Năm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở…

Chương 39: 39: Ghen Tị

Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Vốn dĩ Tô Ngọc Đình cũng muốn ăn diện một lần, nhưng cô ta biết dáng vẻ của mình không sánh được với Tô Yến Đình, vậy nên chỉ đành nghĩ cách thắng bằng việc khác.Cho nên cô ta đã cố ý bày ra dáng vẻ mặt ủ mày chau, Tăng Vân Quân là người bảo thủ và có trách nhiệm, chắc chắn sẽ càng thương cô ta hơn.Cô ta chưa đợi được Tăng Vân Quân mà đội trưởng Hà đã tới nhà khách, đưa hai chị em Tô Yến Đình đến nhà của chính trị viên Lý trước.Vợ của chính trị viên Lý tên là Ngô Mỹ Lan, tóc ngắn, quai hàm vuông, lông mày có một nốt ruồi, vừa thấy hai cô đã hồ hởi nở nụ cười: “Biết hai cô sẽ tới nên chúng tôi đã chuẩn bị lâu lắm đấy.”“Đây là chị gái Yến Đình, còn đây chắc là Ngọc Đình người yêu của cậu Tăng rồi.”Đôi mắt Ngô Mỹ Lan nhìn trái nhìn phải quan sát chị em Tô Yến Đình.Bà ấy cũng đã hay tin Tăng Vân Quân là người yêu của cô em gái tên Tô Ngọc Đình từ trước, chị Yến Đình của cô ta thì là một cô gái rất xinh đẹp nhưng vẫn chưa có bạn trai.Hai chị em chênh lệch hơi nhiều, Tô Ngọc Đình cũng được coi là xinh đẹp, nhưng khi cô ta đứng cạnh một người có vẻ đẹp sắc nước hương trời như Tô Yến Đình thì lại hoàn toàn bị lép vế.“Chào chị dâu.”Chính trị viên Lý nói chuyện với Tô Ngọc Đình, hỏi han quan tâm cô ta mấy câu, dù sao Tăng Vân Quân cũng đã dặn đi dặn lại ông ấy phải để ý đến Tô Ngọc Đình.Ngô Mỹ Lan không tham gia vào cuộc trò chuyện, bà ấy cười với Tô Yến Đình.“Cái cậu Tăng này đúng là đang kể chuyện cười.”Ngô Mỹ Lan nhìn Tô Yến Đình, nói đùa:“Cậu Tăng nói người xinh đẹp như cô lại dây dưa đến cùng để được gả cho mình, tôi thấy cậu ta chỉ giỏi nói quá, đàn ông ấy à, lúc nào cũng tưởng mình quan trọng lắm.”Giọng điệu của Ngô Mỹ Lan còn ẩn chứa một chút giễu cợt.Bà ấy cũng không định gây khó dễ cho Tăng Vân Quân, mà chỉ là đang bực bội chính trị viên Lý mà thôi.Hồi đó ông Lý nhắc đến chuyện này, còn thẳng như ruột ngựa bảo: Cậu Tăng đúng là có phúc, hai chị em đều tranh nhau gả cho cậu ta đấy…Trong giọng nói của chính trị viên Lý tràn ngập sự hâm mộ, khiến Ngô Mỹ Lan nghe xong thì cực kỳ khó chịu.Sao nào? Ghen tị à?Cũng muốn được hai chị em bọn họ tranh giành à?Tô Yến Đình nói: “Chị dâu đừng hiểu lầm, đấy là người ta tự cho là thế, em còn thấy người ta chướng mắt đây này.”Ngô Mỹ Lan vui vẻ ra mặt, thấy Tô Yến Đình càng vứt bỏ Tăng Vân Quân như giày rách thì bà ấy lại càng vui..

Vốn dĩ Tô Ngọc Đình cũng muốn ăn diện một lần, nhưng cô ta biết dáng vẻ của mình không sánh được với Tô Yến Đình, vậy nên chỉ đành nghĩ cách thắng bằng việc khác.

Cho nên cô ta đã cố ý bày ra dáng vẻ mặt ủ mày chau, Tăng Vân Quân là người bảo thủ và có trách nhiệm, chắc chắn sẽ càng thương cô ta hơn.

Cô ta chưa đợi được Tăng Vân Quân mà đội trưởng Hà đã tới nhà khách, đưa hai chị em Tô Yến Đình đến nhà của chính trị viên Lý trước.

Vợ của chính trị viên Lý tên là Ngô Mỹ Lan, tóc ngắn, quai hàm vuông, lông mày có một nốt ruồi, vừa thấy hai cô đã hồ hởi nở nụ cười: “Biết hai cô sẽ tới nên chúng tôi đã chuẩn bị lâu lắm đấy.

”“Đây là chị gái Yến Đình, còn đây chắc là Ngọc Đình người yêu của cậu Tăng rồi.

”Đôi mắt Ngô Mỹ Lan nhìn trái nhìn phải quan sát chị em Tô Yến Đình.

Bà ấy cũng đã hay tin Tăng Vân Quân là người yêu của cô em gái tên Tô Ngọc Đình từ trước, chị Yến Đình của cô ta thì là một cô gái rất xinh đẹp nhưng vẫn chưa có bạn trai.

Hai chị em chênh lệch hơi nhiều, Tô Ngọc Đình cũng được coi là xinh đẹp, nhưng khi cô ta đứng cạnh một người có vẻ đẹp sắc nước hương trời như Tô Yến Đình thì lại hoàn toàn bị lép vế.

“Chào chị dâu.

”Chính trị viên Lý nói chuyện với Tô Ngọc Đình, hỏi han quan tâm cô ta mấy câu, dù sao Tăng Vân Quân cũng đã dặn đi dặn lại ông ấy phải để ý đến Tô Ngọc Đình.

Ngô Mỹ Lan không tham gia vào cuộc trò chuyện, bà ấy cười với Tô Yến Đình.

“Cái cậu Tăng này đúng là đang kể chuyện cười.

”Ngô Mỹ Lan nhìn Tô Yến Đình, nói đùa:“Cậu Tăng nói người xinh đẹp như cô lại dây dưa đến cùng để được gả cho mình, tôi thấy cậu ta chỉ giỏi nói quá, đàn ông ấy à, lúc nào cũng tưởng mình quan trọng lắm.

”Giọng điệu của Ngô Mỹ Lan còn ẩn chứa một chút giễu cợt.

Bà ấy cũng không định gây khó dễ cho Tăng Vân Quân, mà chỉ là đang bực bội chính trị viên Lý mà thôi.

Hồi đó ông Lý nhắc đến chuyện này, còn thẳng như ruột ngựa bảo: Cậu Tăng đúng là có phúc, hai chị em đều tranh nhau gả cho cậu ta đấy…Trong giọng nói của chính trị viên Lý tràn ngập sự hâm mộ, khiến Ngô Mỹ Lan nghe xong thì cực kỳ khó chịu.

Sao nào? Ghen tị à?Cũng muốn được hai chị em bọn họ tranh giành à?Tô Yến Đình nói: “Chị dâu đừng hiểu lầm, đấy là người ta tự cho là thế, em còn thấy người ta chướng mắt đây này.

”Ngô Mỹ Lan vui vẻ ra mặt, thấy Tô Yến Đình càng vứt bỏ Tăng Vân Quân như giày rách thì bà ấy lại càng vui.

.

Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Vốn dĩ Tô Ngọc Đình cũng muốn ăn diện một lần, nhưng cô ta biết dáng vẻ của mình không sánh được với Tô Yến Đình, vậy nên chỉ đành nghĩ cách thắng bằng việc khác.Cho nên cô ta đã cố ý bày ra dáng vẻ mặt ủ mày chau, Tăng Vân Quân là người bảo thủ và có trách nhiệm, chắc chắn sẽ càng thương cô ta hơn.Cô ta chưa đợi được Tăng Vân Quân mà đội trưởng Hà đã tới nhà khách, đưa hai chị em Tô Yến Đình đến nhà của chính trị viên Lý trước.Vợ của chính trị viên Lý tên là Ngô Mỹ Lan, tóc ngắn, quai hàm vuông, lông mày có một nốt ruồi, vừa thấy hai cô đã hồ hởi nở nụ cười: “Biết hai cô sẽ tới nên chúng tôi đã chuẩn bị lâu lắm đấy.”“Đây là chị gái Yến Đình, còn đây chắc là Ngọc Đình người yêu của cậu Tăng rồi.”Đôi mắt Ngô Mỹ Lan nhìn trái nhìn phải quan sát chị em Tô Yến Đình.Bà ấy cũng đã hay tin Tăng Vân Quân là người yêu của cô em gái tên Tô Ngọc Đình từ trước, chị Yến Đình của cô ta thì là một cô gái rất xinh đẹp nhưng vẫn chưa có bạn trai.Hai chị em chênh lệch hơi nhiều, Tô Ngọc Đình cũng được coi là xinh đẹp, nhưng khi cô ta đứng cạnh một người có vẻ đẹp sắc nước hương trời như Tô Yến Đình thì lại hoàn toàn bị lép vế.“Chào chị dâu.”Chính trị viên Lý nói chuyện với Tô Ngọc Đình, hỏi han quan tâm cô ta mấy câu, dù sao Tăng Vân Quân cũng đã dặn đi dặn lại ông ấy phải để ý đến Tô Ngọc Đình.Ngô Mỹ Lan không tham gia vào cuộc trò chuyện, bà ấy cười với Tô Yến Đình.“Cái cậu Tăng này đúng là đang kể chuyện cười.”Ngô Mỹ Lan nhìn Tô Yến Đình, nói đùa:“Cậu Tăng nói người xinh đẹp như cô lại dây dưa đến cùng để được gả cho mình, tôi thấy cậu ta chỉ giỏi nói quá, đàn ông ấy à, lúc nào cũng tưởng mình quan trọng lắm.”Giọng điệu của Ngô Mỹ Lan còn ẩn chứa một chút giễu cợt.Bà ấy cũng không định gây khó dễ cho Tăng Vân Quân, mà chỉ là đang bực bội chính trị viên Lý mà thôi.Hồi đó ông Lý nhắc đến chuyện này, còn thẳng như ruột ngựa bảo: Cậu Tăng đúng là có phúc, hai chị em đều tranh nhau gả cho cậu ta đấy…Trong giọng nói của chính trị viên Lý tràn ngập sự hâm mộ, khiến Ngô Mỹ Lan nghe xong thì cực kỳ khó chịu.Sao nào? Ghen tị à?Cũng muốn được hai chị em bọn họ tranh giành à?Tô Yến Đình nói: “Chị dâu đừng hiểu lầm, đấy là người ta tự cho là thế, em còn thấy người ta chướng mắt đây này.”Ngô Mỹ Lan vui vẻ ra mặt, thấy Tô Yến Đình càng vứt bỏ Tăng Vân Quân như giày rách thì bà ấy lại càng vui..

Chương 39: 39: Ghen Tị