Tác giả:

Thi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều…

Chương 40: Chương 40

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… Cô thấp giọng nói: “Chị về nhà nói chuyện này cho bà nội nghe, bà nói mắt của trẻ con sáng ngời, có thể thấy được thứ mà người lớn không nhìn được, nó mà khóc khẳng định là bị dọa tới rồi."Trong lúc nói chuyện, vị đạo sĩ mặc áo đạo bào màu xám tro kia đã bước ra khỏi phòng, lão nhìn khắp nơi nói: “Có âm.”  “Quả nhiên là có nha.Vừa mới căn hộ kia chính là của người phụ nữ mặc áo ngủ kia, người phụ nữ sợ hãi run rẩy không ngừng, vội vàng chạy về nhà.Thấy người phụ nữ ấy sắp rời đi, Thi Vưu Vưu hỏi: “Cô này, nhà cô có phải có thói quen thắp hương mùng một mười lăm hay không?" Người phu nữ kinh ngạc quay đầu lại hỏi: “Sao cháu biết?”Mẹ chồng cô tin phật, không những là mùng một mười lăm, mà sinh thần của các vị bồ tát bà ấy cũng đều sẽ ăn chay niệm phật.Thi Vưu Vưu cười thần bí: “Không có gì, cháu đoán mò thôi.” Cô gái nhỏ không chỉ đoán chính xác, mà cười lên cũng thật xinh đẹp, người phụ nữ mặc áo ngủ cũng không biết vì sao càng xem càng thấy thuận mắt, vội vàng vẫy tay nói với vị đạo trưởng kia: “Vân đạo trưởng, ông qua đây xem giúp nhà bên này trước đã.” Dựa theo trình tự vừa lúc đến phiên nhà Thi Vưu Vưu, vị Vân đạo trưởng kia lập tức đi tới, gật đầu với mọi người.Thi Vưu Vưu bước sang bên, tránh ra nói: “Làm phiền đạo trưởng vào kiểm tra giúp cháu một chút” Vân đạo trưởng bày ra tư thế cao thâm khó đoán, cầm lục lạc bước vào nhà, Thi Vưu Vưu đuổi kịp theo đằng sau.Lục lạc kia ngay từ khi bước vào nhà liền kêu vang không ngừng, lúc tới phòng vệ sinh chấn động mạnh, Vân đạo trưởng nhíu mày, tỉ mỉ kiểm tra bên trong một lượt.Sau đó liền vào tới phòng ngủ chính, tiếng chuông lại một lần nữa trở nên to vang, ông lại kiểm tra tỉ mỉ, hai mày cau chặt lại với nhau.Trước khi rời đi, vẫn là câu nói cũ “có âm”, ra khỏi nhà, đi sang nhà tiếp theo.Hóa ra vị đạo trưởng này chỉ biết mỗi câu này? Thị Vưu Vưu không tiếp tục xem náo nhiệt, lấy di động khóa cửa ra ngoài mua sắm.Lúc trở lại đã là một tiếng sau đó, vị đạo trưởng kia đã rời đi, chỉ có người của mấy nhà tụ lại ở trên hành lang nói chuyện với nhau..

Cô thấp giọng nói: “Chị về nhà nói chuyện này cho bà nội nghe, bà nói mắt của trẻ con sáng ngời, có thể thấy được thứ mà người lớn không nhìn được, nó mà khóc khẳng định là bị dọa tới rồi.

"Trong lúc nói chuyện, vị đạo sĩ mặc áo đạo bào màu xám tro kia đã bước ra khỏi phòng, lão nhìn khắp nơi nói: “Có âm.

”  “Quả nhiên là có nha.

Vừa mới căn hộ kia chính là của người phụ nữ mặc áo ngủ kia, người phụ nữ sợ hãi run rẩy không ngừng, vội vàng chạy về nhà.

Thấy người phụ nữ ấy sắp rời đi, Thi Vưu Vưu hỏi: “Cô này, nhà cô có phải có thói quen thắp hương mùng một mười lăm hay không?" Người phu nữ kinh ngạc quay đầu lại hỏi: “Sao cháu biết?”Mẹ chồng cô tin phật, không những là mùng một mười lăm, mà sinh thần của các vị bồ tát bà ấy cũng đều sẽ ăn chay niệm phật.

Thi Vưu Vưu cười thần bí: “Không có gì, cháu đoán mò thôi.

” Cô gái nhỏ không chỉ đoán chính xác, mà cười lên cũng thật xinh đẹp, người phụ nữ mặc áo ngủ cũng không biết vì sao càng xem càng thấy thuận mắt, vội vàng vẫy tay nói với vị đạo trưởng kia: “Vân đạo trưởng, ông qua đây xem giúp nhà bên này trước đã.

” Dựa theo trình tự vừa lúc đến phiên nhà Thi Vưu Vưu, vị Vân đạo trưởng kia lập tức đi tới, gật đầu với mọi người.

Thi Vưu Vưu bước sang bên, tránh ra nói: “Làm phiền đạo trưởng vào kiểm tra giúp cháu một chút” Vân đạo trưởng bày ra tư thế cao thâm khó đoán, cầm lục lạc bước vào nhà, Thi Vưu Vưu đuổi kịp theo đằng sau.

Lục lạc kia ngay từ khi bước vào nhà liền kêu vang không ngừng, lúc tới phòng vệ sinh chấn động mạnh, Vân đạo trưởng nhíu mày, tỉ mỉ kiểm tra bên trong một lượt.

Sau đó liền vào tới phòng ngủ chính, tiếng chuông lại một lần nữa trở nên to vang, ông lại kiểm tra tỉ mỉ, hai mày cau chặt lại với nhau.

Trước khi rời đi, vẫn là câu nói cũ “có âm”, ra khỏi nhà, đi sang nhà tiếp theo.

Hóa ra vị đạo trưởng này chỉ biết mỗi câu này? Thị Vưu Vưu không tiếp tục xem náo nhiệt, lấy di động khóa cửa ra ngoài mua sắm.

Lúc trở lại đã là một tiếng sau đó, vị đạo trưởng kia đã rời đi, chỉ có người của mấy nhà tụ lại ở trên hành lang nói chuyện với nhau.

.

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… Cô thấp giọng nói: “Chị về nhà nói chuyện này cho bà nội nghe, bà nói mắt của trẻ con sáng ngời, có thể thấy được thứ mà người lớn không nhìn được, nó mà khóc khẳng định là bị dọa tới rồi."Trong lúc nói chuyện, vị đạo sĩ mặc áo đạo bào màu xám tro kia đã bước ra khỏi phòng, lão nhìn khắp nơi nói: “Có âm.”  “Quả nhiên là có nha.Vừa mới căn hộ kia chính là của người phụ nữ mặc áo ngủ kia, người phụ nữ sợ hãi run rẩy không ngừng, vội vàng chạy về nhà.Thấy người phụ nữ ấy sắp rời đi, Thi Vưu Vưu hỏi: “Cô này, nhà cô có phải có thói quen thắp hương mùng một mười lăm hay không?" Người phu nữ kinh ngạc quay đầu lại hỏi: “Sao cháu biết?”Mẹ chồng cô tin phật, không những là mùng một mười lăm, mà sinh thần của các vị bồ tát bà ấy cũng đều sẽ ăn chay niệm phật.Thi Vưu Vưu cười thần bí: “Không có gì, cháu đoán mò thôi.” Cô gái nhỏ không chỉ đoán chính xác, mà cười lên cũng thật xinh đẹp, người phụ nữ mặc áo ngủ cũng không biết vì sao càng xem càng thấy thuận mắt, vội vàng vẫy tay nói với vị đạo trưởng kia: “Vân đạo trưởng, ông qua đây xem giúp nhà bên này trước đã.” Dựa theo trình tự vừa lúc đến phiên nhà Thi Vưu Vưu, vị Vân đạo trưởng kia lập tức đi tới, gật đầu với mọi người.Thi Vưu Vưu bước sang bên, tránh ra nói: “Làm phiền đạo trưởng vào kiểm tra giúp cháu một chút” Vân đạo trưởng bày ra tư thế cao thâm khó đoán, cầm lục lạc bước vào nhà, Thi Vưu Vưu đuổi kịp theo đằng sau.Lục lạc kia ngay từ khi bước vào nhà liền kêu vang không ngừng, lúc tới phòng vệ sinh chấn động mạnh, Vân đạo trưởng nhíu mày, tỉ mỉ kiểm tra bên trong một lượt.Sau đó liền vào tới phòng ngủ chính, tiếng chuông lại một lần nữa trở nên to vang, ông lại kiểm tra tỉ mỉ, hai mày cau chặt lại với nhau.Trước khi rời đi, vẫn là câu nói cũ “có âm”, ra khỏi nhà, đi sang nhà tiếp theo.Hóa ra vị đạo trưởng này chỉ biết mỗi câu này? Thị Vưu Vưu không tiếp tục xem náo nhiệt, lấy di động khóa cửa ra ngoài mua sắm.Lúc trở lại đã là một tiếng sau đó, vị đạo trưởng kia đã rời đi, chỉ có người của mấy nhà tụ lại ở trên hành lang nói chuyện với nhau..

Chương 40: Chương 40