tô Vi Vi cố nén xúc động muốn hất ly rượu champagne trong tay ra ngoài. Không kết hôn thì làm sao chứ?Ăn gạo của nhà các người sao?Phụ nữ nhất định phải kết hôn mới được à?!Phụ nữ hơn 30 tuổi liền kém hơn người khác một bậc chắc?Dù không có đàn ông thì Tô Vi Vi cô cũng có thể sống thật tốt. Tô Vi Vi xoa xoa cái trán, nếu những người này quan tâm cô như vậy, vậy thì cô cũng chỉ có thể quan tâm ngược lại. “Dì Vương, cháu nghe nói khoảng thời gian trước con gái dì vừa cãi nhau với nhà chồng bởi vì lần mang thai thứ hai vẫn là con gái xong, thế mà lúc này dì vẫn còn tinh lực quan tâm tới việc hôn nhân của cháu, đúng là vất vả cho dì quá”. “Dì Trương, con gái của dì đương nhiên là không… Lần này có sự tham gia của mẹ Tô, đồ ăn được làm càng nhanh càng nhiều hơn, chờ tới giữa trưa lại mang đi bán, quả nhiên so với ngày hôm qua thì bán được nhiều hơn không ít, bán ra được khoảng 200 phần cơm trộn, tính ra lời được 200 đồng.Mẹ Tô vui vẻ đến mức ôm Tô Vi Vi khen không ngừng, còn chủ động cho hai con gái mỗi người mười đồng tiền, để các cô tự đi mua đồ mà mình yêu thích.Còn tiền lời thu được khi bán cơm trộn thì bị mẹ Tô dùng lời lẽ chính đáng mà thu vào trong túi của mình.Mấy ngày kế tiếp, ba mẹ con họ đã phân công công việc rõ ràng, Tô Vi Vi sẽ phụ trách chọn mua nguyên liệu nấu ăn, mẹ Tô và Tô Mạn Mạn sẽ phụ trách nấu cơm, đến giữa trưa thì ba người sẽ cùng đi bán cơm trộn, đến buổi chiều là có thể nghỉ ngơi một chút.Mẹ Tô cảm giác, hiện tại mỗi ngày đều trải qua cuộc sống thật là vui vẻ, hạnh phúc.So ở tiệm cơm làm công kiếm nhiều hơn nhiều, còn thanh nhàn không ít.Ngẫm lại một tháng có thể kiếm được 6 ngàn đồng khiến cả người mẹ Tô đều có cảm giác như sắp bay lên rồi.Nhưng Tô Vi Vi lại không thỏa mãn.Xưởng máy móc lớn như vậy, nhưng hiện tại bọn họ bán cơm trộn mỗi ngày chỉ bán được ra 200 suất là đạt đỉnh rồi, chứ không vượt qua được ngưỡng này.Tương phản, không ít người nhìn thấy việc buôn bán cơm trộn này phát triển tốt nên đã có người học tập theo, đây lại không phải việc phức tạp gì, còn không phải là một phần cơm kết hợp với một phần đồ ăn hay sao, còn đơn giản hơn so với việc làm cơm hộp khác của bọn họ.Nếu nhiều hơn mấy nhà khác cũng bán cơm trộn, thì ắt hẳn nhà cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí còn rơi vào tình trạng phải hạ thấp giá cả để cạnh tranh với đối thủ.Cho nên……Cần thiết phải có bước chuyển hình!Tô Vi Vi thừa dịp buổi chiều có thời gian nhàn rỗi, liền căng ô che nắng, ra cửa tìm kiếm cơ hội làm ăn mới.……Trên một đường cái có vẻ an tĩnh, Tô Vi Vi đi rất chậm, thỉnh thoảng quan sát xung quanh.Đừng nhìn hiện tại đường cái này quạnh quẽ, nhưng chờ đến buổi tối lại rất náo nhiệt, là chợ đêm rất có danh tiếng của thành phố Hàng, không ít người lại ở chỗ này bày quán mua quần áo hoặc là các loại đồ vật mới lạ.Mẹ Tô đã mang theo Tô Vi Vi tới một lần, Tô Vi Vi liền để bụng.Hôm nay ra cửa, chính là cố ý đến đoạn đường này để xem.Náo nhiệt có nghĩa là sẽ có nhiều người, có nhiều người có nghĩa là sẽ có cơ hội kiếm tiền!Chính là cô đang cố gắng quan sát xung quanh ……“Tô Vi Vi?”Âm thanh quen thuộc vang lên phía sau lưng, Tô Vi Vi liền quay đầu nhìn lại, cũng nở nụ cười.“Cố Dung Thời? Tại sao anh lại ở chỗ này?”Lúc ấy từ cục cảnh sát ra thì cô gặp được anh nữa, còn tưởng rằng từ nay về sau cô sẽ không còn được gặp lại tiểu ca ca đẹp trai này nữa chứ.“Tôi tới đây để xử lý một chút chuyện, còn em thì sao?”.

Lần này có sự tham gia của mẹ Tô, đồ ăn được làm càng nhanh càng nhiều hơn, chờ tới giữa trưa lại mang đi bán, quả nhiên so với ngày hôm qua thì bán được nhiều hơn không ít, bán ra được khoảng 200 phần cơm trộn, tính ra lời được 200 đồng.

Mẹ Tô vui vẻ đến mức ôm Tô Vi Vi khen không ngừng, còn chủ động cho hai con gái mỗi người mười đồng tiền, để các cô tự đi mua đồ mà mình yêu thích.

Còn tiền lời thu được khi bán cơm trộn thì bị mẹ Tô dùng lời lẽ chính đáng mà thu vào trong túi của mình.

Mấy ngày kế tiếp, ba mẹ con họ đã phân công công việc rõ ràng, Tô Vi Vi sẽ phụ trách chọn mua nguyên liệu nấu ăn, mẹ Tô và Tô Mạn Mạn sẽ phụ trách nấu cơm, đến giữa trưa thì ba người sẽ cùng đi bán cơm trộn, đến buổi chiều là có thể nghỉ ngơi một chút.

Mẹ Tô cảm giác, hiện tại mỗi ngày đều trải qua cuộc sống thật là vui vẻ, hạnh phúc.

So ở tiệm cơm làm công kiếm nhiều hơn nhiều, còn thanh nhàn không ít.

Ngẫm lại một tháng có thể kiếm được 6 ngàn đồng khiến cả người mẹ Tô đều có cảm giác như sắp bay lên rồi.

Nhưng Tô Vi Vi lại không thỏa mãn.

Xưởng máy móc lớn như vậy, nhưng hiện tại bọn họ bán cơm trộn mỗi ngày chỉ bán được ra 200 suất là đạt đỉnh rồi, chứ không vượt qua được ngưỡng này.

Tương phản, không ít người nhìn thấy việc buôn bán cơm trộn này phát triển tốt nên đã có người học tập theo, đây lại không phải việc phức tạp gì, còn không phải là một phần cơm kết hợp với một phần đồ ăn hay sao, còn đơn giản hơn so với việc làm cơm hộp khác của bọn họ.

Nếu nhiều hơn mấy nhà khác cũng bán cơm trộn, thì ắt hẳn nhà cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí còn rơi vào tình trạng phải hạ thấp giá cả để cạnh tranh với đối thủ.

Cho nên……Cần thiết phải có bước chuyển hình!Tô Vi Vi thừa dịp buổi chiều có thời gian nhàn rỗi, liền căng ô che nắng, ra cửa tìm kiếm cơ hội làm ăn mới.

……Trên một đường cái có vẻ an tĩnh, Tô Vi Vi đi rất chậm, thỉnh thoảng quan sát xung quanh.

Đừng nhìn hiện tại đường cái này quạnh quẽ, nhưng chờ đến buổi tối lại rất náo nhiệt, là chợ đêm rất có danh tiếng của thành phố Hàng, không ít người lại ở chỗ này bày quán mua quần áo hoặc là các loại đồ vật mới lạ.

Mẹ Tô đã mang theo Tô Vi Vi tới một lần, Tô Vi Vi liền để bụng.

Hôm nay ra cửa, chính là cố ý đến đoạn đường này để xem.

Náo nhiệt có nghĩa là sẽ có nhiều người, có nhiều người có nghĩa là sẽ có cơ hội kiếm tiền!Chính là cô đang cố gắng quan sát xung quanh ……“Tô Vi Vi?”Âm thanh quen thuộc vang lên phía sau lưng, Tô Vi Vi liền quay đầu nhìn lại, cũng nở nụ cười.

“Cố Dung Thời? Tại sao anh lại ở chỗ này?”Lúc ấy từ cục cảnh sát ra thì cô gặp được anh nữa, còn tưởng rằng từ nay về sau cô sẽ không còn được gặp lại tiểu ca ca đẹp trai này nữa chứ.

“Tôi tới đây để xử lý một chút chuyện, còn em thì sao?”.

Trọng Sinh 90 Có Không Gian Trong Tay Làm Giàu Không KhóTác giả: Thi Tửu Niên HoaTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTô Vi Vi cầm một ly rượu champagne, đầu có hơi đau. Sớm biết như thế thì cô đã không quay trở lại tham gia hôn lễ của bạn học cũ làm gì. “Vi Vi, sao cháu vẫn chưa kết hôn vậy?”“Vi Vi, con gái cuối cùng vẫn phải gả chồng”“Vi Vi, cháu đã hơn ba mươi rồi, nếu như vẫn không kết hôn thì sẽ không ai thèm đâu”……Tô Vi Vi cố nén xúc động muốn hất ly rượu champagne trong tay ra ngoài. Không kết hôn thì làm sao chứ?Ăn gạo của nhà các người sao?Phụ nữ nhất định phải kết hôn mới được à?!Phụ nữ hơn 30 tuổi liền kém hơn người khác một bậc chắc?Dù không có đàn ông thì Tô Vi Vi cô cũng có thể sống thật tốt. Tô Vi Vi xoa xoa cái trán, nếu những người này quan tâm cô như vậy, vậy thì cô cũng chỉ có thể quan tâm ngược lại. “Dì Vương, cháu nghe nói khoảng thời gian trước con gái dì vừa cãi nhau với nhà chồng bởi vì lần mang thai thứ hai vẫn là con gái xong, thế mà lúc này dì vẫn còn tinh lực quan tâm tới việc hôn nhân của cháu, đúng là vất vả cho dì quá”. “Dì Trương, con gái của dì đương nhiên là không… Lần này có sự tham gia của mẹ Tô, đồ ăn được làm càng nhanh càng nhiều hơn, chờ tới giữa trưa lại mang đi bán, quả nhiên so với ngày hôm qua thì bán được nhiều hơn không ít, bán ra được khoảng 200 phần cơm trộn, tính ra lời được 200 đồng.Mẹ Tô vui vẻ đến mức ôm Tô Vi Vi khen không ngừng, còn chủ động cho hai con gái mỗi người mười đồng tiền, để các cô tự đi mua đồ mà mình yêu thích.Còn tiền lời thu được khi bán cơm trộn thì bị mẹ Tô dùng lời lẽ chính đáng mà thu vào trong túi của mình.Mấy ngày kế tiếp, ba mẹ con họ đã phân công công việc rõ ràng, Tô Vi Vi sẽ phụ trách chọn mua nguyên liệu nấu ăn, mẹ Tô và Tô Mạn Mạn sẽ phụ trách nấu cơm, đến giữa trưa thì ba người sẽ cùng đi bán cơm trộn, đến buổi chiều là có thể nghỉ ngơi một chút.Mẹ Tô cảm giác, hiện tại mỗi ngày đều trải qua cuộc sống thật là vui vẻ, hạnh phúc.So ở tiệm cơm làm công kiếm nhiều hơn nhiều, còn thanh nhàn không ít.Ngẫm lại một tháng có thể kiếm được 6 ngàn đồng khiến cả người mẹ Tô đều có cảm giác như sắp bay lên rồi.Nhưng Tô Vi Vi lại không thỏa mãn.Xưởng máy móc lớn như vậy, nhưng hiện tại bọn họ bán cơm trộn mỗi ngày chỉ bán được ra 200 suất là đạt đỉnh rồi, chứ không vượt qua được ngưỡng này.Tương phản, không ít người nhìn thấy việc buôn bán cơm trộn này phát triển tốt nên đã có người học tập theo, đây lại không phải việc phức tạp gì, còn không phải là một phần cơm kết hợp với một phần đồ ăn hay sao, còn đơn giản hơn so với việc làm cơm hộp khác của bọn họ.Nếu nhiều hơn mấy nhà khác cũng bán cơm trộn, thì ắt hẳn nhà cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí còn rơi vào tình trạng phải hạ thấp giá cả để cạnh tranh với đối thủ.Cho nên……Cần thiết phải có bước chuyển hình!Tô Vi Vi thừa dịp buổi chiều có thời gian nhàn rỗi, liền căng ô che nắng, ra cửa tìm kiếm cơ hội làm ăn mới.……Trên một đường cái có vẻ an tĩnh, Tô Vi Vi đi rất chậm, thỉnh thoảng quan sát xung quanh.Đừng nhìn hiện tại đường cái này quạnh quẽ, nhưng chờ đến buổi tối lại rất náo nhiệt, là chợ đêm rất có danh tiếng của thành phố Hàng, không ít người lại ở chỗ này bày quán mua quần áo hoặc là các loại đồ vật mới lạ.Mẹ Tô đã mang theo Tô Vi Vi tới một lần, Tô Vi Vi liền để bụng.Hôm nay ra cửa, chính là cố ý đến đoạn đường này để xem.Náo nhiệt có nghĩa là sẽ có nhiều người, có nhiều người có nghĩa là sẽ có cơ hội kiếm tiền!Chính là cô đang cố gắng quan sát xung quanh ……“Tô Vi Vi?”Âm thanh quen thuộc vang lên phía sau lưng, Tô Vi Vi liền quay đầu nhìn lại, cũng nở nụ cười.“Cố Dung Thời? Tại sao anh lại ở chỗ này?”Lúc ấy từ cục cảnh sát ra thì cô gặp được anh nữa, còn tưởng rằng từ nay về sau cô sẽ không còn được gặp lại tiểu ca ca đẹp trai này nữa chứ.“Tôi tới đây để xử lý một chút chuyện, còn em thì sao?”.

Chương 23: 23: Lại Gặp Nhau