Năm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở…
Chương 29: 29: Thỏ Vào Hang Sói
Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Bọn họ nhìn Tô Yến Đình như thể đang nhìn một con thỏ trắng nhỏ xinh xắn, đầy sức sống đang gặm cỏ.Mấy tên súc sinh kia có số hưởng rồi, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy vào nơi đóng quân mà lại còn chưa có người yêu, không phải là “thỏ trắng nhỏ” đi vào hang sói thì là gì.Hai chị em Tô Yến Đình đi theo bọn họ lên một chiếc xe Jeep quân dụng.Triệu Kim lái xe thẳng đến cổng nơi đóng quân số ba, đội trưởng Hà đưa hai người xuống xe, còn Triệu Kim thì lái xe đi.Anh ta bảo hai chị em Tô Yến Đình đợi một lát, anh ta đi báo với lính gác một tiếng để đăng ký.Tiểu đoàn trưởng Trần Tấn Trung của tiểu đoàn ba ở bên cạnh đột nhiên xông ra từ phía sau chốt canh gác, gọi đội trưởng Hà đến nói chuyện.Anh ta và đội trưởng Hà là đồng hương, sáng nay mới nghe đội trưởng Hà nói lý do làm chuyến công vụ này.Đội trưởng Hà còn chưa mở miệng đã nghe thấy tiểu đoàn trưởng Trần thốt ra vô số lời trách móc.Trần Tấn Trung nghe nói lần này đội trưởng Hà ra ngoài là để đi đón vợ tương lai của tiểu đoàn trưởng Tăng, khéo thế nào mà anh ta lại bắt gặp rồi nhận ra rằng: Má ơi, xinh vãi!Đây là loại may mắn chó má gì vậy, Tăng Vân Quân vừa lên tiểu đoàn trưởng, lại còn cưới được cô gái cùng thôn xinh đẹp như vậy.Sự đố kỵ của tiểu đoàn trưởng Trần đã vượt ngoài sức tưởng tượng.Đội trưởng Hà vội vàng nói:“Nhầm rồi, nhầm rồi, người thấp hơn là bạn gái của tiểu đoàn trưởng chúng tôi, còn người cao hơn là chị gái cô ấy, chưa có người yêu đâu.”Đội trưởng Hà hốt hoảng bổ sung: “Nếu có đồng chí nào xuất sắc thì anh có thể giới thiệu cho người ta.”Tiểu đoàn trưởng Trần trợn to hai mắt, lập tức nắm lấy vai đội trưởng Hà, xoay người lại:“Anh mù hả? Một đồng chí xuất sắc to lù lù như tôi đây mà anh không nhìn thấy sao?”Đội trưởng Hà: “! ”“Không phải chúng ta là đồng hương tốt sao? Anh không thể nhìn tôi độc thân được, đúng chứ?”“Lát nữa anh phải đưa bọn họ đến nhà khách đăng ký đúng không? Anh đừng đi, nhường việc này cho tôi đi, tôi sẽ nói với cậu Tạ.”“Việc này tôi làm, để tôi làm.” Trần Tấn Trung vỗ vai đội trưởng Hà, anh ta quay người, không chờ nổi mà lao đến đó.“Xem ra tôi sắp trở thành anh em cọc chèo với anh Tăng rồi.”Đội trưởng Hà ở sau lưng muốn nói lại thôi: “! ”Trần Tấn Trung đưa nắm tay lên che miệng ho khan một tiếng, lấy lại bình tĩnh, cố giữ vẻ mặt đứng đắn đi về phía hai nữ đồng chí:“Xin chào hai cô, vì đội trưởng Hà có việc phải làm nên tôi sẽ đưa các cô đến nhà khách đăng ký.Đây là bạn gái của anh Tăng đúng không, ổn, ổn lắm.”.
Bọn họ nhìn Tô Yến Đình như thể đang nhìn một con thỏ trắng nhỏ xinh xắn, đầy sức sống đang gặm cỏ.
Mấy tên súc sinh kia có số hưởng rồi, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy vào nơi đóng quân mà lại còn chưa có người yêu, không phải là “thỏ trắng nhỏ” đi vào hang sói thì là gì.
Hai chị em Tô Yến Đình đi theo bọn họ lên một chiếc xe Jeep quân dụng.
Triệu Kim lái xe thẳng đến cổng nơi đóng quân số ba, đội trưởng Hà đưa hai người xuống xe, còn Triệu Kim thì lái xe đi.
Anh ta bảo hai chị em Tô Yến Đình đợi một lát, anh ta đi báo với lính gác một tiếng để đăng ký.
Tiểu đoàn trưởng Trần Tấn Trung của tiểu đoàn ba ở bên cạnh đột nhiên xông ra từ phía sau chốt canh gác, gọi đội trưởng Hà đến nói chuyện.
Anh ta và đội trưởng Hà là đồng hương, sáng nay mới nghe đội trưởng Hà nói lý do làm chuyến công vụ này.
Đội trưởng Hà còn chưa mở miệng đã nghe thấy tiểu đoàn trưởng Trần thốt ra vô số lời trách móc.
Trần Tấn Trung nghe nói lần này đội trưởng Hà ra ngoài là để đi đón vợ tương lai của tiểu đoàn trưởng Tăng, khéo thế nào mà anh ta lại bắt gặp rồi nhận ra rằng: Má ơi, xinh vãi!Đây là loại may mắn chó má gì vậy, Tăng Vân Quân vừa lên tiểu đoàn trưởng, lại còn cưới được cô gái cùng thôn xinh đẹp như vậy.
Sự đố kỵ của tiểu đoàn trưởng Trần đã vượt ngoài sức tưởng tượng.
Đội trưởng Hà vội vàng nói:“Nhầm rồi, nhầm rồi, người thấp hơn là bạn gái của tiểu đoàn trưởng chúng tôi, còn người cao hơn là chị gái cô ấy, chưa có người yêu đâu.
”Đội trưởng Hà hốt hoảng bổ sung: “Nếu có đồng chí nào xuất sắc thì anh có thể giới thiệu cho người ta.
”Tiểu đoàn trưởng Trần trợn to hai mắt, lập tức nắm lấy vai đội trưởng Hà, xoay người lại:“Anh mù hả? Một đồng chí xuất sắc to lù lù như tôi đây mà anh không nhìn thấy sao?”Đội trưởng Hà: “! ”“Không phải chúng ta là đồng hương tốt sao? Anh không thể nhìn tôi độc thân được, đúng chứ?”“Lát nữa anh phải đưa bọn họ đến nhà khách đăng ký đúng không? Anh đừng đi, nhường việc này cho tôi đi, tôi sẽ nói với cậu Tạ.
”“Việc này tôi làm, để tôi làm.
” Trần Tấn Trung vỗ vai đội trưởng Hà, anh ta quay người, không chờ nổi mà lao đến đó.
“Xem ra tôi sắp trở thành anh em cọc chèo với anh Tăng rồi.
”Đội trưởng Hà ở sau lưng muốn nói lại thôi: “! ”Trần Tấn Trung đưa nắm tay lên che miệng ho khan một tiếng, lấy lại bình tĩnh, cố giữ vẻ mặt đứng đắn đi về phía hai nữ đồng chí:“Xin chào hai cô, vì đội trưởng Hà có việc phải làm nên tôi sẽ đưa các cô đến nhà khách đăng ký.
Đây là bạn gái của anh Tăng đúng không, ổn, ổn lắm.
”.
Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Bọn họ nhìn Tô Yến Đình như thể đang nhìn một con thỏ trắng nhỏ xinh xắn, đầy sức sống đang gặm cỏ.Mấy tên súc sinh kia có số hưởng rồi, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy vào nơi đóng quân mà lại còn chưa có người yêu, không phải là “thỏ trắng nhỏ” đi vào hang sói thì là gì.Hai chị em Tô Yến Đình đi theo bọn họ lên một chiếc xe Jeep quân dụng.Triệu Kim lái xe thẳng đến cổng nơi đóng quân số ba, đội trưởng Hà đưa hai người xuống xe, còn Triệu Kim thì lái xe đi.Anh ta bảo hai chị em Tô Yến Đình đợi một lát, anh ta đi báo với lính gác một tiếng để đăng ký.Tiểu đoàn trưởng Trần Tấn Trung của tiểu đoàn ba ở bên cạnh đột nhiên xông ra từ phía sau chốt canh gác, gọi đội trưởng Hà đến nói chuyện.Anh ta và đội trưởng Hà là đồng hương, sáng nay mới nghe đội trưởng Hà nói lý do làm chuyến công vụ này.Đội trưởng Hà còn chưa mở miệng đã nghe thấy tiểu đoàn trưởng Trần thốt ra vô số lời trách móc.Trần Tấn Trung nghe nói lần này đội trưởng Hà ra ngoài là để đi đón vợ tương lai của tiểu đoàn trưởng Tăng, khéo thế nào mà anh ta lại bắt gặp rồi nhận ra rằng: Má ơi, xinh vãi!Đây là loại may mắn chó má gì vậy, Tăng Vân Quân vừa lên tiểu đoàn trưởng, lại còn cưới được cô gái cùng thôn xinh đẹp như vậy.Sự đố kỵ của tiểu đoàn trưởng Trần đã vượt ngoài sức tưởng tượng.Đội trưởng Hà vội vàng nói:“Nhầm rồi, nhầm rồi, người thấp hơn là bạn gái của tiểu đoàn trưởng chúng tôi, còn người cao hơn là chị gái cô ấy, chưa có người yêu đâu.”Đội trưởng Hà hốt hoảng bổ sung: “Nếu có đồng chí nào xuất sắc thì anh có thể giới thiệu cho người ta.”Tiểu đoàn trưởng Trần trợn to hai mắt, lập tức nắm lấy vai đội trưởng Hà, xoay người lại:“Anh mù hả? Một đồng chí xuất sắc to lù lù như tôi đây mà anh không nhìn thấy sao?”Đội trưởng Hà: “! ”“Không phải chúng ta là đồng hương tốt sao? Anh không thể nhìn tôi độc thân được, đúng chứ?”“Lát nữa anh phải đưa bọn họ đến nhà khách đăng ký đúng không? Anh đừng đi, nhường việc này cho tôi đi, tôi sẽ nói với cậu Tạ.”“Việc này tôi làm, để tôi làm.” Trần Tấn Trung vỗ vai đội trưởng Hà, anh ta quay người, không chờ nổi mà lao đến đó.“Xem ra tôi sắp trở thành anh em cọc chèo với anh Tăng rồi.”Đội trưởng Hà ở sau lưng muốn nói lại thôi: “! ”Trần Tấn Trung đưa nắm tay lên che miệng ho khan một tiếng, lấy lại bình tĩnh, cố giữ vẻ mặt đứng đắn đi về phía hai nữ đồng chí:“Xin chào hai cô, vì đội trưởng Hà có việc phải làm nên tôi sẽ đưa các cô đến nhà khách đăng ký.Đây là bạn gái của anh Tăng đúng không, ổn, ổn lắm.”.