"Viên Viên, hiện tại chúng ta có một nhiệm vụ cứu vớt một tiểu đáng thương......"Đối mặt ánh mắt chứa đầy chờ mong của lãnh đạo, rốt cuộc Khương Tiểu Viên đã gật đầuSau khi Khương Tiểu Viên qua đời, nàng kí hợp đồng lao động với Cục Quản lí Thời không. Bởi vì lười, nàng mãi không tích đủ điểm để chuyển thành nhân viên chính thức. Thời gian sau bởi vì ở lại đơn vị quá lâu, lãnh đạo luôn tìm cơ hội giải quyết nàng.Vừa hay, hôm trước vừa xuất hiện một cơ hội hoàn hảo.Bởi vì một thế giới tiểu thuyết nào đó sụp đổ, quản lí cục cấp bách cần một công nhân thường trú, lãnh đạo liền nghĩ tới ngày ngày phe phẩy quạt hương bồ xem tiểu thuyết, "cậu cả" Khương Tiểu Viên.Vì tiểu thế giới sụp đổ cực kì nghiêm trọng, nhiệm vụ cực kì khẩn cấp, lãnh đạo giao cho nàng rất nhiều điều kiện mê người: gì mà tự mang hệ thống, vẻ ngoài là một đại mỹ nhân, nhiệm vụ mục tiêu vô cùng đơn giản sau khi làm xong không cần phải ở cục quản lí tích cóp điểm chờ chuyển thành nhân viên chính thức...Lúc này Khương…
Chương 29: 29: Thần Tiên Cũng Phải Ăn Sao
Cứu Vớt Bạo Quân Tàn TậtTác giả: Thôn NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Viên Viên, hiện tại chúng ta có một nhiệm vụ cứu vớt một tiểu đáng thương......"Đối mặt ánh mắt chứa đầy chờ mong của lãnh đạo, rốt cuộc Khương Tiểu Viên đã gật đầuSau khi Khương Tiểu Viên qua đời, nàng kí hợp đồng lao động với Cục Quản lí Thời không. Bởi vì lười, nàng mãi không tích đủ điểm để chuyển thành nhân viên chính thức. Thời gian sau bởi vì ở lại đơn vị quá lâu, lãnh đạo luôn tìm cơ hội giải quyết nàng.Vừa hay, hôm trước vừa xuất hiện một cơ hội hoàn hảo.Bởi vì một thế giới tiểu thuyết nào đó sụp đổ, quản lí cục cấp bách cần một công nhân thường trú, lãnh đạo liền nghĩ tới ngày ngày phe phẩy quạt hương bồ xem tiểu thuyết, "cậu cả" Khương Tiểu Viên.Vì tiểu thế giới sụp đổ cực kì nghiêm trọng, nhiệm vụ cực kì khẩn cấp, lãnh đạo giao cho nàng rất nhiều điều kiện mê người: gì mà tự mang hệ thống, vẻ ngoài là một đại mỹ nhân, nhiệm vụ mục tiêu vô cùng đơn giản sau khi làm xong không cần phải ở cục quản lí tích cóp điểm chờ chuyển thành nhân viên chính thức...Lúc này Khương… Thiếu niên sửng sốt khi bị nàng chọc, biết nghe lời tiếp nhận công việc còn dư lại.Khương Tiểu Viên đang ngồi đung đưa chân trên sà nhà, thật cẩn thận che chở thiếu niên, chỉ sợ hắn làm việc đụng tới miệng vết thương.Khương Tiểu Viên tay chân không chăm chỉ, còn không phân biệt được ngũ cốc, thiếu niên lớn lên ở lãnh cung hiển nhiên tay nghề khá tốt, chỉ là bởi vì miệng vết thương ở phía sau, động tác có chút chậm.Hắn thuần thục xử lí thịt chuột tre, đem một nửa con chuột xiên vào que, đặt lên giá nướng chuẩn bị nướng, còn một nửa còn lại thì để sang một bên.Độ nóng c*̉a than lửa khiến mỡ trong chuột tre chảy ra khiến hương thơm bạo nồng, lát thịt rất nhanh đã biến thành màu cánh gián mê người.Hương thơm ngào ngạt c*̉a chuột tre bốc lên, Khương Tiểu Viên đói đến mức sôi bụng lên, chui trên trần nhà không nhịn được mà liếm môi.Tuy rằng sau khi thu nhỏ bản thân rất khó bị đói, nhưng nàng c*̃ng còn vị giác nên vẫn biết thèm.Thiếu niên dùng chủy thủ cắt một khối thịt nướng béo ngon, ăn trông vô c*̀ng văn nhã, hắn biết bản thân hiện tại không nên ăn những món dầu mỡ như vậy, cho nên không ăn lớp da giòn ngon bên ngoài, chỉ ăn miếng thị bên trong, nhai kỹ nuốt chậm, động tác thập phần ưu nhã.Hắn cắt ra một miếng thịt nhỏ chất lượng nhất, đặt vào giữ chén nhỏ.Tiểu đoàn tử đưa con mắt trông mong nhìn nửa ngày, thiếu niên lại không có ý tứ chia sẻ cho nàng một miếng.Nàng đưa mắt trông mong chờ đợi, dùng cách chọc nhẹ vào thiếu niên làm ám chỉ, lại phát hiện thiếu niên dường như thật sự không chú ý tới nàng, tiểu đoàn tử bé xíu uy khuất ngồi một góc, ở trên xà nhà ngồi co lại, biến thành cái bánh trôi tự bế.Nàng sụt sịt cái mũi, thôi miên bản thân không thèm, không thèm, thật sự không thèm……Nàng không hề chú ý tới, đáy mắt thiếu niên kia chợt lóe qua ý cười.Chờ đến khi mùi hương nồng đậm bốc lên, nàng thôi miên bản thân thất bại, ủ rũ cụp đuôi vẽ lên mặt đất biểu tình ủy khuất.“Thần tiên cũng muốn ăn sao?” Thanh âm c*̉a hắn rất êm tai, bởi vì lần đầu tiên mang theo ý cười, có chút gợi cảm từ trong thanh âm.Thời điểm tiểu đoàn tử viết ra biểu tình c*̉a bản thân còn suy nghĩ một cách đúng tình hợp lí, nàng đã cứu hắn, ăn chút thị ở chỗ hắn c*̃ng không được sao? Nàng có tí xíu như này ăn c*̃ng ít vậy mà c*̃ng không cho.Nhưng sau khi nghe thấy câu này, nàng vừa định chiu ra trộm thịt thì rụt người vào—— rốt cuộc đó là lời mình nói ra, nàng mà chiu ra tiếp thì bản thân đã lừa dối thiếu niên.Nàng vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc vẫn không chịu được cán dỗ c*̉a thịt nướng: c*́ng bái.Phải biết c*̃ng bái! Bằng không thần tiên sẽ bãi công!Ý cười trong đáy mắt c*̉a thiếu niên không giấu được, lấy ra bát thị bản thân vừa mới cắt bao nãy, còn lễ phép di chuyển sang chỗ khác, để cho nàng có thời gian đi lấy.Miếng thị chuột tre trong bát có sự giòn c*̉a lớp bì bên ngoài, có sự mềm mại c*̉a lớp thị bên trong, còn xa xỉ rải thêm lớp đường, khác hẳn với miếng thịt thiếu niên ăn.Có lẽ là hắn đoán nàng là từ thỏ hay cây biến thành, thiếu niên suy xét với năng lực ăn uống c*̉a nàng, dùng chủy thủ cắt thịt vô c*̀ng tinh tế.Tiểu Viên tử trên xà nhà giống như trộm thăm dò khắp nơi, phát hiện hắn đã di chuyển sang chỗ khác, cuốn chén đ ĩa chạy nhanh.Thiếu niên cong môi, dường như đoán được nàng đang làm gì.Chỉ là hắn lại dần dần thu lại ý cười, có chút giật mình nhìn chằm chằm vào đống lửa.ĐÃ rất lâu rồi hắn chưa cười, vừa rồi hắn đã cười dù chỉ là nhoẻn miệng, đây không phải là một hiện tượng tốt.Hắn yên lặng ăn xong chén thịt chuột tre, ngũ quan xinh đẹp ở dưới ngọn đèn dầu khiến người ta không thể thấy rõ được cảm xúc c*̉a hắn.Hắn nhớ tới thời điểm khi bản thân bị bắt tới Kiến Chương Cung..
Thiếu niên sửng sốt khi bị nàng chọc, biết nghe lời tiếp nhận công việc còn dư lại.
Khương Tiểu Viên đang ngồi đung đưa chân trên sà nhà, thật cẩn thận che chở thiếu niên, chỉ sợ hắn làm việc đụng tới miệng vết thương.
Khương Tiểu Viên tay chân không chăm chỉ, còn không phân biệt được ngũ cốc, thiếu niên lớn lên ở lãnh cung hiển nhiên tay nghề khá tốt, chỉ là bởi vì miệng vết thương ở phía sau, động tác có chút chậm.
Hắn thuần thục xử lí thịt chuột tre, đem một nửa con chuột xiên vào que, đặt lên giá nướng chuẩn bị nướng, còn một nửa còn lại thì để sang một bên.
Độ nóng c*̉a than lửa khiến mỡ trong chuột tre chảy ra khiến hương thơm bạo nồng, lát thịt rất nhanh đã biến thành màu cánh gián mê người.
Hương thơm ngào ngạt c*̉a chuột tre bốc lên, Khương Tiểu Viên đói đến mức sôi bụng lên, chui trên trần nhà không nhịn được mà liếm môi.
Tuy rằng sau khi thu nhỏ bản thân rất khó bị đói, nhưng nàng c*̃ng còn vị giác nên vẫn biết thèm.
Thiếu niên dùng chủy thủ cắt một khối thịt nướng béo ngon, ăn trông vô c*̀ng văn nhã, hắn biết bản thân hiện tại không nên ăn những món dầu mỡ như vậy, cho nên không ăn lớp da giòn ngon bên ngoài, chỉ ăn miếng thị bên trong, nhai kỹ nuốt chậm, động tác thập phần ưu nhã.
Hắn cắt ra một miếng thịt nhỏ chất lượng nhất, đặt vào giữ chén nhỏ.
Tiểu đoàn tử đưa con mắt trông mong nhìn nửa ngày, thiếu niên lại không có ý tứ chia sẻ cho nàng một miếng.
Nàng đưa mắt trông mong chờ đợi, dùng cách chọc nhẹ vào thiếu niên làm ám chỉ, lại phát hiện thiếu niên dường như thật sự không chú ý tới nàng, tiểu đoàn tử bé xíu uy khuất ngồi một góc, ở trên xà nhà ngồi co lại, biến thành cái bánh trôi tự bế.
Nàng sụt sịt cái mũi, thôi miên bản thân không thèm, không thèm, thật sự không thèm……Nàng không hề chú ý tới, đáy mắt thiếu niên kia chợt lóe qua ý cười.
Chờ đến khi mùi hương nồng đậm bốc lên, nàng thôi miên bản thân thất bại, ủ rũ cụp đuôi vẽ lên mặt đất biểu tình ủy khuất.
“Thần tiên cũng muốn ăn sao?” Thanh âm c*̉a hắn rất êm tai, bởi vì lần đầu tiên mang theo ý cười, có chút gợi cảm từ trong thanh âm.
Thời điểm tiểu đoàn tử viết ra biểu tình c*̉a bản thân còn suy nghĩ một cách đúng tình hợp lí, nàng đã cứu hắn, ăn chút thị ở chỗ hắn c*̃ng không được sao? Nàng có tí xíu như này ăn c*̃ng ít vậy mà c*̃ng không cho.
Nhưng sau khi nghe thấy câu này, nàng vừa định chiu ra trộm thịt thì rụt người vào—— rốt cuộc đó là lời mình nói ra, nàng mà chiu ra tiếp thì bản thân đã lừa dối thiếu niên.
Nàng vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc vẫn không chịu được cán dỗ c*̉a thịt nướng: c*́ng bái.
Phải biết c*̃ng bái! Bằng không thần tiên sẽ bãi công!Ý cười trong đáy mắt c*̉a thiếu niên không giấu được, lấy ra bát thị bản thân vừa mới cắt bao nãy, còn lễ phép di chuyển sang chỗ khác, để cho nàng có thời gian đi lấy.
Miếng thị chuột tre trong bát có sự giòn c*̉a lớp bì bên ngoài, có sự mềm mại c*̉a lớp thị bên trong, còn xa xỉ rải thêm lớp đường, khác hẳn với miếng thịt thiếu niên ăn.
Có lẽ là hắn đoán nàng là từ thỏ hay cây biến thành, thiếu niên suy xét với năng lực ăn uống c*̉a nàng, dùng chủy thủ cắt thịt vô c*̀ng tinh tế.
Tiểu Viên tử trên xà nhà giống như trộm thăm dò khắp nơi, phát hiện hắn đã di chuyển sang chỗ khác, cuốn chén đ ĩa chạy nhanh.
Thiếu niên cong môi, dường như đoán được nàng đang làm gì.
Chỉ là hắn lại dần dần thu lại ý cười, có chút giật mình nhìn chằm chằm vào đống lửa.
ĐÃ rất lâu rồi hắn chưa cười, vừa rồi hắn đã cười dù chỉ là nhoẻn miệng, đây không phải là một hiện tượng tốt.
Hắn yên lặng ăn xong chén thịt chuột tre, ngũ quan xinh đẹp ở dưới ngọn đèn dầu khiến người ta không thể thấy rõ được cảm xúc c*̉a hắn.
Hắn nhớ tới thời điểm khi bản thân bị bắt tới Kiến Chương Cung.
.
Cứu Vớt Bạo Quân Tàn TậtTác giả: Thôn NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Viên Viên, hiện tại chúng ta có một nhiệm vụ cứu vớt một tiểu đáng thương......"Đối mặt ánh mắt chứa đầy chờ mong của lãnh đạo, rốt cuộc Khương Tiểu Viên đã gật đầuSau khi Khương Tiểu Viên qua đời, nàng kí hợp đồng lao động với Cục Quản lí Thời không. Bởi vì lười, nàng mãi không tích đủ điểm để chuyển thành nhân viên chính thức. Thời gian sau bởi vì ở lại đơn vị quá lâu, lãnh đạo luôn tìm cơ hội giải quyết nàng.Vừa hay, hôm trước vừa xuất hiện một cơ hội hoàn hảo.Bởi vì một thế giới tiểu thuyết nào đó sụp đổ, quản lí cục cấp bách cần một công nhân thường trú, lãnh đạo liền nghĩ tới ngày ngày phe phẩy quạt hương bồ xem tiểu thuyết, "cậu cả" Khương Tiểu Viên.Vì tiểu thế giới sụp đổ cực kì nghiêm trọng, nhiệm vụ cực kì khẩn cấp, lãnh đạo giao cho nàng rất nhiều điều kiện mê người: gì mà tự mang hệ thống, vẻ ngoài là một đại mỹ nhân, nhiệm vụ mục tiêu vô cùng đơn giản sau khi làm xong không cần phải ở cục quản lí tích cóp điểm chờ chuyển thành nhân viên chính thức...Lúc này Khương… Thiếu niên sửng sốt khi bị nàng chọc, biết nghe lời tiếp nhận công việc còn dư lại.Khương Tiểu Viên đang ngồi đung đưa chân trên sà nhà, thật cẩn thận che chở thiếu niên, chỉ sợ hắn làm việc đụng tới miệng vết thương.Khương Tiểu Viên tay chân không chăm chỉ, còn không phân biệt được ngũ cốc, thiếu niên lớn lên ở lãnh cung hiển nhiên tay nghề khá tốt, chỉ là bởi vì miệng vết thương ở phía sau, động tác có chút chậm.Hắn thuần thục xử lí thịt chuột tre, đem một nửa con chuột xiên vào que, đặt lên giá nướng chuẩn bị nướng, còn một nửa còn lại thì để sang một bên.Độ nóng c*̉a than lửa khiến mỡ trong chuột tre chảy ra khiến hương thơm bạo nồng, lát thịt rất nhanh đã biến thành màu cánh gián mê người.Hương thơm ngào ngạt c*̉a chuột tre bốc lên, Khương Tiểu Viên đói đến mức sôi bụng lên, chui trên trần nhà không nhịn được mà liếm môi.Tuy rằng sau khi thu nhỏ bản thân rất khó bị đói, nhưng nàng c*̃ng còn vị giác nên vẫn biết thèm.Thiếu niên dùng chủy thủ cắt một khối thịt nướng béo ngon, ăn trông vô c*̀ng văn nhã, hắn biết bản thân hiện tại không nên ăn những món dầu mỡ như vậy, cho nên không ăn lớp da giòn ngon bên ngoài, chỉ ăn miếng thị bên trong, nhai kỹ nuốt chậm, động tác thập phần ưu nhã.Hắn cắt ra một miếng thịt nhỏ chất lượng nhất, đặt vào giữ chén nhỏ.Tiểu đoàn tử đưa con mắt trông mong nhìn nửa ngày, thiếu niên lại không có ý tứ chia sẻ cho nàng một miếng.Nàng đưa mắt trông mong chờ đợi, dùng cách chọc nhẹ vào thiếu niên làm ám chỉ, lại phát hiện thiếu niên dường như thật sự không chú ý tới nàng, tiểu đoàn tử bé xíu uy khuất ngồi một góc, ở trên xà nhà ngồi co lại, biến thành cái bánh trôi tự bế.Nàng sụt sịt cái mũi, thôi miên bản thân không thèm, không thèm, thật sự không thèm……Nàng không hề chú ý tới, đáy mắt thiếu niên kia chợt lóe qua ý cười.Chờ đến khi mùi hương nồng đậm bốc lên, nàng thôi miên bản thân thất bại, ủ rũ cụp đuôi vẽ lên mặt đất biểu tình ủy khuất.“Thần tiên cũng muốn ăn sao?” Thanh âm c*̉a hắn rất êm tai, bởi vì lần đầu tiên mang theo ý cười, có chút gợi cảm từ trong thanh âm.Thời điểm tiểu đoàn tử viết ra biểu tình c*̉a bản thân còn suy nghĩ một cách đúng tình hợp lí, nàng đã cứu hắn, ăn chút thị ở chỗ hắn c*̃ng không được sao? Nàng có tí xíu như này ăn c*̃ng ít vậy mà c*̃ng không cho.Nhưng sau khi nghe thấy câu này, nàng vừa định chiu ra trộm thịt thì rụt người vào—— rốt cuộc đó là lời mình nói ra, nàng mà chiu ra tiếp thì bản thân đã lừa dối thiếu niên.Nàng vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc vẫn không chịu được cán dỗ c*̉a thịt nướng: c*́ng bái.Phải biết c*̃ng bái! Bằng không thần tiên sẽ bãi công!Ý cười trong đáy mắt c*̉a thiếu niên không giấu được, lấy ra bát thị bản thân vừa mới cắt bao nãy, còn lễ phép di chuyển sang chỗ khác, để cho nàng có thời gian đi lấy.Miếng thị chuột tre trong bát có sự giòn c*̉a lớp bì bên ngoài, có sự mềm mại c*̉a lớp thị bên trong, còn xa xỉ rải thêm lớp đường, khác hẳn với miếng thịt thiếu niên ăn.Có lẽ là hắn đoán nàng là từ thỏ hay cây biến thành, thiếu niên suy xét với năng lực ăn uống c*̉a nàng, dùng chủy thủ cắt thịt vô c*̀ng tinh tế.Tiểu Viên tử trên xà nhà giống như trộm thăm dò khắp nơi, phát hiện hắn đã di chuyển sang chỗ khác, cuốn chén đ ĩa chạy nhanh.Thiếu niên cong môi, dường như đoán được nàng đang làm gì.Chỉ là hắn lại dần dần thu lại ý cười, có chút giật mình nhìn chằm chằm vào đống lửa.ĐÃ rất lâu rồi hắn chưa cười, vừa rồi hắn đã cười dù chỉ là nhoẻn miệng, đây không phải là một hiện tượng tốt.Hắn yên lặng ăn xong chén thịt chuột tre, ngũ quan xinh đẹp ở dưới ngọn đèn dầu khiến người ta không thể thấy rõ được cảm xúc c*̉a hắn.Hắn nhớ tới thời điểm khi bản thân bị bắt tới Kiến Chương Cung..