Tháng mười một, vào một buổi tối trong chuyến công tác của tôi, chồng gửi một tấm ảnh sau khi tắm cho tôi. Trong ảnh, anh đang c** tr*n nửa thân trên và đứng trước gương ở bồn rửa mặt. Anh khoe thân thể với tôi, nhưng tôi lại tinh mắt phát hiện, chiếc lọ nhỏ màu đen của tôi đã bị thay đổi vị trí, từ trên kệ để đồ chuyển xuống bên dưới. Một người đàn ông như anh dùng đồ dưỡng da của nữ làm gì? Tôi nghi ngờ trong nhà có phụ nữ, nhưng lúc đó không thể về được, cũng không muốn đánh rắn động cỏ. Vả lại, lỡ như tôi đoán sai thì sao? Giữa tháng mười hai, tôi lại đi công tác, nhưng tôi cố ý về sớm hơn dự kiến. Thấy anh không có nhà nên tôi đã gọi cho anh, anh nói đang ở quán bar với đám bạn. Tôi trực tiếp đi đến quán bar mà chúng tôi thường tới. Anh quả thực đang ở cùng với đám bạn, ngồi ở chỗ gần cửa sổ, đám bạn đang hò reo cổ vũ anh và "em gái" của anh ôm hôn nhau. Đứng ở cửa ra vào, nghe thấy bọn họ lớn tiếng hò reo, tôi tức đến run người, các tế bào đều đang gào thét: Xông qua đó, xông…
Chương 5
Sự Trả Thù Của Người VợTác giả: 烟雨平生Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTháng mười một, vào một buổi tối trong chuyến công tác của tôi, chồng gửi một tấm ảnh sau khi tắm cho tôi. Trong ảnh, anh đang c** tr*n nửa thân trên và đứng trước gương ở bồn rửa mặt. Anh khoe thân thể với tôi, nhưng tôi lại tinh mắt phát hiện, chiếc lọ nhỏ màu đen của tôi đã bị thay đổi vị trí, từ trên kệ để đồ chuyển xuống bên dưới. Một người đàn ông như anh dùng đồ dưỡng da của nữ làm gì? Tôi nghi ngờ trong nhà có phụ nữ, nhưng lúc đó không thể về được, cũng không muốn đánh rắn động cỏ. Vả lại, lỡ như tôi đoán sai thì sao? Giữa tháng mười hai, tôi lại đi công tác, nhưng tôi cố ý về sớm hơn dự kiến. Thấy anh không có nhà nên tôi đã gọi cho anh, anh nói đang ở quán bar với đám bạn. Tôi trực tiếp đi đến quán bar mà chúng tôi thường tới. Anh quả thực đang ở cùng với đám bạn, ngồi ở chỗ gần cửa sổ, đám bạn đang hò reo cổ vũ anh và "em gái" của anh ôm hôn nhau. Đứng ở cửa ra vào, nghe thấy bọn họ lớn tiếng hò reo, tôi tức đến run người, các tế bào đều đang gào thét: Xông qua đó, xông… Son dưỡng để lại chỗ thiếu gia, máy nghe lén cũng để lại ở đó.Tôi chuyển đường dây qua phía Trương Địch, anh vừa lên xe đã gọi cho bạch nguyệt quang.Kết nối bluetooth với xe.Tôi nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người."Xấu chết đi được, mỗi sáng thức dậy đều bị hù một cái, cứ tưởng nằm kế bên một con ma! Nguyệt Nhi, chồng của em mỗi ngày đều phải trông đợi vào em rửa mắt giúp mới có thể nói chuyện…Đợi chút nữa anh sẽ thưởng cho em đàng hoàng!""Vậy buổi chiều chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ?" Bạch nguyệt quang cười cười, "nghĩ đến tiền của người đàn bà xấu xí đó, còn có tận mấy căn nhà, ngoan, anh nhịn thêm chút nữa…lát nữa em sẽ thưởng cho anh!"Trương Địch ừm một tiếng, giọng nói trêu chọc: "Em biết anh thích gì mà."Giọng nói õng ẹo của bạch nguyệt quang sắp ch** n**c: "Biết rồi…Đáng ghét lắm…"Hai người cứ trêu chọc nhau.Ngọn lửa ở trong lòng tôi, giống như núi lửa vậy, điên cuồng cháy lên! Mắt cũng đau đến chịu không nổi.Đây chính là người đàn ông tôi sắp cưới…Một tiếng hai tiếng cứ mụ dạ xoa, còn tự xưng là chồng của người khác.Thời khắc này lòng tự trọng của tôi bị người khác vứt vào trong bùn, chà xát hết lần này đến lần khác.- ------Tôi gọi điện cho bạn thân làm ở sở công an, mấy phút sau, cô ấy đã gõ cửa phòng làm việc của tôi.Sau khi mở cửa, cô ấy bị dọa sợ một cái: "Sao mắt của em lại đỏ đến như vậy? ….Trương Địch lại làm sao nữa à?"Tôi đưa tai nghe cho cô ấy, chỉnh đoạn nói chuyện trên xe.Cô ấy cũng tức giận giống như tôi vậy, mắng một hơi "Đồ khốn nạn, rác rưởi, tra nam", hỏi tôi tính làm như thế nào?Làm thế nào?Chuyện này không chỉ đơn giản là "ngoại tình trong hôn nhân", "chê tôi xấu" nữa, Trương Địch biểu thị rõ là chỉ sống chung mấy năm, bạch nguyệt quang càng là trực tiếp nhắc nhở anh, vì tiền và căn nhà.Cũng chính là nói: Cuộc hôn nhân này, vốn dĩ chỉ là một cuộc mưu tính!Nhà của tôi! Tiền của tôi! Năng lực chơi cổ phiếu của tôi! Thậm chí là tài sản của bố mẹ tôi! Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con gái là tôi, chúng tôi ở dưới quê có ba căn nhà, hai căn trong đó đều là đứng tên tôi, mấy căn nhà mà bọn họ nói, có lẽ là bao gồm cả hai căn này!Tôi nhìn chằm chằm bạn thân lớn hơn tôi mấy tuổi, một lúc sau cắn răng nói: "Chị, giúp em!"
Son dưỡng để lại chỗ thiếu gia, máy nghe lén cũng để lại ở đó.
Tôi chuyển đường dây qua phía Trương Địch, anh vừa lên xe đã gọi cho bạch nguyệt quang.
Kết nối bluetooth với xe.
Tôi nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người.
"Xấu chết đi được, mỗi sáng thức dậy đều bị hù một cái, cứ tưởng nằm kế bên một con ma! Nguyệt Nhi, chồng của em mỗi ngày đều phải trông đợi vào em rửa mắt giúp mới có thể nói chuyện…Đợi chút nữa anh sẽ thưởng cho em đàng hoàng!"
"Vậy buổi chiều chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ?" Bạch nguyệt quang cười cười, "nghĩ đến tiền của người đàn bà xấu xí đó, còn có tận mấy căn nhà, ngoan, anh nhịn thêm chút nữa…lát nữa em sẽ thưởng cho anh!"
Trương Địch ừm một tiếng, giọng nói trêu chọc: "Em biết anh thích gì mà."
Giọng nói õng ẹo của bạch nguyệt quang sắp ch** n**c: "Biết rồi…Đáng ghét lắm…"
Hai người cứ trêu chọc nhau.
Ngọn lửa ở trong lòng tôi, giống như núi lửa vậy, điên cuồng cháy lên! Mắt cũng đau đến chịu không nổi.
Đây chính là người đàn ông tôi sắp cưới…
Một tiếng hai tiếng cứ mụ dạ xoa, còn tự xưng là chồng của người khác.
Thời khắc này lòng tự trọng của tôi bị người khác vứt vào trong bùn, chà xát hết lần này đến lần khác.
- ------
Tôi gọi điện cho bạn thân làm ở sở công an, mấy phút sau, cô ấy đã gõ cửa phòng làm việc của tôi.
Sau khi mở cửa, cô ấy bị dọa sợ một cái: "Sao mắt của em lại đỏ đến như vậy? ….Trương Địch lại làm sao nữa à?"
Tôi đưa tai nghe cho cô ấy, chỉnh đoạn nói chuyện trên xe.
Cô ấy cũng tức giận giống như tôi vậy, mắng một hơi "Đồ khốn nạn, rác rưởi, tra nam", hỏi tôi tính làm như thế nào?
Làm thế nào?
Chuyện này không chỉ đơn giản là "ngoại tình trong hôn nhân", "chê tôi xấu" nữa, Trương Địch biểu thị rõ là chỉ sống chung mấy năm, bạch nguyệt quang càng là trực tiếp nhắc nhở anh, vì tiền và căn nhà.
Cũng chính là nói:
Cuộc hôn nhân này, vốn dĩ chỉ là một cuộc mưu tính!
Nhà của tôi! Tiền của tôi! Năng lực chơi cổ phiếu của tôi! Thậm chí là tài sản của bố mẹ tôi!
Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con gái là tôi, chúng tôi ở dưới quê có ba căn nhà, hai căn trong đó đều là đứng tên tôi, mấy căn nhà mà bọn họ nói, có lẽ là bao gồm cả hai căn này!
Tôi nhìn chằm chằm bạn thân lớn hơn tôi mấy tuổi, một lúc sau cắn răng nói: "Chị, giúp em!"
Sự Trả Thù Của Người VợTác giả: 烟雨平生Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTháng mười một, vào một buổi tối trong chuyến công tác của tôi, chồng gửi một tấm ảnh sau khi tắm cho tôi. Trong ảnh, anh đang c** tr*n nửa thân trên và đứng trước gương ở bồn rửa mặt. Anh khoe thân thể với tôi, nhưng tôi lại tinh mắt phát hiện, chiếc lọ nhỏ màu đen của tôi đã bị thay đổi vị trí, từ trên kệ để đồ chuyển xuống bên dưới. Một người đàn ông như anh dùng đồ dưỡng da của nữ làm gì? Tôi nghi ngờ trong nhà có phụ nữ, nhưng lúc đó không thể về được, cũng không muốn đánh rắn động cỏ. Vả lại, lỡ như tôi đoán sai thì sao? Giữa tháng mười hai, tôi lại đi công tác, nhưng tôi cố ý về sớm hơn dự kiến. Thấy anh không có nhà nên tôi đã gọi cho anh, anh nói đang ở quán bar với đám bạn. Tôi trực tiếp đi đến quán bar mà chúng tôi thường tới. Anh quả thực đang ở cùng với đám bạn, ngồi ở chỗ gần cửa sổ, đám bạn đang hò reo cổ vũ anh và "em gái" của anh ôm hôn nhau. Đứng ở cửa ra vào, nghe thấy bọn họ lớn tiếng hò reo, tôi tức đến run người, các tế bào đều đang gào thét: Xông qua đó, xông… Son dưỡng để lại chỗ thiếu gia, máy nghe lén cũng để lại ở đó.Tôi chuyển đường dây qua phía Trương Địch, anh vừa lên xe đã gọi cho bạch nguyệt quang.Kết nối bluetooth với xe.Tôi nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người."Xấu chết đi được, mỗi sáng thức dậy đều bị hù một cái, cứ tưởng nằm kế bên một con ma! Nguyệt Nhi, chồng của em mỗi ngày đều phải trông đợi vào em rửa mắt giúp mới có thể nói chuyện…Đợi chút nữa anh sẽ thưởng cho em đàng hoàng!""Vậy buổi chiều chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ?" Bạch nguyệt quang cười cười, "nghĩ đến tiền của người đàn bà xấu xí đó, còn có tận mấy căn nhà, ngoan, anh nhịn thêm chút nữa…lát nữa em sẽ thưởng cho anh!"Trương Địch ừm một tiếng, giọng nói trêu chọc: "Em biết anh thích gì mà."Giọng nói õng ẹo của bạch nguyệt quang sắp ch** n**c: "Biết rồi…Đáng ghét lắm…"Hai người cứ trêu chọc nhau.Ngọn lửa ở trong lòng tôi, giống như núi lửa vậy, điên cuồng cháy lên! Mắt cũng đau đến chịu không nổi.Đây chính là người đàn ông tôi sắp cưới…Một tiếng hai tiếng cứ mụ dạ xoa, còn tự xưng là chồng của người khác.Thời khắc này lòng tự trọng của tôi bị người khác vứt vào trong bùn, chà xát hết lần này đến lần khác.- ------Tôi gọi điện cho bạn thân làm ở sở công an, mấy phút sau, cô ấy đã gõ cửa phòng làm việc của tôi.Sau khi mở cửa, cô ấy bị dọa sợ một cái: "Sao mắt của em lại đỏ đến như vậy? ….Trương Địch lại làm sao nữa à?"Tôi đưa tai nghe cho cô ấy, chỉnh đoạn nói chuyện trên xe.Cô ấy cũng tức giận giống như tôi vậy, mắng một hơi "Đồ khốn nạn, rác rưởi, tra nam", hỏi tôi tính làm như thế nào?Làm thế nào?Chuyện này không chỉ đơn giản là "ngoại tình trong hôn nhân", "chê tôi xấu" nữa, Trương Địch biểu thị rõ là chỉ sống chung mấy năm, bạch nguyệt quang càng là trực tiếp nhắc nhở anh, vì tiền và căn nhà.Cũng chính là nói: Cuộc hôn nhân này, vốn dĩ chỉ là một cuộc mưu tính!Nhà của tôi! Tiền của tôi! Năng lực chơi cổ phiếu của tôi! Thậm chí là tài sản của bố mẹ tôi! Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con gái là tôi, chúng tôi ở dưới quê có ba căn nhà, hai căn trong đó đều là đứng tên tôi, mấy căn nhà mà bọn họ nói, có lẽ là bao gồm cả hai căn này!Tôi nhìn chằm chằm bạn thân lớn hơn tôi mấy tuổi, một lúc sau cắn răng nói: "Chị, giúp em!"