Tác giả:

nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại…

Chương 26: 26: Anh Ta Dỗ Cái Là Được

Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… “Hôm nay ba xuất viện, buổi trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều con đưa đứa nhỏ đến nhà dì, miễn cho bọn nhỏ bắt gặp.” Ly hôn với Trương Lỗi nhất định không thể bình tĩnh được.“Cứ làm theo lời con nói.” Nhắc tới đứa nhỏ, sắc mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng tốt hơn một chút.Trương Lỗi còn không biết chọc Tô Mạn tức giận ở đâu, đi ngang qua cửa hàng hoa mua một bó hoa, lại mua một cái bánh ngọt Tô Mạn thích ăn nhất, mặc kệ như thế nào, trước nhận sai, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt để anh ta có thể tiếp nhận công ty hay không, nhịn nhiều năm như vậy, không thể thất bại trong gang tấc.Một tay hoa một tay bánh ngọt đi vào phòng bệnh, thấy Tô Mạn đang đỡ Tô Kiến Minh muốn rời đi, Trương Lỗi kinh ngạc không thôi, “Hôm nay ba xuất viện sao? Tại sao Mạn Mạn không nói với con, con có thể đến sớm giúp cả nhà.”“Không dám làm phiền người bận rộn như anh.” Tô Mạn liếc anh ta một cái, đỡ Tô Kiến Minh lướt qua bên cạnh anh ta.Trương Lỗi nhíu mày, lập tức thay đổi biểu cảm nghi hoặc, đuổi theo Tô Mạn, tay kia đỡ Tô Kiến Minh.“Gần đây công ty bận rộn một chút, ba, ba cũng biết, bây giờ là mùa cao điểm.” Trương Lỗi cảm giác tìm được đáp án, gần đây biểu hiện có chút cấp bách, khó trách Tô Kiến Minh cùng Tô Mạn tức giận, thân thể cha vợ vừa khỏe, làm con rể cả ngày ở công ty bận rộn, mặc cho ai nhìn cũng có dụng tâm khác, trong lòng nhịn không được tát mình một cái, gần đây là có chút vội vàng, vấn đề hẳn là nằm ở đây.“Về nhà đi.” Tô Kiến Minh thản nhiên nói.Biết ông nội trở về, hai đứa nhỏ vui vẻ sớm chờ ở cửa, mãi cho đến khi nhìn thấy hai đứa nhỏ, khuôn mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng lộ ra chút tươi cười.Trương Lỗi âm thầm thở phào, nhưng vẫn vô cùng bất an, sau khi đưa cha con lên xe, anh ta trở lại xe của mình, nhìn chằm chằm xe đi xa một hồi, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho người tên ‘Lưu’“Cơm nước xong, tôi đưa hai đứa bé đến chỗ dì.”Dì mà Tô Mạn nói là em gái Tô Kiến Minh, năm đó Tô Kiến Minh sau khi ổn định sự nghiệp ở Duyệt Thành đã đón chị em trong nhà, mấy người dưới sự trợ giúp của Tô Kiến Minh, đều thành gia lập nghiệp tại Duyệt Thành, hiện giờ không nói nhiều tiền, coi như là người khá giả, so với thân thích ở thế giới kia của Tô Mạn thì tốt hơn nhiều.Nói đến dì, lúc ấy đến Duyệt Thành còn chưa kết hôn, dì tự mình giúp Tô Kiến Minh xem cửa hàng, thu tiền, ở bên này quen biết dượng, mà dì cả của cô ở thế giới kia không đến Duyệt Thành, thậm chí huyện thành cũng chưa từng đi qua, năm cô ba tuổi gả cho một người đàn ông trồng trọt ở thôn lân cận, cả đời mặt hướng về phía đất vàng, hoàn toàn chính là hai kiếp người..

“Hôm nay ba xuất viện, buổi trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều con đưa đứa nhỏ đến nhà dì, miễn cho bọn nhỏ bắt gặp.

” Ly hôn với Trương Lỗi nhất định không thể bình tĩnh được.

“Cứ làm theo lời con nói.

” Nhắc tới đứa nhỏ, sắc mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng tốt hơn một chút.

Trương Lỗi còn không biết chọc Tô Mạn tức giận ở đâu, đi ngang qua cửa hàng hoa mua một bó hoa, lại mua một cái bánh ngọt Tô Mạn thích ăn nhất, mặc kệ như thế nào, trước nhận sai, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt để anh ta có thể tiếp nhận công ty hay không, nhịn nhiều năm như vậy, không thể thất bại trong gang tấc.

Một tay hoa một tay bánh ngọt đi vào phòng bệnh, thấy Tô Mạn đang đỡ Tô Kiến Minh muốn rời đi, Trương Lỗi kinh ngạc không thôi, “Hôm nay ba xuất viện sao? Tại sao Mạn Mạn không nói với con, con có thể đến sớm giúp cả nhà.

”“Không dám làm phiền người bận rộn như anh.

” Tô Mạn liếc anh ta một cái, đỡ Tô Kiến Minh lướt qua bên cạnh anh ta.

Trương Lỗi nhíu mày, lập tức thay đổi biểu cảm nghi hoặc, đuổi theo Tô Mạn, tay kia đỡ Tô Kiến Minh.

“Gần đây công ty bận rộn một chút, ba, ba cũng biết, bây giờ là mùa cao điểm.

” Trương Lỗi cảm giác tìm được đáp án, gần đây biểu hiện có chút cấp bách, khó trách Tô Kiến Minh cùng Tô Mạn tức giận, thân thể cha vợ vừa khỏe, làm con rể cả ngày ở công ty bận rộn, mặc cho ai nhìn cũng có dụng tâm khác, trong lòng nhịn không được tát mình một cái, gần đây là có chút vội vàng, vấn đề hẳn là nằm ở đây.

“Về nhà đi.

” Tô Kiến Minh thản nhiên nói.

Biết ông nội trở về, hai đứa nhỏ vui vẻ sớm chờ ở cửa, mãi cho đến khi nhìn thấy hai đứa nhỏ, khuôn mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng lộ ra chút tươi cười.

Trương Lỗi âm thầm thở phào, nhưng vẫn vô cùng bất an, sau khi đưa cha con lên xe, anh ta trở lại xe của mình, nhìn chằm chằm xe đi xa một hồi, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho người tên ‘Lưu’“Cơm nước xong, tôi đưa hai đứa bé đến chỗ dì.

”Dì mà Tô Mạn nói là em gái Tô Kiến Minh, năm đó Tô Kiến Minh sau khi ổn định sự nghiệp ở Duyệt Thành đã đón chị em trong nhà, mấy người dưới sự trợ giúp của Tô Kiến Minh, đều thành gia lập nghiệp tại Duyệt Thành, hiện giờ không nói nhiều tiền, coi như là người khá giả, so với thân thích ở thế giới kia của Tô Mạn thì tốt hơn nhiều.

Nói đến dì, lúc ấy đến Duyệt Thành còn chưa kết hôn, dì tự mình giúp Tô Kiến Minh xem cửa hàng, thu tiền, ở bên này quen biết dượng, mà dì cả của cô ở thế giới kia không đến Duyệt Thành, thậm chí huyện thành cũng chưa từng đi qua, năm cô ba tuổi gả cho một người đàn ông trồng trọt ở thôn lân cận, cả đời mặt hướng về phía đất vàng, hoàn toàn chính là hai kiếp người.

.

Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… “Hôm nay ba xuất viện, buổi trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều con đưa đứa nhỏ đến nhà dì, miễn cho bọn nhỏ bắt gặp.” Ly hôn với Trương Lỗi nhất định không thể bình tĩnh được.“Cứ làm theo lời con nói.” Nhắc tới đứa nhỏ, sắc mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng tốt hơn một chút.Trương Lỗi còn không biết chọc Tô Mạn tức giận ở đâu, đi ngang qua cửa hàng hoa mua một bó hoa, lại mua một cái bánh ngọt Tô Mạn thích ăn nhất, mặc kệ như thế nào, trước nhận sai, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt để anh ta có thể tiếp nhận công ty hay không, nhịn nhiều năm như vậy, không thể thất bại trong gang tấc.Một tay hoa một tay bánh ngọt đi vào phòng bệnh, thấy Tô Mạn đang đỡ Tô Kiến Minh muốn rời đi, Trương Lỗi kinh ngạc không thôi, “Hôm nay ba xuất viện sao? Tại sao Mạn Mạn không nói với con, con có thể đến sớm giúp cả nhà.”“Không dám làm phiền người bận rộn như anh.” Tô Mạn liếc anh ta một cái, đỡ Tô Kiến Minh lướt qua bên cạnh anh ta.Trương Lỗi nhíu mày, lập tức thay đổi biểu cảm nghi hoặc, đuổi theo Tô Mạn, tay kia đỡ Tô Kiến Minh.“Gần đây công ty bận rộn một chút, ba, ba cũng biết, bây giờ là mùa cao điểm.” Trương Lỗi cảm giác tìm được đáp án, gần đây biểu hiện có chút cấp bách, khó trách Tô Kiến Minh cùng Tô Mạn tức giận, thân thể cha vợ vừa khỏe, làm con rể cả ngày ở công ty bận rộn, mặc cho ai nhìn cũng có dụng tâm khác, trong lòng nhịn không được tát mình một cái, gần đây là có chút vội vàng, vấn đề hẳn là nằm ở đây.“Về nhà đi.” Tô Kiến Minh thản nhiên nói.Biết ông nội trở về, hai đứa nhỏ vui vẻ sớm chờ ở cửa, mãi cho đến khi nhìn thấy hai đứa nhỏ, khuôn mặt Tô Kiến Minh cuối cùng cũng lộ ra chút tươi cười.Trương Lỗi âm thầm thở phào, nhưng vẫn vô cùng bất an, sau khi đưa cha con lên xe, anh ta trở lại xe của mình, nhìn chằm chằm xe đi xa một hồi, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho người tên ‘Lưu’“Cơm nước xong, tôi đưa hai đứa bé đến chỗ dì.”Dì mà Tô Mạn nói là em gái Tô Kiến Minh, năm đó Tô Kiến Minh sau khi ổn định sự nghiệp ở Duyệt Thành đã đón chị em trong nhà, mấy người dưới sự trợ giúp của Tô Kiến Minh, đều thành gia lập nghiệp tại Duyệt Thành, hiện giờ không nói nhiều tiền, coi như là người khá giả, so với thân thích ở thế giới kia của Tô Mạn thì tốt hơn nhiều.Nói đến dì, lúc ấy đến Duyệt Thành còn chưa kết hôn, dì tự mình giúp Tô Kiến Minh xem cửa hàng, thu tiền, ở bên này quen biết dượng, mà dì cả của cô ở thế giới kia không đến Duyệt Thành, thậm chí huyện thành cũng chưa từng đi qua, năm cô ba tuổi gả cho một người đàn ông trồng trọt ở thôn lân cận, cả đời mặt hướng về phía đất vàng, hoàn toàn chính là hai kiếp người..

Chương 26: 26: Anh Ta Dỗ Cái Là Được