nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại…
Chương 18: 18: Án Binh Bất Động
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… nhóm dịch: bánh baoTừ ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên chủ là chị gái khác thời không của cô, nhưng tướng mạo hai người có sự khác biệt không nhỏ, nguyên chủ càng giống Tô Kiến Minh, mà Tô Mạn thì không giống, cô càng giống cậu út của mình, còn nhớ rõ khi còn bé đến bà ngoại, người trong thôn đều nói giỡn cô là do cậu út sinh ra, Tô Mạn còn vì thế mà khóc, chọc cho những người kia cười ha ha.Từ Hiểu Kỳ trông giống cô, không có tám phần thì cũng có bảy phần, nếu cô kết hôn sớm, sinh con gái cũng chưa chắc có thể giống mình đến thế, chẳng lẽ đây là duyên phận?“Đại tiểu thư.” Chú Lưu nhỏ giọng nhắc nhở Tô Mạn.Lấy lại tinh thần, mới phát hiện Từ Hiểu Kỳ đã bỏ chạy.“Đi thôi.” Vừa nhìn chính là con gái Tô gia, ngay cả việc xét nghiệm máu cũng không cần làm.“Không đi gặp Từ Thiến Thiến sao?” Chẳng lẽ đứa nhỏ này khiến cho đại tiểu thư bị đả kích? Không đúng nha, vừa rồi ánh mắt đại tiểu thư nhìn đứa bé căn bản không có sự oán hận, ngược lại tràn đầy đau lòng.“Không gặp.” Cô vốn là đến thăm Từ Hiểu Kỳ, nếu đã tìm được con gái, kế tiếp nên xử lý vấn đề Trương Lỗi: “Tìm người nhìn theo dõi bên này, bất luận gió thổi cỏ lay gì cũng không thể bỏ xót.”Cô không biết tính cách của Hiểu Kỳ, nhưng lớn lên trong gia đình cha mẹ đơn thân, Từ Thiến Thiến đối xử với cô bé lại không tốt, nghĩ cũng biết sẽ tương đối mẫn cảm, hiện tại đón cô bé trở về chứng kiến cha mẹ cãi nhau đến ly hôn, phỏng chừng sẽ tạo thành tổn thương cho tâm lý, không bằng chờ cô ly hôn xong, lại đón Hiểu Kỳ về nhà.Về đến nhà, Tô Cảnh Tú đang chơi đùa với Tô Cảnh Thừa, nhìn thấy Tô Mạn, hai người chạy vội tới.“Mẹ, chơi với chúng con.” Tô Cảnh Thừa kéo Tô Mạn, ánh mắt nhìn cô sáng lấp lánh.“Thừa Thừa Ngoan, mẹ khẳng định có việc phải làm rồi, chị chơi với em nhé.” Tô Cảnh Tú không đợi Tô Mạn mở miệng, tri kỷ nói.“Ba con đâu?” Tô Mạn nhìn trái nhìn trái nhìn phải một vòng, hôm nay hình như không thấy Trương Lỗi.“Ba đến công ty ạ, hình như có việc gấp gì đó, mẹ muốn gọi điện thoại cho ba sao?” Nói xong liền lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Trương Lỗi.Tô Mạn xua tay, “Không cần, không phải là việc gấp, đi chơi đi.”Tô Cảnh Thừa lập tức đi chơi, Tô Cảnh Tú lại không rời đi, mà ngồi xuống bên cạnh Tô Mạn, liếc trộm Tô Mạn một cái, nhỏ giọng nói: “Bà ngoại đã tới đây, nói là tìm mẹ có việc.”Bà ngoại chỉ mẹ Trương, Trương Lỗi vào Trương gia, sinh con đều mang họ Tô, hộ tịch thuộc về Tô gia, những thứ này trước hôn nhân cũng đã nói xong rồi, xưng hô ngược lại không có cố ý nhấn mạnh, là Trương Lỗi tự mình dạy bọn nhỏ gọi Tô Kiến Minh ông nội, gọi cha mẹ mình là bà ngoại, vì lấy lòng Tô Kiến Minh, Trương Lỗi đúng là liều mạng.Không nhắc tới mẹ Trương, Tô Mạn cũng sắp quên mất cả nhà, trước kia bà ta Trương thường xuyên lén lút tới tìm Tô Mạn, gặp mặt liền kể khổ, nguyên chủ liền gạt Tô Kiến Minh đưa tiền cho bà ta, lúc này hẳn là muốn tiền hoặc là muốn đồ..
nhóm dịch: bánh baoTừ ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên chủ là chị gái khác thời không của cô, nhưng tướng mạo hai người có sự khác biệt không nhỏ, nguyên chủ càng giống Tô Kiến Minh, mà Tô Mạn thì không giống, cô càng giống cậu út của mình, còn nhớ rõ khi còn bé đến bà ngoại, người trong thôn đều nói giỡn cô là do cậu út sinh ra, Tô Mạn còn vì thế mà khóc, chọc cho những người kia cười ha ha.
Từ Hiểu Kỳ trông giống cô, không có tám phần thì cũng có bảy phần, nếu cô kết hôn sớm, sinh con gái cũng chưa chắc có thể giống mình đến thế, chẳng lẽ đây là duyên phận?“Đại tiểu thư.
” Chú Lưu nhỏ giọng nhắc nhở Tô Mạn.
Lấy lại tinh thần, mới phát hiện Từ Hiểu Kỳ đã bỏ chạy.
“Đi thôi.
” Vừa nhìn chính là con gái Tô gia, ngay cả việc xét nghiệm máu cũng không cần làm.
“Không đi gặp Từ Thiến Thiến sao?” Chẳng lẽ đứa nhỏ này khiến cho đại tiểu thư bị đả kích? Không đúng nha, vừa rồi ánh mắt đại tiểu thư nhìn đứa bé căn bản không có sự oán hận, ngược lại tràn đầy đau lòng.
“Không gặp.
” Cô vốn là đến thăm Từ Hiểu Kỳ, nếu đã tìm được con gái, kế tiếp nên xử lý vấn đề Trương Lỗi: “Tìm người nhìn theo dõi bên này, bất luận gió thổi cỏ lay gì cũng không thể bỏ xót.
”Cô không biết tính cách của Hiểu Kỳ, nhưng lớn lên trong gia đình cha mẹ đơn thân, Từ Thiến Thiến đối xử với cô bé lại không tốt, nghĩ cũng biết sẽ tương đối mẫn cảm, hiện tại đón cô bé trở về chứng kiến cha mẹ cãi nhau đến ly hôn, phỏng chừng sẽ tạo thành tổn thương cho tâm lý, không bằng chờ cô ly hôn xong, lại đón Hiểu Kỳ về nhà.
Về đến nhà, Tô Cảnh Tú đang chơi đùa với Tô Cảnh Thừa, nhìn thấy Tô Mạn, hai người chạy vội tới.
“Mẹ, chơi với chúng con.
” Tô Cảnh Thừa kéo Tô Mạn, ánh mắt nhìn cô sáng lấp lánh.
“Thừa Thừa Ngoan, mẹ khẳng định có việc phải làm rồi, chị chơi với em nhé.
” Tô Cảnh Tú không đợi Tô Mạn mở miệng, tri kỷ nói.
“Ba con đâu?” Tô Mạn nhìn trái nhìn trái nhìn phải một vòng, hôm nay hình như không thấy Trương Lỗi.
“Ba đến công ty ạ, hình như có việc gấp gì đó, mẹ muốn gọi điện thoại cho ba sao?” Nói xong liền lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Trương Lỗi.
Tô Mạn xua tay, “Không cần, không phải là việc gấp, đi chơi đi.
”Tô Cảnh Thừa lập tức đi chơi, Tô Cảnh Tú lại không rời đi, mà ngồi xuống bên cạnh Tô Mạn, liếc trộm Tô Mạn một cái, nhỏ giọng nói: “Bà ngoại đã tới đây, nói là tìm mẹ có việc.
”Bà ngoại chỉ mẹ Trương, Trương Lỗi vào Trương gia, sinh con đều mang họ Tô, hộ tịch thuộc về Tô gia, những thứ này trước hôn nhân cũng đã nói xong rồi, xưng hô ngược lại không có cố ý nhấn mạnh, là Trương Lỗi tự mình dạy bọn nhỏ gọi Tô Kiến Minh ông nội, gọi cha mẹ mình là bà ngoại, vì lấy lòng Tô Kiến Minh, Trương Lỗi đúng là liều mạng.
Không nhắc tới mẹ Trương, Tô Mạn cũng sắp quên mất cả nhà, trước kia bà ta Trương thường xuyên lén lút tới tìm Tô Mạn, gặp mặt liền kể khổ, nguyên chủ liền gạt Tô Kiến Minh đưa tiền cho bà ta, lúc này hẳn là muốn tiền hoặc là muốn đồ.
.
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… nhóm dịch: bánh baoTừ ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên chủ là chị gái khác thời không của cô, nhưng tướng mạo hai người có sự khác biệt không nhỏ, nguyên chủ càng giống Tô Kiến Minh, mà Tô Mạn thì không giống, cô càng giống cậu út của mình, còn nhớ rõ khi còn bé đến bà ngoại, người trong thôn đều nói giỡn cô là do cậu út sinh ra, Tô Mạn còn vì thế mà khóc, chọc cho những người kia cười ha ha.Từ Hiểu Kỳ trông giống cô, không có tám phần thì cũng có bảy phần, nếu cô kết hôn sớm, sinh con gái cũng chưa chắc có thể giống mình đến thế, chẳng lẽ đây là duyên phận?“Đại tiểu thư.” Chú Lưu nhỏ giọng nhắc nhở Tô Mạn.Lấy lại tinh thần, mới phát hiện Từ Hiểu Kỳ đã bỏ chạy.“Đi thôi.” Vừa nhìn chính là con gái Tô gia, ngay cả việc xét nghiệm máu cũng không cần làm.“Không đi gặp Từ Thiến Thiến sao?” Chẳng lẽ đứa nhỏ này khiến cho đại tiểu thư bị đả kích? Không đúng nha, vừa rồi ánh mắt đại tiểu thư nhìn đứa bé căn bản không có sự oán hận, ngược lại tràn đầy đau lòng.“Không gặp.” Cô vốn là đến thăm Từ Hiểu Kỳ, nếu đã tìm được con gái, kế tiếp nên xử lý vấn đề Trương Lỗi: “Tìm người nhìn theo dõi bên này, bất luận gió thổi cỏ lay gì cũng không thể bỏ xót.”Cô không biết tính cách của Hiểu Kỳ, nhưng lớn lên trong gia đình cha mẹ đơn thân, Từ Thiến Thiến đối xử với cô bé lại không tốt, nghĩ cũng biết sẽ tương đối mẫn cảm, hiện tại đón cô bé trở về chứng kiến cha mẹ cãi nhau đến ly hôn, phỏng chừng sẽ tạo thành tổn thương cho tâm lý, không bằng chờ cô ly hôn xong, lại đón Hiểu Kỳ về nhà.Về đến nhà, Tô Cảnh Tú đang chơi đùa với Tô Cảnh Thừa, nhìn thấy Tô Mạn, hai người chạy vội tới.“Mẹ, chơi với chúng con.” Tô Cảnh Thừa kéo Tô Mạn, ánh mắt nhìn cô sáng lấp lánh.“Thừa Thừa Ngoan, mẹ khẳng định có việc phải làm rồi, chị chơi với em nhé.” Tô Cảnh Tú không đợi Tô Mạn mở miệng, tri kỷ nói.“Ba con đâu?” Tô Mạn nhìn trái nhìn trái nhìn phải một vòng, hôm nay hình như không thấy Trương Lỗi.“Ba đến công ty ạ, hình như có việc gấp gì đó, mẹ muốn gọi điện thoại cho ba sao?” Nói xong liền lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Trương Lỗi.Tô Mạn xua tay, “Không cần, không phải là việc gấp, đi chơi đi.”Tô Cảnh Thừa lập tức đi chơi, Tô Cảnh Tú lại không rời đi, mà ngồi xuống bên cạnh Tô Mạn, liếc trộm Tô Mạn một cái, nhỏ giọng nói: “Bà ngoại đã tới đây, nói là tìm mẹ có việc.”Bà ngoại chỉ mẹ Trương, Trương Lỗi vào Trương gia, sinh con đều mang họ Tô, hộ tịch thuộc về Tô gia, những thứ này trước hôn nhân cũng đã nói xong rồi, xưng hô ngược lại không có cố ý nhấn mạnh, là Trương Lỗi tự mình dạy bọn nhỏ gọi Tô Kiến Minh ông nội, gọi cha mẹ mình là bà ngoại, vì lấy lòng Tô Kiến Minh, Trương Lỗi đúng là liều mạng.Không nhắc tới mẹ Trương, Tô Mạn cũng sắp quên mất cả nhà, trước kia bà ta Trương thường xuyên lén lút tới tìm Tô Mạn, gặp mặt liền kể khổ, nguyên chủ liền gạt Tô Kiến Minh đưa tiền cho bà ta, lúc này hẳn là muốn tiền hoặc là muốn đồ..