Bốn năm trước, cô đứng trước mặt anh, hùng hổ tuyên bố: “Tôi đây vốn dĩ là không muốn yêu! Hẹn hò với anh? Nhất thời cũng chỉ là vui đùa mà thôi. Tôi thấy hai chúng ta không hợp, để lâu cũng chỉ tốn thời gian. Vậy nên ‘CHIA TAY ĐI!’ ” Lời vừa dứt, cô liền quay người bỏ đi. Anh như chết lặng đứng ở công viên ấy. Hộp quà hình vuông trong túi áo phút chốc đã bị anh bóp làm cho biến dạng. Tình cảm anh dành cho cô suốt thời gian qua lại bị cô không thương tiếc mà đem đi vứt bỏ, coi anh là món đồ chơi để cô tùy ý lợi dụng. Trong cuộc đời của anh, nếu anh đã không lợi dụng ai thì người khác đừng mơ có cơ hội. Bốn năm sau, Anh ngồi đối diện trước mặt cô. Dùng đôi mắt của kẻ đi săn đang nhắm trúng vào con mồi mà nhìn cô. Gặp lại cô ở đây, dù không ngờ tới nhưng lại khiến tâm trạng anh hết sức thoả mãn! Con thú nhỏ mà anh cố gắng không săn tìm, nay lại tự động xuất hiện trước mặt anh. Nếu hỏi anh còn yêu cô không? Câu trả lời sẽ là: KHÔNG! Dành cho cô, tất cả chính là cơn tức giận! Cô cũng…
Tác giả: