Tiền Oánh Oánh vừa đặt hành lý xuống, đã thấy ngoài cửa có chàng thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đang ló đầu nhìn cô. Làn da thiếu niên ngăm đen, ngũ quan tuấn tú, mày rậm mắt to, ánh mắt sáng ngời có thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói. “Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. *** Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...