nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại…
Chương 28: 28: Quyết Không Ly Hôn!
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Tô Mạn ôm ngực, khẽ nhíu mày, đây tuyệt đối không phải là cảm giác của chính cô, cô có ký ức nguyên bản, nhưng vậy thì theo xem một bộ phim tương đối dài, sau đó lưu trữ trong đầu, cũng sẽ không quấy nhiễu cảm xúc và suy nghĩ của chính cô.Tô Kiến Minh vẫn không nói gì trong nháy mắt đứng dậy, lo lắng hỏi: “Mạn Mạn, con làm sao vậy? Trái tim không khỏe sao? Tiểu Tôn, Tiểu Tôn! ”Tô Mạn cầm tay Tô Kiến Minh, lộ ra một nụ cười hơi suy yếu, “Ba, con không sao, chính là vừa rồi có chút kích động, tim đập có chút nhanh.”Thấy con gái như vậy, Tô Kiến Minh càng hận Trương Lỗi, nếu không phải hắn, Mạn Mạn sẽ không đến mức thương tâm thành như vậy.Trương Lỗi nhìn thấy tấm ảnh đầu tiên liền biết xong rồi, không ngờ lại là Thiến Thiến, nhìn bối cảnh ảnh chụp, ở Lam Nguyệt Hồ, hơn nữa còn vẫn luôn ở Duyệt Thành, thời điểm nhìn thấy tấm thứ hai, hai tay anh ta khẽ run rẩy, cô bé này! Chẳng lẽ năm đó cô ta lừa gạt anh ta, quyết định sinh đứa nhỏ ư?Vội vàng mở báo cáo xét nghiệm, thấy kết quả, ánh mắt co rụt lại, thật sự là con gái của anh ta.“Mạn Mạn, em nghe anh nói đi, anh và cô ấy quả thật đã từng yêu đương, đó là chuyện trước khi anh gặp em, sau khi gặp em, anh mới biết được tình yêu là gì, sau đó chia tay với cô ấy, đứa bé này, anh cũng không biết, anh thật sự không biết.”Tô Mạn cười lạnh, “Sau khi gặp tôi liền chia tay với cô ta ư?Anh có biết ngày đứa bé sinh ra không? Cùng ngày với Tú Tú, anh nói với tôi là hai người đã chia tay? Tôi vừa nghĩ đến anh và tôi ở bên nhau, hơn nữa còn ở bên cô ta nữa, bản thân tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm, Trương Lỗi, hiện tại tôi vô cùng hối hận khi đã quen biết anh, tôi không nghe gì hết, đừng nói bất cứ chuyện gì, ký tên đi.”Tô Mạn ném thỏa thuận ly hôn xuống trước mặt Trương Lỗi.Trương Lỗi quỳ xuống, “Mạn Mạn, anh thật sự chia tay với cô ấy rồi, chỉ là sau đó cô ấy trở về tìm anh, nói là không quên được anh, bảo anh cùng cô ấy ăn một bữa cơm cuối cùng, em cũng biết anh là kẻ mềm lòng, sau đó liền uống chút rượu, sau đó liền! Nhưng sau khi chúng ta kết hôn, anh chưa bao giờ tìm bất kỳ người phụ nữ nào, anh thực sự chỉ yêu mình em thôi, nhiều năm như thế, chả nhẽ em không biết rõ tình cảm anh dành cho em ư? Hay! anh mổ xẻ tim phổi ra cho em xem.”Trời ạ, đúng là ngôn tình cẩu huyết, ngay cả lời thoại truyền hình cũng không viết như vậy.“Trương Lỗi, anh biết rõ tôi là tôi ghét nhất là kẻ phản bội, mười năm, tôi giống như một kẻ ngốc bị anh đùa giỡn xoay quanh, uống rượu? Anh không biết sao? Anh tưởng tôi sẽ tin chuyện đó à? Ký tên, chúng ta yên lặng ly hôn, bằng không, tôi tuyệt đối sẽ làm cho anh hối hận.”“Anh thật sự không biết, Mạn Mạn, em hãy tin anh đi.” Trương Lỗi gãi gãi tóc, ly hôn, tuyệt đối không được, nằm gai nếm mật lâu như vậy, mắt thấy lập tức có thể được toại nguyện, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay..
Tô Mạn ôm ngực, khẽ nhíu mày, đây tuyệt đối không phải là cảm giác của chính cô, cô có ký ức nguyên bản, nhưng vậy thì theo xem một bộ phim tương đối dài, sau đó lưu trữ trong đầu, cũng sẽ không quấy nhiễu cảm xúc và suy nghĩ của chính cô.
Tô Kiến Minh vẫn không nói gì trong nháy mắt đứng dậy, lo lắng hỏi: “Mạn Mạn, con làm sao vậy? Trái tim không khỏe sao? Tiểu Tôn, Tiểu Tôn! ”Tô Mạn cầm tay Tô Kiến Minh, lộ ra một nụ cười hơi suy yếu, “Ba, con không sao, chính là vừa rồi có chút kích động, tim đập có chút nhanh.
”Thấy con gái như vậy, Tô Kiến Minh càng hận Trương Lỗi, nếu không phải hắn, Mạn Mạn sẽ không đến mức thương tâm thành như vậy.
Trương Lỗi nhìn thấy tấm ảnh đầu tiên liền biết xong rồi, không ngờ lại là Thiến Thiến, nhìn bối cảnh ảnh chụp, ở Lam Nguyệt Hồ, hơn nữa còn vẫn luôn ở Duyệt Thành, thời điểm nhìn thấy tấm thứ hai, hai tay anh ta khẽ run rẩy, cô bé này! Chẳng lẽ năm đó cô ta lừa gạt anh ta, quyết định sinh đứa nhỏ ư?Vội vàng mở báo cáo xét nghiệm, thấy kết quả, ánh mắt co rụt lại, thật sự là con gái của anh ta.
“Mạn Mạn, em nghe anh nói đi, anh và cô ấy quả thật đã từng yêu đương, đó là chuyện trước khi anh gặp em, sau khi gặp em, anh mới biết được tình yêu là gì, sau đó chia tay với cô ấy, đứa bé này, anh cũng không biết, anh thật sự không biết.
”Tô Mạn cười lạnh, “Sau khi gặp tôi liền chia tay với cô ta ư?Anh có biết ngày đứa bé sinh ra không? Cùng ngày với Tú Tú, anh nói với tôi là hai người đã chia tay? Tôi vừa nghĩ đến anh và tôi ở bên nhau, hơn nữa còn ở bên cô ta nữa, bản thân tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm, Trương Lỗi, hiện tại tôi vô cùng hối hận khi đã quen biết anh, tôi không nghe gì hết, đừng nói bất cứ chuyện gì, ký tên đi.
”Tô Mạn ném thỏa thuận ly hôn xuống trước mặt Trương Lỗi.
Trương Lỗi quỳ xuống, “Mạn Mạn, anh thật sự chia tay với cô ấy rồi, chỉ là sau đó cô ấy trở về tìm anh, nói là không quên được anh, bảo anh cùng cô ấy ăn một bữa cơm cuối cùng, em cũng biết anh là kẻ mềm lòng, sau đó liền uống chút rượu, sau đó liền! Nhưng sau khi chúng ta kết hôn, anh chưa bao giờ tìm bất kỳ người phụ nữ nào, anh thực sự chỉ yêu mình em thôi, nhiều năm như thế, chả nhẽ em không biết rõ tình cảm anh dành cho em ư? Hay! anh mổ xẻ tim phổi ra cho em xem.
”Trời ạ, đúng là ngôn tình cẩu huyết, ngay cả lời thoại truyền hình cũng không viết như vậy.
“Trương Lỗi, anh biết rõ tôi là tôi ghét nhất là kẻ phản bội, mười năm, tôi giống như một kẻ ngốc bị anh đùa giỡn xoay quanh, uống rượu? Anh không biết sao? Anh tưởng tôi sẽ tin chuyện đó à? Ký tên, chúng ta yên lặng ly hôn, bằng không, tôi tuyệt đối sẽ làm cho anh hối hận.
”“Anh thật sự không biết, Mạn Mạn, em hãy tin anh đi.
” Trương Lỗi gãi gãi tóc, ly hôn, tuyệt đối không được, nằm gai nếm mật lâu như vậy, mắt thấy lập tức có thể được toại nguyện, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay.
.
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Tô Mạn ôm ngực, khẽ nhíu mày, đây tuyệt đối không phải là cảm giác của chính cô, cô có ký ức nguyên bản, nhưng vậy thì theo xem một bộ phim tương đối dài, sau đó lưu trữ trong đầu, cũng sẽ không quấy nhiễu cảm xúc và suy nghĩ của chính cô.Tô Kiến Minh vẫn không nói gì trong nháy mắt đứng dậy, lo lắng hỏi: “Mạn Mạn, con làm sao vậy? Trái tim không khỏe sao? Tiểu Tôn, Tiểu Tôn! ”Tô Mạn cầm tay Tô Kiến Minh, lộ ra một nụ cười hơi suy yếu, “Ba, con không sao, chính là vừa rồi có chút kích động, tim đập có chút nhanh.”Thấy con gái như vậy, Tô Kiến Minh càng hận Trương Lỗi, nếu không phải hắn, Mạn Mạn sẽ không đến mức thương tâm thành như vậy.Trương Lỗi nhìn thấy tấm ảnh đầu tiên liền biết xong rồi, không ngờ lại là Thiến Thiến, nhìn bối cảnh ảnh chụp, ở Lam Nguyệt Hồ, hơn nữa còn vẫn luôn ở Duyệt Thành, thời điểm nhìn thấy tấm thứ hai, hai tay anh ta khẽ run rẩy, cô bé này! Chẳng lẽ năm đó cô ta lừa gạt anh ta, quyết định sinh đứa nhỏ ư?Vội vàng mở báo cáo xét nghiệm, thấy kết quả, ánh mắt co rụt lại, thật sự là con gái của anh ta.“Mạn Mạn, em nghe anh nói đi, anh và cô ấy quả thật đã từng yêu đương, đó là chuyện trước khi anh gặp em, sau khi gặp em, anh mới biết được tình yêu là gì, sau đó chia tay với cô ấy, đứa bé này, anh cũng không biết, anh thật sự không biết.”Tô Mạn cười lạnh, “Sau khi gặp tôi liền chia tay với cô ta ư?Anh có biết ngày đứa bé sinh ra không? Cùng ngày với Tú Tú, anh nói với tôi là hai người đã chia tay? Tôi vừa nghĩ đến anh và tôi ở bên nhau, hơn nữa còn ở bên cô ta nữa, bản thân tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm, Trương Lỗi, hiện tại tôi vô cùng hối hận khi đã quen biết anh, tôi không nghe gì hết, đừng nói bất cứ chuyện gì, ký tên đi.”Tô Mạn ném thỏa thuận ly hôn xuống trước mặt Trương Lỗi.Trương Lỗi quỳ xuống, “Mạn Mạn, anh thật sự chia tay với cô ấy rồi, chỉ là sau đó cô ấy trở về tìm anh, nói là không quên được anh, bảo anh cùng cô ấy ăn một bữa cơm cuối cùng, em cũng biết anh là kẻ mềm lòng, sau đó liền uống chút rượu, sau đó liền! Nhưng sau khi chúng ta kết hôn, anh chưa bao giờ tìm bất kỳ người phụ nữ nào, anh thực sự chỉ yêu mình em thôi, nhiều năm như thế, chả nhẽ em không biết rõ tình cảm anh dành cho em ư? Hay! anh mổ xẻ tim phổi ra cho em xem.”Trời ạ, đúng là ngôn tình cẩu huyết, ngay cả lời thoại truyền hình cũng không viết như vậy.“Trương Lỗi, anh biết rõ tôi là tôi ghét nhất là kẻ phản bội, mười năm, tôi giống như một kẻ ngốc bị anh đùa giỡn xoay quanh, uống rượu? Anh không biết sao? Anh tưởng tôi sẽ tin chuyện đó à? Ký tên, chúng ta yên lặng ly hôn, bằng không, tôi tuyệt đối sẽ làm cho anh hối hận.”“Anh thật sự không biết, Mạn Mạn, em hãy tin anh đi.” Trương Lỗi gãi gãi tóc, ly hôn, tuyệt đối không được, nằm gai nếm mật lâu như vậy, mắt thấy lập tức có thể được toại nguyện, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay..