Tác giả:

Sau tám năm kể từ khi cô bắt đầu đếm những số ngày cả hai nói lời chia tay, đó là khoảng thời gian giữa đông về, có một cơn bão tuyết rất lớn. Hạ Miên Lễ đã nhảy ra ngoài cửa sổ nhà mình, dù cho những người hầu trong nhà có đang gào thét tán loạn thì cô cũng chẳng quan tâm. Sau khi ổn định lại đầu óc một lúc khỏi cơn choáng váng của đợt ốm sốt, cô đã nhanh chóng cầm chìa khoá xe hơi của mình, lái thẳng đến sân bay quốc tế Hồng Kiều Thượng Hải. Lúc đang đi, có vô số các cuộc gọi í ới kêu cô mau quay lại, họ nói cô chán sống rồi khi cơ thể đang trong tình trạng suy kiệt nhất lại đi dầm người trong băng tuyết mùa đông. Miên Lễ không muốn để ý đến họ, cô dứt khoát tắt luôn nguồn điện thoại đi. Cô biết việc mình đang làm là liều lĩnh như thế nào vì rất nhanh sau đó, cô đã phải trả giá bởi hành động đội trời đông vừa nãy bằng một cơn ho khan sặc sụa đến đau rát cả phổi. Ho ra cả máu rồi… Nhưng cô chưa từng một lần nghĩ đến bỏ cuộc, lao xe đi trong cơn mưa tuyết rồi đỗ xe ở bên cạnh sân bay…

Chương 78: 78: Im Lặng

Em Ương Bướng Lại Cho Là Em HưTác giả: Mạn Linh LinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ CườngSau tám năm kể từ khi cô bắt đầu đếm những số ngày cả hai nói lời chia tay, đó là khoảng thời gian giữa đông về, có một cơn bão tuyết rất lớn. Hạ Miên Lễ đã nhảy ra ngoài cửa sổ nhà mình, dù cho những người hầu trong nhà có đang gào thét tán loạn thì cô cũng chẳng quan tâm. Sau khi ổn định lại đầu óc một lúc khỏi cơn choáng váng của đợt ốm sốt, cô đã nhanh chóng cầm chìa khoá xe hơi của mình, lái thẳng đến sân bay quốc tế Hồng Kiều Thượng Hải. Lúc đang đi, có vô số các cuộc gọi í ới kêu cô mau quay lại, họ nói cô chán sống rồi khi cơ thể đang trong tình trạng suy kiệt nhất lại đi dầm người trong băng tuyết mùa đông. Miên Lễ không muốn để ý đến họ, cô dứt khoát tắt luôn nguồn điện thoại đi. Cô biết việc mình đang làm là liều lĩnh như thế nào vì rất nhanh sau đó, cô đã phải trả giá bởi hành động đội trời đông vừa nãy bằng một cơn ho khan sặc sụa đến đau rát cả phổi. Ho ra cả máu rồi… Nhưng cô chưa từng một lần nghĩ đến bỏ cuộc, lao xe đi trong cơn mưa tuyết rồi đỗ xe ở bên cạnh sân bay… Bản tin thời sự những ngày qua không ngừng khiến cho mọi người xôn xao, gần đây nhất chính là tin tức về tập đoàn Tobias.Vị chủ tịch sẽ lên nhận chức tiếp theo đó đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, nhưng người sửng sốt nhất có lẽ chính là những người ở trong Hạ gia.“Ông nội ơi…”Xán Nhiên và Vũ Nhiên ngồi ở trên ghế sô pha, một đứa cầm điều khiển ti vi còn một đứa thì chỉ tay vào màn hình.“Kia chẳng phải là bạn trai của cô chủ Hạ sao?”Hạ đại lão gia cài khuy măng xét lên cổ tay áo, một tay cụ cầm gậy platon đập xuống sàn nhà, cùng với người trợ lí của mình rời khỏi căn phòng khách rồi bước ra đến chiếc xe đang chờ sẵn ở bên ngoài sân vườn.Lúc đi ngang qua bộ bàn ghế phòng khách, ánh sáng từ màn hình ti vi chiếu lên bộ suit đen của ông cụ.Trên ti vi, Thương Âu mặc một bộ vest đen ngay ngắn sang trọng, đứng trước buổi họp báo rồi gật đầu chào tất cả mọi người.Anh nói bằng giọng tiếng anh chuẩn.“Tôi là Magnus Walt, từ nay sẽ tiếp tục chức vụ chủ tịch Tobias lần thứ hai.”Một câu giới thiệu đơn giản nhưng đủ để cho người khác thấy được vị thế của anh hiện tại là rất chắc chắn.Nhớ đến cuộc hội thoại ngày hôm đó giữa hai người bọn họ, khuôn mặt cụ trầm đi một phần.Người trợ lí thấy dáng bước cụ có vẻ loạng choạng thì lo lắng đỡ cụ đi tiếp, cây baton có vẻ không còn quá nhiều lợi ích gì nữa rồi.“Đại lão gia, hay ngài ở nhà nhé? Ca phẫu thuật của cô chủ Hạ một mình tôi đi canh là được.”“Không.”Hạ đại lão gia xua tay, nhất quyết chống gậy đi tiếp rồi tự mình bám lên thành cửa xe, tự ngồi vào bên trong.“Con bé gặp phải loại chuyện này là do ta không chú ý bảo vệ nó.Một phần trong đó là lỗi của ta, ta phải chịu trách nhiệm với nó.”Cụ lớn phất tay, người trợ lí cũng không nói thêm bất cứ một lời nào nữa mà gật đầu nghe lệnh, ra hiệu cho tài xế lái xe đến bệnh viện lớn nhất thành phố, cũng là bệnh viện trực thuộc dưới quyền của Kha gia.Khi biết Miên Lễ được chuyển tới bệnh viện này thì cụ lớn đã nổi trận lôi đình.Kha đại thiếu gia chính là kẻ đã đâm Miên Lễ đến bán sống bán chết, làm sao cụ có thể yên tâm giao đứa cháu gái của mình cho bọn họ được?Nhưng đó là nơi hội tụ phần lớn những bác sĩ giỏi nhất cả nước và những thiết bị y tế hiện đại nhất, vì vậy nên để chắc chắn cho ca ghép phổi thành công, cụ chỉ có thể nghiến răng chấp thuận mà thôi.Nếu như Miên Lễ gặp phải bất cứ chuyện gì, ông sẽ cho Kha gia sụp đổ dù có phải phạm vào bất cứ điều luật nào của đạo đức.Chiếc xe chạy đi rất nhanh rồi sau đó dừng lại ở trong sảnh của bệnh viện, người trợ lí đỡ Hạ đại lão gia xuống rồi cùng mình tiến đến căn phòng cấp cứu nơi mà đang thực hiện ca phẫu thuật.Nhưng khi đi đến trước cửa phòng, cả hai đều vô cùng kinh ngạc đến toàn thân đứng sững lại khi biết có hai người đang ngồi chờ trước cả hai bọn họ.Tình Phong mới tỉnh lại ngày hôm qua từ sau vụ tai nạn nhưng đã tự mình đi lại được.Đầu cậu có quấn một miếng băng gạc trắng, mặc quần áo bệnh nhân, một bên tay còn cầm một cái thanh treo ống truyền dịch.Ngồi bên cạnh cậu chính là Thương Âu, người mà bọn họ mới thấy trên ti vi vài phút trước.Cụ lớn hơi há miệng rồi lại im lặng chẳng nói nửa lời, ngồi xuống chỗ ghế cách bọn họ một khoảng.“Con chào ông.”Tình Phong cất tiếng chào cụ một cái rồi lại đờ đẫn ngoảng đầu nhìn vào lại vào bên trong căn phòng vẫn còn đang sáng đèn phẫu thuật.Thương Âu còn lạnh nhạt hơn nữa, anh chỉ nghiêng đầu nhìn một cái rồi lại vùi mặt xuống dưới hai cánh tay đang đan lại của mình, mảnh áo vest đắt đỏ đã cộm lên những đường nếp nhàu nhĩ.Đây là bộ vest anh mặc nguyên khi từ Mỹ bay trở về, chưa thay xuống đã vội vàng đi tới bệnh viện của cô.Tất cả mọi người đều im lặng chờ đợi.

Bản tin thời sự những ngày qua không ngừng khiến cho mọi người xôn xao, gần đây nhất chính là tin tức về tập đoàn Tobias.

Vị chủ tịch sẽ lên nhận chức tiếp theo đó đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, nhưng người sửng sốt nhất có lẽ chính là những người ở trong Hạ gia.

“Ông nội ơi…”

Xán Nhiên và Vũ Nhiên ngồi ở trên ghế sô pha, một đứa cầm điều khiển ti vi còn một đứa thì chỉ tay vào màn hình.

“Kia chẳng phải là bạn trai của cô chủ Hạ sao?”

Hạ đại lão gia cài khuy măng xét lên cổ tay áo, một tay cụ cầm gậy platon đập xuống sàn nhà, cùng với người trợ lí của mình rời khỏi căn phòng khách rồi bước ra đến chiếc xe đang chờ sẵn ở bên ngoài sân vườn.

Lúc đi ngang qua bộ bàn ghế phòng khách, ánh sáng từ màn hình ti vi chiếu lên bộ suit đen của ông cụ.

Trên ti vi, Thương Âu mặc một bộ vest đen ngay ngắn sang trọng, đứng trước buổi họp báo rồi gật đầu chào tất cả mọi người.

Anh nói bằng giọng tiếng anh chuẩn.

“Tôi là Magnus Walt, từ nay sẽ tiếp tục chức vụ chủ tịch Tobias lần thứ hai.

Một câu giới thiệu đơn giản nhưng đủ để cho người khác thấy được vị thế của anh hiện tại là rất chắc chắn.

Nhớ đến cuộc hội thoại ngày hôm đó giữa hai người bọn họ, khuôn mặt cụ trầm đi một phần.

Người trợ lí thấy dáng bước cụ có vẻ loạng choạng thì lo lắng đỡ cụ đi tiếp, cây baton có vẻ không còn quá nhiều lợi ích gì nữa rồi.

“Đại lão gia, hay ngài ở nhà nhé? Ca phẫu thuật của cô chủ Hạ một mình tôi đi canh là được.

“Không.

Hạ đại lão gia xua tay, nhất quyết chống gậy đi tiếp rồi tự mình bám lên thành cửa xe, tự ngồi vào bên trong.

“Con bé gặp phải loại chuyện này là do ta không chú ý bảo vệ nó.

Một phần trong đó là lỗi của ta, ta phải chịu trách nhiệm với nó.

Cụ lớn phất tay, người trợ lí cũng không nói thêm bất cứ một lời nào nữa mà gật đầu nghe lệnh, ra hiệu cho tài xế lái xe đến bệnh viện lớn nhất thành phố, cũng là bệnh viện trực thuộc dưới quyền của Kha gia.

Khi biết Miên Lễ được chuyển tới bệnh viện này thì cụ lớn đã nổi trận lôi đình.

Kha đại thiếu gia chính là kẻ đã đâm Miên Lễ đến bán sống bán chết, làm sao cụ có thể yên tâm giao đứa cháu gái của mình cho bọn họ được?

Nhưng đó là nơi hội tụ phần lớn những bác sĩ giỏi nhất cả nước và những thiết bị y tế hiện đại nhất, vì vậy nên để chắc chắn cho ca ghép phổi thành công, cụ chỉ có thể nghiến răng chấp thuận mà thôi.

Nếu như Miên Lễ gặp phải bất cứ chuyện gì, ông sẽ cho Kha gia sụp đổ dù có phải phạm vào bất cứ điều luật nào của đạo đức.

Chiếc xe chạy đi rất nhanh rồi sau đó dừng lại ở trong sảnh của bệnh viện, người trợ lí đỡ Hạ đại lão gia xuống rồi cùng mình tiến đến căn phòng cấp cứu nơi mà đang thực hiện ca phẫu thuật.

Nhưng khi đi đến trước cửa phòng, cả hai đều vô cùng kinh ngạc đến toàn thân đứng sững lại khi biết có hai người đang ngồi chờ trước cả hai bọn họ.

Tình Phong mới tỉnh lại ngày hôm qua từ sau vụ tai nạn nhưng đã tự mình đi lại được.

Đầu cậu có quấn một miếng băng gạc trắng, mặc quần áo bệnh nhân, một bên tay còn cầm một cái thanh treo ống truyền dịch.

Ngồi bên cạnh cậu chính là Thương Âu, người mà bọn họ mới thấy trên ti vi vài phút trước.

Cụ lớn hơi há miệng rồi lại im lặng chẳng nói nửa lời, ngồi xuống chỗ ghế cách bọn họ một khoảng.

“Con chào ông.

Tình Phong cất tiếng chào cụ một cái rồi lại đờ đẫn ngoảng đầu nhìn vào lại vào bên trong căn phòng vẫn còn đang sáng đèn phẫu thuật.

Thương Âu còn lạnh nhạt hơn nữa, anh chỉ nghiêng đầu nhìn một cái rồi lại vùi mặt xuống dưới hai cánh tay đang đan lại của mình, mảnh áo vest đắt đỏ đã cộm lên những đường nếp nhàu nhĩ.

Đây là bộ vest anh mặc nguyên khi từ Mỹ bay trở về, chưa thay xuống đã vội vàng đi tới bệnh viện của cô.

Tất cả mọi người đều im lặng chờ đợi.

Em Ương Bướng Lại Cho Là Em HưTác giả: Mạn Linh LinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ CườngSau tám năm kể từ khi cô bắt đầu đếm những số ngày cả hai nói lời chia tay, đó là khoảng thời gian giữa đông về, có một cơn bão tuyết rất lớn. Hạ Miên Lễ đã nhảy ra ngoài cửa sổ nhà mình, dù cho những người hầu trong nhà có đang gào thét tán loạn thì cô cũng chẳng quan tâm. Sau khi ổn định lại đầu óc một lúc khỏi cơn choáng váng của đợt ốm sốt, cô đã nhanh chóng cầm chìa khoá xe hơi của mình, lái thẳng đến sân bay quốc tế Hồng Kiều Thượng Hải. Lúc đang đi, có vô số các cuộc gọi í ới kêu cô mau quay lại, họ nói cô chán sống rồi khi cơ thể đang trong tình trạng suy kiệt nhất lại đi dầm người trong băng tuyết mùa đông. Miên Lễ không muốn để ý đến họ, cô dứt khoát tắt luôn nguồn điện thoại đi. Cô biết việc mình đang làm là liều lĩnh như thế nào vì rất nhanh sau đó, cô đã phải trả giá bởi hành động đội trời đông vừa nãy bằng một cơn ho khan sặc sụa đến đau rát cả phổi. Ho ra cả máu rồi… Nhưng cô chưa từng một lần nghĩ đến bỏ cuộc, lao xe đi trong cơn mưa tuyết rồi đỗ xe ở bên cạnh sân bay… Bản tin thời sự những ngày qua không ngừng khiến cho mọi người xôn xao, gần đây nhất chính là tin tức về tập đoàn Tobias.Vị chủ tịch sẽ lên nhận chức tiếp theo đó đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, nhưng người sửng sốt nhất có lẽ chính là những người ở trong Hạ gia.“Ông nội ơi…”Xán Nhiên và Vũ Nhiên ngồi ở trên ghế sô pha, một đứa cầm điều khiển ti vi còn một đứa thì chỉ tay vào màn hình.“Kia chẳng phải là bạn trai của cô chủ Hạ sao?”Hạ đại lão gia cài khuy măng xét lên cổ tay áo, một tay cụ cầm gậy platon đập xuống sàn nhà, cùng với người trợ lí của mình rời khỏi căn phòng khách rồi bước ra đến chiếc xe đang chờ sẵn ở bên ngoài sân vườn.Lúc đi ngang qua bộ bàn ghế phòng khách, ánh sáng từ màn hình ti vi chiếu lên bộ suit đen của ông cụ.Trên ti vi, Thương Âu mặc một bộ vest đen ngay ngắn sang trọng, đứng trước buổi họp báo rồi gật đầu chào tất cả mọi người.Anh nói bằng giọng tiếng anh chuẩn.“Tôi là Magnus Walt, từ nay sẽ tiếp tục chức vụ chủ tịch Tobias lần thứ hai.”Một câu giới thiệu đơn giản nhưng đủ để cho người khác thấy được vị thế của anh hiện tại là rất chắc chắn.Nhớ đến cuộc hội thoại ngày hôm đó giữa hai người bọn họ, khuôn mặt cụ trầm đi một phần.Người trợ lí thấy dáng bước cụ có vẻ loạng choạng thì lo lắng đỡ cụ đi tiếp, cây baton có vẻ không còn quá nhiều lợi ích gì nữa rồi.“Đại lão gia, hay ngài ở nhà nhé? Ca phẫu thuật của cô chủ Hạ một mình tôi đi canh là được.”“Không.”Hạ đại lão gia xua tay, nhất quyết chống gậy đi tiếp rồi tự mình bám lên thành cửa xe, tự ngồi vào bên trong.“Con bé gặp phải loại chuyện này là do ta không chú ý bảo vệ nó.Một phần trong đó là lỗi của ta, ta phải chịu trách nhiệm với nó.”Cụ lớn phất tay, người trợ lí cũng không nói thêm bất cứ một lời nào nữa mà gật đầu nghe lệnh, ra hiệu cho tài xế lái xe đến bệnh viện lớn nhất thành phố, cũng là bệnh viện trực thuộc dưới quyền của Kha gia.Khi biết Miên Lễ được chuyển tới bệnh viện này thì cụ lớn đã nổi trận lôi đình.Kha đại thiếu gia chính là kẻ đã đâm Miên Lễ đến bán sống bán chết, làm sao cụ có thể yên tâm giao đứa cháu gái của mình cho bọn họ được?Nhưng đó là nơi hội tụ phần lớn những bác sĩ giỏi nhất cả nước và những thiết bị y tế hiện đại nhất, vì vậy nên để chắc chắn cho ca ghép phổi thành công, cụ chỉ có thể nghiến răng chấp thuận mà thôi.Nếu như Miên Lễ gặp phải bất cứ chuyện gì, ông sẽ cho Kha gia sụp đổ dù có phải phạm vào bất cứ điều luật nào của đạo đức.Chiếc xe chạy đi rất nhanh rồi sau đó dừng lại ở trong sảnh của bệnh viện, người trợ lí đỡ Hạ đại lão gia xuống rồi cùng mình tiến đến căn phòng cấp cứu nơi mà đang thực hiện ca phẫu thuật.Nhưng khi đi đến trước cửa phòng, cả hai đều vô cùng kinh ngạc đến toàn thân đứng sững lại khi biết có hai người đang ngồi chờ trước cả hai bọn họ.Tình Phong mới tỉnh lại ngày hôm qua từ sau vụ tai nạn nhưng đã tự mình đi lại được.Đầu cậu có quấn một miếng băng gạc trắng, mặc quần áo bệnh nhân, một bên tay còn cầm một cái thanh treo ống truyền dịch.Ngồi bên cạnh cậu chính là Thương Âu, người mà bọn họ mới thấy trên ti vi vài phút trước.Cụ lớn hơi há miệng rồi lại im lặng chẳng nói nửa lời, ngồi xuống chỗ ghế cách bọn họ một khoảng.“Con chào ông.”Tình Phong cất tiếng chào cụ một cái rồi lại đờ đẫn ngoảng đầu nhìn vào lại vào bên trong căn phòng vẫn còn đang sáng đèn phẫu thuật.Thương Âu còn lạnh nhạt hơn nữa, anh chỉ nghiêng đầu nhìn một cái rồi lại vùi mặt xuống dưới hai cánh tay đang đan lại của mình, mảnh áo vest đắt đỏ đã cộm lên những đường nếp nhàu nhĩ.Đây là bộ vest anh mặc nguyên khi từ Mỹ bay trở về, chưa thay xuống đã vội vàng đi tới bệnh viện của cô.Tất cả mọi người đều im lặng chờ đợi.

Chương 78: 78: Im Lặng