Trong một ngôi làng nghèo chỉ sống bằng nghề nông, hai bà cháu nương tựa cùng nhau sống qua ngày, tất cả cả tiền sinh hoạt đều đổ ập lên vai đứa cháu gái. Cô là Uyển Nhi cháu gái nuôi của bà , tuy nói là cháu nuôi nhưng tình cảm của 2 bà cháu còn hơn cả ruột thịt. - Nhi Nhi à, ra ăn sáng nhe con - giọng nói khàn khàn của bà gọi cô - Dạ, ngon quá - cô cừa ăn vừa nói - Ngon thì ăn nhiều vào, người gì mà gầy còm, ai mà thèm lấy - giọng bà trách yêu - Bà à, cháu không có lấy chồng đâu, cháu muốn ở vậy vớ bà- cô nhanh nhảu trả lời liền và nhìn bà với ánh mắt thương tha thiết. Bà nghe đứa cháu yêu của mình nói vậy thì liền ôm cô vào lòng thầm mong cho cháu mình sau này sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng bà đâu ngờ rằng sau này cô là nóc nhà của ai kia muốn gì được đó. Sau đó cô liền nhanh tay lẹ chân với lấy cái balo để đến trường. ở cái trường này hầu như ai cũng biết cô, cô học giỏi, ngoan hiền mà còn có dáng người rất dễ nhận biết Đúng như lời bà nói cô cao 1m60 nhưng có 44kg, tuy cô gầy…
Chương 23: 23: Rời Đi
Nghiệp Duyên Hóa Định MệnhTác giả: Đại Hậu ĐậuTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong một ngôi làng nghèo chỉ sống bằng nghề nông, hai bà cháu nương tựa cùng nhau sống qua ngày, tất cả cả tiền sinh hoạt đều đổ ập lên vai đứa cháu gái. Cô là Uyển Nhi cháu gái nuôi của bà , tuy nói là cháu nuôi nhưng tình cảm của 2 bà cháu còn hơn cả ruột thịt. - Nhi Nhi à, ra ăn sáng nhe con - giọng nói khàn khàn của bà gọi cô - Dạ, ngon quá - cô cừa ăn vừa nói - Ngon thì ăn nhiều vào, người gì mà gầy còm, ai mà thèm lấy - giọng bà trách yêu - Bà à, cháu không có lấy chồng đâu, cháu muốn ở vậy vớ bà- cô nhanh nhảu trả lời liền và nhìn bà với ánh mắt thương tha thiết. Bà nghe đứa cháu yêu của mình nói vậy thì liền ôm cô vào lòng thầm mong cho cháu mình sau này sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng bà đâu ngờ rằng sau này cô là nóc nhà của ai kia muốn gì được đó. Sau đó cô liền nhanh tay lẹ chân với lấy cái balo để đến trường. ở cái trường này hầu như ai cũng biết cô, cô học giỏi, ngoan hiền mà còn có dáng người rất dễ nhận biết Đúng như lời bà nói cô cao 1m60 nhưng có 44kg, tuy cô gầy… Sáng tuần sau cô nhờ chị phương gửi cho anh một phong bì chứa đơn ly hôn.Còn cô thì kéo vali ra sân bay.Sự ra đi của cô không ai biết chỉ có 2 người bạn thân- Linh mày đừng khóc nữa- Mày nhớ giữ gìn sức khỏe- Tao biết rồi, tới đó tao sẽ liên lạc về- Linh, nếu ai có hỏi mày về tao thì mày cứ nói là không biết gì nha- ỪmCô đau lòng quay lại ôm 2 đứa bạn thân.Mấy ngày sau anh về nhà không thấy ai, anh lập tức đi hỏi chị Phương.Chị liền nhớ đến cái phong bì hôm trước cô gửi, đưa liền cho anh- Trong đây là gì?- Cô chủ gửi cho anhAnh mở ra thì thấy tên cô đã ký sẵn, chỉcó một đơn ly hôn không có một bức thư nào, không thể tin vào mắt mình, anh liền phóng xe đi tìm côDú Lan thấy anh về thì ra chào hỏi- Thiếu gia, cậu về rồiAnh không bỏ qua lời chào hỏi của dú mà hỏi- Thiếu phu nhân có về đây không- Cậu nói gì vậy, cô ấy được xuất viện rồi sao- Bà nói gì, ai nằm viện, sao tôi không biết, cả tuần nay cô ấy không về đây sao- Dạ khôngAnh nhíu mày kiếm, mặt đen xì liền gọi cho An An- E có biết chị dâu đang ở đâu không- Không, có chuyện sao anh- Cô ấy gửi lại đơn ly hôn và bỏ đi rồiAnh cúp máy, rồi bấm đúng tên Trần Hạo- Uyển Nhi bỏ đi rồi- Cái gì, cậu đang nói thật- Cậu tìm cô ấy giúp mình- Không có trong nước thì tìm ở nước ngoài khi nào tìm thấy thì thôiSau 1 tuần tìm kiến vẫn chưa có tin, Anh ngồi trên ghế xoa xoa thái dương " Uyển Nhi rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e"Anh cảm thấy hối hận vì đã nghe lời cô ta bỏ mặt cô Từ ngày cô đi anh cho người lật tung lên những vẫn không tìm thấy cô, những tối được ở nhà anh thường ra sân đứng chờ cô về.Cứ như vậy ngày qua ngày vẫn không thấy tin tức về cô- Rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e!Mỗi lần về nhà anh lại vào phòng cô, mỗi thứ vẫn giữ y nguyên lẫn mùi hương làm anh càng nhớ cô nhiều hơnCứ thế suốt ngày anh lao đầu vào công việc đến kiệtđể bớt nhớ cô, anh bỏ mặt nhà cửa, bỏ mặt cả cô ta,mà anh ngày nào cũng đưa bộ mặt diêm vương, ai thấy cũng sợAnh rủ Trần Hạo đi bar uống rượu- Cậu như thế này cũng chả tìm thấy cô ấy đâu, có không giữ mất rồi tìm- Tôi có lỗi với cô ấy, cô ấy nằm viện cả tuần do bị tai nạn mà tôi chẳng quan tâm, chỉ nghe lời nói người khác mà hiểu lầm lạnh nhạt với e ấyAnh không nói gì chỉ biết uống hết ly này đến ly khác đến khi say thì thôiTrần Hạo nhìn chướng mắt giựt ly lại- Cậu đừng uống nữa sẽ có hại cho sức khỏe- Cậu kệ tôiTrần Hạo không biết khuyên ngăn anh làm sao khi tâm trạng anh rất tệTrần Hạo đang uống thì nhớ ra- Không phải e ấy có 2 người bạn thân sao, cậu tìm cách hỏi thử nhe- Tôi đã hỏi rồi, 2 người đó nói không biết e ấy ở đâu cả- Họ không chịu nói hay do e ấy không muốn gặp cậuAnh rất buồn bực khi cô thực sự rời xa anh, giờ anh mới biết cô ấy quan trọng với mình đến nhường nào, anh thực sự đã yêu côAnh vừa uống miệng vừa lẩm nhẩm- Uyển Nhi e về với anh đi, anh biết lỗi rồi, anh sẽ tránh xa cô ta, e muốn đánh hay muốn làm gì anh cũng được chỉ cần e quay về.Anh rất nhớ eCứ thế anh uống say đến không biết trời đất gì, Trần Hạo phải đưa anh về nhà, đỡ anh lên phòng.Anh không muốn lên phòng mà đi đến phòng cô.Đã một thời gian anh cho người tìm kiếm ngày đêm nhưng vẫn là con số khôngAnh càng ngày càng lạnh lùng hơn, mặt không có lấy một nụ cười, chẳng hề bận tâm đến cô ta, mà mua 1 căn hộ cho cô ta dọn ra ngoài.Lúc đầu cô ta chẳng chịu cứ biện cớ này cớ khác, anh hiểu ý chuyển một số tiền lớn cho cô ta để đổi lại sự bình yên.
Sáng tuần sau cô nhờ chị phương gửi cho anh một phong bì chứa đơn ly hôn.
Còn cô thì kéo vali ra sân bay.
Sự ra đi của cô không ai biết chỉ có 2 người bạn thân
- Linh mày đừng khóc nữa
- Mày nhớ giữ gìn sức khỏe
- Tao biết rồi, tới đó tao sẽ liên lạc về
- Linh, nếu ai có hỏi mày về tao thì mày cứ nói là không biết gì nha
- Ừm
Cô đau lòng quay lại ôm 2 đứa bạn thân.
Mấy ngày sau anh về nhà không thấy ai, anh lập tức đi hỏi chị Phương.
Chị liền nhớ đến cái phong bì hôm trước cô gửi, đưa liền cho anh
- Trong đây là gì?
- Cô chủ gửi cho anh
Anh mở ra thì thấy tên cô đã ký sẵn, chỉcó một đơn ly hôn không có một bức thư nào, không thể tin vào mắt mình, anh liền phóng xe đi tìm cô
Dú Lan thấy anh về thì ra chào hỏi
- Thiếu gia, cậu về rồi
Anh không bỏ qua lời chào hỏi của dú mà hỏi
- Thiếu phu nhân có về đây không
- Cậu nói gì vậy, cô ấy được xuất viện rồi sao
- Bà nói gì, ai nằm viện, sao tôi không biết, cả tuần nay cô ấy không về đây sao
- Dạ không
Anh nhíu mày kiếm, mặt đen xì liền gọi cho An An
- E có biết chị dâu đang ở đâu không
- Không, có chuyện sao anh
- Cô ấy gửi lại đơn ly hôn và bỏ đi rồi
Anh cúp máy, rồi bấm đúng tên Trần Hạo
- Uyển Nhi bỏ đi rồi
- Cái gì, cậu đang nói thật
- Cậu tìm cô ấy giúp mình
- Không có trong nước thì tìm ở nước ngoài khi nào tìm thấy thì thôi
Sau 1 tuần tìm kiến vẫn chưa có tin, Anh ngồi trên ghế xoa xoa thái dương " Uyển Nhi rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e"
Anh cảm thấy hối hận vì đã nghe lời cô ta bỏ mặt cô Từ ngày cô đi anh cho người lật tung lên những vẫn không tìm thấy cô, những tối được ở nhà anh thường ra sân đứng chờ cô về.
Cứ như vậy ngày qua ngày vẫn không thấy tin tức về cô
- Rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e!
Mỗi lần về nhà anh lại vào phòng cô, mỗi thứ vẫn giữ y nguyên lẫn mùi hương làm anh càng nhớ cô nhiều hơn
Cứ thế suốt ngày anh lao đầu vào công việc đến kiệtđể bớt nhớ cô, anh bỏ mặt nhà cửa, bỏ mặt cả cô ta,mà anh ngày nào cũng đưa bộ mặt diêm vương, ai thấy cũng sợ
Anh rủ Trần Hạo đi bar uống rượu
- Cậu như thế này cũng chả tìm thấy cô ấy đâu, có không giữ mất rồi tìm
- Tôi có lỗi với cô ấy, cô ấy nằm viện cả tuần do bị tai nạn mà tôi chẳng quan tâm, chỉ nghe lời nói người khác mà hiểu lầm lạnh nhạt với e ấy
Anh không nói gì chỉ biết uống hết ly này đến ly khác đến khi say thì thôi
Trần Hạo nhìn chướng mắt giựt ly lại
- Cậu đừng uống nữa sẽ có hại cho sức khỏe
- Cậu kệ tôi
Trần Hạo không biết khuyên ngăn anh làm sao khi tâm trạng anh rất tệ
Trần Hạo đang uống thì nhớ ra
- Không phải e ấy có 2 người bạn thân sao, cậu tìm cách hỏi thử nhe
- Tôi đã hỏi rồi, 2 người đó nói không biết e ấy ở đâu cả
- Họ không chịu nói hay do e ấy không muốn gặp cậu
Anh rất buồn bực khi cô thực sự rời xa anh, giờ anh mới biết cô ấy quan trọng với mình đến nhường nào, anh thực sự đã yêu cô
Anh vừa uống miệng vừa lẩm nhẩm
- Uyển Nhi e về với anh đi, anh biết lỗi rồi, anh sẽ tránh xa cô ta, e muốn đánh hay muốn làm gì anh cũng được chỉ cần e quay về.
Anh rất nhớ e
Cứ thế anh uống say đến không biết trời đất gì, Trần Hạo phải đưa anh về nhà, đỡ anh lên phòng.
Anh không muốn lên phòng mà đi đến phòng cô.
Đã một thời gian anh cho người tìm kiếm ngày đêm nhưng vẫn là con số không
Anh càng ngày càng lạnh lùng hơn, mặt không có lấy một nụ cười, chẳng hề bận tâm đến cô ta, mà mua 1 căn hộ cho cô ta dọn ra ngoài.
Lúc đầu cô ta chẳng chịu cứ biện cớ này cớ khác, anh hiểu ý chuyển một số tiền lớn cho cô ta để đổi lại sự bình yên.
Nghiệp Duyên Hóa Định MệnhTác giả: Đại Hậu ĐậuTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong một ngôi làng nghèo chỉ sống bằng nghề nông, hai bà cháu nương tựa cùng nhau sống qua ngày, tất cả cả tiền sinh hoạt đều đổ ập lên vai đứa cháu gái. Cô là Uyển Nhi cháu gái nuôi của bà , tuy nói là cháu nuôi nhưng tình cảm của 2 bà cháu còn hơn cả ruột thịt. - Nhi Nhi à, ra ăn sáng nhe con - giọng nói khàn khàn của bà gọi cô - Dạ, ngon quá - cô cừa ăn vừa nói - Ngon thì ăn nhiều vào, người gì mà gầy còm, ai mà thèm lấy - giọng bà trách yêu - Bà à, cháu không có lấy chồng đâu, cháu muốn ở vậy vớ bà- cô nhanh nhảu trả lời liền và nhìn bà với ánh mắt thương tha thiết. Bà nghe đứa cháu yêu của mình nói vậy thì liền ôm cô vào lòng thầm mong cho cháu mình sau này sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng bà đâu ngờ rằng sau này cô là nóc nhà của ai kia muốn gì được đó. Sau đó cô liền nhanh tay lẹ chân với lấy cái balo để đến trường. ở cái trường này hầu như ai cũng biết cô, cô học giỏi, ngoan hiền mà còn có dáng người rất dễ nhận biết Đúng như lời bà nói cô cao 1m60 nhưng có 44kg, tuy cô gầy… Sáng tuần sau cô nhờ chị phương gửi cho anh một phong bì chứa đơn ly hôn.Còn cô thì kéo vali ra sân bay.Sự ra đi của cô không ai biết chỉ có 2 người bạn thân- Linh mày đừng khóc nữa- Mày nhớ giữ gìn sức khỏe- Tao biết rồi, tới đó tao sẽ liên lạc về- Linh, nếu ai có hỏi mày về tao thì mày cứ nói là không biết gì nha- ỪmCô đau lòng quay lại ôm 2 đứa bạn thân.Mấy ngày sau anh về nhà không thấy ai, anh lập tức đi hỏi chị Phương.Chị liền nhớ đến cái phong bì hôm trước cô gửi, đưa liền cho anh- Trong đây là gì?- Cô chủ gửi cho anhAnh mở ra thì thấy tên cô đã ký sẵn, chỉcó một đơn ly hôn không có một bức thư nào, không thể tin vào mắt mình, anh liền phóng xe đi tìm côDú Lan thấy anh về thì ra chào hỏi- Thiếu gia, cậu về rồiAnh không bỏ qua lời chào hỏi của dú mà hỏi- Thiếu phu nhân có về đây không- Cậu nói gì vậy, cô ấy được xuất viện rồi sao- Bà nói gì, ai nằm viện, sao tôi không biết, cả tuần nay cô ấy không về đây sao- Dạ khôngAnh nhíu mày kiếm, mặt đen xì liền gọi cho An An- E có biết chị dâu đang ở đâu không- Không, có chuyện sao anh- Cô ấy gửi lại đơn ly hôn và bỏ đi rồiAnh cúp máy, rồi bấm đúng tên Trần Hạo- Uyển Nhi bỏ đi rồi- Cái gì, cậu đang nói thật- Cậu tìm cô ấy giúp mình- Không có trong nước thì tìm ở nước ngoài khi nào tìm thấy thì thôiSau 1 tuần tìm kiến vẫn chưa có tin, Anh ngồi trên ghế xoa xoa thái dương " Uyển Nhi rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e"Anh cảm thấy hối hận vì đã nghe lời cô ta bỏ mặt cô Từ ngày cô đi anh cho người lật tung lên những vẫn không tìm thấy cô, những tối được ở nhà anh thường ra sân đứng chờ cô về.Cứ như vậy ngày qua ngày vẫn không thấy tin tức về cô- Rốt cuộc e đang ở đâu, anh rất nhớ e!Mỗi lần về nhà anh lại vào phòng cô, mỗi thứ vẫn giữ y nguyên lẫn mùi hương làm anh càng nhớ cô nhiều hơnCứ thế suốt ngày anh lao đầu vào công việc đến kiệtđể bớt nhớ cô, anh bỏ mặt nhà cửa, bỏ mặt cả cô ta,mà anh ngày nào cũng đưa bộ mặt diêm vương, ai thấy cũng sợAnh rủ Trần Hạo đi bar uống rượu- Cậu như thế này cũng chả tìm thấy cô ấy đâu, có không giữ mất rồi tìm- Tôi có lỗi với cô ấy, cô ấy nằm viện cả tuần do bị tai nạn mà tôi chẳng quan tâm, chỉ nghe lời nói người khác mà hiểu lầm lạnh nhạt với e ấyAnh không nói gì chỉ biết uống hết ly này đến ly khác đến khi say thì thôiTrần Hạo nhìn chướng mắt giựt ly lại- Cậu đừng uống nữa sẽ có hại cho sức khỏe- Cậu kệ tôiTrần Hạo không biết khuyên ngăn anh làm sao khi tâm trạng anh rất tệTrần Hạo đang uống thì nhớ ra- Không phải e ấy có 2 người bạn thân sao, cậu tìm cách hỏi thử nhe- Tôi đã hỏi rồi, 2 người đó nói không biết e ấy ở đâu cả- Họ không chịu nói hay do e ấy không muốn gặp cậuAnh rất buồn bực khi cô thực sự rời xa anh, giờ anh mới biết cô ấy quan trọng với mình đến nhường nào, anh thực sự đã yêu côAnh vừa uống miệng vừa lẩm nhẩm- Uyển Nhi e về với anh đi, anh biết lỗi rồi, anh sẽ tránh xa cô ta, e muốn đánh hay muốn làm gì anh cũng được chỉ cần e quay về.Anh rất nhớ eCứ thế anh uống say đến không biết trời đất gì, Trần Hạo phải đưa anh về nhà, đỡ anh lên phòng.Anh không muốn lên phòng mà đi đến phòng cô.Đã một thời gian anh cho người tìm kiếm ngày đêm nhưng vẫn là con số khôngAnh càng ngày càng lạnh lùng hơn, mặt không có lấy một nụ cười, chẳng hề bận tâm đến cô ta, mà mua 1 căn hộ cho cô ta dọn ra ngoài.Lúc đầu cô ta chẳng chịu cứ biện cớ này cớ khác, anh hiểu ý chuyển một số tiền lớn cho cô ta để đổi lại sự bình yên.