Một khắc trước, Vinh Cẩm còn đang uy phong vô lối ở thế giới thần thoại, một khắc sau cô đã bị Thiên Đạo ném ra ngoài. Chỉ dư lại một bộ thân thể thần tiên hóa thành tia sáng trắng tiêu tán trong thiên địa, khiến chúng tiên khiếp sợ, vạn vật đồng bi. Đến tận đây, thần nữ từng là đại lão một phương ở thần giới đã hoàn toàn tuyệt tích, biến mất khỏi lục hợp bát hoang. Xưng là, giọt nước ngã khỏi Thần đạo. …Mới vừa bị cưỡng chế trở về, Vinh Cẩm khó chịu cực kỳ. Mắt thấy muôn vàn thần tiên tiểu đệ khóc la muốn đưa tiên thọ cho mình, quà nhiều không đếm hết nhưng cô còn chưa kịp nhận đã bị cấp trên và Thiên Đạo kéo trở về!“Rốt cuộc là có chuyện gấp gì cần tìm tôi trở về?” Có biết làm vậy đã hại cô tổn thất vô số bảo bối quý hiếm không?“Cô còn có mặt mũi hỏi?” Cấp trên đang đứng trước mặt Vinh Cẩm càng khó chịu hơn, túm tóc rít gào. “Nhìn xem cô đã làm cái gì! Cốt truyện nữ xứng yên lành cô không đi, chơi trò thần tiên chia phe phái cái gì!”Mẹ nó, một thế giới ngôn tình thần thoại yên lành…
Chương 5: 5: Phúc Oa
【 Thập Niên 60 】Tiểu Tiên NữTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMột khắc trước, Vinh Cẩm còn đang uy phong vô lối ở thế giới thần thoại, một khắc sau cô đã bị Thiên Đạo ném ra ngoài. Chỉ dư lại một bộ thân thể thần tiên hóa thành tia sáng trắng tiêu tán trong thiên địa, khiến chúng tiên khiếp sợ, vạn vật đồng bi. Đến tận đây, thần nữ từng là đại lão một phương ở thần giới đã hoàn toàn tuyệt tích, biến mất khỏi lục hợp bát hoang. Xưng là, giọt nước ngã khỏi Thần đạo. …Mới vừa bị cưỡng chế trở về, Vinh Cẩm khó chịu cực kỳ. Mắt thấy muôn vàn thần tiên tiểu đệ khóc la muốn đưa tiên thọ cho mình, quà nhiều không đếm hết nhưng cô còn chưa kịp nhận đã bị cấp trên và Thiên Đạo kéo trở về!“Rốt cuộc là có chuyện gấp gì cần tìm tôi trở về?” Có biết làm vậy đã hại cô tổn thất vô số bảo bối quý hiếm không?“Cô còn có mặt mũi hỏi?” Cấp trên đang đứng trước mặt Vinh Cẩm càng khó chịu hơn, túm tóc rít gào. “Nhìn xem cô đã làm cái gì! Cốt truyện nữ xứng yên lành cô không đi, chơi trò thần tiên chia phe phái cái gì!”Mẹ nó, một thế giới ngôn tình thần thoại yên lành… Bà Lý đích thân cảm nhận được lợi ích này, cũng không kịp màng tới khiếp sợ mà vội kéo đứa nhỏ đỏ rực trên tay ra, lưu loát cắt cuống rốn đi sau đó lại thuần thục mà dùng một miếng vải bông mềm mại bọc quanh người đứa nhỏ.Nhưng khi bà kéo cẳng chân vỗ mông đứa bé, lại làm kiểu gì đứa bé cũng không chịu khóc.Rõ ràng trông đứa bé này rất bình thường không có sai lầm gì.“Mẹ, là nam hay nữ vậy?”Vương Nguyệt Cầm vừa cố gắng chịu đựng để chị dâu xoa bụng cho mình, vừa không quên hỏi.Bà Lý nhớ tới chuyện này lại mau chóng vén một góc vải bông lên xem giới tính.“Là một bé gái.”Còn không đợi bà cảm thấy khó chịu, bé gái trên tay đã đạp chân bật khóc một tiếng, tiếp đó, trên bầu trời cũng chợt nổi lên sấm chớp.“Đùng đoàng ---”Theo tiếng khóc rung trời của đứa bé, tiếng sấm trên bầu trời cũng thi nhau nổi lên, bầu trời đêm mới rồi còn sáng sủa chỉ chớp mắt đã ngưng tụ đầy mây đen.Tiếp đó, từng giọt mưa lớn chừng hạt đậu rơi xuống.Một nhà mấy người bà Lý chấn động, hệt như ngốc trệ ra, bị giọt mưa lạnh lẽo làm bừng tỉnh.Đây là trời mưa?“Mau, mau đưa Nguyệt Cầm về phòng!”Bà Lý vừa hô to vừa trực tiếp đẩy mạnh xe hai bánh vào trong phòng, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng vô cùng, tay cũng ôm chặt lấy đứa bé.Để lại mấy người đàn ông trong viện nhảy nhót hoan hô, không ngừng quơ tay múa chân dưới màn mưa càng lúc càng nặng hạt.“Thằng ba, lần này vợ con sinh được một đứa bé may mắn rồi! Haha!” Ông Lý ngửa mặt cười to dưới màn mưa.Lý Trị Dân lảo đảo té ngã trong nước bùn, bị hai người anh trai đè xuống cười hi ha trêu chọc một hồi.Cùng lúc đó, bên ngoài cũng vang lên vô số tiếng reo hò vui sướng.Trời mưa trời mưa!Nắng hạn gặp mưa rào, một trận mưa to mang tới hi vọng cho Lý gia thôn.Nhưng chuyện càng kinh hỉ hơn còn ở phía sau, đủ để đổi mới tam quan và tín ngưỡng nhân sinh của các thôn dân Lý gia thôn.…Đêm đó, cơn mưa to đổ ào xuống dễ dàng giảm bớt khô hạn lâu ngày.Lý gia thôn cùng với thôn dân ở các thôn lân cận tận mắt nhìn thấy trời giáng cam lộ, hưng phấn tới độ chỉ hận không thể chạy ra ngoài mưa vừa múa vừa hát một hồi.Mà một nhà Lý đại đội trưởng lại đặc biệt kinh hỉ, hiếm thấy mà đốt một lúc mấy cái đèn dầu lên, trong phòng ngoài phòng đều sáng trưng như ban ngày.Bà Lý và ông Lý vây quanh cái giường gỗ, nhìn bé gái mới sinh mãi vẫn thấy không đủ.Hai vợ chồng đã nhất trí cho rằng cháu gái là phúc oa, trong lòng cũng rất tò mò.Ở buồng trong ngay bên cạnh, Triệu Phượng Tiên đang xoa bụng cho Vương Nguyệt Cầm, cố gắng đẩy hết nhau thai ra ngoài.Lúc còn trong viện, Vương Nguyệt Cầm chỉ kịp nghe thấy mẹ chồng nói mình sinh con gái xong đã ngất lịm đi, hiện tại mới tỉnh lại.“Chị dâu, mẹ nói thế nào?” Vương Nguyệt Cầm mới vừa tỉnh lại đã khó nén thất vọng, lắp bắp hỏi Triệu Phượng Tiên..
Bà Lý đích thân cảm nhận được lợi ích này, cũng không kịp màng tới khiếp sợ mà vội kéo đứa nhỏ đỏ rực trên tay ra, lưu loát cắt cuống rốn đi sau đó lại thuần thục mà dùng một miếng vải bông mềm mại bọc quanh người đứa nhỏ.
Nhưng khi bà kéo cẳng chân vỗ mông đứa bé, lại làm kiểu gì đứa bé cũng không chịu khóc.
Rõ ràng trông đứa bé này rất bình thường không có sai lầm gì.
“Mẹ, là nam hay nữ vậy?”Vương Nguyệt Cầm vừa cố gắng chịu đựng để chị dâu xoa bụng cho mình, vừa không quên hỏi.
Bà Lý nhớ tới chuyện này lại mau chóng vén một góc vải bông lên xem giới tính.
“Là một bé gái.
”Còn không đợi bà cảm thấy khó chịu, bé gái trên tay đã đạp chân bật khóc một tiếng, tiếp đó, trên bầu trời cũng chợt nổi lên sấm chớp.
“Đùng đoàng ---”Theo tiếng khóc rung trời của đứa bé, tiếng sấm trên bầu trời cũng thi nhau nổi lên, bầu trời đêm mới rồi còn sáng sủa chỉ chớp mắt đã ngưng tụ đầy mây đen.
Tiếp đó, từng giọt mưa lớn chừng hạt đậu rơi xuống.
Một nhà mấy người bà Lý chấn động, hệt như ngốc trệ ra, bị giọt mưa lạnh lẽo làm bừng tỉnh.
Đây là trời mưa?“Mau, mau đưa Nguyệt Cầm về phòng!”Bà Lý vừa hô to vừa trực tiếp đẩy mạnh xe hai bánh vào trong phòng, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng vô cùng, tay cũng ôm chặt lấy đứa bé.
Để lại mấy người đàn ông trong viện nhảy nhót hoan hô, không ngừng quơ tay múa chân dưới màn mưa càng lúc càng nặng hạt.
“Thằng ba, lần này vợ con sinh được một đứa bé may mắn rồi! Haha!” Ông Lý ngửa mặt cười to dưới màn mưa.
Lý Trị Dân lảo đảo té ngã trong nước bùn, bị hai người anh trai đè xuống cười hi ha trêu chọc một hồi.
Cùng lúc đó, bên ngoài cũng vang lên vô số tiếng reo hò vui sướng.
Trời mưa trời mưa!Nắng hạn gặp mưa rào, một trận mưa to mang tới hi vọng cho Lý gia thôn.
Nhưng chuyện càng kinh hỉ hơn còn ở phía sau, đủ để đổi mới tam quan và tín ngưỡng nhân sinh của các thôn dân Lý gia thôn.
…Đêm đó, cơn mưa to đổ ào xuống dễ dàng giảm bớt khô hạn lâu ngày.
Lý gia thôn cùng với thôn dân ở các thôn lân cận tận mắt nhìn thấy trời giáng cam lộ, hưng phấn tới độ chỉ hận không thể chạy ra ngoài mưa vừa múa vừa hát một hồi.
Mà một nhà Lý đại đội trưởng lại đặc biệt kinh hỉ, hiếm thấy mà đốt một lúc mấy cái đèn dầu lên, trong phòng ngoài phòng đều sáng trưng như ban ngày.
Bà Lý và ông Lý vây quanh cái giường gỗ, nhìn bé gái mới sinh mãi vẫn thấy không đủ.
Hai vợ chồng đã nhất trí cho rằng cháu gái là phúc oa, trong lòng cũng rất tò mò.
Ở buồng trong ngay bên cạnh, Triệu Phượng Tiên đang xoa bụng cho Vương Nguyệt Cầm, cố gắng đẩy hết nhau thai ra ngoài.
Lúc còn trong viện, Vương Nguyệt Cầm chỉ kịp nghe thấy mẹ chồng nói mình sinh con gái xong đã ngất lịm đi, hiện tại mới tỉnh lại.
“Chị dâu, mẹ nói thế nào?” Vương Nguyệt Cầm mới vừa tỉnh lại đã khó nén thất vọng, lắp bắp hỏi Triệu Phượng Tiên.
.
【 Thập Niên 60 】Tiểu Tiên NữTác giả: Cửu Châu đại nhânTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMột khắc trước, Vinh Cẩm còn đang uy phong vô lối ở thế giới thần thoại, một khắc sau cô đã bị Thiên Đạo ném ra ngoài. Chỉ dư lại một bộ thân thể thần tiên hóa thành tia sáng trắng tiêu tán trong thiên địa, khiến chúng tiên khiếp sợ, vạn vật đồng bi. Đến tận đây, thần nữ từng là đại lão một phương ở thần giới đã hoàn toàn tuyệt tích, biến mất khỏi lục hợp bát hoang. Xưng là, giọt nước ngã khỏi Thần đạo. …Mới vừa bị cưỡng chế trở về, Vinh Cẩm khó chịu cực kỳ. Mắt thấy muôn vàn thần tiên tiểu đệ khóc la muốn đưa tiên thọ cho mình, quà nhiều không đếm hết nhưng cô còn chưa kịp nhận đã bị cấp trên và Thiên Đạo kéo trở về!“Rốt cuộc là có chuyện gấp gì cần tìm tôi trở về?” Có biết làm vậy đã hại cô tổn thất vô số bảo bối quý hiếm không?“Cô còn có mặt mũi hỏi?” Cấp trên đang đứng trước mặt Vinh Cẩm càng khó chịu hơn, túm tóc rít gào. “Nhìn xem cô đã làm cái gì! Cốt truyện nữ xứng yên lành cô không đi, chơi trò thần tiên chia phe phái cái gì!”Mẹ nó, một thế giới ngôn tình thần thoại yên lành… Bà Lý đích thân cảm nhận được lợi ích này, cũng không kịp màng tới khiếp sợ mà vội kéo đứa nhỏ đỏ rực trên tay ra, lưu loát cắt cuống rốn đi sau đó lại thuần thục mà dùng một miếng vải bông mềm mại bọc quanh người đứa nhỏ.Nhưng khi bà kéo cẳng chân vỗ mông đứa bé, lại làm kiểu gì đứa bé cũng không chịu khóc.Rõ ràng trông đứa bé này rất bình thường không có sai lầm gì.“Mẹ, là nam hay nữ vậy?”Vương Nguyệt Cầm vừa cố gắng chịu đựng để chị dâu xoa bụng cho mình, vừa không quên hỏi.Bà Lý nhớ tới chuyện này lại mau chóng vén một góc vải bông lên xem giới tính.“Là một bé gái.”Còn không đợi bà cảm thấy khó chịu, bé gái trên tay đã đạp chân bật khóc một tiếng, tiếp đó, trên bầu trời cũng chợt nổi lên sấm chớp.“Đùng đoàng ---”Theo tiếng khóc rung trời của đứa bé, tiếng sấm trên bầu trời cũng thi nhau nổi lên, bầu trời đêm mới rồi còn sáng sủa chỉ chớp mắt đã ngưng tụ đầy mây đen.Tiếp đó, từng giọt mưa lớn chừng hạt đậu rơi xuống.Một nhà mấy người bà Lý chấn động, hệt như ngốc trệ ra, bị giọt mưa lạnh lẽo làm bừng tỉnh.Đây là trời mưa?“Mau, mau đưa Nguyệt Cầm về phòng!”Bà Lý vừa hô to vừa trực tiếp đẩy mạnh xe hai bánh vào trong phòng, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng vô cùng, tay cũng ôm chặt lấy đứa bé.Để lại mấy người đàn ông trong viện nhảy nhót hoan hô, không ngừng quơ tay múa chân dưới màn mưa càng lúc càng nặng hạt.“Thằng ba, lần này vợ con sinh được một đứa bé may mắn rồi! Haha!” Ông Lý ngửa mặt cười to dưới màn mưa.Lý Trị Dân lảo đảo té ngã trong nước bùn, bị hai người anh trai đè xuống cười hi ha trêu chọc một hồi.Cùng lúc đó, bên ngoài cũng vang lên vô số tiếng reo hò vui sướng.Trời mưa trời mưa!Nắng hạn gặp mưa rào, một trận mưa to mang tới hi vọng cho Lý gia thôn.Nhưng chuyện càng kinh hỉ hơn còn ở phía sau, đủ để đổi mới tam quan và tín ngưỡng nhân sinh của các thôn dân Lý gia thôn.…Đêm đó, cơn mưa to đổ ào xuống dễ dàng giảm bớt khô hạn lâu ngày.Lý gia thôn cùng với thôn dân ở các thôn lân cận tận mắt nhìn thấy trời giáng cam lộ, hưng phấn tới độ chỉ hận không thể chạy ra ngoài mưa vừa múa vừa hát một hồi.Mà một nhà Lý đại đội trưởng lại đặc biệt kinh hỉ, hiếm thấy mà đốt một lúc mấy cái đèn dầu lên, trong phòng ngoài phòng đều sáng trưng như ban ngày.Bà Lý và ông Lý vây quanh cái giường gỗ, nhìn bé gái mới sinh mãi vẫn thấy không đủ.Hai vợ chồng đã nhất trí cho rằng cháu gái là phúc oa, trong lòng cũng rất tò mò.Ở buồng trong ngay bên cạnh, Triệu Phượng Tiên đang xoa bụng cho Vương Nguyệt Cầm, cố gắng đẩy hết nhau thai ra ngoài.Lúc còn trong viện, Vương Nguyệt Cầm chỉ kịp nghe thấy mẹ chồng nói mình sinh con gái xong đã ngất lịm đi, hiện tại mới tỉnh lại.“Chị dâu, mẹ nói thế nào?” Vương Nguyệt Cầm mới vừa tỉnh lại đã khó nén thất vọng, lắp bắp hỏi Triệu Phượng Tiên..