Tác giả:

Thi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều…

Chương 37: 37: Chương 36

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… Nếu Thi Vưu Vưu là con gái ruột của mẹ nuôi Lê Mộng Nhiễm, thì bọn họ đáng lý nên giúp đỡ nhiều hơn, nhưng cô cũng chỉ là đứa nhỏ được nhặt về nuôi, đưa tặng một căn hộ còn chưa biết đủ? Chẳng lẽ còn tưởng đi theo bọn họ trở về làm thiên kim tiểu thư.Về điểm này người nhà họ Lê là cực kỳ nhất trí, nhà bọn họ cũng chỉ có một đứa con gái duy nhất mà thôi, Nghệ Thu Cẩn xa cách nói: “Không sao, chúng tôi cứ mua căn hộ này lại, sau này nếu Thi tiểu thư muốn trở về ở thì cứ dọn về bất cứ khi nào.” Bà ta cũng không tin thật sự sẽ có người không cần một căn hộ giá trị như vậy! Thi Vưu Vưu không tiếp lời, cầm di động gửi tin nhắn cho bên dọn nhà.“Mẹ, đồ của mẹ nuôi con đã để hết lại vào trong phòng của bà ấy, sau này con nhớ bà ấy liền trở về xem." Hai mắt Lê Mộng Nhiễm hồng hồng, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi đưa cho Thị Vưu Vưu, nói: “Chỗ này có hai mươi vạn là tiền bồi thường, chị cầm đi, sau này chăm sóc bản thân thật tốt, có việc có thể tới tìm em, em nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng.” “Cũng được, một nửa của con coi như tiền thù lao đi” Di sản của mẹ nuôi vốn dĩ chia đều cho hai đứa nhỏ, nhưng Thi Vưu Vưu giúp nhà họ Lê giật dây bắc cầu tìm được con gái bị thất lạc, mười vạn này coi như thù lao, bọn họ cũng nên trả cho cô.Lời này nghe có chút kỳ quái, Lê Mộng Nhiễm đang chuẩn bị nói chuyện, thì vang lên tiếng gõ cửa, Thi Vưu Vưu đứng dậy ra mở cửa, là đội chuyển nhà đã hẹn trước đó tới chuyển đồ.Hành lý của Thi Vưu Vưu không nhiều lắm, trong đó phần lớn đều là sách, ngoại trừ tư liệu học tập thì còn có sách báo ngoại khóa, cũng đóng gói hết lại, sang học kỳ mới chính là cuối cấp, cô chỉ còn thời gian một năm để bắt đầu học tập ôn luyện.Trước khi đi Thi Vưu Vưu có trở lại phòng của mẹ nuôi, cầm lấy cuốn số ghi chép tin tức những đứa trẻ mà bà ấy đã và đang giúp đỡ.Thi Vưu Vưu tính toán dùng 20 vạn tiền bồi thường tiếp tục lấy danh nghĩa của mẹ nuôi, hoàn thành hứa hẹn giúp đỡ những đứa trẻ có trong danh sách tiếp tục được đi học.Đây cũng coi như là việc cuối cùng mà cô có thể làm cho mẹ nuôi..

Nếu Thi Vưu Vưu là con gái ruột của mẹ nuôi Lê Mộng Nhiễm, thì bọn họ đáng lý nên giúp đỡ nhiều hơn, nhưng cô cũng chỉ là đứa nhỏ được nhặt về nuôi, đưa tặng một căn hộ còn chưa biết đủ? Chẳng lẽ còn tưởng đi theo bọn họ trở về làm thiên kim tiểu thư.

Về điểm này người nhà họ Lê là cực kỳ nhất trí, nhà bọn họ cũng chỉ có một đứa con gái duy nhất mà thôi, Nghệ Thu Cẩn xa cách nói: “Không sao, chúng tôi cứ mua căn hộ này lại, sau này nếu Thi tiểu thư muốn trở về ở thì cứ dọn về bất cứ khi nào.

” Bà ta cũng không tin thật sự sẽ có người không cần một căn hộ giá trị như vậy! Thi Vưu Vưu không tiếp lời, cầm di động gửi tin nhắn cho bên dọn nhà.

“Mẹ, đồ của mẹ nuôi con đã để hết lại vào trong phòng của bà ấy, sau này con nhớ bà ấy liền trở về xem.

" Hai mắt Lê Mộng Nhiễm hồng hồng, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi đưa cho Thị Vưu Vưu, nói: “Chỗ này có hai mươi vạn là tiền bồi thường, chị cầm đi, sau này chăm sóc bản thân thật tốt, có việc có thể tới tìm em, em nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng.

” “Cũng được, một nửa của con coi như tiền thù lao đi” Di sản của mẹ nuôi vốn dĩ chia đều cho hai đứa nhỏ, nhưng Thi Vưu Vưu giúp nhà họ Lê giật dây bắc cầu tìm được con gái bị thất lạc, mười vạn này coi như thù lao, bọn họ cũng nên trả cho cô.

Lời này nghe có chút kỳ quái, Lê Mộng Nhiễm đang chuẩn bị nói chuyện, thì vang lên tiếng gõ cửa, Thi Vưu Vưu đứng dậy ra mở cửa, là đội chuyển nhà đã hẹn trước đó tới chuyển đồ.

Hành lý của Thi Vưu Vưu không nhiều lắm, trong đó phần lớn đều là sách, ngoại trừ tư liệu học tập thì còn có sách báo ngoại khóa, cũng đóng gói hết lại, sang học kỳ mới chính là cuối cấp, cô chỉ còn thời gian một năm để bắt đầu học tập ôn luyện.

Trước khi đi Thi Vưu Vưu có trở lại phòng của mẹ nuôi, cầm lấy cuốn số ghi chép tin tức những đứa trẻ mà bà ấy đã và đang giúp đỡ.

Thi Vưu Vưu tính toán dùng 20 vạn tiền bồi thường tiếp tục lấy danh nghĩa của mẹ nuôi, hoàn thành hứa hẹn giúp đỡ những đứa trẻ có trong danh sách tiếp tục được đi học.

Đây cũng coi như là việc cuối cùng mà cô có thể làm cho mẹ nuôi.

.

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… Nếu Thi Vưu Vưu là con gái ruột của mẹ nuôi Lê Mộng Nhiễm, thì bọn họ đáng lý nên giúp đỡ nhiều hơn, nhưng cô cũng chỉ là đứa nhỏ được nhặt về nuôi, đưa tặng một căn hộ còn chưa biết đủ? Chẳng lẽ còn tưởng đi theo bọn họ trở về làm thiên kim tiểu thư.Về điểm này người nhà họ Lê là cực kỳ nhất trí, nhà bọn họ cũng chỉ có một đứa con gái duy nhất mà thôi, Nghệ Thu Cẩn xa cách nói: “Không sao, chúng tôi cứ mua căn hộ này lại, sau này nếu Thi tiểu thư muốn trở về ở thì cứ dọn về bất cứ khi nào.” Bà ta cũng không tin thật sự sẽ có người không cần một căn hộ giá trị như vậy! Thi Vưu Vưu không tiếp lời, cầm di động gửi tin nhắn cho bên dọn nhà.“Mẹ, đồ của mẹ nuôi con đã để hết lại vào trong phòng của bà ấy, sau này con nhớ bà ấy liền trở về xem." Hai mắt Lê Mộng Nhiễm hồng hồng, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi đưa cho Thị Vưu Vưu, nói: “Chỗ này có hai mươi vạn là tiền bồi thường, chị cầm đi, sau này chăm sóc bản thân thật tốt, có việc có thể tới tìm em, em nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng.” “Cũng được, một nửa của con coi như tiền thù lao đi” Di sản của mẹ nuôi vốn dĩ chia đều cho hai đứa nhỏ, nhưng Thi Vưu Vưu giúp nhà họ Lê giật dây bắc cầu tìm được con gái bị thất lạc, mười vạn này coi như thù lao, bọn họ cũng nên trả cho cô.Lời này nghe có chút kỳ quái, Lê Mộng Nhiễm đang chuẩn bị nói chuyện, thì vang lên tiếng gõ cửa, Thi Vưu Vưu đứng dậy ra mở cửa, là đội chuyển nhà đã hẹn trước đó tới chuyển đồ.Hành lý của Thi Vưu Vưu không nhiều lắm, trong đó phần lớn đều là sách, ngoại trừ tư liệu học tập thì còn có sách báo ngoại khóa, cũng đóng gói hết lại, sang học kỳ mới chính là cuối cấp, cô chỉ còn thời gian một năm để bắt đầu học tập ôn luyện.Trước khi đi Thi Vưu Vưu có trở lại phòng của mẹ nuôi, cầm lấy cuốn số ghi chép tin tức những đứa trẻ mà bà ấy đã và đang giúp đỡ.Thi Vưu Vưu tính toán dùng 20 vạn tiền bồi thường tiếp tục lấy danh nghĩa của mẹ nuôi, hoàn thành hứa hẹn giúp đỡ những đứa trẻ có trong danh sách tiếp tục được đi học.Đây cũng coi như là việc cuối cùng mà cô có thể làm cho mẹ nuôi..

Chương 37: 37: Chương 36