----Thẩm Cẩm Nhiên đang đi kiểm tra kho hàng và bến cảng như thường lệ, cô chỉ là một nhân viên nho nhỏ bình thường, mỗi ngày đều phải cẩn thận đi kiểm tra cả bến cảng một lần. Hôm nay cô cũng làm việc như thường lệ, cẩn thận đi kiểm tra xem xét này kia, nghĩ tới hôm nay là ngày trả lương, cô mong chờ sau khi tan tầm sẽ về ăn thịt nướng, thưởng cho bản thân mình một bữa. Đang lúc cô nghĩ đến cảnh tượng buổi tối ăn món gì đó thì liền nghe thấy một tiếng nổ kịch liệt vang lên, sau đó cô liền mất đi ý thức. Trước khi nhắm mắt lại trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, e là bữa thịt nướng của cô phải ngâm nước nóng rồi. Khi cô tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong một khu rừng rập rạp. Thẩm Cẩm Nhiên lẩm bẩm:"Vậy là vụ nổ kia khiến mình văng đến tận đây sao? ”Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé khô ráo của mình, toàn thân cảm thấy không thoải mái, đây tuyệt đối không phải bàn tay của cô nha. Chẳng lẽ mình xuyên qua rồi hả?Trời đất trời đất ơi!Cẩm Nhiên ngoại trừ tiếc nuối không được ăn thịt nướng ra…
Chương 64: Chương 64
Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho HàngTác giả: Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ----Thẩm Cẩm Nhiên đang đi kiểm tra kho hàng và bến cảng như thường lệ, cô chỉ là một nhân viên nho nhỏ bình thường, mỗi ngày đều phải cẩn thận đi kiểm tra cả bến cảng một lần. Hôm nay cô cũng làm việc như thường lệ, cẩn thận đi kiểm tra xem xét này kia, nghĩ tới hôm nay là ngày trả lương, cô mong chờ sau khi tan tầm sẽ về ăn thịt nướng, thưởng cho bản thân mình một bữa. Đang lúc cô nghĩ đến cảnh tượng buổi tối ăn món gì đó thì liền nghe thấy một tiếng nổ kịch liệt vang lên, sau đó cô liền mất đi ý thức. Trước khi nhắm mắt lại trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, e là bữa thịt nướng của cô phải ngâm nước nóng rồi. Khi cô tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong một khu rừng rập rạp. Thẩm Cẩm Nhiên lẩm bẩm:"Vậy là vụ nổ kia khiến mình văng đến tận đây sao? ”Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé khô ráo của mình, toàn thân cảm thấy không thoải mái, đây tuyệt đối không phải bàn tay của cô nha. Chẳng lẽ mình xuyên qua rồi hả?Trời đất trời đất ơi!Cẩm Nhiên ngoại trừ tiếc nuối không được ăn thịt nướng ra… ----"Meo meo ~~" Thật sao? Vậy thì tuyệt quá.Cẩm Nhiên: “…”Tôi đánh giá cao bản thân mình quá rồi.Cẩm Nhiên cố cưỡng ép tắm sạch cho Phú Quý xong, còn nói:“Đấy, thấy chưa, sạch sẽ thơm tho vậy có phải tốt không.”Phú Quý tặng cho Cẩm Nhiên vài móng vuốt yêu thương xong rồi bỏ chạy.Nước mà Cẩm Nhiên tắm đều là nước suối tinh khiết.Vì không để lãng phí cho nên khi vừa tắm xong, cô mang theo nước ra khỏi không gian để tưới lên mảnh ruộng.Sau đó, cô thấy rằng những hạt giống mà ba Thẩm mới gieo ngày hôm qua, nay đã phát triển thành những cây con nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường rồi.Cô thấy vậy nghĩ, nếu có thời gian cô sẽ trồng chêm vào dưa hấu mà mình thích, để cho mọi người cũng được thưởng thức nó.Lại tiến vào không gian, hôm nay Cẩm Nhiên đang suy nghĩ xem bữa tối nên ăn gì?Sau hồi đắn đo cô quyết định tối nay ăn lẩu.Các nguyên liệu đều đã được làm sẵn, chỉ cần tìm và rửa sạch là được.Cô quyết định ăn một bữa lẩu cay cho nó đã nghiền, hiện giờ nó còn được cho thêm rất nhiều món mà trước đó cô tiếc đứt ruột không dám mua nữa, nên cứ gọi là đầy ú ụ.Đấu Kim và Phú Quý tự mình xử lý đã no căng rồi, mà cũng không biết hai chúng nó học ở đâu ra cái kỹ năng mở đồ hộp, khả năng tự sinh tự diệt của chúng sắp sánh ngang cô đến nơi rồi.Ăn cong cô lại tiếp tục mở hơn chục hộp đựng vật phẩm không biết là gì trong này, có đủ loại vật phẩm bất ngờ hiện ra, nhiều loại chỉ sợ bạn không nghĩ được ra thôi chứ mấy lại kỳ quái khó hiểu có mà đầy.Thứ khiến cho cô hạn hán lời nhất chính là cô mở ra được rất nhiều cá trích đóng hộp.Cẩm Nhiên"??? Ai lại mua thứ này chứ?!"Nhìn thấy chiếc hộp, Cẩm Nhiên nhanh chóng mang chúng khóa lại, chứ không nhỡ may bị Đấu Kim và Phú Quý nhìn thấy và mở nó ra thì cái không gian này có mà thối um.Nhưng nhìn nó, cô lại cực kỳ thèm đậu phụ thối là lý nào nhỉ?Cẩm Nhiên bắt đầu chuỗi ngày, sáng ra đi học, buổi chiều lên núi kiếm củi, tiện thể gom luôn tất cả những gì mình nhìn thấy mang về.Bây giờ trong nhà cô đã chất đầy củi, phần nh** h** hướng dương đã được sơ chế, cô mang một phần hạt hướng dương sống đem rang, còn lại đóng bao tải cho vào kho.Cẩm Nhiên cũng gửi một ít cho ông bà, với cả khoai mỡ nữa, người già họ thích ăn mấy món kiểu vậy.Bà nội Thẩm vui vẻ nói với ông nội Thẩm:"Cứ nói tôi thiên vị Ny Ny này nọ, ông thấy đấy, trong những đứa cháu nội có ai được bằng Ny Ny không?Vừa ân cần hiểu chuyện, lại thông minh biết tính toán, tỷ như cái chuyện thanh niên trí thức lần trước ấy, tôi đánh giá nó khá cao lần ấy đó.Ôi chao, miệng đời cứ nói cái gì mà con gái quá dữ không dễ lấy chồng, có mà nhổ vào, con gái có phúc ắt sẽ gả vào được nhà tử tế, bọn họ còn không biết xem lại mình có xứng với cháu người ta không?Với cả con bé Diễm Hồng nhà thằng cả, con bé đúng là không trị được rồi.Chúng ta nói không được, mắng không xong, tôi biết thằng cả thực tình cũng rất trách móc chúng ta.”Ông nội Thẩm thở dài nói:“Cứ kệ đi, chuyện đời ta chớ nên quản chuyện thế hệ khác, chúng ta cũng đã có tuổi rồi, còn sống được bao nhiêu năm thì cứ sống cho thật yên bình qua ngày tháng đi.”Bà nội Thẩm thở dài lắc đầu:"Thật tình, làm sao có thể mặc kệ được cơ chứ, đều là máu mủ ruột già của mình, mà thằng cả đều là do mẹ ông dạy dỗ từ nhỏ, cho nên tôi không hiểu gì nó lắm.”Ông nội Thẩm vội vàng nói giọng đầu hàng, nói mấy lời đầy dỗ dành.Cẩm Nhiên không biết về mấy chuyện này ở bên nhà chính.Cô đang nghĩ đến việc ngày mai là lại tới lúc được nghỉ ngơi rồi.Những nơi nào đánh dấu cũng sẽ có nhiều sản vật núi rừng đã có thể thu hoạch, cô phải lên núi một phen.Dạo gần đây trời không mưa, nếu không cô còn có thể hái nấm về nữa..
----"Meo meo ~~" Thật sao? Vậy thì tuyệt quá.
Cẩm Nhiên: “…”Tôi đánh giá cao bản thân mình quá rồi.
Cẩm Nhiên cố cưỡng ép tắm sạch cho Phú Quý xong, còn nói:“Đấy, thấy chưa, sạch sẽ thơm tho vậy có phải tốt không.
”Phú Quý tặng cho Cẩm Nhiên vài móng vuốt yêu thương xong rồi bỏ chạy.
Nước mà Cẩm Nhiên tắm đều là nước suối tinh khiết.
Vì không để lãng phí cho nên khi vừa tắm xong, cô mang theo nước ra khỏi không gian để tưới lên mảnh ruộng.
Sau đó, cô thấy rằng những hạt giống mà ba Thẩm mới gieo ngày hôm qua, nay đã phát triển thành những cây con nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường rồi.
Cô thấy vậy nghĩ, nếu có thời gian cô sẽ trồng chêm vào dưa hấu mà mình thích, để cho mọi người cũng được thưởng thức nó.
Lại tiến vào không gian, hôm nay Cẩm Nhiên đang suy nghĩ xem bữa tối nên ăn gì?Sau hồi đắn đo cô quyết định tối nay ăn lẩu.
Các nguyên liệu đều đã được làm sẵn, chỉ cần tìm và rửa sạch là được.
Cô quyết định ăn một bữa lẩu cay cho nó đã nghiền, hiện giờ nó còn được cho thêm rất nhiều món mà trước đó cô tiếc đứt ruột không dám mua nữa, nên cứ gọi là đầy ú ụ.
Đấu Kim và Phú Quý tự mình xử lý đã no căng rồi, mà cũng không biết hai chúng nó học ở đâu ra cái kỹ năng mở đồ hộp, khả năng tự sinh tự diệt của chúng sắp sánh ngang cô đến nơi rồi.
Ăn cong cô lại tiếp tục mở hơn chục hộp đựng vật phẩm không biết là gì trong này, có đủ loại vật phẩm bất ngờ hiện ra, nhiều loại chỉ sợ bạn không nghĩ được ra thôi chứ mấy lại kỳ quái khó hiểu có mà đầy.
Thứ khiến cho cô hạn hán lời nhất chính là cô mở ra được rất nhiều cá trích đóng hộp.
Cẩm Nhiên"??? Ai lại mua thứ này chứ?!"Nhìn thấy chiếc hộp, Cẩm Nhiên nhanh chóng mang chúng khóa lại, chứ không nhỡ may bị Đấu Kim và Phú Quý nhìn thấy và mở nó ra thì cái không gian này có mà thối um.
Nhưng nhìn nó, cô lại cực kỳ thèm đậu phụ thối là lý nào nhỉ?Cẩm Nhiên bắt đầu chuỗi ngày, sáng ra đi học, buổi chiều lên núi kiếm củi, tiện thể gom luôn tất cả những gì mình nhìn thấy mang về.
Bây giờ trong nhà cô đã chất đầy củi, phần nh** h** hướng dương đã được sơ chế, cô mang một phần hạt hướng dương sống đem rang, còn lại đóng bao tải cho vào kho.
Cẩm Nhiên cũng gửi một ít cho ông bà, với cả khoai mỡ nữa, người già họ thích ăn mấy món kiểu vậy.
Bà nội Thẩm vui vẻ nói với ông nội Thẩm:"Cứ nói tôi thiên vị Ny Ny này nọ, ông thấy đấy, trong những đứa cháu nội có ai được bằng Ny Ny không?Vừa ân cần hiểu chuyện, lại thông minh biết tính toán, tỷ như cái chuyện thanh niên trí thức lần trước ấy, tôi đánh giá nó khá cao lần ấy đó.
Ôi chao, miệng đời cứ nói cái gì mà con gái quá dữ không dễ lấy chồng, có mà nhổ vào, con gái có phúc ắt sẽ gả vào được nhà tử tế, bọn họ còn không biết xem lại mình có xứng với cháu người ta không?Với cả con bé Diễm Hồng nhà thằng cả, con bé đúng là không trị được rồi.
Chúng ta nói không được, mắng không xong, tôi biết thằng cả thực tình cũng rất trách móc chúng ta.
”Ông nội Thẩm thở dài nói:“Cứ kệ đi, chuyện đời ta chớ nên quản chuyện thế hệ khác, chúng ta cũng đã có tuổi rồi, còn sống được bao nhiêu năm thì cứ sống cho thật yên bình qua ngày tháng đi.
”Bà nội Thẩm thở dài lắc đầu:"Thật tình, làm sao có thể mặc kệ được cơ chứ, đều là máu mủ ruột già của mình, mà thằng cả đều là do mẹ ông dạy dỗ từ nhỏ, cho nên tôi không hiểu gì nó lắm.
”Ông nội Thẩm vội vàng nói giọng đầu hàng, nói mấy lời đầy dỗ dành.
Cẩm Nhiên không biết về mấy chuyện này ở bên nhà chính.
Cô đang nghĩ đến việc ngày mai là lại tới lúc được nghỉ ngơi rồi.
Những nơi nào đánh dấu cũng sẽ có nhiều sản vật núi rừng đã có thể thu hoạch, cô phải lên núi một phen.
Dạo gần đây trời không mưa, nếu không cô còn có thể hái nấm về nữa.
.
Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho HàngTác giả: Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ----Thẩm Cẩm Nhiên đang đi kiểm tra kho hàng và bến cảng như thường lệ, cô chỉ là một nhân viên nho nhỏ bình thường, mỗi ngày đều phải cẩn thận đi kiểm tra cả bến cảng một lần. Hôm nay cô cũng làm việc như thường lệ, cẩn thận đi kiểm tra xem xét này kia, nghĩ tới hôm nay là ngày trả lương, cô mong chờ sau khi tan tầm sẽ về ăn thịt nướng, thưởng cho bản thân mình một bữa. Đang lúc cô nghĩ đến cảnh tượng buổi tối ăn món gì đó thì liền nghe thấy một tiếng nổ kịch liệt vang lên, sau đó cô liền mất đi ý thức. Trước khi nhắm mắt lại trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, e là bữa thịt nướng của cô phải ngâm nước nóng rồi. Khi cô tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong một khu rừng rập rạp. Thẩm Cẩm Nhiên lẩm bẩm:"Vậy là vụ nổ kia khiến mình văng đến tận đây sao? ”Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé khô ráo của mình, toàn thân cảm thấy không thoải mái, đây tuyệt đối không phải bàn tay của cô nha. Chẳng lẽ mình xuyên qua rồi hả?Trời đất trời đất ơi!Cẩm Nhiên ngoại trừ tiếc nuối không được ăn thịt nướng ra… ----"Meo meo ~~" Thật sao? Vậy thì tuyệt quá.Cẩm Nhiên: “…”Tôi đánh giá cao bản thân mình quá rồi.Cẩm Nhiên cố cưỡng ép tắm sạch cho Phú Quý xong, còn nói:“Đấy, thấy chưa, sạch sẽ thơm tho vậy có phải tốt không.”Phú Quý tặng cho Cẩm Nhiên vài móng vuốt yêu thương xong rồi bỏ chạy.Nước mà Cẩm Nhiên tắm đều là nước suối tinh khiết.Vì không để lãng phí cho nên khi vừa tắm xong, cô mang theo nước ra khỏi không gian để tưới lên mảnh ruộng.Sau đó, cô thấy rằng những hạt giống mà ba Thẩm mới gieo ngày hôm qua, nay đã phát triển thành những cây con nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường rồi.Cô thấy vậy nghĩ, nếu có thời gian cô sẽ trồng chêm vào dưa hấu mà mình thích, để cho mọi người cũng được thưởng thức nó.Lại tiến vào không gian, hôm nay Cẩm Nhiên đang suy nghĩ xem bữa tối nên ăn gì?Sau hồi đắn đo cô quyết định tối nay ăn lẩu.Các nguyên liệu đều đã được làm sẵn, chỉ cần tìm và rửa sạch là được.Cô quyết định ăn một bữa lẩu cay cho nó đã nghiền, hiện giờ nó còn được cho thêm rất nhiều món mà trước đó cô tiếc đứt ruột không dám mua nữa, nên cứ gọi là đầy ú ụ.Đấu Kim và Phú Quý tự mình xử lý đã no căng rồi, mà cũng không biết hai chúng nó học ở đâu ra cái kỹ năng mở đồ hộp, khả năng tự sinh tự diệt của chúng sắp sánh ngang cô đến nơi rồi.Ăn cong cô lại tiếp tục mở hơn chục hộp đựng vật phẩm không biết là gì trong này, có đủ loại vật phẩm bất ngờ hiện ra, nhiều loại chỉ sợ bạn không nghĩ được ra thôi chứ mấy lại kỳ quái khó hiểu có mà đầy.Thứ khiến cho cô hạn hán lời nhất chính là cô mở ra được rất nhiều cá trích đóng hộp.Cẩm Nhiên"??? Ai lại mua thứ này chứ?!"Nhìn thấy chiếc hộp, Cẩm Nhiên nhanh chóng mang chúng khóa lại, chứ không nhỡ may bị Đấu Kim và Phú Quý nhìn thấy và mở nó ra thì cái không gian này có mà thối um.Nhưng nhìn nó, cô lại cực kỳ thèm đậu phụ thối là lý nào nhỉ?Cẩm Nhiên bắt đầu chuỗi ngày, sáng ra đi học, buổi chiều lên núi kiếm củi, tiện thể gom luôn tất cả những gì mình nhìn thấy mang về.Bây giờ trong nhà cô đã chất đầy củi, phần nh** h** hướng dương đã được sơ chế, cô mang một phần hạt hướng dương sống đem rang, còn lại đóng bao tải cho vào kho.Cẩm Nhiên cũng gửi một ít cho ông bà, với cả khoai mỡ nữa, người già họ thích ăn mấy món kiểu vậy.Bà nội Thẩm vui vẻ nói với ông nội Thẩm:"Cứ nói tôi thiên vị Ny Ny này nọ, ông thấy đấy, trong những đứa cháu nội có ai được bằng Ny Ny không?Vừa ân cần hiểu chuyện, lại thông minh biết tính toán, tỷ như cái chuyện thanh niên trí thức lần trước ấy, tôi đánh giá nó khá cao lần ấy đó.Ôi chao, miệng đời cứ nói cái gì mà con gái quá dữ không dễ lấy chồng, có mà nhổ vào, con gái có phúc ắt sẽ gả vào được nhà tử tế, bọn họ còn không biết xem lại mình có xứng với cháu người ta không?Với cả con bé Diễm Hồng nhà thằng cả, con bé đúng là không trị được rồi.Chúng ta nói không được, mắng không xong, tôi biết thằng cả thực tình cũng rất trách móc chúng ta.”Ông nội Thẩm thở dài nói:“Cứ kệ đi, chuyện đời ta chớ nên quản chuyện thế hệ khác, chúng ta cũng đã có tuổi rồi, còn sống được bao nhiêu năm thì cứ sống cho thật yên bình qua ngày tháng đi.”Bà nội Thẩm thở dài lắc đầu:"Thật tình, làm sao có thể mặc kệ được cơ chứ, đều là máu mủ ruột già của mình, mà thằng cả đều là do mẹ ông dạy dỗ từ nhỏ, cho nên tôi không hiểu gì nó lắm.”Ông nội Thẩm vội vàng nói giọng đầu hàng, nói mấy lời đầy dỗ dành.Cẩm Nhiên không biết về mấy chuyện này ở bên nhà chính.Cô đang nghĩ đến việc ngày mai là lại tới lúc được nghỉ ngơi rồi.Những nơi nào đánh dấu cũng sẽ có nhiều sản vật núi rừng đã có thể thu hoạch, cô phải lên núi một phen.Dạo gần đây trời không mưa, nếu không cô còn có thể hái nấm về nữa..