Tác giả:

1 đứa trẻ sinh ra không khóc, không cười bị coi là 1 đứa trẻ lập dị. Cha mẹ đối xử tệ bạc, hàng ngày là những trận đánh đập. Những sự đau đớn về thể xác, nhưng cô bé ấy không thể khóc, cũng không thể hiện ra điều gì. Euphemia Alma cái tên xinh đẹp nhưng số phận của cô ấy sinh ra đã bất hạnh chỉ vì không biết biểu lộ cảm xúc. 4 tuổi, tại công viên giải trí mà Alma hay được đi nhất cô ấy đã bị bỏ rơi. - Alma, đợi ta ở đây, ta sẽ quay lại đón con. Alma khẽ gật đầu nhìn mẹ cô ấy rời đi khỏi đấy. Alma nhìn theo và biết được số phận của mình như nào. - Con biết mẹ sẽ không quay lại tìm con. Cô bé không biết tại sao bản thân mình lại chẳng tìm thấy gì. Thậm chí còn chẳng thấy buồn dù biết vậy. Alma được đưa vào trại mồ côi và được chăm sóc bởi những người đó. Alma nghe lời ngoan ngoãn, được cái hiểu chuyện, học nhanh biết rộng. Nói chung Alma cái gì cũng rất giỏi vậy nên người trong cô nhi viện cần đến cô rất nhiều. - Alma, con nghe này, con không phải kẻ lập dị. Do con không được ban tặng…

Truyện chữ