Tác giả:

Thi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều…

Chương 47: Chương 47

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… “Hình như là học sinh mới chuyển tới” Nam sinh không để ý nói, vừa nói vừa ấn di động.“Ồ” Nữ sinh gục đầu xuống ngủ.Tiết tự học buổi sáng trôi qua quá nửa, một nam sinh không mặc đồng phục hai tay đút túi đi từ cửa sau rảo bước tiến vào phòng học, lúc tới gần mới chú ý tới chỗ ngồi chuyên dụng của mình đã bị người khác bá chiếm đi phân nửa.Tô Viêm cau mày, không vui gõ mặt bàn nói: “Cô là ai, có biết đây là chỗ ngồi của bổn đại gia hay không.” Bổn đại gia? Thi Vưu Vưu còn là lần đầu tiên nghe thấy cách xưng hô này trong đời sống hiện thực, cô có chút tò mò mà quay đầu lại nhìn.Nam sinh trước mặt diện mạo sáng sủa đẹp trai, mặc chiếc áo khoác da màu đen thời thượng, không chỉ đeo khuyên tai, mà trên cổ còn treo sáu chiếc dây xích bằng bạc, cách ăn vận trang điểm vi phạm nghiêm trọng quy định về cách ăn mặc của một người học sinh trung học nên có.Nói vậy vị này chính là bạn ngồi cùng bàn mới của cô, Thi Vưu Vưu nghiêng đầu nói: “Ý của cậu là tôi nên ngồi vào bên trong?” “Tôi mặc kệ bạn ngồi chỗ nào, tôi chỉ biết chỗ này là chỗ ngồi của tôi.Tô Viêm sắc mặt khó coi, thần sắc càng thêm không kiên nhẫn: “Tôi thấy cô là con gái nên mới bảo cô tự động dọn đi, cô tốt nhất thức thời một chút, đừng không biết tốt xấu” Động tĩnh bên này của bọn họ đã khiến cho tất cả các bạn trong lớp chú ý tới, mấy bạn học nhát gan một chút đã trực tiếp cầm sách che mặt, đại khái sợ hãi sẽ phải nhìn thấy hình ảnh kh ủng bố nào đó.Thi Vưu Vưu liếc mắt nhìn khắp phòng học một lượt, nói: “Nhưng mà, trong lớp không còn vị trí trống nào khác."Tô Viêm: “Không liên quan tới bổn đại gia tôi đây."Tiếng nói chuyện của bọn họ làm ồn đến nữ sinh ngủ gục ở bàn bên dưới, cô không kiên nhẫn ngẩng đầu lên nói: “Tô Viêm, nếu cậu còn lảm nhảm, mình liền! !.” Còn chưa nói xong, liếc mắt liền thấy được một sợi “tiên khí”, hai mắt Hạ Khởi lập tức sáng ngời, kích động đứng dậy, đẩy ra Tô Viêm đầy vướng bận, tiến tới trước mặt Thi Vưu Vưu, túm chặt lấy tay cô và nói: “Chào buổi sáng, bạn học mới, mình tên Hạ Khởi, năm này 17 tuổi, còn độc thân.”.

“Hình như là học sinh mới chuyển tới” Nam sinh không để ý nói, vừa nói vừa ấn di động.

“Ồ” Nữ sinh gục đầu xuống ngủ.

Tiết tự học buổi sáng trôi qua quá nửa, một nam sinh không mặc đồng phục hai tay đút túi đi từ cửa sau rảo bước tiến vào phòng học, lúc tới gần mới chú ý tới chỗ ngồi chuyên dụng của mình đã bị người khác bá chiếm đi phân nửa.

Tô Viêm cau mày, không vui gõ mặt bàn nói: “Cô là ai, có biết đây là chỗ ngồi của bổn đại gia hay không.

” Bổn đại gia? Thi Vưu Vưu còn là lần đầu tiên nghe thấy cách xưng hô này trong đời sống hiện thực, cô có chút tò mò mà quay đầu lại nhìn.

Nam sinh trước mặt diện mạo sáng sủa đẹp trai, mặc chiếc áo khoác da màu đen thời thượng, không chỉ đeo khuyên tai, mà trên cổ còn treo sáu chiếc dây xích bằng bạc, cách ăn vận trang điểm vi phạm nghiêm trọng quy định về cách ăn mặc của một người học sinh trung học nên có.

Nói vậy vị này chính là bạn ngồi cùng bàn mới của cô, Thi Vưu Vưu nghiêng đầu nói: “Ý của cậu là tôi nên ngồi vào bên trong?” “Tôi mặc kệ bạn ngồi chỗ nào, tôi chỉ biết chỗ này là chỗ ngồi của tôi.

Tô Viêm sắc mặt khó coi, thần sắc càng thêm không kiên nhẫn: “Tôi thấy cô là con gái nên mới bảo cô tự động dọn đi, cô tốt nhất thức thời một chút, đừng không biết tốt xấu” Động tĩnh bên này của bọn họ đã khiến cho tất cả các bạn trong lớp chú ý tới, mấy bạn học nhát gan một chút đã trực tiếp cầm sách che mặt, đại khái sợ hãi sẽ phải nhìn thấy hình ảnh kh ủng bố nào đó.

Thi Vưu Vưu liếc mắt nhìn khắp phòng học một lượt, nói: “Nhưng mà, trong lớp không còn vị trí trống nào khác.

"Tô Viêm: “Không liên quan tới bổn đại gia tôi đây.

"Tiếng nói chuyện của bọn họ làm ồn đến nữ sinh ngủ gục ở bàn bên dưới, cô không kiên nhẫn ngẩng đầu lên nói: “Tô Viêm, nếu cậu còn lảm nhảm, mình liền! !.

” Còn chưa nói xong, liếc mắt liền thấy được một sợi “tiên khí”, hai mắt Hạ Khởi lập tức sáng ngời, kích động đứng dậy, đẩy ra Tô Viêm đầy vướng bận, tiến tới trước mặt Thi Vưu Vưu, túm chặt lấy tay cô và nói: “Chào buổi sáng, bạn học mới, mình tên Hạ Khởi, năm này 17 tuổi, còn độc thân.

”.

Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên VềTác giả: Cửu Mộc DuTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngThi Vưu Vưu chậm rãi mở mắt ra, căn phòng trước mắt vừa xa lạ lại quen thuộc khiến cô phải cau mày, cô ngửa mặt lên trần nhà suy nghĩ một hồi mới phản ứng lại được. Trong kí ức của Thi Vưu Vưu, sau khi tham gia tang lễ của mẹ nuôi, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê, trong 10 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đầu cô lại hiện ra rất nhiều kí ức ở một thế giới khác hơn 300 năm. Thế giới đó tên là đại lục Huyền Pháp, một thời không đặc biệt- nơi mà sức mạnh tỷ lệ thuận với tuổi thọ, cô sinh ra trong gia tộc họ Thi nổi tiếng khắp Huyền môn, cha cô là một đại sư được vạn người kính ngưỡng. Dưới sự huấn luyện của cha và gia tộc, Thi Vưu Vưu đã hoàn toàn tinh thông các loại kĩ năng như bắt quỷ, trừ tà, xem bói, vẽ bùa! , chỉ trong hơn 300 năm cô đã trở thành đại thiên sư, sắp sửa chuẩn bị tiếp nhận chức vị Thánh quốc sư. Từ lúc sinh ra ở đại lục Huyền Pháp, Thi Vưu Vưu đã biết cô là một người xuyên việt, chỉ là kí ức về quá khứ đã ngày một mơ hồ, không còn bóng dáng, cô không thể nhớ bất cứ điều… “Hình như là học sinh mới chuyển tới” Nam sinh không để ý nói, vừa nói vừa ấn di động.“Ồ” Nữ sinh gục đầu xuống ngủ.Tiết tự học buổi sáng trôi qua quá nửa, một nam sinh không mặc đồng phục hai tay đút túi đi từ cửa sau rảo bước tiến vào phòng học, lúc tới gần mới chú ý tới chỗ ngồi chuyên dụng của mình đã bị người khác bá chiếm đi phân nửa.Tô Viêm cau mày, không vui gõ mặt bàn nói: “Cô là ai, có biết đây là chỗ ngồi của bổn đại gia hay không.” Bổn đại gia? Thi Vưu Vưu còn là lần đầu tiên nghe thấy cách xưng hô này trong đời sống hiện thực, cô có chút tò mò mà quay đầu lại nhìn.Nam sinh trước mặt diện mạo sáng sủa đẹp trai, mặc chiếc áo khoác da màu đen thời thượng, không chỉ đeo khuyên tai, mà trên cổ còn treo sáu chiếc dây xích bằng bạc, cách ăn vận trang điểm vi phạm nghiêm trọng quy định về cách ăn mặc của một người học sinh trung học nên có.Nói vậy vị này chính là bạn ngồi cùng bàn mới của cô, Thi Vưu Vưu nghiêng đầu nói: “Ý của cậu là tôi nên ngồi vào bên trong?” “Tôi mặc kệ bạn ngồi chỗ nào, tôi chỉ biết chỗ này là chỗ ngồi của tôi.Tô Viêm sắc mặt khó coi, thần sắc càng thêm không kiên nhẫn: “Tôi thấy cô là con gái nên mới bảo cô tự động dọn đi, cô tốt nhất thức thời một chút, đừng không biết tốt xấu” Động tĩnh bên này của bọn họ đã khiến cho tất cả các bạn trong lớp chú ý tới, mấy bạn học nhát gan một chút đã trực tiếp cầm sách che mặt, đại khái sợ hãi sẽ phải nhìn thấy hình ảnh kh ủng bố nào đó.Thi Vưu Vưu liếc mắt nhìn khắp phòng học một lượt, nói: “Nhưng mà, trong lớp không còn vị trí trống nào khác."Tô Viêm: “Không liên quan tới bổn đại gia tôi đây."Tiếng nói chuyện của bọn họ làm ồn đến nữ sinh ngủ gục ở bàn bên dưới, cô không kiên nhẫn ngẩng đầu lên nói: “Tô Viêm, nếu cậu còn lảm nhảm, mình liền! !.” Còn chưa nói xong, liếc mắt liền thấy được một sợi “tiên khí”, hai mắt Hạ Khởi lập tức sáng ngời, kích động đứng dậy, đẩy ra Tô Viêm đầy vướng bận, tiến tới trước mặt Thi Vưu Vưu, túm chặt lấy tay cô và nói: “Chào buổi sáng, bạn học mới, mình tên Hạ Khởi, năm này 17 tuổi, còn độc thân.”.

Chương 47: Chương 47