Dịch và edit: PUPANDA Trình Vân ngồi trên sofa, chớp chớp mắt, nhìn người trước mặt, có chút không biết làm sao, cậu không tự nhiên gãi đầu, không tin chắc hỏi: "Ba, mẹ, hai người....nói gì?" Trình Hồng Hạc nghe thấy câu hỏi của con trai, ngoảnh mặt đi, mím chặt môi không nói chuyện, nắm tay lại siết chặt. Lý Tuệ bên cạnh nhìn chồng, thấy chồng không nói, cười khổ nói: "Vân Vân, ba mẹ...cũng là bất đắc dĩ, công ty nhà chúng ta sắp không chống đỡ được, nếu không...." Lý Tuệ còn chưa nói xong, nam nhân bên cạnh bà liền chợt đứng lên, nhíu mày, ngữ khí có chút hung: "Đừng nói nữa." Nói xong, nam nhân liền xoay người đi khỏi. Lý Tuệ nhíu mày nhìn bóng lưng chồng bỏ đi, há miệng không nói, cuối cùng chỉ thở dài, tình tự trong mắt có chút phức tạp. "Mẹ, mẹ nói hết với con đi." Trình Vân thấy vẻ mặt Lý Tuệ, liền biết trong nhà đã xảy ra chuyện lớn, nếu không phải thật sự hết cách, mẹ sẽ không nêu ra trước mặt mình, cha mẹ đã nuôi cậu 18 năm, nếu mình có thể giúp đỡ, cậu cũng sẽ cố hết sức.…
Tác giả: