*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "…
Chương 79: Chương 79
Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc TỷTác giả: Viên Khuyết NhaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "… Dưới ánh đèn chói lọi, cửa sổ thủy tinh cắt bóng bóng của Phó Chi thành từng mảnh, đôi chân thon dài vắt lên mép bàn, có chút lười biếng, tùy ý.Trên sóng trực tiếp phát lên một trận đấu khốc liệt.Nếu bỏ qua giọng mắng mỏ đồng đội khó nghe suốt trận đấu.Phó Chi cúi đầu nhìn chiến tích của đồng đội, chỉ mới 3 phút đầu tiên, một người giết 0 chết 5 và một người giết 0 chết 6.Cô mở mic lên, giọng điệu chậm rãi, bình tĩnh nói: "Hai người dùng tay đi, đừng dùng chân chơi nữa."Đồng đội: "! "Đồng đội tức đến muốn đập máy tính.Một đám người xem trực tiếp muốn cười đến điên rồi.【 Ha ha ha ha, trời quang mây tạnh, Phó Dỗi Dỗi lại thế nữa rồi! 】【 Nữ nhân này thật mê người! 】【 Trong vòng ba phút, tôi muốn biết toàn bộ thông tin của cô gái này! 】【 Phó Chi cau mày: Cái bọn gà mờ này đang khua tay múa chân gì ở đây vậy? 】【 Dỗi Dỗi, nói hay như vậy, chi bằng xuất bản sách luôn đi!! 】Trong phòng, bóng hình mảnh khảnh của cô gái cúi đầu, biểu cảm trên mặt cũng không có thay đổi, đầu ngón tay điều khiển nút thao tác, chiếc váy dài đến đầu gối lộ ra bắp chân thon thả, mái tóc xõa trên vai khiến cả người mang theo một loại hấp dẫn khó tả.Ánh mắt của Lệ Nam Lễ dán chặt vào bàn tay của cô.Cùng lúc đó, kẻ địch đã bị một chiêu cuối của cô hạ gục.Màn hình máy tinh nháy chóng hiện lên con chữ vàng kim "victory".Phó Chi nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thì nhìn thấy cháu trai đang đứng phía sau cô với nụ cười nhàn nhạt.Cô còn chưa kịp nói gì, đã bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của hắn: "Em không làm việc đàng hoàng?"Vừa nói, hắn vừa chỉ tay vào giao diện máy tính.Phó Chi nhìn thoáng qua, mím chặt miệng, tắt trò chơi đi, giao diện của Doujin cũng hiện lên.Ngay tức khắc, Lệ Nam Lễ nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp của một nữ MC đang chạy.Nhưng tiếp đó, Lệ lão gia đúng giờ đã gọi điện đến.Vừa mở miệng đã: "Chi Chi! Cháu đã kiểm tra cho anh trai Nam Lễ chưa? Sức khỏe của nó thế nào? Có nghỉ ngơi tốt chưa? Bây giờ đang làm gì?"Đầu ngón tay của Phó Chi nắm chặt điện thoại, nghiêng người qua một bên, nhìn về phía Lệ Nam Lễ.Lệ Nam Lễ cũng đang nhìn cô, hai ánh mắt không hẹn mà gặp."Anh ơi" Lông mi của cô gái nhỏ run run.Bất ngờ không kịp đề phòng, Lệ Nam Lễ cảm thấy trái tim mình như thể có gì đang bóp chặt lấy, hô hấp nghẹn lại.Hắn vô thức nói: "Em! ""Anh trai đang hồi phục rất tốt." Phó Chi nói: "Anh ấy còn đang xem một chị gái phát sóng trực tiếp chơi game."Phó Chi là được Lệ lão gia cầu đến xem bệnh cho cháu trai, tính cách của cô rất trầm tĩnh, là cô bé được Lệ lão gia cưng chiều, nhìn cô lớn lên từng ngày, ngày thường cô cũng không có tính xấu gì, từ nhỏ đã rất ít nói.Điều quan trọng nhất là cô và Lệ Nam Lễ chỉ mới gặp nhau vài lần, cũng không có quan hệ gì.Trong lòng Lệ lão gia vốn đã nghiêng về phía Phó Chi, đặc biệt là lúc này, Chi Chi còn nói anh trai của cô đang nhìn nữ MC khác chơi game!Không cần quan tâm nguyên nhân sâu xa là gì, cháu trai của ông đã học hư!Là một đứa trẻ không đạt yêu cầu!Ông đã tạo cơ hội cho hắn cùng Phó Chi bồi dưỡng tình cảm, hắn thì hay rồi, chạy tới xem cô gái chơi game, còn bị bắt quả tang!Phế vật!.
Dưới ánh đèn chói lọi, cửa sổ thủy tinh cắt bóng bóng của Phó Chi thành từng mảnh, đôi chân thon dài vắt lên mép bàn, có chút lười biếng, tùy ý.
Trên sóng trực tiếp phát lên một trận đấu khốc liệt.
Nếu bỏ qua giọng mắng mỏ đồng đội khó nghe suốt trận đấu.
Phó Chi cúi đầu nhìn chiến tích của đồng đội, chỉ mới 3 phút đầu tiên, một người giết 0 chết 5 và một người giết 0 chết 6.
Cô mở mic lên, giọng điệu chậm rãi, bình tĩnh nói: "Hai người dùng tay đi, đừng dùng chân chơi nữa.
"
Đồng đội: "! "
Đồng đội tức đến muốn đập máy tính.
Một đám người xem trực tiếp muốn cười đến điên rồi.
【 Ha ha ha ha, trời quang mây tạnh, Phó Dỗi Dỗi lại thế nữa rồi! 】
【 Nữ nhân này thật mê người! 】
【 Trong vòng ba phút, tôi muốn biết toàn bộ thông tin của cô gái này! 】
【 Phó Chi cau mày: Cái bọn gà mờ này đang khua tay múa chân gì ở đây vậy? 】
【 Dỗi Dỗi, nói hay như vậy, chi bằng xuất bản sách luôn đi!! 】
Trong phòng, bóng hình mảnh khảnh của cô gái cúi đầu, biểu cảm trên mặt cũng không có thay đổi, đầu ngón tay điều khiển nút thao tác, chiếc váy dài đến đầu gối lộ ra bắp chân thon thả, mái tóc xõa trên vai khiến cả người mang theo một loại hấp dẫn khó tả.
Ánh mắt của Lệ Nam Lễ dán chặt vào bàn tay của cô.
Cùng lúc đó, kẻ địch đã bị một chiêu cuối của cô hạ gục.
Màn hình máy tinh nháy chóng hiện lên con chữ vàng kim "victory".
Phó Chi nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thì nhìn thấy cháu trai đang đứng phía sau cô với nụ cười nhàn nhạt.
Cô còn chưa kịp nói gì, đã bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của hắn: "Em không làm việc đàng hoàng?"
Vừa nói, hắn vừa chỉ tay vào giao diện máy tính.
Phó Chi nhìn thoáng qua, mím chặt miệng, tắt trò chơi đi, giao diện của Doujin cũng hiện lên.
Ngay tức khắc, Lệ Nam Lễ nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp của một nữ MC đang chạy.
Nhưng tiếp đó, Lệ lão gia đúng giờ đã gọi điện đến.
Vừa mở miệng đã: "Chi Chi! Cháu đã kiểm tra cho anh trai Nam Lễ chưa? Sức khỏe của nó thế nào? Có nghỉ ngơi tốt chưa? Bây giờ đang làm gì?"
Đầu ngón tay của Phó Chi nắm chặt điện thoại, nghiêng người qua một bên, nhìn về phía Lệ Nam Lễ.
Lệ Nam Lễ cũng đang nhìn cô, hai ánh mắt không hẹn mà gặp.
"Anh ơi" Lông mi của cô gái nhỏ run run.
Bất ngờ không kịp đề phòng, Lệ Nam Lễ cảm thấy trái tim mình như thể có gì đang bóp chặt lấy, hô hấp nghẹn lại.
Hắn vô thức nói: "Em! "
"Anh trai đang hồi phục rất tốt.
" Phó Chi nói: "Anh ấy còn đang xem một chị gái phát sóng trực tiếp chơi game.
"
Phó Chi là được Lệ lão gia cầu đến xem bệnh cho cháu trai, tính cách của cô rất trầm tĩnh, là cô bé được Lệ lão gia cưng chiều, nhìn cô lớn lên từng ngày, ngày thường cô cũng không có tính xấu gì, từ nhỏ đã rất ít nói.
Điều quan trọng nhất là cô và Lệ Nam Lễ chỉ mới gặp nhau vài lần, cũng không có quan hệ gì.
Trong lòng Lệ lão gia vốn đã nghiêng về phía Phó Chi, đặc biệt là lúc này, Chi Chi còn nói anh trai của cô đang nhìn nữ MC khác chơi game!
Không cần quan tâm nguyên nhân sâu xa là gì, cháu trai của ông đã học hư!
Là một đứa trẻ không đạt yêu cầu!
Ông đã tạo cơ hội cho hắn cùng Phó Chi bồi dưỡng tình cảm, hắn thì hay rồi, chạy tới xem cô gái chơi game, còn bị bắt quả tang!
Phế vật!.
Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc TỷTác giả: Viên Khuyết NhaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Là Phó Chi đẩy con!" "Con nhỏ đó chướng mắt khi thấy con tốt hơn nó! Trong cái nhà này có con sẽ không có nó mà có nó sẽ không có con." " Mẹ, mẹ để cho nó cút về cô nhi viện đi! Con về sau không muốn nhìn thấy mặt của nó nữa!" ... Thị trấn nhỏ tháng 9 oi ả và bức bối. Phó Chi đứng bên ngoài phòng bệnh cầm phiếu thanh toán, cách nhau một bức tường, tiếng cãi vã trong phòng to dần, giọng nói bên tai cô ngày càng rõ ràng. "Triệu Minh Toàn, tôi mặc kệ, lần này nhất định phải đuổi con bé ấy đi!" "Dù sao tôi cũng không dám nuôi một con sói mắt trắng như Phó Chi!" "Nhưng năm ngoái khi chúng ta đến cô nhi viện nhận nuôi Phó Chi cũng đã hứa với viện trưởng là sẽ chăm sóc con bé thật tốt." Người đàn ông đang dựa vào giường bệnh nghe vậy liền liếc nhìn chân phải đang bó bột của con gái mình, có chút không đành lòng. Một lúc sau, hắn hạ giọng nói với người vợ đang khóc: "… Dưới ánh đèn chói lọi, cửa sổ thủy tinh cắt bóng bóng của Phó Chi thành từng mảnh, đôi chân thon dài vắt lên mép bàn, có chút lười biếng, tùy ý.Trên sóng trực tiếp phát lên một trận đấu khốc liệt.Nếu bỏ qua giọng mắng mỏ đồng đội khó nghe suốt trận đấu.Phó Chi cúi đầu nhìn chiến tích của đồng đội, chỉ mới 3 phút đầu tiên, một người giết 0 chết 5 và một người giết 0 chết 6.Cô mở mic lên, giọng điệu chậm rãi, bình tĩnh nói: "Hai người dùng tay đi, đừng dùng chân chơi nữa."Đồng đội: "! "Đồng đội tức đến muốn đập máy tính.Một đám người xem trực tiếp muốn cười đến điên rồi.【 Ha ha ha ha, trời quang mây tạnh, Phó Dỗi Dỗi lại thế nữa rồi! 】【 Nữ nhân này thật mê người! 】【 Trong vòng ba phút, tôi muốn biết toàn bộ thông tin của cô gái này! 】【 Phó Chi cau mày: Cái bọn gà mờ này đang khua tay múa chân gì ở đây vậy? 】【 Dỗi Dỗi, nói hay như vậy, chi bằng xuất bản sách luôn đi!! 】Trong phòng, bóng hình mảnh khảnh của cô gái cúi đầu, biểu cảm trên mặt cũng không có thay đổi, đầu ngón tay điều khiển nút thao tác, chiếc váy dài đến đầu gối lộ ra bắp chân thon thả, mái tóc xõa trên vai khiến cả người mang theo một loại hấp dẫn khó tả.Ánh mắt của Lệ Nam Lễ dán chặt vào bàn tay của cô.Cùng lúc đó, kẻ địch đã bị một chiêu cuối của cô hạ gục.Màn hình máy tinh nháy chóng hiện lên con chữ vàng kim "victory".Phó Chi nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thì nhìn thấy cháu trai đang đứng phía sau cô với nụ cười nhàn nhạt.Cô còn chưa kịp nói gì, đã bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của hắn: "Em không làm việc đàng hoàng?"Vừa nói, hắn vừa chỉ tay vào giao diện máy tính.Phó Chi nhìn thoáng qua, mím chặt miệng, tắt trò chơi đi, giao diện của Doujin cũng hiện lên.Ngay tức khắc, Lệ Nam Lễ nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp của một nữ MC đang chạy.Nhưng tiếp đó, Lệ lão gia đúng giờ đã gọi điện đến.Vừa mở miệng đã: "Chi Chi! Cháu đã kiểm tra cho anh trai Nam Lễ chưa? Sức khỏe của nó thế nào? Có nghỉ ngơi tốt chưa? Bây giờ đang làm gì?"Đầu ngón tay của Phó Chi nắm chặt điện thoại, nghiêng người qua một bên, nhìn về phía Lệ Nam Lễ.Lệ Nam Lễ cũng đang nhìn cô, hai ánh mắt không hẹn mà gặp."Anh ơi" Lông mi của cô gái nhỏ run run.Bất ngờ không kịp đề phòng, Lệ Nam Lễ cảm thấy trái tim mình như thể có gì đang bóp chặt lấy, hô hấp nghẹn lại.Hắn vô thức nói: "Em! ""Anh trai đang hồi phục rất tốt." Phó Chi nói: "Anh ấy còn đang xem một chị gái phát sóng trực tiếp chơi game."Phó Chi là được Lệ lão gia cầu đến xem bệnh cho cháu trai, tính cách của cô rất trầm tĩnh, là cô bé được Lệ lão gia cưng chiều, nhìn cô lớn lên từng ngày, ngày thường cô cũng không có tính xấu gì, từ nhỏ đã rất ít nói.Điều quan trọng nhất là cô và Lệ Nam Lễ chỉ mới gặp nhau vài lần, cũng không có quan hệ gì.Trong lòng Lệ lão gia vốn đã nghiêng về phía Phó Chi, đặc biệt là lúc này, Chi Chi còn nói anh trai của cô đang nhìn nữ MC khác chơi game!Không cần quan tâm nguyên nhân sâu xa là gì, cháu trai của ông đã học hư!Là một đứa trẻ không đạt yêu cầu!Ông đã tạo cơ hội cho hắn cùng Phó Chi bồi dưỡng tình cảm, hắn thì hay rồi, chạy tới xem cô gái chơi game, còn bị bắt quả tang!Phế vật!.