Triệu Gia Lệ khó khăn lắm mới thi vào trường đại học ngoại ngữ mà trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, sau này mỗi ngày có thể hưởng thụ căng tin trường học nhiều lần lên hotsearch rồi. Vậy mà cô lại bị bạn nam cùng lớp đâm cho một dao vì từ chối hẹn hò với cậu ta, sinh mệnh trẻ trung và cuộc sống giàu sang còn chưa kịp bắt đầu cứ thế ngừng lại. Sau khi linh hồn rời khỏi cơ thể, cô nhìn thấy nam sinh kia cũng tự đâm chết mình, cô cảm thấy vô cùng cạn lời, mình đúng là xui xẻo mới gặp phải một tên bi.ến thái như thế. Có điều việc này không quan trọng, sinh mệnh đã mất đi không thể nào cứu vãn, cô chỉ muốn về nhà xem cha mẹ nuôi. Tuy họ đã có con ruột, nhưng dù sao cũng từng nuôi nấng mình lớn lên, ít nhiều cũng có chút tình cảm. Nhưng, Triệu Gia Lệ vừa bay được hơn mười mét thì một vòng xoáy màu đen xuất hiện, Triệu Gia Lệ vừa trở thành ma bất ngờ bị cuốn vào!. Trong phòng bệnh. Sau khi đợi người đàn ông rời đi, Vương Mỹ Lan đi tới trước mặt chị cả, thấp giọng nói:"Chị cả, lần này chị hồ đồ…

Chương 44: 44: Dùng Xong Là Bỏ

Thập Niên 70 Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1Tác giả: Vân Tiêm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTriệu Gia Lệ khó khăn lắm mới thi vào trường đại học ngoại ngữ mà trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, sau này mỗi ngày có thể hưởng thụ căng tin trường học nhiều lần lên hotsearch rồi. Vậy mà cô lại bị bạn nam cùng lớp đâm cho một dao vì từ chối hẹn hò với cậu ta, sinh mệnh trẻ trung và cuộc sống giàu sang còn chưa kịp bắt đầu cứ thế ngừng lại. Sau khi linh hồn rời khỏi cơ thể, cô nhìn thấy nam sinh kia cũng tự đâm chết mình, cô cảm thấy vô cùng cạn lời, mình đúng là xui xẻo mới gặp phải một tên bi.ến thái như thế. Có điều việc này không quan trọng, sinh mệnh đã mất đi không thể nào cứu vãn, cô chỉ muốn về nhà xem cha mẹ nuôi. Tuy họ đã có con ruột, nhưng dù sao cũng từng nuôi nấng mình lớn lên, ít nhiều cũng có chút tình cảm. Nhưng, Triệu Gia Lệ vừa bay được hơn mười mét thì một vòng xoáy màu đen xuất hiện, Triệu Gia Lệ vừa trở thành ma bất ngờ bị cuốn vào!. Trong phòng bệnh. Sau khi đợi người đàn ông rời đi, Vương Mỹ Lan đi tới trước mặt chị cả, thấp giọng nói:"Chị cả, lần này chị hồ đồ… Từ Thiên Thành: “! ”Chợt anh cảm thấy trăm triệu đau lòng.Đã nói là sẽ tốt hơn với anh rồi mà!Dùng xong là vứt, gặp chuyện thì đẩy ra chịu tội, không một chút do dự, đúng là thứ độc nhất là lòng dạ đàn bà.Dương Hiểu Bình đứng bên canh sắp ghen ghét đến mức mặt mày méo mó.Tại sao em cô lại tốt số như vậy, gặp phải một thanh niên trí thức ngu ngốc lại nhiều tiền, hoàn toàn khác với những thanh niên trí thức hết ăn lại nằm rồi vứt bỏ vợ con mà chị ta tưởng tượng.Sau khi nghe xong, Vương Mỹ Quyên cũng cảm thấy có lý, cơn tức giận trong lòng bà cũng tan đi phân nửa.Thực ra bà cũng không muốn làm điều này, bởi vì bà sợ con rể nghĩ rằng con gái bà thấy tiền là mắt sáng, chỉ biết tiêu không biết giữ, không có gia giáo, bà mới phải đóng vai ác như thế này.Triệu Gia Lệ từ phía sau Từ Thiên Thành ló ra một cái đầu nhỏ, chậm rãi nói:“Mà không phải toàn bộ chỗ vải bông này là để làm quần áo cho con, mọi người cũng đều cũng có phần mà.U và thầy làm một bộ áo lót, con tự mình làm hai bộ, Đại Nha Đại Hổ và Tiểu Muội mỗi đứa một bộ.”Dương Hiểu Bình nghe tin Đại Hổ và Tiểu Muội nhà mình cũng có quần áo mới, trong lòng rất vui vẻ.Hai đứa nhỏ nhiều hơn Đại Nha nhà chị dâu cả một bộ, cũng không nghĩ tới Đại Nha nhà chị cả đã mười một tuổi, cao lớn không ít, kỳ thực sẽ dùng không ít vải bông chút nào.Cố nén cơn chua xót sắp trào ra, chị ta vội vàng chạy tới khuyên giải:“U, Lệ Lệ cũng đang nghĩ cho nhà chúng ta mà! Vải bông này chất lượng tốt lại vừa rẻ, còn không mất phiếu vải, thật sự rất đáng mua.U đừng giận, kết hôn là chuyện vui cả đời chỉ có một lần, tiêu thì tiêu đi, tiêu hết thì kiếm, cũ không đi mới không đến được ạ!”Mặc dù chị dâu ba đang nói thay cho mình, nhưng Triệu Gia Lệ vẫn không kìm được nổi da gà khắp người.Vốn tưởng rằng da mặt mình đã đủ dày rồi, không ngờ núi này còn cao hơn núi kia.So với chị ba có thể co vào duỗi ra được như con rùa ngàn năm thành tinh thì cô chỉ là con gà con.Vương Mỹ Quyên mà không biết chút toan tính của cô con dâu ba thì bà đã sống uổng hơn 50 năm này rồi, bà trợn mắt trừng chị ta:“Đừng chen miệng vào, có phải cô thấy nhà ít việc quá phải không, có muốn tôi chia sẻ thêm việc cho cô không.”Dương Hiểu Bình ngoan ngoãn ngậm miệng lại.Dù sao mục đích giúp đỡ em chồng đã đạt được, chị ta tin tưởng Triệu Gia Lệ sẽ không so đo đến chuyện của hai ngày trước, sau này có thể hưởng ké nhiều thứ hơn nữa..

Từ Thiên Thành: “! ”Chợt anh cảm thấy trăm triệu đau lòng.

Đã nói là sẽ tốt hơn với anh rồi mà!Dùng xong là vứt, gặp chuyện thì đẩy ra chịu tội, không một chút do dự, đúng là thứ độc nhất là lòng dạ đàn bà.

Dương Hiểu Bình đứng bên canh sắp ghen ghét đến mức mặt mày méo mó.

Tại sao em cô lại tốt số như vậy, gặp phải một thanh niên trí thức ngu ngốc lại nhiều tiền, hoàn toàn khác với những thanh niên trí thức hết ăn lại nằm rồi vứt bỏ vợ con mà chị ta tưởng tượng.

Sau khi nghe xong, Vương Mỹ Quyên cũng cảm thấy có lý, cơn tức giận trong lòng bà cũng tan đi phân nửa.

Thực ra bà cũng không muốn làm điều này, bởi vì bà sợ con rể nghĩ rằng con gái bà thấy tiền là mắt sáng, chỉ biết tiêu không biết giữ, không có gia giáo, bà mới phải đóng vai ác như thế này.

Triệu Gia Lệ từ phía sau Từ Thiên Thành ló ra một cái đầu nhỏ, chậm rãi nói:“Mà không phải toàn bộ chỗ vải bông này là để làm quần áo cho con, mọi người cũng đều cũng có phần mà.

U và thầy làm một bộ áo lót, con tự mình làm hai bộ, Đại Nha Đại Hổ và Tiểu Muội mỗi đứa một bộ.

”Dương Hiểu Bình nghe tin Đại Hổ và Tiểu Muội nhà mình cũng có quần áo mới, trong lòng rất vui vẻ.

Hai đứa nhỏ nhiều hơn Đại Nha nhà chị dâu cả một bộ, cũng không nghĩ tới Đại Nha nhà chị cả đã mười một tuổi, cao lớn không ít, kỳ thực sẽ dùng không ít vải bông chút nào.

Cố nén cơn chua xót sắp trào ra, chị ta vội vàng chạy tới khuyên giải:“U, Lệ Lệ cũng đang nghĩ cho nhà chúng ta mà! Vải bông này chất lượng tốt lại vừa rẻ, còn không mất phiếu vải, thật sự rất đáng mua.

U đừng giận, kết hôn là chuyện vui cả đời chỉ có một lần, tiêu thì tiêu đi, tiêu hết thì kiếm, cũ không đi mới không đến được ạ!”Mặc dù chị dâu ba đang nói thay cho mình, nhưng Triệu Gia Lệ vẫn không kìm được nổi da gà khắp người.

Vốn tưởng rằng da mặt mình đã đủ dày rồi, không ngờ núi này còn cao hơn núi kia.

So với chị ba có thể co vào duỗi ra được như con rùa ngàn năm thành tinh thì cô chỉ là con gà con.

Vương Mỹ Quyên mà không biết chút toan tính của cô con dâu ba thì bà đã sống uổng hơn 50 năm này rồi, bà trợn mắt trừng chị ta:“Đừng chen miệng vào, có phải cô thấy nhà ít việc quá phải không, có muốn tôi chia sẻ thêm việc cho cô không.

”Dương Hiểu Bình ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Dù sao mục đích giúp đỡ em chồng đã đạt được, chị ta tin tưởng Triệu Gia Lệ sẽ không so đo đến chuyện của hai ngày trước, sau này có thể hưởng ké nhiều thứ hơn nữa.

.

Thập Niên 70 Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1Tác giả: Vân Tiêm NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTriệu Gia Lệ khó khăn lắm mới thi vào trường đại học ngoại ngữ mà trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, sau này mỗi ngày có thể hưởng thụ căng tin trường học nhiều lần lên hotsearch rồi. Vậy mà cô lại bị bạn nam cùng lớp đâm cho một dao vì từ chối hẹn hò với cậu ta, sinh mệnh trẻ trung và cuộc sống giàu sang còn chưa kịp bắt đầu cứ thế ngừng lại. Sau khi linh hồn rời khỏi cơ thể, cô nhìn thấy nam sinh kia cũng tự đâm chết mình, cô cảm thấy vô cùng cạn lời, mình đúng là xui xẻo mới gặp phải một tên bi.ến thái như thế. Có điều việc này không quan trọng, sinh mệnh đã mất đi không thể nào cứu vãn, cô chỉ muốn về nhà xem cha mẹ nuôi. Tuy họ đã có con ruột, nhưng dù sao cũng từng nuôi nấng mình lớn lên, ít nhiều cũng có chút tình cảm. Nhưng, Triệu Gia Lệ vừa bay được hơn mười mét thì một vòng xoáy màu đen xuất hiện, Triệu Gia Lệ vừa trở thành ma bất ngờ bị cuốn vào!. Trong phòng bệnh. Sau khi đợi người đàn ông rời đi, Vương Mỹ Lan đi tới trước mặt chị cả, thấp giọng nói:"Chị cả, lần này chị hồ đồ… Từ Thiên Thành: “! ”Chợt anh cảm thấy trăm triệu đau lòng.Đã nói là sẽ tốt hơn với anh rồi mà!Dùng xong là vứt, gặp chuyện thì đẩy ra chịu tội, không một chút do dự, đúng là thứ độc nhất là lòng dạ đàn bà.Dương Hiểu Bình đứng bên canh sắp ghen ghét đến mức mặt mày méo mó.Tại sao em cô lại tốt số như vậy, gặp phải một thanh niên trí thức ngu ngốc lại nhiều tiền, hoàn toàn khác với những thanh niên trí thức hết ăn lại nằm rồi vứt bỏ vợ con mà chị ta tưởng tượng.Sau khi nghe xong, Vương Mỹ Quyên cũng cảm thấy có lý, cơn tức giận trong lòng bà cũng tan đi phân nửa.Thực ra bà cũng không muốn làm điều này, bởi vì bà sợ con rể nghĩ rằng con gái bà thấy tiền là mắt sáng, chỉ biết tiêu không biết giữ, không có gia giáo, bà mới phải đóng vai ác như thế này.Triệu Gia Lệ từ phía sau Từ Thiên Thành ló ra một cái đầu nhỏ, chậm rãi nói:“Mà không phải toàn bộ chỗ vải bông này là để làm quần áo cho con, mọi người cũng đều cũng có phần mà.U và thầy làm một bộ áo lót, con tự mình làm hai bộ, Đại Nha Đại Hổ và Tiểu Muội mỗi đứa một bộ.”Dương Hiểu Bình nghe tin Đại Hổ và Tiểu Muội nhà mình cũng có quần áo mới, trong lòng rất vui vẻ.Hai đứa nhỏ nhiều hơn Đại Nha nhà chị dâu cả một bộ, cũng không nghĩ tới Đại Nha nhà chị cả đã mười một tuổi, cao lớn không ít, kỳ thực sẽ dùng không ít vải bông chút nào.Cố nén cơn chua xót sắp trào ra, chị ta vội vàng chạy tới khuyên giải:“U, Lệ Lệ cũng đang nghĩ cho nhà chúng ta mà! Vải bông này chất lượng tốt lại vừa rẻ, còn không mất phiếu vải, thật sự rất đáng mua.U đừng giận, kết hôn là chuyện vui cả đời chỉ có một lần, tiêu thì tiêu đi, tiêu hết thì kiếm, cũ không đi mới không đến được ạ!”Mặc dù chị dâu ba đang nói thay cho mình, nhưng Triệu Gia Lệ vẫn không kìm được nổi da gà khắp người.Vốn tưởng rằng da mặt mình đã đủ dày rồi, không ngờ núi này còn cao hơn núi kia.So với chị ba có thể co vào duỗi ra được như con rùa ngàn năm thành tinh thì cô chỉ là con gà con.Vương Mỹ Quyên mà không biết chút toan tính của cô con dâu ba thì bà đã sống uổng hơn 50 năm này rồi, bà trợn mắt trừng chị ta:“Đừng chen miệng vào, có phải cô thấy nhà ít việc quá phải không, có muốn tôi chia sẻ thêm việc cho cô không.”Dương Hiểu Bình ngoan ngoãn ngậm miệng lại.Dù sao mục đích giúp đỡ em chồng đã đạt được, chị ta tin tưởng Triệu Gia Lệ sẽ không so đo đến chuyện của hai ngày trước, sau này có thể hưởng ké nhiều thứ hơn nữa..

Chương 44: 44: Dùng Xong Là Bỏ