nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại…
Chương 40: 40: Gặp Nhau Tại Tòa
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Trương Lỗi sắc mặt âm u, lão đầu chết tiệt kia lần này sao không chết thôi.“Vì sao để cho cha mẹ tôi trả tiền, không có giấy nợ, số tiền kia hoàn toàn có thể kéo dài không trả.” Trương Lỗi đã biết chuyện Tô Mạn ép cha mẹ anh ta trả lại tiền, hơn ba trăm vạn, đối với anh ta hiện tại mà nói cũng không phải là số lượng nhỏ.“Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, quan trọng nhất chính là cậu có thể bình an đi ra, mới hơn ba trăm vạn, cậu cũng không phải kiếm không được.” Lưu Thâm cười yếu ớt.“Tôi biết rồi, lần này có thể đi ra nhanh như vậy nhờ anh hỗ trợ, sau đó còn phiền anh rồi.” Trương Lỗi ý vị thâm trường vỗ vỗ bả vai Lưu Thâm, đứng dậy rời đi.Nhìn bóng lưng anh, khóe miệng Lưu Thâm vểnh lên chậm rãi buông xuống, nếu không phải nhược điểm rơi vào trong tay Trương Lỗi, thì anh ta rất muốn tống cổ tên này vào tù, không được, phải một chiêu trí mạng mới được.“Mạn Mạn, chúng ta nói chuyện đi.” Trên đường trở về, Trương Lỗi gọi điện thoại cho Tô Mạn, muốn thử lại.“Giữa chúng ta không có gì để nói, anh chỉ cần nói khi nào ký tên là được.” Tô Mạn khi nghe được giọng nói của Trương Lỗi cảm thấy buồn nôn vô cùng.“Anh chắc chắn sẽ không ký tên, anh không làm gì sao.” Trương Lỗi kích động nói.Đến lúc này còn làm bộ làm tịch, Tô Mạn thiếu chút nữa nhịn không được vỗ tay kêu tuyệt.“Vậy thì gặp lại nhau tại tòa.” Cúp điện thoại, Tô Mạn hừ lạnh một tiếng.==================“Tiểu Lỗi, con về rồi, ba mẹ lo lắng cho con muốn chết.” Mẹ Trương nắm tay con trai kể khổ, càng đau lòng hơn ba trăm vạn.Cha Trương thò đầu ra ngoài cửa nhìn một chút, thất vọng đóng cửa lại: “Anh trai con thật sự phải vào tù sao?”Trương Lỗi trầm mặc, Trương Sâm phạm tội hiện tại chứng cớ xác thực, căn bản không có đường xoay chuyển, chỉ có thể nghĩ biện pháp giảm bớt chút hình phạt.“Tiểu Lỗi vừa mới trở về, trước tiên để cho thằng bé đi tắm rửa, thay quần áo.” Mẹ Trương thấy con trai không nói lời nào, liền biết con trai lớn dính án treo, tốt xấu gì cũng một người về rồi, hơn nữa còn là người có bản lĩnh, chỉ cần Tiểu Lỗi bày mưu tính kế, con trai cả cho dù ngồi tù cũng sẽ không quá khổ.Lý Cầm trốn sau cửa nghe xong toàn bộ, cẩn thận đóng cửa lại, đi tới đi lui trong phòng, xem ra Trương Sâm ngồi tù là chuyện như đinh đóng cột.Lần trước luật sư Lưu kia nói, năm năm ngồi tù, còn có thể tịch thu tài sản, vì thế chị ta còn tìm luật sư khác tư vấn, sẽ không tịch thu tài sản của chị ta, Lý Cầm thở phào nhẹ nhõm đồng thời không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.Hơn một trăm bảy mươi vạn tiền mặt, nhiều tiền như vậy, chị ta không nhìn thấy chút tiền nào, đoán chừng đều cầm đi nuôi hồ ly tinh, hắn bất nhân cũng đừng trách chị ta bất nghĩa, trước tiên nghĩ biện pháp ly hôn, bằng không một nhà này còn phải dựa vào chị ta nuôi sống, còn có thằng ranh Trương Thước kia, chị ta cũng không có tiền mua nhà cưới vợ cho nó..
Trương Lỗi sắc mặt âm u, lão đầu chết tiệt kia lần này sao không chết thôi.
“Vì sao để cho cha mẹ tôi trả tiền, không có giấy nợ, số tiền kia hoàn toàn có thể kéo dài không trả.
” Trương Lỗi đã biết chuyện Tô Mạn ép cha mẹ anh ta trả lại tiền, hơn ba trăm vạn, đối với anh ta hiện tại mà nói cũng không phải là số lượng nhỏ.
“Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, quan trọng nhất chính là cậu có thể bình an đi ra, mới hơn ba trăm vạn, cậu cũng không phải kiếm không được.
” Lưu Thâm cười yếu ớt.
“Tôi biết rồi, lần này có thể đi ra nhanh như vậy nhờ anh hỗ trợ, sau đó còn phiền anh rồi.
” Trương Lỗi ý vị thâm trường vỗ vỗ bả vai Lưu Thâm, đứng dậy rời đi.
Nhìn bóng lưng anh, khóe miệng Lưu Thâm vểnh lên chậm rãi buông xuống, nếu không phải nhược điểm rơi vào trong tay Trương Lỗi, thì anh ta rất muốn tống cổ tên này vào tù, không được, phải một chiêu trí mạng mới được.
“Mạn Mạn, chúng ta nói chuyện đi.
” Trên đường trở về, Trương Lỗi gọi điện thoại cho Tô Mạn, muốn thử lại.
“Giữa chúng ta không có gì để nói, anh chỉ cần nói khi nào ký tên là được.
” Tô Mạn khi nghe được giọng nói của Trương Lỗi cảm thấy buồn nôn vô cùng.
“Anh chắc chắn sẽ không ký tên, anh không làm gì sao.
” Trương Lỗi kích động nói.
Đến lúc này còn làm bộ làm tịch, Tô Mạn thiếu chút nữa nhịn không được vỗ tay kêu tuyệt.
“Vậy thì gặp lại nhau tại tòa.
” Cúp điện thoại, Tô Mạn hừ lạnh một tiếng.
==================“Tiểu Lỗi, con về rồi, ba mẹ lo lắng cho con muốn chết.
” Mẹ Trương nắm tay con trai kể khổ, càng đau lòng hơn ba trăm vạn.
Cha Trương thò đầu ra ngoài cửa nhìn một chút, thất vọng đóng cửa lại: “Anh trai con thật sự phải vào tù sao?”Trương Lỗi trầm mặc, Trương Sâm phạm tội hiện tại chứng cớ xác thực, căn bản không có đường xoay chuyển, chỉ có thể nghĩ biện pháp giảm bớt chút hình phạt.
“Tiểu Lỗi vừa mới trở về, trước tiên để cho thằng bé đi tắm rửa, thay quần áo.
” Mẹ Trương thấy con trai không nói lời nào, liền biết con trai lớn dính án treo, tốt xấu gì cũng một người về rồi, hơn nữa còn là người có bản lĩnh, chỉ cần Tiểu Lỗi bày mưu tính kế, con trai cả cho dù ngồi tù cũng sẽ không quá khổ.
Lý Cầm trốn sau cửa nghe xong toàn bộ, cẩn thận đóng cửa lại, đi tới đi lui trong phòng, xem ra Trương Sâm ngồi tù là chuyện như đinh đóng cột.
Lần trước luật sư Lưu kia nói, năm năm ngồi tù, còn có thể tịch thu tài sản, vì thế chị ta còn tìm luật sư khác tư vấn, sẽ không tịch thu tài sản của chị ta, Lý Cầm thở phào nhẹ nhõm đồng thời không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hơn một trăm bảy mươi vạn tiền mặt, nhiều tiền như vậy, chị ta không nhìn thấy chút tiền nào, đoán chừng đều cầm đi nuôi hồ ly tinh, hắn bất nhân cũng đừng trách chị ta bất nghĩa, trước tiên nghĩ biện pháp ly hôn, bằng không một nhà này còn phải dựa vào chị ta nuôi sống, còn có thằng ranh Trương Thước kia, chị ta cũng không có tiền mua nhà cưới vợ cho nó.
.
Xuyên Thành Vợ Trước Của Cặn BãTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không. Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ. Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc. Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại… Trương Lỗi sắc mặt âm u, lão đầu chết tiệt kia lần này sao không chết thôi.“Vì sao để cho cha mẹ tôi trả tiền, không có giấy nợ, số tiền kia hoàn toàn có thể kéo dài không trả.” Trương Lỗi đã biết chuyện Tô Mạn ép cha mẹ anh ta trả lại tiền, hơn ba trăm vạn, đối với anh ta hiện tại mà nói cũng không phải là số lượng nhỏ.“Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, quan trọng nhất chính là cậu có thể bình an đi ra, mới hơn ba trăm vạn, cậu cũng không phải kiếm không được.” Lưu Thâm cười yếu ớt.“Tôi biết rồi, lần này có thể đi ra nhanh như vậy nhờ anh hỗ trợ, sau đó còn phiền anh rồi.” Trương Lỗi ý vị thâm trường vỗ vỗ bả vai Lưu Thâm, đứng dậy rời đi.Nhìn bóng lưng anh, khóe miệng Lưu Thâm vểnh lên chậm rãi buông xuống, nếu không phải nhược điểm rơi vào trong tay Trương Lỗi, thì anh ta rất muốn tống cổ tên này vào tù, không được, phải một chiêu trí mạng mới được.“Mạn Mạn, chúng ta nói chuyện đi.” Trên đường trở về, Trương Lỗi gọi điện thoại cho Tô Mạn, muốn thử lại.“Giữa chúng ta không có gì để nói, anh chỉ cần nói khi nào ký tên là được.” Tô Mạn khi nghe được giọng nói của Trương Lỗi cảm thấy buồn nôn vô cùng.“Anh chắc chắn sẽ không ký tên, anh không làm gì sao.” Trương Lỗi kích động nói.Đến lúc này còn làm bộ làm tịch, Tô Mạn thiếu chút nữa nhịn không được vỗ tay kêu tuyệt.“Vậy thì gặp lại nhau tại tòa.” Cúp điện thoại, Tô Mạn hừ lạnh một tiếng.==================“Tiểu Lỗi, con về rồi, ba mẹ lo lắng cho con muốn chết.” Mẹ Trương nắm tay con trai kể khổ, càng đau lòng hơn ba trăm vạn.Cha Trương thò đầu ra ngoài cửa nhìn một chút, thất vọng đóng cửa lại: “Anh trai con thật sự phải vào tù sao?”Trương Lỗi trầm mặc, Trương Sâm phạm tội hiện tại chứng cớ xác thực, căn bản không có đường xoay chuyển, chỉ có thể nghĩ biện pháp giảm bớt chút hình phạt.“Tiểu Lỗi vừa mới trở về, trước tiên để cho thằng bé đi tắm rửa, thay quần áo.” Mẹ Trương thấy con trai không nói lời nào, liền biết con trai lớn dính án treo, tốt xấu gì cũng một người về rồi, hơn nữa còn là người có bản lĩnh, chỉ cần Tiểu Lỗi bày mưu tính kế, con trai cả cho dù ngồi tù cũng sẽ không quá khổ.Lý Cầm trốn sau cửa nghe xong toàn bộ, cẩn thận đóng cửa lại, đi tới đi lui trong phòng, xem ra Trương Sâm ngồi tù là chuyện như đinh đóng cột.Lần trước luật sư Lưu kia nói, năm năm ngồi tù, còn có thể tịch thu tài sản, vì thế chị ta còn tìm luật sư khác tư vấn, sẽ không tịch thu tài sản của chị ta, Lý Cầm thở phào nhẹ nhõm đồng thời không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi.Hơn một trăm bảy mươi vạn tiền mặt, nhiều tiền như vậy, chị ta không nhìn thấy chút tiền nào, đoán chừng đều cầm đi nuôi hồ ly tinh, hắn bất nhân cũng đừng trách chị ta bất nghĩa, trước tiên nghĩ biện pháp ly hôn, bằng không một nhà này còn phải dựa vào chị ta nuôi sống, còn có thằng ranh Trương Thước kia, chị ta cũng không có tiền mua nhà cưới vợ cho nó..