nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại…
Chương 22: 22: Cả Nhà Ăn Bám
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Năm đó đứa nhỏ kia chính là Trương Thước, cũng vốn không giỏi giang gì, lúc học trung học liền đánh nhau với người khác bị đuổi học, bị Trương Sâm đưa về quê, bọn họ đã hai năm không gặp.“Đứa nhỏ này ở quê nói đang quen bạn gái, nói là mang thai, làm cha, thoáng cái liền hiểu chuyện.” Nhắc đến cháu trai, mẹ Trương tỏ ra yêu thương.“Chuyện tốt đấy nhỉ!” Tô Mạn nheo mắt lại, như thế nào, muốn lấy một khoản tiền từ cô cho cháu trai Trương gia các người để kết hôn à? Đừng nói là không có cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.Mẹ Trương cẩn thận quan sát biểu cảm của Tô Mạn, phát hiện cô căn bản không tiếp lời, khuôn mặt tươi cười thu lại, tỏ vẻ âu sầu nói: “Được cái gì, cô gái kia nói nhất định phải mua nhà ở trong thành, nói không mua nhà sẽ không kết hôn, còn muốn phá thai.”Mí mắt Tô Mạn giật giật, tình cảm có lẽ không quan trọng, cái người ta là muốn nhà cửa, cho dù giá nhà ở huyện An Nam không bằng Duyệt Thành, nhưng cũng phải hơn bảy ngàn một mét vuông, một trăm mét vuông chính là hơn tám mươi vạn, Tô gia có tiền đến đâu, cũng không có đạo lý mua nhà cho cháu trai nhà chồng.“Vậy thì mua đi, anh chị dâu làm việc nhiều năm như vậy, trả trước cũng có thể trả nhỉ, hai người họ chỉ có một đứa con trai, không cho cậu ta thì cho ai?” Tô Mạn cười yếu ớt, đáy mắt thoáng hiện lên một tia châm chọc.Sau đó Trương Sâm ở trong thôn tìm một nữ nhân đã ly hôn, cũng chính là chị dâu Lý Cầm hiện tại, trước đó chị ta có một đứa con trai rồi, sau khi gả đến Trương gia sinh một con gái, muốn chị ta đối xử với Trương Thước giống như con ruột đương nhiên không có khả năng, mấy năm nay, Lý Cầm mặc kệ kiếm được bao nhiêu tiền cũng không lấy ra ngoài một xu, chi tiêu của mình và đứa nhỏ đều do Trương Sâm phụ trách, còn thường xuyên tìm các loại danh mục trừ tiền từ Trương Sâm, hẳn là có một khoản tiền gửi không nhỏ, vấn đề là chị ta tuyệt đối không có khả năng cho Trương Thước, điểm này Tô Mạn biết, người Trương gia cũng rất rõ ràng.Nói đi cũng phải nói lại, Trương Sâm ở công ty đảm nhiệm phó giám đốc mua sắm, tiền lương không thấp, còn có giảm giá có thể lấy, nhiều năm như vậy, hẳn là cũng tích góp được không ít tiền, con trai mình kết hôn không muốn bỏ tiền ra, lại muốn bòn rút từ em dâu, chuyện này đúng là cũng chỉ Trương gia có thể nghĩ ra được.“Con cũng không phải không biết tình huống trong nhà, anh cả con là người không dùng được, sau khi kết hôn đã bị Lý Cầm bắt chẹt gắt gao, Lý Cầm làm sao có thể mua nhà cho Tiểu Thước, Mạn Mạn à, mẹ cũng không có biện pháp mới nghĩ đến con, đứa nhỏ Tiểu Thước này từ nhỏ đã không có mẹ, em là thím thì nên giúp thằng bé đi, không phải lấy không đâu, là mượn, chúng ta lấy giấy vay nợ.”Lại là những lời này, mỗi lần đều nói mượn, vấn đề chưa bao giờ trả, có lẽ cũng không nghĩ muốn trả..
Năm đó đứa nhỏ kia chính là Trương Thước, cũng vốn không giỏi giang gì, lúc học trung học liền đánh nhau với người khác bị đuổi học, bị Trương Sâm đưa về quê, bọn họ đã hai năm không gặp.
“Đứa nhỏ này ở quê nói đang quen bạn gái, nói là mang thai, làm cha, thoáng cái liền hiểu chuyện.
” Nhắc đến cháu trai, mẹ Trương tỏ ra yêu thương.
“Chuyện tốt đấy nhỉ!” Tô Mạn nheo mắt lại, như thế nào, muốn lấy một khoản tiền từ cô cho cháu trai Trương gia các người để kết hôn à? Đừng nói là không có cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.
Mẹ Trương cẩn thận quan sát biểu cảm của Tô Mạn, phát hiện cô căn bản không tiếp lời, khuôn mặt tươi cười thu lại, tỏ vẻ âu sầu nói: “Được cái gì, cô gái kia nói nhất định phải mua nhà ở trong thành, nói không mua nhà sẽ không kết hôn, còn muốn phá thai.
”Mí mắt Tô Mạn giật giật, tình cảm có lẽ không quan trọng, cái người ta là muốn nhà cửa, cho dù giá nhà ở huyện An Nam không bằng Duyệt Thành, nhưng cũng phải hơn bảy ngàn một mét vuông, một trăm mét vuông chính là hơn tám mươi vạn, Tô gia có tiền đến đâu, cũng không có đạo lý mua nhà cho cháu trai nhà chồng.
“Vậy thì mua đi, anh chị dâu làm việc nhiều năm như vậy, trả trước cũng có thể trả nhỉ, hai người họ chỉ có một đứa con trai, không cho cậu ta thì cho ai?” Tô Mạn cười yếu ớt, đáy mắt thoáng hiện lên một tia châm chọc.
Sau đó Trương Sâm ở trong thôn tìm một nữ nhân đã ly hôn, cũng chính là chị dâu Lý Cầm hiện tại, trước đó chị ta có một đứa con trai rồi, sau khi gả đến Trương gia sinh một con gái, muốn chị ta đối xử với Trương Thước giống như con ruột đương nhiên không có khả năng, mấy năm nay, Lý Cầm mặc kệ kiếm được bao nhiêu tiền cũng không lấy ra ngoài một xu, chi tiêu của mình và đứa nhỏ đều do Trương Sâm phụ trách, còn thường xuyên tìm các loại danh mục trừ tiền từ Trương Sâm, hẳn là có một khoản tiền gửi không nhỏ, vấn đề là chị ta tuyệt đối không có khả năng cho Trương Thước, điểm này Tô Mạn biết, người Trương gia cũng rất rõ ràng.
Nói đi cũng phải nói lại, Trương Sâm ở công ty đảm nhiệm phó giám đốc mua sắm, tiền lương không thấp, còn có giảm giá có thể lấy, nhiều năm như vậy, hẳn là cũng tích góp được không ít tiền, con trai mình kết hôn không muốn bỏ tiền ra, lại muốn bòn rút từ em dâu, chuyện này đúng là cũng chỉ Trương gia có thể nghĩ ra được.
“Con cũng không phải không biết tình huống trong nhà, anh cả con là người không dùng được, sau khi kết hôn đã bị Lý Cầm bắt chẹt gắt gao, Lý Cầm làm sao có thể mua nhà cho Tiểu Thước, Mạn Mạn à, mẹ cũng không có biện pháp mới nghĩ đến con, đứa nhỏ Tiểu Thước này từ nhỏ đã không có mẹ, em là thím thì nên giúp thằng bé đi, không phải lấy không đâu, là mượn, chúng ta lấy giấy vay nợ.
”Lại là những lời này, mỗi lần đều nói mượn, vấn đề chưa bao giờ trả, có lẽ cũng không nghĩ muốn trả.
.
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Năm đó đứa nhỏ kia chính là Trương Thước, cũng vốn không giỏi giang gì, lúc học trung học liền đánh nhau với người khác bị đuổi học, bị Trương Sâm đưa về quê, bọn họ đã hai năm không gặp.“Đứa nhỏ này ở quê nói đang quen bạn gái, nói là mang thai, làm cha, thoáng cái liền hiểu chuyện.” Nhắc đến cháu trai, mẹ Trương tỏ ra yêu thương.“Chuyện tốt đấy nhỉ!” Tô Mạn nheo mắt lại, như thế nào, muốn lấy một khoản tiền từ cô cho cháu trai Trương gia các người để kết hôn à? Đừng nói là không có cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.Mẹ Trương cẩn thận quan sát biểu cảm của Tô Mạn, phát hiện cô căn bản không tiếp lời, khuôn mặt tươi cười thu lại, tỏ vẻ âu sầu nói: “Được cái gì, cô gái kia nói nhất định phải mua nhà ở trong thành, nói không mua nhà sẽ không kết hôn, còn muốn phá thai.”Mí mắt Tô Mạn giật giật, tình cảm có lẽ không quan trọng, cái người ta là muốn nhà cửa, cho dù giá nhà ở huyện An Nam không bằng Duyệt Thành, nhưng cũng phải hơn bảy ngàn một mét vuông, một trăm mét vuông chính là hơn tám mươi vạn, Tô gia có tiền đến đâu, cũng không có đạo lý mua nhà cho cháu trai nhà chồng.“Vậy thì mua đi, anh chị dâu làm việc nhiều năm như vậy, trả trước cũng có thể trả nhỉ, hai người họ chỉ có một đứa con trai, không cho cậu ta thì cho ai?” Tô Mạn cười yếu ớt, đáy mắt thoáng hiện lên một tia châm chọc.Sau đó Trương Sâm ở trong thôn tìm một nữ nhân đã ly hôn, cũng chính là chị dâu Lý Cầm hiện tại, trước đó chị ta có một đứa con trai rồi, sau khi gả đến Trương gia sinh một con gái, muốn chị ta đối xử với Trương Thước giống như con ruột đương nhiên không có khả năng, mấy năm nay, Lý Cầm mặc kệ kiếm được bao nhiêu tiền cũng không lấy ra ngoài một xu, chi tiêu của mình và đứa nhỏ đều do Trương Sâm phụ trách, còn thường xuyên tìm các loại danh mục trừ tiền từ Trương Sâm, hẳn là có một khoản tiền gửi không nhỏ, vấn đề là chị ta tuyệt đối không có khả năng cho Trương Thước, điểm này Tô Mạn biết, người Trương gia cũng rất rõ ràng.Nói đi cũng phải nói lại, Trương Sâm ở công ty đảm nhiệm phó giám đốc mua sắm, tiền lương không thấp, còn có giảm giá có thể lấy, nhiều năm như vậy, hẳn là cũng tích góp được không ít tiền, con trai mình kết hôn không muốn bỏ tiền ra, lại muốn bòn rút từ em dâu, chuyện này đúng là cũng chỉ Trương gia có thể nghĩ ra được.“Con cũng không phải không biết tình huống trong nhà, anh cả con là người không dùng được, sau khi kết hôn đã bị Lý Cầm bắt chẹt gắt gao, Lý Cầm làm sao có thể mua nhà cho Tiểu Thước, Mạn Mạn à, mẹ cũng không có biện pháp mới nghĩ đến con, đứa nhỏ Tiểu Thước này từ nhỏ đã không có mẹ, em là thím thì nên giúp thằng bé đi, không phải lấy không đâu, là mượn, chúng ta lấy giấy vay nợ.”Lại là những lời này, mỗi lần đều nói mượn, vấn đề chưa bao giờ trả, có lẽ cũng không nghĩ muốn trả..