Tác giả:

Bệnh viện Phụ Sản. Tô Ngọc Nhi hơi thở yếu ớt dần đi, đôi mắt cô khép lại, cô còn chưa kịp nhìn đứa trẻ mà cô vừa trải qua cửa tử để hạ sinh thằng bé. Oe! Oe! Oe! Tiếng khóc của đứa bé liên tục vang lên không ngừng. “Mau đưa đứa bé ra khỏi đây!” Người phụ nữ lạ mặt đã đến và ẵm đứa bé đi ra ngoài. Trước khi đi, người phụ nữ không quên để lại trên giường một tấm lá séc trị giá 1 triệu nhân dân tệ. Cứ như vậy tiếng đứa bé ngày càng xa dần Tô Ngọc Nhi. Đến khi Tô Ngọc Nhi tỉnh dậy, cô nhìn xung quanh chẳng còn thấy được đứa con mà cô mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày, dù chỉ một lần cũng chưa được nhìn mặt. Chỉ thấy bên cạnh có một tờ séc trị giá 1 triệu nhân dân tệ và một lá thư có viết vài dòng chữ: “Đứa trẻ sẽ được cha ruột nuôi dưỡng, người như cô không thể nuôi đứa trẻ nên người.” Tô Ngọc Nhi hai mắt đẫm lệ, cô cố gắng kìm nén cảm xúc nhưng mọi thứ dường như đang chống đối lại cô. Tự hỏi xem có người mẹ nào mất con mà không đau lòng không chứ? “Mẹ xin lỗi con! Mẹ không tốt! Mẹ không…

Truyện chữ