Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "…

Chương 5: Chương 5

Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc TỷTác giả: Viên Khuyết NhaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Chi trở lại phòng nghỉ ngơi, rất mau sau đó liền nghe thấy được một tràng gõ cửa cực nhẹ nhàng.Cô đem máy tính để sang một bên, nói vào đi, sau đó liền nghe thấy tiếng cửa mở ra chậm rãi.Cửa mở ra được một chút.Từ khoảng cách này, Hứa Vi thò đầu vào bên trong quan sát, lén lút nhìn xung quanh phòng Phó Chi.Phó Chi: "Mẹ đang làm cái gì vậy?"."Không có gì không có gì!".Sau khi bị phát hiện, Hứa Vi thẹn thùng cười cười, cửa phòng bị cô đẩy ra từng chút một, người phụ nữ với tình thương của mẹ tràn lan bưng một ly sữa bò đến tận tay Phó Chi.Sau khi nhìn thấy điện thoại của Phó Chi trên chăn, cô ấy chắp tay ngượng ngùng xoắn xít nói: "Chi Chi, con chơi WeChat không? Mẹ muốn thêm con làm bạn tốt trong Wechat."Phó Chi mở khóa điện thoại, nhấp vào WeChat và đưa cho Hứa Vi.Cô đã đăng ký Wechat từ rất lâu, nhưng ảnh đại diễn vẫn chỉ là Cậu bé Bọt Biển ôm quả bóng bay, trông rất dễ thương, tên lại có phần cá tính.Hứa Vi kích động bấm vào nút thêm, trước khi rời đi còn đặc biệt nói: "Đúng rồi, ba con bảo ta hỏi con là con thường ngày thích làm cái gì?".Dù sao cũng là đứa trẻ mới nhận nuôi từ cô nhi viện về, trừ bỏ Hứa Vi, trong nhà này người để ý đến Phó Chi chỉ có Lục Cảnh Thanh, phần lớn vẫn là vì trong lòng trách nhiệm.Phó Chi cầm li sữa bò, suy nghĩ một lát, không nhanh không chậm nói: "Chơi game còn có gõ code."Hứa Vi ở trong lòng thầm đọc lại một lần, sau khi nhớ rồi lại dặn dò: "Được rồi, mẹ nhớ kỹ rồi.Con uống sữa xong thì đi nghỉ ngơi sớm đi, không được thức đêm, không tốt cho sức khỏe đâu."Phó Chi gật gật đầu.Sau khi trở lại phòng, Lục Cảnh Thanh nhìn nhìn chằm chằm điện thoại của vợ: "Chi Chi nói em là con bé thích cái gì?"Hứa Vi vừa mới lập một cái nhóm người một nhà tương thân tương ái xong, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói: "Con gái nói thích chơi game cùng đùa giỡn."."!."Lục Cảnh Thanh nghĩ tới tính cách của Phó Chi, nhìn qua nhưng không có chút gì giống thích đùa giỡn.Bất quá nhìn thấy vợ đang nhắn tin, cũng không hỏi lại..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phó Chi trở lại phòng nghỉ ngơi, rất mau sau đó liền nghe thấy được một tràng gõ cửa cực nhẹ nhàng.

Cô đem máy tính để sang một bên, nói vào đi, sau đó liền nghe thấy tiếng cửa mở ra chậm rãi.

Cửa mở ra được một chút.

Từ khoảng cách này, Hứa Vi thò đầu vào bên trong quan sát, lén lút nhìn xung quanh phòng Phó Chi.

Image removed.

Phó Chi: "Mẹ đang làm cái gì vậy?".

"Không có gì không có gì!".

Sau khi bị phát hiện, Hứa Vi thẹn thùng cười cười, cửa phòng bị cô đẩy ra từng chút một, người phụ nữ với tình thương của mẹ tràn lan bưng một ly sữa bò đến tận tay Phó Chi.

Sau khi nhìn thấy điện thoại của Phó Chi trên chăn, cô ấy chắp tay ngượng ngùng xoắn xít nói: "Chi Chi, con chơi WeChat không? Mẹ muốn thêm con làm bạn tốt trong Wechat.

"

Phó Chi mở khóa điện thoại, nhấp vào WeChat và đưa cho Hứa Vi.

Cô đã đăng ký Wechat từ rất lâu, nhưng ảnh đại diễn vẫn chỉ là Cậu bé Bọt Biển ôm quả bóng bay, trông rất dễ thương, tên lại có phần cá tính.

Hứa Vi kích động bấm vào nút thêm, trước khi rời đi còn đặc biệt nói: "Đúng rồi, ba con bảo ta hỏi con là con thường ngày thích làm cái gì?".

Dù sao cũng là đứa trẻ mới nhận nuôi từ cô nhi viện về, trừ bỏ Hứa Vi, trong nhà này người để ý đến Phó Chi chỉ có Lục Cảnh Thanh, phần lớn vẫn là vì trong lòng trách nhiệm.

Phó Chi cầm li sữa bò, suy nghĩ một lát, không nhanh không chậm nói: "Chơi game còn có gõ code.

"

Hứa Vi ở trong lòng thầm đọc lại một lần, sau khi nhớ rồi lại dặn dò: "Được rồi, mẹ nhớ kỹ rồi.

Con uống sữa xong thì đi nghỉ ngơi sớm đi, không được thức đêm, không tốt cho sức khỏe đâu.

"

Phó Chi gật gật đầu.

Sau khi trở lại phòng, Lục Cảnh Thanh nhìn nhìn chằm chằm điện thoại của vợ: "Chi Chi nói em là con bé thích cái gì?"

Hứa Vi vừa mới lập một cái nhóm người một nhà tương thân tương ái xong, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói: "Con gái nói thích chơi game cùng đùa giỡn.

".

"!.

"

Lục Cảnh Thanh nghĩ tới tính cách của Phó Chi, nhìn qua nhưng không có chút gì giống thích đùa giỡn.

Bất quá nhìn thấy vợ đang nhắn tin, cũng không hỏi lại.

.

Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc TỷTác giả: Viên Khuyết NhaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó Chi trở lại phòng nghỉ ngơi, rất mau sau đó liền nghe thấy được một tràng gõ cửa cực nhẹ nhàng.Cô đem máy tính để sang một bên, nói vào đi, sau đó liền nghe thấy tiếng cửa mở ra chậm rãi.Cửa mở ra được một chút.Từ khoảng cách này, Hứa Vi thò đầu vào bên trong quan sát, lén lút nhìn xung quanh phòng Phó Chi.Phó Chi: "Mẹ đang làm cái gì vậy?"."Không có gì không có gì!".Sau khi bị phát hiện, Hứa Vi thẹn thùng cười cười, cửa phòng bị cô đẩy ra từng chút một, người phụ nữ với tình thương của mẹ tràn lan bưng một ly sữa bò đến tận tay Phó Chi.Sau khi nhìn thấy điện thoại của Phó Chi trên chăn, cô ấy chắp tay ngượng ngùng xoắn xít nói: "Chi Chi, con chơi WeChat không? Mẹ muốn thêm con làm bạn tốt trong Wechat."Phó Chi mở khóa điện thoại, nhấp vào WeChat và đưa cho Hứa Vi.Cô đã đăng ký Wechat từ rất lâu, nhưng ảnh đại diễn vẫn chỉ là Cậu bé Bọt Biển ôm quả bóng bay, trông rất dễ thương, tên lại có phần cá tính.Hứa Vi kích động bấm vào nút thêm, trước khi rời đi còn đặc biệt nói: "Đúng rồi, ba con bảo ta hỏi con là con thường ngày thích làm cái gì?".Dù sao cũng là đứa trẻ mới nhận nuôi từ cô nhi viện về, trừ bỏ Hứa Vi, trong nhà này người để ý đến Phó Chi chỉ có Lục Cảnh Thanh, phần lớn vẫn là vì trong lòng trách nhiệm.Phó Chi cầm li sữa bò, suy nghĩ một lát, không nhanh không chậm nói: "Chơi game còn có gõ code."Hứa Vi ở trong lòng thầm đọc lại một lần, sau khi nhớ rồi lại dặn dò: "Được rồi, mẹ nhớ kỹ rồi.Con uống sữa xong thì đi nghỉ ngơi sớm đi, không được thức đêm, không tốt cho sức khỏe đâu."Phó Chi gật gật đầu.Sau khi trở lại phòng, Lục Cảnh Thanh nhìn nhìn chằm chằm điện thoại của vợ: "Chi Chi nói em là con bé thích cái gì?"Hứa Vi vừa mới lập một cái nhóm người một nhà tương thân tương ái xong, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói: "Con gái nói thích chơi game cùng đùa giỡn."."!."Lục Cảnh Thanh nghĩ tới tính cách của Phó Chi, nhìn qua nhưng không có chút gì giống thích đùa giỡn.Bất quá nhìn thấy vợ đang nhắn tin, cũng không hỏi lại..

Chương 5: Chương 5